Thầy À! Sao Lại Đòi Làm Chồng Em?

Chương 88: Chuyện tình cô Ái: BẮT ĐỀN EM ĐÓ!




Ôi trời ơi ngày này cũng đã đến, thật không thể tin được. Cuối cùng anh cũng 'qua cơn bĩ cực đến hồi thái lai' rồi. Được cô chấp nhận, anh không nghĩ là nó hạnh phúc tột độ như thế này. Nên sau khi được cô hôn, anh bị đơ toàn tập, đôi mắt đứng tròng nhìn cô mà quên cả việc biểu lộ sự sung sướng. Vì thật sự anh không tin vào mắt mình, còn đang mộng mị rằng có bao giờ do anh mất máu quá nhiều nên đã chết rồi. Hiện giờ chỉ là ảo ảnh sắp chết của những mơ ước khi còn sống trên thế gian chưa được thực hiện không ta?

Thấy anh đờ người cứ trân trân mắt nhìn mình, cô nheo mày nhìn anh rồi đưa tay vỗ lên đùi anh 1 cái để gọi cho anh tỉnh lại. Sau đó chỉ điểm anh mà cảnh cáo trước rằng:

- Tui nói cho anh biết nha, anh yêu tui thì yêu cho đàng hoàng đó. Nhắm mà muốn theo con khác thì phải chấm dứt với tui rồi muốn quen ai thì quen. Tui mà biết anh léng phéng khi còn đang quen tui là xác định tui thiến anh luôn đó nghe chưa?

Bị cô trừng mắt nói cho 1 tràng, anh càng ngu mặt hơn, giống như kiểu đã thắng nhưng không hiểu vì sao mình thắng vậy.

- Nghe rõ chưa?

Cô lớn giọng quát nạt anh lần nữa, khiến anh vội bừng tỉnh và lắp bắp:

- Hả hả??? Anh nghe, anh nghe mà...Ủa, em đồng ý rồi sao Ái?

Khuôn mặt trắng bệch vì thiếu máu của anh như được bơm thêm bịch huyết tình bỗng trở nên phấn khởi đến lạ. Cô Ái nhìn anh vừa cười cũng vừa nhăn mặt vì bó tay, nhưng cũng trả lời rành mạch với anh:

- Đúng thế, mình yêu nhau đi!!!

Tính cô Ái là như vậy, quen nói quen, yêu nói yêu. Thẳng thắn, bộc trực, không ăn nói vòng vo và đặc biệt là không có kiểu e thẹn và ngại ngùng đỏ mặt như mấy cô gái khác. Đấy cũng chính là tính cách mà anh Louis sau khi được làm người yêu của cô rất thích và ngày càng yêu cô thiệt nhiều ở điểm đó. Bởi nếu không muốn hay không hài lòng chuyện gì cô sẽ thẳng thắn góp ý. Rồi cô cũng chẳng có cái kiểu hay giận hờn lung tung rồi làm mình làm mẩy như mấy đứa con gái khác đâu. Cũng chả có tính khi muốn thứ gì đó sẽ mè nheo làm nũng để vòi vĩnh anh mua cho bằng được. Bởi cô Ái có tiền lại còn tự tay làm ra tiền được mà. Cô là người phụ nữ độc lập, tự chủ nên chẳng cần vật chất từ người đàn ông của mình, hay cần họ lo lắng chuyện tiền nong để nuôi cô. Ngược lại cô còn hay mua sắm, rồi còn tự tay may rất nhiều đồ cho anh nữa. Đi ăn uống hẹn hò với nhau cô đề nghị phải ăn đồng chia đủ, nay anh trả mai cô trả. Chứ cô không để anh bao mình hoàn toàn, vì cô cũng muốn dùng tiền của mình lo cho anh nữa. Có qua có lại như vậy chơi nó mới bền.

