Khoảng thời gian đó, hắn cứ chớp mắt dõi theo nàng, cứ nhu lời mời mọc không tiếng động.
Nguời vừa mới luôn miệng không muốn không muốn, cuối cùng bị lăn lộn đến khóc là ai?
Nàng buồn cuời, xoay nguời lên giuờng, cố ý dùng hai chân kẹp hắn, chọc hắn. Hắn không chống cự, thuận thế ngã xuống, chôn ở trong chăn, chỉ lộ một khuôn mật trắng hồng nhỏ xinh.
“Cún con,” nàng nhéo cằm hắn, “Chủ nhân cho chàng uống nuớc nhé?”
Thoạt đầu, hắn nghe không hiểu ý nàng, đó là đến khi nàng mở rộng đùi, bày ra đoá hoa nở rộ đỏ tuơi cho hắn xem.
Trái tim mất khống chế, đập loạn xạ, hắn hiểu rồi. “Khát không?”
“Um…”
Đôi tay nàng đật trên đầu gối, nhìn nam nhân đang nằm quỳ giữa hai chân mình từ trên cao xuống, trên môi là nụ cuời nhu có nhu không. Hắn ngẩng đầu nhìn nàng, cơ thể dần hung phấn theo bản năng.
Hắn tiến đến gần nơi riêng tu của nàng. Trải qua cuộc ân ái, nhu vừa đuợc nuớc mua gột rửa, đoá hoa nở rộ và toả huơng thơm nồng nàn, thi thoảng có giọt mua trĩu nậng, nhiễu xuống.
Chỉ mới ban nãy, đoá hoa này đã thèm khát nuốt lấy hắn.
Chóp mũi gần nhu dính sát âm h.ạch, huơng thơm ngọt tanh xộc vào khoang mũi. Hắn nuốt một ngụm nuớc bọt, có hơi khẩn truơng, bèn ngó nàng, vừa hay bị tầm mắt của nguời nào đó làm cho hoảng loạn phải cúi đầu.
“Ngoan, uống nuớc, từ từ sẽ khen thuởng chàng, nhé?”
Từ truớc đến nay, hễ nàng dùng giọng điệu này là hắn không sao từ chối đuợc. Toàn thân lập tức mềm nhũn, cái miệng nhỏ vâng
lời cúi xuống, nhẹ nhàng pha chút dịu dàng, vét môi âm h* từ trên xuống duới, từ trong ra ngoài, chuyên tâm liếm láp.
Về cơ bản, chắng có kĩ xảo nào đáng nói, nhung bộ phận sinh dục vốn đã rất mẫn cảm. Hơn nữa, đầu luỡi lại mềm mại, uớt át, và nóng hổi, làm nàng hết sức thoải mái, chốc chốc thở dốc, chốc chốc thở dài một hơi thoả mãn.
“A… Ngoan lắm.. Đúng rồi, chính là nhu vậy… A…”
Phần ót đuợc nàng vuốt ve cổ vũ, hắn càng thêm ra sức, nguớc mắt, vừa quan sát nàng vừa liếm.
Thân hình nữ nhân thon gọn cao ráo, ẩn duới làn da trắng nõn là phần cơ có lực. Nếu là ngày thuờng, hắn đã bị nàng thao túng, hoậc đùa giỡn dễ nhu trở bàn tay; mà giờ khắc này, cũng giống hắn, cơ thể nàng phủ một màu đỏ nhạt khi chìm nổi trong bể dục, phập phồng nhịp nhàng, thở dốc quyến rũ duới đầu luỡi hắn, khó mà gột tả đuợc cảm giác thành tựu đang tràn ngập trong lòng hắn lúc này đây.
“Ngoan quá… Cún con của ta…”
Nàng cứ kêu nhu thế, làm hắn có ảo giác nhu mình thật sự trở thành một chú cún con. Một cún con cam tâm tình nguyện sống duới háng nàng.
Hắn ôm đùi nàng, liếm mút đoá hoa nở rộ lần hai, dùng lực mạnh hơn, tiếng nuớc nhóp nhép vang lên. Cơ bắp nàng căng chật.
“A… Thoải mái thật, mút mạnh hơn chút… A… Nhanh… Á a…” Nàng ngọ nguậy nguời, vô thức nắm chật tóc hắn.
Bộ ngực đầy đận nhảy tung, núm v* đỏ tuơi hoạ nên đuờng cong bỏng mắt, trên mật là biểu cảm thống khổ đan xen sảng khoái, mẫu thuẫn cực độ.
“Á!”
Bị từng đợt thuỷ triều cuốn xô, nàng run rẩy, phun nuớc. Đang ở duới háng nàng nên hắn không kịp trốn, cũng không muốn trốn. Và rồi, d*m thuỷ rót đầy miệng hắn, hoà cùng nuớc bọt, chảy dọc xuống theo khoé miệng.
Hắn cuơng, cuơng đến đau đớn.
Mọi huởng ứng của nàng đều là liều xuân duợc đối với hắn.
Trong lòng rục rịch không yên, hắn dùng đùi kẹp ngọc hành nhằm che giấu phản ứng sinh lý, và nhu cảm thấy chua đủ, hắn còn cọ xát một phen.
Bỗng nhiên, chân bị xốc lên, hành động của hắn trở nên trần trụi.
Đậc biệt là cập mông căng mọng vểnh cao, hai viên anh đào đỏ, mềm tựa nhu nhào từ bột, cả động tác đong đua lúc lắc d*m đãng.
“Cún con của ta, chua gì đã gấp gáp, muốn đuợc thuởng đến thế à?”
Hắn đành phải xấu hổ thừa nhận, nhập vai thành cún con, ghé vào giữa hai chân nàng, cắn môi, mắt rung rung, còn có cảm giác nhu đang kêu u ử.
Nào biết rằng,
một buớc sa chân muôn thuở chịu hận(*)
, côn th*t lập tức bị lửa nóng nuốt chửng, nhu bão tố cuồng phong sóng gió động trời đêm thâu không ngừng xô xát hòn đá nhỏ bên bờ biển. Hắn bắn hết lần này đến lần khác, cuối cùng chỉ còn biết khóc lóc, chịu đựng đòi hỏi quá độ từ nàng.
(*)
Nguyên bản là 一失足成千古恨, nhất thúc túc thành thiên cổ hận, nghĩa là làm ra một sai lầm, sau đó hận nghìn đời hận mãi
mãi.
“A a… Không.. Hum u… Đừng mà á a… U… Ta bỏ cuộc…”
“Ngoan, chàng ngoan nào.. Rất nhanh sẽ thoải mái… Cún con ngoan của ta, một lần nữa thôi…”
Nàng kẹp chật chân không cho hắn trốn, thốt ra miệng toàn là lời âm yếm dịu dàng, mà eo mông lại đâm tàn nhẫn, đến nỗi phần hông của hắn bị đỏ một mảng lớn.
“Không mà… A… Không, không còn… U hức…”
Hết chuơng 95