Thầy À! Sao Lại Đòi Làm Chồng Em?

Chương 89: Chuyện tình cô Ái: MUỐN ĐƯỢC LÀM CHỒNG EM




Có lẽ cả 2 sẽ cứ chỉ yêu nhau như thế và quyết định dọn vào ở chung cho đến ngày, 1 người bạn thân khác giới ở bên Mỹ của cô Ái qua Việt Nam để thăm cô như lời hứa trước kia. Anh chàng đó là người Pháp lai Hàn, định cư ở bên Mỹ từ nhỏ, cũng cao to ngang ngửa và đẹp trai không kém cạnh anh Louis nhà mình. Nghe nói còn quen thân với cô Ái trước anh Louis nữa chứ. Ồ hoá ra anh chàng tên Mike, người thường xuyên gửi đồ tặng cho cô Ái, lại còn hay nhắn tin, gọi điện và gửi mail hỏi thăm cô chính là anh chàng này sao?

Là 1 thằng đàn ông, anh nhìn vào là có thể cảm nhận rõ tên ấy đảm bảo có sự quan tâm hơn mức 1 người bạn bình thường với cô. Mặc dù cô Ái luôn giải thích với anh rằng cô chỉ coi hắn ta là bạn, là đàn anh khoá trên. Do khi xưa cả 2 cùng học chung trường Đại Học, nói chuyện thấy hợp rơ nên mới thân thiết mà liên lạc với nhau cho tới giờ, chứ không hề yêu đương trai gái gì cả. Ok, anh tin cô Ái, nhưng không hề tin anh chàng ấy chút nào cả. Khoảnh khắc anh ta bắt tay chào anh, 2 người đàn ông đã dùng lực siết tay rất mạnh để kình nhau. Nhưng trước mặt cô Ái, họ vẫn tỏ ra mình đang lịch sự chào hỏi đối phương thôi. Để ý khi cô Ái giới thiệu anh với tư cách là người yêu, anh Louis đã thấy đôi mắt của hắn thoáng buồn, rồi nhìn anh với biểu hiện không mấy thân thiện.

Sự xuất hiện của anh chàng này, mặc dù anh Louis rất tự tin vào tình cảm giữa anh và cô Ái, nhưng trong lòng lại đang tính toán để khiến cho mình có thân phận rõ ràng với cô hơn. Vì anh tham lam 'được voi đòi 2 bà trưng', không muốn cô giới thiệu mình với vai trò là bạn trai của cô nữa. Do cái danh xưng ấy, anh muốn nâng cấp và củng cố cho nó chắc chắn và bền vững hơn. Để chỉ cần nghe giới thiệu tới thôi là mấy gã đàn ông phải né cô ra ngay vì cô là gái đã có chồng.

Thế là anh muốn tìm cách gài cô, buộc cô phải làm đám cưới với anh. Mặc dù lúc này tâm trí của cô chưa nghĩ tới chuyện lập gia đình vì còn ham chơi bay nhảy lắm. Thế nên anh đành phải xin lỗi cô rồi, có thể bị coi là chơi hơi chó với cô, nhưng anh chỉ còn cách là nhờ bác sĩ hối cưới giúp thôi. Anh thề là cô cứ sanh cho anh 1 đứa con, rồi kí giấy làm vợ của anh cho anh chắc kèo mà an tâm. Sau này cô muốn gì anh đều sẽ chiều và lo cho cô hết tất cả. Sẽ không để cô phải ở nhà chăm con hay khiến đam mê và ước mơ của cô bị dở dang đâu. Chỉ xin cô 9 tháng 10 ngày dưỡng thai bình an mà thôi.