Một tình yêu dựa trên sự bình đẳng, tôn trọng công việc lẫn quyền riêng tư của nhau, chịu lắng nghe và tiếp thu ý kiến của nhau. Cũng như không màng vật chất lẫn không vụ lợi. Mà cùng nhau vun đắp nó bằng những sự giản dị nhưng không kém phần lãng mạn và nồng nàn. Được quen và yêu cô anh cảm thấy mãn nguyện lắm, đúng là không uổng phí những tháng ngày vất vả và cực nhọc để tán tỉnh cô. Bởi anh và cô 2 người ở bên 2 đầu của cán cân, cả 2 đã thống nhất sẽ cố giữ cho cán cân ấy đồng đều và luôn cân bằng.

..................

Khi anh xuất viện ở bên Pháp, cô theo anh, cả 2 cùng trở về Việt Nam để tập trung vào sự nghiệp, chứ cứ dày vò nhau rồi nàng chạy chàng dí hoài, khiến công việc dở dang cả mấy tháng trời chưa được giải quyết.

Biết chuyện anh và cô đã quyết định yêu nhau, mọi người ai nấy cũng vỗ tay chúc mừng cho lứa đôi, cũng như mừng riêng cho anh vì đã quá cực khổ rồi. Mẹ anh chuyến này đi tìm gặp cô, không còn là vì chuyện bà đã mai mối anh cho người khác rồi, nên mong cô hãy tìm cách tránh xa và khước từ con trai bà. Mà lần gặp mặt này, bà đã gửi gắm cũng như mong cô rèn giũa anh trở nên tốt hơn. Hãy thay bà quản anh đừng để anh rong chơi nữa, vì ba anh muốn được nghỉ hưu rồi.

Dẫu là yêu nhau đấy nhưng cô Ái vẫn chưa chịu sống chung với anh đâu, tại cô muốn tìm hiểu anh kỹ thêm rồi mới đi đến những quyết định xa hơn. Mà đối với anh như nào cũng được, miễn cô là của anh và chịu ngồi trong vòng tay anh là anh muốn nhảy cẫng lên vì sung sướng rồi chứ không mong gì hơn.

Theo lịch trình hàng ngày, sáng anh sẽ đưa cô đi làm, rồi tối muộn sẽ lái motor đến đón cô về sẵn cùng nhau đi hóng gió luôn. Chốn hẹn hò của cả 2 ít khi trong những nhà hàng xa xỉ, vì anh đã nắm bắt những thói quen của cô sau 1 thời gian dài theo dõi cô rồi. Anh đưa cô đi ăn bánh tráng nướng ven đường mà người ta gọi là Pizza Việt, hay đi ăn vặt ở những hàng quán quen, những nơi khi xưa cô hay ghé qua. Nhiều khi đơn giản là cùng cô đi bộ ở phố Nguyễn Huệ, hay tấp xe ngay bờ sông ngắm Sài Gòn rồi cùng nhâm nhi 1 ly trà tắc, cùng nhau trò chuyện xàm xí đú như 2 người bạn. Những buổi hẹn hò chẳng phải ở trong bar, trong các bữa tiệc ăn chơi xa đoạ, hay đi shopping trong những trung tâm thương mại lớn như trước kia anh từng quen vô số các cô nàng trước. Mọi thứ cứ bình lặng, giản đơn như bao cặp đôi yêu nhau ngoài kia. Vì cô, anh không còn câu nệ chuyện sang hèn và giai cấp từ lâu rồi. Bởi cô chính là thánh nữ, là người đã hướng thiện, là tình yêu cả đời của anh. Nên dù bất kể ở nơi đâu, chỉ cần được ở bên cạnh cô anh đều chấp nhận.

