Thầy À! Em Yêu Anh

Chương 41:Chương 45 Đúng Đắn




Sáng hôm sau. Do có cuộc họp ở trường nên anh đã đi từ sớm. Còn cô thì khỏi nói đương nhiên là lăn ra ngủ như heo rồi.

8h 25 phút sáng

Lúc này cô mới thức dậy. Cô vệ sinh cá nhân xong thì lại đi xuống dưới nhà, nhìn xung quanh mà chẳng thấy anh đâu. Cô vào bếp thì đã thấy bữa sáng ở trên bàn. Cô khẽ cười. Thầm nghĩ :" Đã bận vậy rồi mà còn làm bữa sáng nữa!!! Đúng thật là !!!"

Sau khi dùng bữa sáng thì cô đi lên phòng học bài. Một lúc sau anh gọi :

"Đang làm gì đó???"

" Dạ học bài "

" Ừm, công ty có việc nên chiều anh mới về, nếu buồn thì cứ rủ Trang đi chơi đi đừng gây họa là được rồi"

" Anh làm như em suốt ngày cứ đi gây sự ko bằng "

" Thì chẳng phải vậy sao???"

" Anh lúc nào cũng vậy ko bao giờ tin em hết !!"

" Có đi thì nhớ cẩn thận nha, anh còn có việc "

" Anh nhớ ăn cơm đó nha !!"

" Lát anh đi ăn với đối tác luôn còn em đó bài phạt 10 lần phải chép xong cho anh đó !!"

" Anh nhớ dai quá đấy!!"

" Thôi bye Tiểu quỷ nha, chiều anh về !!!"

" Dà!! ".

Cô tắt máy rồi cũng loay hoay rồi đó chép cho xong bởi vì tính của anh thì cô quá rõ rồi. Thấy cười cười nói nói vậy đó chứ sau 3s thôi là có thể thay đổi 180° luôn.

11h 50

Lúc này cô cũng vừa chép xong và làm bài tập xong. Cô cảm thấy nhẹ nhõm hẳn ra nhưng cái bụng lại đánh trống kêu đói. Đúng lúc này cứu tinh của cô cũng tới \- là cô bạn khẩu nghiệp của Vân Anh chứ ai. Trang đang đứng ở dưới nhà bấm chuông. Cô nhanh chân chạy xuống.

V.Anh : hé lô bồ!!! Hôm nay ko đi khóa học nấu ăn nữa à !!!

Trang : bỏ đi!!! Tôi mới trốn học đây nè !!!

V.Anh : gan ghê ha!! Mẹ bà mà biết chắc mần thịt bà luôn quá!!!

Trang : tôi chán lắm rồi !!! Ba mẹ tôi hình như muốn tôi đi lấy chồng hay sao á suốt ngày cứ càm ràm, bắt đi học hết khóa học này đến khóa học kia.!!!

V.Anh : trời !!! Mà cho dù bà có lấy chồng sớm cũng ko có khổ đâu dù gì thì bà cũng là Huỳnh Tiểu thư mà \- con của chủ tịch chứ chẳng chơi, nếu có lấy chồng thì cũng môn đăng hộ đối thôi. !!!

Trang : mệt mệt !!!

V.Anh : vào nhà chơi !!!

Trang dẫn xe vào trong sân rồi đi vào phòng khách.!!

V.Anh : ngồi đây đi tôi đi lấy nước cho !!!

Trang : ừm.!!!

Vân Anh đi vào bếp lấy ít nước trái cây. Cô sực nhớ lại hôm qua thầy Hải có mua cái bánh kem về đang để trong tủ lạnh, cô lấy bánh cắt nhỏ ra rồi lấy 2 phần. Cô đem ra phòng khách !!!

V.Anh : ăn bánh nha bà !!!

Trang : bánh trái gì!!!! Mà thầy Hải đâu rồi !!??

V.Anh : anh ấy lên công ty rồi!!!

Trang : xem ra thầy ấy bận quá nhỉ !!! Lần nào tui tới cũng ko thấy thầy ấy ở nhà !!!

V.Anh : công việc mà !!! Vừa đi dạy vừa đến công ty biết bao nhiêu là sổ sách

Trang : công nhận thầy ấy khó hiểu ghê nhỉ !!! Bản thân đã có công ty, sự nghiệp cả rồi vậy mà còn đi làm giáo viên cho cực chi ko biết!!!

V.Anh : tất cả đều có nguyên nhân của nó!!! Mà thôi kệ đi. Sao !!! Hôm nay qua đây có chuyện gì ?!?!

Trang : à, tui tính rủ bà đi ăn trưa rồi đi shoping luôn !!!

