Thất Thất Tôi Yêu Em

Chương 22: 22: Phiên Ngoại Ll




Trong khoảng thời gian vui chơi,nô đùa, hạnh phúc của Chu Tước Minh và Hình Thất Thất thì cặp tình nhân này cũng không kém gì.



Phong Diệc Thần nắm lấy tay của Hà Tĩnh Hy đi dạo trên con phố đầy rẫy những người qua lại,ánh đèn đường lung linh thắp sáng cả một thành phố vô cùng xa hoa và đẹp đẽ, xung quanh anh và cô thì toàn là những cặp tình nhân qua lại nói nói cười cười thật thân mật.



Phong Diệc Thần nắm lấy tay Hà Tĩnh Hy chạy một mạch đến một nơi vô cùng đẹp đó là trước một bãi biển, ở đó hình như đã được trang trí sẵn trước những ngọn đèn cầy được thắp sáng xung quanh, khung cảnh về đêm ở nơi này thật đẹp, thật lãng mạn, rồi một người xa lạ cầm một đóa hoa đi tới đưa cho Phong Diệc Thần.



Anh nắm tay cô dẫn cô bước vào vòng trái tim ấy, tặng đóa hoa ấy cho cô, những người xung quanh cũng tụ tập lại để đón chờ cảnh tỏ tình lãng mạn này.



Phong Diệc Thần nắm lấy hai tay của Hà Tĩnh Hy nhìn thẳng vào sâu trong đáy mắt của cô, ân cần nói "Tĩnh Hy, cảm ơn em đã đến, đã xuất hiện trước mặt anh, cảm ơn em đã chăm sóc anh những lúc anh đau ốm, cảm ơn em đã ở cạnh anh những lúc anh buồn, cảm ơn em vì đã cho anh biết thế nào là yêu, anh cảm thấy mình vô cùng hạnh phúc và vui vẻ khi có em bên bên cạnh! vì vậy nên!.



Tĩnh Hy gả cho anh, có được không?" Anh từ từ quỳ một gối xuống trên tay từ từ mở ra một chiếc hộp, chiếc nhẫn long lanh phát sáng đang làm chứng cho tình cảm của anh đối với cô.



Hà Tĩnh Hy lúc này cảm động đến rơi nước mắt, cô rất bất ngờ về điều này, cô nắm lấy tay anh và gục đầu, anh vui đến mức đứng phóc dậy ôm cô vào lòng, rồi anh trao nhẫn cho cô trước sự chứng kiến của nhiều người.





"Hôn đi! Hôn đi!.




Hôn đi" Mọi người xung quanh vỗ tay nhộn nhịp.



Anh từ từ đặt nụ hôn của mình lên đôi môi đỏ mọng của cô, anh cảm thấy đây là khoảnh khắc đẹp nhất trong cuộc đời mình, những ngọn pháo hoa đang sáng rực trên trời cũng đang được chứng kiến khoảnh khắc đẹp đẽ của hai người.



Sau buổi tỏ tình kết thúc họ ngồi trước biển để ngắm sao, cô tựa đầu vào vai anh nhìn lên những vì sao sáng lấp lánh trên trời, anh thì ôm cô nở nụ cười hài hòa tràn ngập sự hạnh phúc.



Anh mới nhẹ nhàng, từ tốn nói với cô "Tĩnh Hy à! Hôn lễ chúng ta sau này em thích tổ chức ở biển hay là ở khách sạn hay là lâu đài Esclimont ở Pháp, còn không là Lâu đài Dalhousie,.



.



Giáo đường khách sạn Peak! ! em thích nơi nào?" Hà Tĩnh Hy mới ngước nhìn anh, nở nụ cười hòa mị, âu yếm nói "Ở nơi nào cũng được, chỉ cần chúng ta có thể có một đám cưới đàng hoàng được Chúa chính giám và sống bên nhau hạnh phúc là được rồi!"

"Ưm! vậy thì hôn lễ của chúng ta tổ chức ở Lâu đài Dalhousie được không?"



Hà Tĩnh Hy mỉm cười gật đầu.




"Tĩnh Hy à! Anh hỏi em nhá?"

"Vâng"


"Sao em lại thích sưu tầm đồ vậy?"

"Anh lại hỏi em nữa à?"

"Anh chỉ thắc mắc thôi!"

"Thì người ta là con gái mà!"

"Vậy sao các cô gái khác lại không sưu tầm như em vậy?"

"Thế sao anh không đi hỏi họ đi?"

"! !.



"

! ! !

Tình đẹp,cảnh đẹp hòa lẫn vào nhau tạo nên một bầu không khí vô cùng lãng mạn,mong rằng hai cặp đôi này sẽ luôn mãi mãi bên nhau không xa cách.