Mà nè, tưởng cô Ái cụt lủn khô khan vậy chứ thật cô cũng lãng mạn và chiều chuộng bạn trai lắm đó nha. Trước kia anh theo đuổi cô nên cô đày tới đày lui với hắt hủi anh vậy. Nhưng khi chính thức ở bên nhau rồi, cô cũng chăm sóc và yêu thương anh cũng y như anh đối với cô vậy. Vì tình yêu là cần từ 2 phía mà, 1 khi đã chấp nhận quen con người ta thì phải có trách nhiệm với người ta chứ. Có những hôm anh tăng ca không qua rước cô được, cô sẽ mua đồ ăn rồi đến thẳng công ty của anh để anh không bị mất bữa. Cũng chẳng nề hà chuyện ngồi chờ anh xong hết công việc sau đó cùng anh trở về nhà. Những ngày nghỉ rảnh rỗi, cô lại nữ công gia chánh bày đồ nghề nấu đủ món ăn Tây, Tàu, Ta. Sau đó gọi anh qua cho anh ăn ngập mặt, phấn đấu nuôi anh lên kí để lấy lại phong độ như xưa. Cô còn khéo tay đến nỗi tự tay cắt tóc cho anh nữa đó, nên từ ngày quen cô anh có cần gọi thợ về nhà cắt đâu. Mỗi khi trông anh mệt mỏi, cô lại hầm đồ bổ cho anh ăn, lại còn tự tay ngồi xoa bóp cho anh nữa. Đấy, hỏi coi người con gái ngọt ngào và tuyệt vời như thế này, có xứng đáng để anh đặt trọn tất cả nơi cô không? Có thể cô vẫn chỉ xem anh như người bạn trai, nhưng đối với anh, được ăn món cô nấu, được mặc áo cô may, được cô bao đi ăn lại còn làm nũng với cô khi kiệt sức nữa. Nên anh xem cô chính là người vợ, là hậu phương vững chắc của mình rồi.

Tất cả các nhân viên trong công ty của anh từ lâu cũng đã xem cô là phu nhân của Tổng Giám Đốc. Vì chính anh giới thiệu cô với mọi người như thế mà, do vậy khi thấy cô đến văn phòng của anh là mọi người ai nấy đều cúi đầu chào kính cẩn. Nhất là mấy em gái khi xưa hay dẹo dẹo trước anh để có thể lên giường với Sếp. Thấy cô xuất hiện là im re liền vì trông cô ngầu với sang chảnh lắm, họ không bằng được cái móng giò nên làm gì dám vênh. Vả lại từ lâu anh đã có tiếng từ bỏ ăn chơi gái gú rồi, nghe nói là vì cô nên nào có ai vớ được anh nữa. Em nào mà nhựa nhựa váy ngắn õng ẹo trước mặt anh, hay cố tình lẳng lơ với anh là y như rằng ngày mai nhận ngay giấy quyết định cho nghỉ việc. Vì anh nói rồi, kể từ ngày có cô, tất cả đều không là gì với anh cả. Anh quyết sẽ không khiến cho cô hiểu lầm hay để bất kì cô gái nào đó phá vỡ mối quan hệ giữa anh và cô đâu, vì anh chỉ chung thuỷ với 1 mình cô thôi.

Anh dẫn cô ra mắt với toàn thể bạn bè, toàn bộ các đối tác của công ty, như muốn công khai cho xã hội biết anh là người đàn ông của cô vậy. Nhìn kiểu cách làm gì thì làm, nhưng đôi mắt lúc nào cũng chú ý qua để xem cô đang ra sao là mọi người đủ hiểu, người phụ nữ này có uy quyền và sở hữu lực hút lớn lắm, mới có thể khiến anh tự nguyện buộc chặt trái tim mình vào cô như thế.