V.Anh : ừ cũng được, tới giờ tôi vẫn chưa ăn trưa nữa nè !!!

Trang : làm gì sáng giờ mà chưa ăn nữa !?!?!

V.Anh : sáng giờ lo cấm đầu cô 1 đống bài phạt kìa !!!

Trang : bài phạt!!???

V.Anh : ừ thì môn Sinh của anh ấy tui làm có 7đ nên bị chép phạt đó !!!

Trang nhìn cô mà ko nhịn được cười .

V.Anh : bà cười cái gì chứ??? Hôm đó cũng lo chỉ bài cho bà mà tui bị la đó !!!

Trang : thôi mà!!! Hôm nay tui đãi, đi nha !!!

V.Anh : vậy đợi tôi thay đồ cái !!

Trang : ừm !!!!

Cô tất bật lên phòng thay đồ rồi bước xuống.

![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/959536/markdown/11997688/1603031093306.jpg-original600webp?sign=c7ff0fe9e3bfc1f9184d0327fcbbb27b&t=5fff8980)

Trang : định mặc vậy đó hả???

V.Anh : có vấn đề gì sao???

Trang : bà coi bà kìa, ăn mặc quê muốn chết !!!

V.Anh : tui thấy bình thường mà !!!

Trang : ra đường thì phải biết tút tát lại, ăn mặc đẹp chút chứ!!! Bộ bà ko còn đồ à !!??

V.Anh : đồ tui mặc 3 năm vẫn chưa hết nữa !!!

Trang : thôi!!! Để tôi lựa cho!!!

Cô chạy lại nắm tay Vân Anh kéo cô lên phòng. Trang mở tủ ra, lựa vài bộ, cô cầm trên tay 1 cái áo đen với chiếc váy trắng.

Trang : đi thay đi bà !!

V.Anh : bộ này thật hả???

Trang : đi đi mà, nói nhiều quá !!!

Cô cũng cầm bộ đồ rồi bước vào nhà vệ sinh, cô bước ra

![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/959536/markdown/11997688/1603031093304.jpg-original600webp?sign=038dde7de36685f16eb6222a8a58a5e6&t=5fff8980)

V.Anh : tôi thấy hơi hở đấy !!! Đi ra đường ko sao chứ ???

Trang : bộ này bà mua hồi nào vậy???

V.Anh : ko nhớ nữa !!! Mà chắc cũng lâu rồi, hình như là trước khi về ở với thầy Hải !!!

Trang : vậy mặc lần nào chưa ?!??!

V.Anh : tôi cũng có mặc thử vài lần nhưng lần nào cũng bị anh ấy la hết !!!

Trang : thì con trai mà, ai mà chả vậy, bà đừng bận tâm, thấy đẹp thì mặc thôi !!! Nào lại đây tui trang điểm chút cho !!!

V.Anh : thôi!!! Đi ăn một bữa thôi mà ko cần vậy đâu!!!

Trang : chỉ đánh kem nền thôi !!!

Cô kéo Vân Anh ngồi xuống giường. Cô lấy trong túi ra hộp phấn.

Trang : bộ thầy Hải cấm bà trang điểm hay sao mà lại sợ vậy???

V.Anh : ko có !!! Chỉ tại tui ko thích thôi, với lại tui cũng có đi đâu đâu, mà có đi thì tha ít son là được rồi tại tôi cũng ko có quá nhiều thời gian !!!

Trang : là con gái phải biết trang điểm chứ !!! Từ từ để tui dạy bà cho !!!

Cô vừa nói vừa trang điểm lại cho cô. Một lúc sau, cuối cùng thì cũng xong.

Trang : đẹp rồi đó !!! Đi thôi!!!

Cô cùng Trang đi ra khỏi phòng. Trang nhìn thấy kế phòng của Hải có một phòng nữa nhưng nhìn nó khá đặc biệt, Trang hỏi.

Trang : này bà, cái phòng đó là gì vậy???

V.Anh : tôi ko biết !!!

Trang : bà ở với thầy Hải gần 1 năm rồi mà cái phòng đó bà ko biết sao??!?!

V.Anh : tui cũng có hỏi nhưng anh ấy ko chịu nói còn cấm tui bước vào trong đó nữa. !!!

Trang : bà ko lén đi xem à !!!

V.Anh : bà ko biết đâu lúc tôi nói về căn phòng ấy sắc mặt anh ấy kì lắm, còn hăm dọa nếu tôi bước vào đó nhất định sẽ đánh gãy chân tôi luôn !!!

Trang : bà ko dám để tôi.