Trong vòng 1 tháng tên Mike ở Sài Gòn, cô Ái và hắn thường xuyên đi chơi với nhau, vì cô đang kiêm vai trò là hướng dẫn viên du lịch cho hắn mà. Anh Louis cay lắm, ghen lắm, nhưng không dám hó hé gì cô cả. Sợ ngồi ca than lải nhải, mất công cô nghĩ anh không tin tưởng cô, lại giận dỗi rồi gây lộn dẫn đến sứt mẻ tình cảm. Mà anh và cô có rạn nứt là thể nào cũng có lợi cho cái tên kia. Thế là anh phải khôn ngoan sáng suốt, phải âm thầm chịu đựng, phải tranh thủ sắp xếp công việc để chen chân đi theo cô Ái và hắn ta, cùng cô làm 1 hướng dẫn viên du lịch bất đắc dĩ. Không để cô 1 mình ở bên hắn mà cho hắn thừa nước đục thả câu.

Cô Ái biết cảm nhận của bạn trai chứ, nên thật sự cô vẫn luôn giữ khoảng cách với anh chàng tên Mike vì sợ bạn trai nghĩ ngợi. Tối về là cô vội ôm ấp vỗ về anh để hâm nóng tình cảm. Sợ anh nghĩ cô vì người bạn mới mà bỏ bê anh, mất công anh lại tủi. Nhưng cô nào có ngờ, vỉ thuốc tránh thai tháng cô mới mua và đang uống hàng ngày. Đã bị anh tráo bằng vỉ thuốc giả, mà anh đã nhờ bạn bè bên ngành dược của mình thay bằng thuốc tăng cường sinh lý nữ. Nên cả tháng nay tối nào trước khi lên giường đi ngủ, cô cũng cảm thấy rạo rực và muốn gần gũi với anh là vậy. Mà không hề hay biết rằng là mình đang bị anh người yêu gương mẫu kia đâm lén sau lưng đâu.

Do đang ấp ủ âm mưu nên mỗi lần ‘lâm trận’, anh đều thúc thật sâu vào nơi ấy của cô khi 'xuất tinh'. Còn cố tình bợ mông cô cao lên để trút hết tất cả nòi giống của mình vào cô không cho nó rơi vãi ra ngoài. Khi xong chuyện anh còn chưa chịu rút ra, cứ ôm cô và vùi mình vào cô như vậy cả lúc mới thôi.

Cuối cùng ngày anh chàng kia bỏ cuộc và bay về nước, vì trông thấy tình cảm giữa anh và cô quá cứng, không có 1 khe hở nào để hắn có thể lọt vào phá đám được. Cũng là ngày cô Ái thử que do bị trễ kinh và đã lên 2 vạch, báo hại cô khóc không ra nước mắt luôn. Trong đầu bần thần không ngừng lẩm bẩm: “Gì kì vậy trời?”, “Có lộn không vậy trời?”, “Nhớ là có uống thuốc đầy đủ mà ta?”

Khi cầm mấy chiếc que thử thai 2 vạch đỏ đậm rõ mồn một để trước mặt anh, bởi cô muốn xem phản ứng và thái độ của anh ra sao, trong đầu cũng đã có những dự trù của mình. Cũng tiên liệu tình huống tiêu cực là nếu anh không chấp nhận đứa bé, cô sẽ tự nuôi con 1 mình mà không cần đến anh nữa. Nhưng, cô không nghĩ anh lại có thể mở miệng nói với cô những câu lý lẽ vô cùng ngược ngạo, cứ như thể anh biết hết mọi chuyện trước cô rồi vậy.

- Rồi xong, anh có con với em rồi đó Ái. Giờ em tính sao thì tính đi. Em phải về kêu ba mẹ em cưới hỏi anh đàng hoàng, để cho anh có 1 danh phận chính thức rõ ràng đi nha.