Và dù đã quen nhau được mấy tháng nay, nói không ai tin chứ giữa anh và cô chưa hề quan hệ tình dục. Nắm tay hôn hít ôm ấp thì có, nhưng thề là vẫn chưa nhìn thấy gì của nhau cả. Vì anh tôn trọng cô, anh muốn chứng minh cho cô thấy rằng anh yêu cô bằng chính tâm hồn của mình, chứ không phải vì muốn lên giường để thoả mãn dục vọng nơi cô. Cũng nhiều lần anh qua nhà ngủ chung với cô rồi ấy chứ, nhưng cả 2 chỉ đơn giản là ôm nhau rồi vào giấc chứ chưa hề làm gì. Anh không đòi hỏi nên cô cũng chả đề cập, vì cô cũng muốn xem anh có thể chịu đựng được bao lâu. Nếu đúng như anh nói, anh đã kiêng chuyện đó từ khi gặp cô cho tới nay là hơn 1 năm trời rồi. Mà thật ra nếu anh muốn cô cũng sẽ đáp ứng, vì tư tưởng của cô cũng khá thoáng và hiện đại mà. Nhưng hay ở chỗ suốt mấy tháng qua anh hiền như bậc tu hành. Nhiều lần cả 2 hôn nhau quên trời quên đất, tay anh có sờ soạng nhưng cô thấy anh lại kìm nén và dừng hành động đó lại không tiến sâu thêm. Cô biết là do anh sợ cô nghĩ anh quen cô vì chuyện đấy, sợ cô lại xem thường rồi nhạt nhoà với anh nên cứ giữ mình vậy thôi.

Và thật sự, cùng anh trải qua những tháng ngày yêu nhau nồng nàn không hề có chuyện tình dục, cô cũng đã bái phục bản lĩnh cũng như sức chịu đựng của anh rồi. Anh tâm lý, anh chu đáo, anh để ý từng sở thích cũng như thói quen của cô. Anh tôn trọng công việc, anh ngoan ngoãn ở yên đó chờ cô đi nước ngoài dự sự kiện trở về. Hay mỗi lần anh đi công tác, sẽ thường xuyên gọi điện và nhắn tin báo cáo với cô là mình đang làm gì và ở đâu. Nhưng cô thề cô không hề quản anh những chuyện đó, là tự anh 'check in' mọi thứ cho cô biết như để cô tin tưởng vào anh vậy.

Vì thế vào ngày sinh nhật này của anh, cô đã chuẩn bị cho anh 1 bàn tiệc lãng mạn bên nhà mình. Tối ấy còn mặc 1 chiếc đầm 2 dây quyến rũ để tặng chính mình cho anh nữa.

- Em cho phép anh đấy!!!

Mặc dầu mỡ đã dâng tận họng, nhưng anh lại khó xử nói với cô rằng:

- Anh sợ lắm Ái, sợ em cho anh rồi anh kìm nén nó không được nữa lại đòi hỏi em miết cho xem. Lúc đó em lại nghĩ anh quen em chỉ vì tình dục mà oan cho anh. Hay thôi, anh ráng nhịn được mà, anh không sao đâu, mình để dành đến đêm tân hôn nha!

Vòng tay ôm lấy cổ anh đang nằm trên người mình, 2 cánh tay anh vẫn chưa động thủ mà chống 2 bên cô ra sức gồng để chịu đựng. Nhưng cô Ái quyết định sẽ không để cho anh nhịn nữa, bởi anh nhịn vì cô như vậy là thấy quá đủ rồi. Trái tim cô từ lâu đã cảm nhận được tình yêu chân thành, cũng như sự quyết tâm và ý chí vững bền của anh. Nên từ giờ cô sẽ cho anh phần thưởng không những là trái tim của cô, mà còn là thân xác của cô nữa.

- Em đã thấu tấm lòng của anh, kể từ giây phút này, em cho anh có quyền được chạm vào em nếu anh muốn. Vì trái tim và thân xác này, em tự nguyện muốn tặng nó cho anh.