Cô hoảng hốt kéo tay Trang lại.

V.Anh : bà khùng hả??? Nhà này có camera đó. !!! 1 cái trong phòng thầy Hải, 1 cái ở phòng khách và 1 cái ở dãy hành lang trên lầu này đó. Với lại anh ấy khóa cửa lại rồi ko mở được đâu !!!

Trang : xem ra có điều bí ẩn nữa rồi !!! Xem ra thầy ấy còn điều giấu bà đó !!!

V.Anh : ko sao đâu. Tôi điện hỏi cô Trâm rồi cô nói bên trong đó ko có gì đặc biệt đâu nhưng có điều là người ngoài ko được bước vào vậy thôi !!!

Trang : vậy chẳng lẻ bà cũng là người ngoài sao ????

V.Anh : ý là người nào ko mang họ Trần đều ko được bước vào á !!!

Trang : vậy ráng đi, đợi bà tốt nghiệp rồi sẽ được thầy Hải rước về dinh trở thành Trần phu nhân rồi còn gì nữa !!!! \- cô chọc \-

V.Anh : thôi đi bà !!! Đi ăn nè tôi đói lắm rồi !!!

Trang : đi thì đi !!!

Trang nhanh chóng trở cô đến 1 quán ăn khá lớn. Cả hai bước vào. Cô và Trang ngồi ngay bàn đầu, cô nhìn xung quanh quán thì thấy 1 bóng người quen thuộc \- đó là Hải, bàn của anh cách cô 1 cái bàn.. Thì ra Hải cũng ở đây ăn trưa cùng với đối tác. Cô khẽ cười. Cứ nhìn chăm chăm phía bàn bên kia. Thức ăn được mang lên nhưng cô thì cứ thẫn thờ.

Trang : này...này ăn đi bà nhìn gì vậy !??!

Cô sực tỉnh.

V.Anh : à ko có gì !!! Mau ăn thôi. !!!

Cô vẫn vậy vừa ăn cũng vừa nhìn anh. Trang thấy lạ nên cũng quay ra sao nhìn.

Trang : à..thì ra là đang ngắm thầy Hải đó hả ???

V.Anh : bà này....

Trang : tui với bà còn gì để ngại ngùng nữa chứ !!! Mà công nhận thầy Hải giỏi ghê nhỉ !!

V.Anh : ừm công nhận là giỏi thật !!!

Hai cô nhóc vừa ăn vừa cười điều này cũng làm anh chú ý. Anh cũng ngước nhìn thì liền nhận ra là 2 cô học trò của mình.

Một lúc sau, anh với đối tác cũng bàn bạc xong, đối tác đi trước còn anh thì thu xếp văn kiện, trả tiền rồi cũng cất bước. Anh đứng lại ngay bàn của cô.

Hải : đi đâu đây 2 cô !!!

Trang : dạ em rủ Vân Anh đi ăn trưa với đi shoping thôi !!!

Hải : em đó nha đừng có mà dạy hư Vân Anh của tôi đấy nếu ko tôi ko tha cho em đâu !!!

V.Anh : kìa anh !!!

Trang : em nào dám chứ, người mà có đủ quyền lực tư cách để dạy Vân Anh thì chỉ có mình thầy thôi chứ còn ai nữa đâu !!!

Hải : em khéo ăn nói quá đấy !!!!

V.Anh : thôi đi bà !!!!

Hải : còn em nữa đi ra đường mà ăn mặc vậy đó, để ai coi ????

V.Anh : em..thấy đẹp thì mặc thôi !!! Anh kì quá đi !!!

Hải : nhớ sau này ăn mặc kín một chút, trời trưa nắng ko tốt đâu !!!

Trang : thôi mà thầy, bộ đó là em lựa cho Vân anh đó !!!

Anh nhìn Vân Anh, thở dài ....

V.Anh : đi thôi bà....

Cô đứng dậy, định quay lưng đi thì bị anh nắm tay lại.

Hải : đi đâu???

V.Anh : về nhà !!! Chứ thầy muốn em đi đâu ??? \- Cô cộc lên \-

Hải : ko định đi mua đồ à !?!?

V.Anh : ko....

Trang : thôi thôi...cho tui can. Đi tôi chở bà đi !!!

Hải : để tôi chở 2 em đi !!!

Trang : còn xe của em...

Hải : cứ gửi ở đây đi !!! Chỗ này cũng là chỗ người quen ko sao đâu !!!

V.Anh : hôm nay thầy lái xe hơi đi à ???

Hải : ừm.!!! Sao thế nào ??? Đi ko???

V.Anh : ko đi !!!