Khi biết được nguyên nhân và mưu đồ của anh khiến mình bị mang bầu oan, cô Ái tức muốn nổi khùng. Cô giận anh cả tuần lễ mà không thèm dòm tới cái bản mặt anh. Tối ngủ là quay lưng sang hướng khác rồi tìm cách đi đây đi đó để không về nhà. Mất công trông thấy anh 1 cái là cô muốn ói ra máu vì ức. Hoá ra ông nội này ghen ngầm, kiểu im im xong làm ẩu để chuyện tới đâu thì tới. Trời ơi là trời, cô còn chơi chưa hết cái tuổi trẻ, còn bao nhiêu dự định về 1 cái show thời trang hoành tráng của mình trong năm sau. Thêm nữa là cô chưa thể chấp nhận việc mình sắp sửa đèo bồng thêm 1 đứa nhỏ ở trong bụng để lên chức làm mẹ, cũng như chưa có ý định kết hôn với anh mà anh đã hại cô tan nát rồi...”Tất cả tại anh, tại anh hết trơn đó, ghét quá đi!!!!”

Bị vợ giận và bỏ mặc, anh Louis cuống quýt đi xin lỗi. Nhưng cứ sáp tới là bị cô ngoảnh làm ngơ rồi mắng mỏ xua đuổi anh đi chỗ khác. Anh biết là anh sai, khi tự ý làm mọi chuyện mà không bàn thảo với cô. Nhưng ghen là 1 lẽ, cái ý chính là anh muốn kết hôn, muốn ván đóng thuyền và an phận ở bên cô. Muốn cùng cô xây dựng 1 gia đình hạnh phúc thực sự. Và nhất là anh muốn cô mang thai con của mình, sinh ra quý tử cho dòng dõi nhà mình. Anh thực sự ao ước và khao khát những điều ấy nên đành nhắm mắt làm liều, nào có ngờ cô phản ứng mạnh quá nên đâm ra anh hoảng và quýnh quáng luôn.

Cái đêm cô không về nhà, anh đã tự mình lái xe đi tìm hết nơi này đến nơi kia, hỏi hết người này người kia mới biết cô về nhà cha mẹ ruột của mình. Thế là anh lại phải đến tận nơi nhờ ba Vũ của cô 1 phen để phụ anh năn nỉ cô dùm. Cuối cùng nhờ bộ dạng thảm thương trông như muốn khóc đến nơi của anh đến năn nỉ và xin lỗi cô. Đôi mắt rươm rướm thành khẩn mong cô hãy tha thứ, mong cô cho anh được làm chồng cô và mong cô hãy sinh đứa bé này cho anh. Vì giờ đây cô và con là 2 người quan trọng nhất cuộc đời mình. Bị những lời nói xúc động của anh làm cho lay chuyển, cô Ái mới chịu đưa mắt lườm và cho phép anh lại gần ôm mình làm hoà. Còn bắt anh ra vườn hái mấy trái xoài xanh đem về để ngày mai cô ăn vì cô thèm chua quá rồi.

Nhưng cô cũng chỉ cùng anh đi đăng ký kết hôn thôi, vì cô bị thai nghén hành cho mệt quá nên không có tinh thần mà làm cô dâu đâu. Cô muốn tự tay may cho mình 1 chiếc đầm cưới thiệt đẹp và khi con chào đời đem nó đi chụp ảnh cưới cùng luôn. Chứ đời người con gái, ngày đẹp nhất là được làm cô dâu lại trong tình trạng cưới chạy bầu. Rồi mọi thứ gấp rút, cứ làm ào ào như thế này cô không thích cũng không thấy vui vẻ miếng nào. Thế nên anh Louis đành chiều cô, chờ cô sanh nở xong và khi thực sự đã sẵn sàng mới làm đám cưới sau vậy.

Nhưng, 1 người vốn có tâm hồn bay lượn như cô Ái, khi mang bầu cô không được chạy motor nữa, không được leo núi nhân tạo nữa, không được ăn bậy bạ hay vận động mạnh, và cũng như không được suy nghĩ hay làm việc nhiều để đầu óc bị căng thẳng. Tất cả những sự cấm kị ấy dành cho 1 bà bầu khiến cô muốn nổi đoá luôn.