Vừa nói, cô vừa đưa tay anh đặt lên ngực trái của mình để cho anh nghe con tim cô đang đập xốn xang. Anh đưa bàn tay còn lại vuốt ve má cô rồi chạm lên đôi môi nhỏ xinh của nàng. Sau đó lại nhìn xuống cô, mỉm cười đầy dịu dàng nhưng sâu bên trong là thứ tình cảm vô cùng mãnh liệt. Đêm ấy, anh và cô đã làm tình, anh nhẹ nhàng ân cần từng chút một để giúp cô bớt đau. Dẫu không có những giọt máu biểu hiện cho sự trong trắng, để chứng tỏ cô là gái còn trinh khi đến với anh. Và dẫu cô mạnh mẽ cố kìm nén sự đau đớn khi bị rách da rách thịt, mà không ca than hay để rơi 1 giọt lệ nào trước anh cả. Nhưng anh biết và chắc chắn đây chính là lần đầu tiên của cô nên anh trân trọng nó lắm. Trước kia anh từng phong lưu về chuyện chăn gối nên mạnh bạo và phóng đãng biết bao nhiêu. Nhưng đối với cô, tất cả mọi thứ đều mềm dịu nhất, chiều chuộng nhất cũng như nâng niu nhất. Mặc dầu có mang tư tưởng phương Tây nhưng gốc rễ anh cũng là người phương Đông, nên anh hiểu lần đầu tiên của người con gái nó rất đau và rất đáng quý. Nhưng mà anh thề, dù cho cô không phải là lần đầu tiên với anh, và xưa kia cô từng có chuyện đó với bao nhiêu người đàn ông khác, anh cũng sẽ không quan tâm và vẫn trân trọng cô y như vậy.

Trước khi gặp và quen cô, anh quan hệ là vì bản năng, vì nhu cầu tình dục. Nhưng hiện giờ đối với anh, đó chính là sự hoà hợp và thăng hoa của tình yêu. Hơn 1 năm nay đã bị dồn nén quá nhiều, nhưng anh không hề vũ bão hay làm ào ào, mà lại âu yếm đưa đẩy yêu thương với nàng dịu dàng từng chút, từng chút 1. Nhưng cảm xúc lại cháy bỏng lẫn nồng nhiệt khiến anh rung động hết cả tâm hồn. Và anh đã nhận ra, được ân ái với người mình thực sự yêu thương, nó rất tuyệt vời và hạnh phúc vô biên. Nhưng người đấy, trái tim lẫn lý trí của anh chỉ cho phép là 1 mình cô mà thôi.

Sáng ngày hôm sau, cô Ái dậy sớm hơn anh và cô cố tình lật chăn ra để tìm kiếm vết máu, mà dân gian người ta gọi là máu trinh đó, vì cô muốn trông nó ra sao. Nhưng kì lạ là cô không thấy vết máu nào cả nên hơi đực mặt ra suy nghĩ. Cuối cùng cô quyết định bỏ chuyện đó ra khỏi đầu mình và quấn khăn đi vào toilet. Trong bụng đinh ninh chắc cô bẩm sinh không có màng trinh, hay tấm màng ấy theo thời gian bị mòn rồi nên không rách gây chảy máu bên dưới khi quan hệ lần đầu. Mà thôi cũng kệ đi, anh muốn nghĩ sao anh nghĩ chứ cô cũng chả buồn quan tâm chuyện lần đầu hay lần cuối gì đâu. Thời đại nào rồi mà còn cổ xuý cho quan niệm trinh tiết dựa vào màng trinh nhỉ?

Thế nhưng lúc này, anh Louis cũng đã tỉnh dậy và đi theo cô vào nhà vệ sinh. Từ phía sau, anh ôm lấy cô rồi dụi mặt mình vào cổ cô mà nũng nịu:

- Ái...lần đầu tiên của em cho anh rồi. Nên từ giờ em phải chịu trách nhiệm hoàn toàn về đời trai của anh đi nhé!!! Anh bắt đền em đó Ái!!!

Ủa anh? Ủa mọi người???