Hải : vậy à !!! Vậy anh về công ty nha !!!

Anh giả bộ quay lưng đi.

V.Anh : này..này...này !!!

Hải : sao??? Có việc gì ???

V.Anh : anh đi thật hả ???

Hải : ừ, tại em ko đi chẳng lẻ anh đi mua một mình !!!

V.Anh : anh...

Anh khẽ cười, bước lại đặt tay lên đầu cô.

Hải : đừng có mà giận dỗi nữa, đi..Anh chở em đi mua đồ... Trang..đi thôi.

Anh nắm tay cô rồi dẫn ra khỏi quán.

Hải : 2 đứa chờ ở đây để tôi đi lấy xe !!!

Hai cô nhóc đứng đó chờ. Anh lái xe ra....

Hải : lên xe...

Trang : đấy chỗ phía trước nhường cho bà đấy!!! Vào ngồi đi !!!

V.Anh : ko, tôi với bà ra sau ngồi. !!!

Hai cô cười rồi mở cửa bước vào trong xe.

Hải : rồi đi đâu đây ????

Trang : trung tâm thương mại ạ !!!

Hải : ok.

Anh chở 2 cô nhóc đến trung tâm thương mại. Tiểu quỷ nhà ta đã vốn ko vui nên chỉ đứng cho có thôi chẳng lựa gì hết. Anh thấy vậy nên cũng thủ thỉ nhờ Trang lựa giúp cô vài món. Thế là cả buổi chiều hôm ấy anh đi làm vệ sĩ cho 2 cô nàng. Nói vệ sĩ cho oai vậy thôi chứ thực chất là xách đồ muốn xỉu luôn ấy chứ.

Mua đồ xong, anh định chở Trang về quán nước hồi nãy để lấy xe nhưng cô nói là hẹn với bạn nên đón taxu về nhưng đúng hơn là ko muốn làm kì đà cản mũi ấy mà.

Ở trên xe, cô vẫn im lặng với anh, anh nhìn mà buồn cười.

Hải : giận nãy giờ mà ko biết mệt à???

V.Anh : ai nói là giận anh chứ !!!

Hải : anh ko cấm đoán em việc ăn mặc nhưng cũng phải biết điều chỉnh chứ. Con gái ra đường ăn mặc vậy chẳng khác nào là cho người ngoài đường thấy da thấy thịt. Lúc nãy trong quán có mấy thanh niên ngồi gần đó cứ nhìn em, em ko nhận ra sao???!?!

V.Anh : em thích, kệ em !!!!

Hải : nếu em thích thì cứ mặc nhưng là lúc đi với anh !!!! Đừng mặc khi đi ra ngoài với người khác hay là 1 mình đi chăng nữa, anh sẽ ghen nếu thấy người đàn ông khác ngắm nhìn em đấy !!!! Vì chỉ có anh mới đc ngắm em thôi. !!!

Cô thật sự ngỡ ngàng, "ghen" \- anh nói anh "ghen" sao??? Cô có nghe lầm ko vậy??? Mà đây có phải là sự ích kỷ khi yêu ko nhỉ??? Đây là lẽ là lần đầu tiên mà anh nói ra tâm tư của mình với cô. Hôm nay anh nói "ghen" với cô. Cô nhìn anh mà khẽ cười. Bây giờ thì đến lượt anh giận dỗi cô. Cô ngại ngùng với lấy chiếc áo khoách của anh mà mặc vào.

V.Anh : em..em sẽ ko mặc như thế nữa !!!!

Anh vẫn in lặng mà lái xe.

V.Anh : về em sẽ nấu một bữa thiệt ngon cho anh nha !!!

Hải : ko chịu ... Em gây tội mà chỉ đơn thuần là 1 bữa cơm để chuộc được lỗi lầm sao??? Em thiếu thành ý quá đó !!!

V.Anh : vậy anh muốn sao đây???

Anh im lặng rồi bỗng chợt quay sang ghé vào tai cô thủ thỉ.

Hải : tùy lòng hảo tâm !!!

Mặt cô tự nhiên đỏ bừng lên " Tùy lòng hảo tâm" \- câu nói đó có ý nghĩa gì chứ !?!?! Cô vội lấy tay che khuôn mặt đang đỏ bừng lại.!!!

V.Anh : ý anh là sao???

Hải : thì là vậy đó !!!

V.Anh : ý...ý ..anh..anh là. là...!!! Hazzz...xấu hổ chết đi được !!!! Anh ...anh bị sao vậy???? Tự nhiên nói mấy chuyện này !!!