Do suốt mấy tháng trời bị gò bó bắt ở yên 1 chỗ, bởi vậy cô mới tối ngày nạt nộ và cáu kỉnh với anh Louis như vậy. Khiến mọi người tội nghiệp anh và cũng thay anh khuyên nhủ cô rằng nên giãn cơ mặt ra và giữ tinh thần lạc quan thoải mái, cho con nó tươi vui và không nhăn nhó. Chứ không sinh ra mặt mày nó chù ụ khó chịu tối ngày trông tội nó lắm.

Chỉ khi vừa rồi, vì chịu không nổi và quá ngứa chân ngứa tay, canh me lúc anh Louis qua Đức công tác, cô Ái đã lén anh bay sang nước ngoài để tham dự lễ hội thời trang mà cô vốn rất yêu thích, chỉ 2 năm mới diễn ra 1 lần. Cuối cùng cô bị anh đem chuyên cơ tư nhân của mình bay qua tận nơi và rước cô về ổ liền, vì còn 1 tháng nữa là cô sanh rồi. Nghe nói đứa bé ấy là con trai, các chỉ số sinh trưởng của thai nhi vượt trội hơn rất nhiều so các bé cùng tuần tuổi. Tại do được ba nó chăm bẵm và chiều chuộng mẹ nó quá mà. Lo lắng hầu hạ cho từng li từng tí 1 không để cho mẹ nó đụng tay đụng chân vào bất cứ sự gì. Vả lại gen của ba mẹ thằng nhỏ toàn mã nổi trội thế kia, nên đừng hỏi vì sao nó không hề tầm thường.

Chuyện tình của cô Ái và anh Louis đã diễn ra như thế ấy. Nhiều khi tôi thấy cô Ái hay cau có với anh Louis như vậy, nhưng thiệt ra cô cũng thương chồng cô nhiều lắm mà tại cô không thích bày tỏ ra thôi. Cầu mong rằng tháng sau cô vượt cạn được mẹ tròn con vuông, để còn có thể bay nhảy theo ý cô muốn. Chứ trông thấy anh Louis tuy không mang bầu cực nhọc giống cô nhưng cũng bị đày cho tối mặt tối mày rồi.

......................

Khi vợ chồng cô Ái tạm biệt chúng tôi ra về, lúc này tôi leo lên giường bệnh và ngồi cạnh anh giáo già. Tay vô thức rờ mó lên ngực trái của ổng và cất tiếng lém lỉnh hỏi:

- Anh...anh có dám vì em mà rạch ngực lấy tim mình ra giống anh Louis không?

Thầy nghe con ốc tiêu tào lao nói xong liền híp mắt nhìn sang tôi. Sau đó ổng vươn tay cú lên đầu tôi 1 cái muốn lủng sọ xì cả não.

- Ê, đừng có xúi bậy tui nha cô 2. Tui đây không có chơi dại như thằng em rể tui đâu à!

Bĩu môi và lườm nguýt thầy, bữa nay tôi cả gan xéo sắc ổng:

- Thế là anh không có yêu cuồng si em rồi. Vậy mà nói yêu em đến chết đi sống lại. Giờ mới biết anh xạo dễ sợ luôn.

Tiếng nói của tôi vừa tắt, cũng là lúc tôi bị ổng đưa tay xuống ngắt cho 1 cái muốn bầm tím đùi rồi bị đe doạ:

- Nè nha, tui nói cho em biết. Tui mà không tỉnh táo rồi cuồng si em giống chồng bé Ái. Là cái lúc em chưa đủ 18 tuổi, còn là nữ sinh mặc áo dài học cấp 3 trên Đà Lạt á. Là tôi đã bắt cóc và mần sống em từ lúc ấy rồi. Không phải đợi em đủ 18 tuổi còn dư ra mấy tháng như vầy đâu nha. Tại tôi muốn ăn cơm nhà mình, chứ không muốn ăn cơm nhà nước lo à!

Dạ ok, em hiểu rồi!!!