Vốn dĩ anh chỉ muốn ghẹo cô 1 chút thôi ai mà ngờ đâu cô lại như thế chứ. Nếu anh có ý định gì thì "mần thịt" cô lâu rồi đâu cần đợi tới bây giờ chứ !!! Anh lắc đầu cho sự ngốc nghếch của cô. Anh quay người hôn lên má cô 1 cái.

Hải : em sợ anh "ăn" em sao???

V.Anh : ko...ko có...

Anh nhìn vẻ mặt cô căng thẳng mà ko khỏi buồn cười.

Hải : tà tưa ko nhóc ?!?!?

V.Anh : được hả ???

Cô nhìn anh....

Hải : uống nha !!!

V.Anh : mua về nhà nha !!!

Hải : ok vợ yêu. !!!

Là "vợ yêu" đó nha...!!!! Hôm nay đúng là liên hoàn thính mà anh dành cho cô. Mặt cô lúc này đã đỏ lắm rồi. Không ngờ hôm nay anh lại đáng yêu đến vậy khác xa với hình tượng "ác ma" thường ngày.

Anh lái xe đến một quán trà sữa rồi tấp vào lề đường.

Hải : ngồi đây nha!!! Anh mua rồi đem ra liền !!!

Anh nở một nụ cười với cô rồi bước xuống xe đi vào trong quán. Do đây là 1 quán khá nổi tiếng nên anh cũng phải xếp hàng để đợi. Một lúc sau, anh mang ra cho cô 1 ly trà sữa matcha đúng hương vị cô thích luôn. Anh mở cửa xe rồi đưa cho cô ly trà sữa.

Hải : cho em !!!

Cô nhận rồi cũng cười với anh ...

V.Anh : ơ nhưng...sao có 1 ly vậy ??? Anh ko uống à???

Hải : ko, anh ko thích đồ ngọt lắm !!!

Không ngờ anh lại vì cô mà đứng đợi hơn 10 phút chỉ để mua 1 ly trà sữa mong rằng làm cho cô vui. Đối với mọi cô gái thì những hành động nhỏ nhặt như vậy thì cũng đủ làm trái tim rụng rời rồi.

Anh vừa lái xe vừa nhìn cô. Cô nhóc đang thưởng thức ly trà sữa "tình yêu" hết sức ngọt ngào của Hải. Cái miệng nhỏ của cô ngặm chiếc ống hút để phồng đôi má lên đáng yêu cô cùng. Bây giờ trong anh thật sự muốn nựng cái má của cô lắm luôn á. Anh khẽ cười. Bỗng cô lấy muỗng lấy vài viên chân châu lên đưa trước miệng anh.

V.Anh : a...aaa nào !!!

Hải : kì chết đi được, anh lớn rồi chứ có phải con nít đâu mà còn nói aaaa chứ!!!

V.Anh : anh mà ko ăn thử coi em giận thiệt đó.!!!

Anh bất đắc dĩ cũng há miệng ra ăn cho cô vui. !!!

Bất ngờ lúc này có đèn đỏ phía trước, anh thắng gấp. Anh thấy cô ko thắt dây an toàn nên liền đưa tay để trước nhằm tránh đầu cô đụng vào thành xe. Quả nhiên theo lực quán tính thì đầu của cô đập mạnh vào tay anh, cô hốt hoảng.

V.Anh : ấy...sợ chết em rồi !!! Anh lái xe đàng hoàng chút đi !!!

Anh ko nói gì, rút tay lại, vẻ mặt có chút buồn. Cô mới sực tỉnh. Trời ơi, chẳng phải lúc nãy anh mới giúp cô sao, tự nhiên còn quát lại anh nữa.

V.Anh : anh..anh ko sao chứ?!?!?

Hải : ko sao !!!

V.Anh : em...em ko cố ý đâu, em xin lỗi !!!!

Anh khẽ cười, lấy tay xoa đầu cô nhóc...

Đèn xanh, anh lái xe cũng được một lúc rồi. Thấy cô trầm ngâm, anh cất lời.

Hải : tay đau quá!!!

Cô giật mình.

V.Anh : còn đau sao??? Để em coi !!! Có cần băng bó, đi bệnh viện gì ko???

Anh cười rồi nắm lấy chặt tay của cô.

Hải : thế này ko đau nữa !!!

Cô cảm nhận được sự ấm áp mà anh truyền cho cô. Quả đúng là vậy, vốn dĩ con người anh ko biết nói lời đường mật nhưng lại rất ấm áp, ân cần. Bản thân cô thực sự hạnh phúc vì đã chọn được mối lương duyên của mình. Đúng như câu "Đúng người đúng thời điểm"..