Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 116: 116: Hóa Chân Hiển Hiện




Một uy áp cực kỳ cường đại từ trên không buông xuống.

“Hóa Chân tiền bối...”

Lập tức có tu sĩ khiếp sợ kêu lên. Uy áp mạnh mẽ thế này ngoài tu sĩ Hóa Chân ra, người thường căn bản là không thi triển ra được.
Tu sĩ Hóa Chân lướt trên không bay tới đứng trước tế đàn, khí thế trên người phát ra uy áp cường đại, tu sĩ bên dưới khoonh nhịn được bắt đầu run rẩy.

“Ta không phát hiện ra được khí tức của Thần tử.”

Lại thêm một gã tu sĩ đến, y cũng lướt trên không bay tới đứng bên cạnh tu sĩ không ngừng tỏa ra uy áp nói một câu.
Tu sĩ Hóa Chân kia sắc mặt âm trầm, uy áp cũng không thu hồi, đứng trên tế đàn truyền tống lạnh lùng nhìn tất cả các tu sĩ phía trước.

Người bên cạnh cũng nhắc nhở một câu:

“Huynh, đệ vừa thông báo cho phu nhân, người chắc hẳn sẽ nhanh chóng tới đây”

Nói xong hắn cũng nhíu mày, trầm giọng nói ra nghi hoặc:

“Thần tử mặc dù còn nhỏ, nhưng tâm tư rất thành thục, không thể nào xảy ra chuyện được mới phải, rốt cuộc tại sao?”

Lão giả lạnh lùng kia, trầm giọng nói:

“Chúng ta xuống hỏi thăm những đệ tử tham gia, ta không tin không ai biết chuyện gì”

Lão giả còn lại cũng gật đầu, uy áp không hề giảm, nhìn về phía Thần Phong Cốc trầm giọng nói:

“Lâm Thương, ngươi ra đây cho bản tọa”

Lâm Thương bị điểm tên, cả người không được tự nhiên, nhưng vẫn cắn răng bước ra, hắn không hề nhận ra hai vị lão giả Hóa Chân thuộc về thế lực nào, cũng không dám đắc tội.

“Vãn bối chính là Lâm Thương, trưởng lão của Thần Phong Cốc, không biết hai vị tiền bối có việc gì cần tìm vãn bối”

“Ngươi lần này dẫn đội, chắc cũng chút nội tình, ta hỏi ngươi tiểu thiếu gia nhà ta đâu”

“Tiểu thiếu gia” Vừa nghe thấy như vậy, Lâm Thương liền biết hai vị này là ai, hóa ra là người của tộc phu quân đại tiểu thư. Nhìn hai vị trước mặt, Lâm Thương biết chuyện này không ổn rồi.

“Tiền bối, chuyện này vãn bối cũng đang định bẩm báo lại tông môn“
— QUẢNG CÁO —

Lâm Thương vội vàng nói.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Vị lão giả ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lâm Thương, uy ép hỏi.

Lâm Thương vội vàng gật đầu, một tay đẩy Phong Thiên lên nói:

“Tiền bối, đệ tử này chính là Phong Thiên, người dẫn đầu đệ tử vào bí cảnh lần này, cũng nhận biết tiểu thiếu gia.”

“Phong Thiên, ngươi mau nói những gì ngươi biết cho hai vị tiền bối”

Phong Thiên bị điểm tên, hít một hơi thật sâu, tiến lên phía trước, cúi đầu thi lễ. Nhìn hai vị tiền bối bẩm báo:

“Hai vị tiền bối, vãn bối gặp Ninh tiểu đệ mấy lần, cũng bắt đầu từ Trung Tâm Đại Điện Di Tích,…, sau đó Thôn Thực Trùng xuất hiện, một hồi đại chiến diễn ra, trong lúc nguy kịch, Thôn Thực Trùng đuổi theo Ninh tiểu đệ.”

“Đến khi vãn bối cùng mọi người chạy tới, chỉ nghe nói Ninh tiểu đệ cùng Thôn Thực Trùng rơi xuống Thâm Uyên vực thẳm.”
Hai vị lão giả nhìn nhau, khẽ nhíu mày hỏi:

“Nghe nói, là ai nói?”

Phong Thiên không dám giấu diếm trả lời:

“Tiền bối, vãn bối chỉ biết đi cùng Ninh tiểu đệ, có mấy người bạn, theo vãn bối ngài vẫn nên tìm bọn họ hỏi chi tiết hơn. Vãn bối chỉ biết hai người, Tư Khuynh Mỹ của Tư đại gia tộc, một trong bốn đại gia tộc, người còn lại là Cốc Y của Huyền Âm Các”

Hai vị lão giả gật đầu, uy áp tỏa ra, làm cho tất cả tu sĩ ở đây đều cực khổ chống chịu, một vị lão giả mở miệng nói, thanh âm như chấn nhiếp thần hồn mọi người.

“Ai là Tư Khuynh Mỹ của Tư đại gia tộc, ai là Cốc Y của Huyền Âm Các ra đây ta có chuyện muốn hỏi”

Nghe thấy âm thanh này mọi người như có phản xạ nhìn về hai hướng riêng biệt, khỏi cần ai nói hai người cũng biết là ai.
Hai người dẫn đội lần này đang định mở miệng, liền thấy ánh mắt uy nghiêm, nhanh chóng ngậm miệng lại.

Tư Khuynh Mỹ cùng Cốc Y không nghĩ tới có chuyện này, nhưng cũng nhanh chóng đứng ra lên tiếng, khom người thi lễ với hai vị lão giả.

Cốc Y dẫn đầu nói chuyện:
— QUẢNG CÁO —

“Hai vị tiền bối tìm vãn bối phải chăng có chuyện gì, chỉ cần vãn bối biết sẽ thành thật nói ra”

Tư Khuynh Mỹ ở một bên cũng tương tự nói ra.

Sau một lúc nói chuyện, hai người liền xác định hai vị lão giả này là người của gia tộc Bắc Tiểu Lục. Hai nàng biết gì đều thành thật nói, nói chi tiết những thứ đã xảy ra.

Nghe được sự việc mà Bắc Tiểu Lục làm trong bí cảnh, hai người vừa vui mừng mà càng khó chịu. Đang muốn nói gì, bỗng có hai đạo uy áp tiến đến đây, hai người híp mắt nhìn qua.

Dường như tu sĩ bên dưới cũng cảm nhận được áp lực, ngẩng đầu nhìn sang phía khác.

“Hai vị đây hà cớ gì làm khó dễ bọn nhỏ”

Một vị nữ tử xuất hiện, tiếp theo sau cũng có một nam tử, cả uy áp cũng tuân ra, dường như muốn triệt đi uy áp của hai vị lão giả.
Nhưng dường như uy áp của hai người này chạm tới liền chìm vào hư vô, làm sắc mặt cả hau đều đại biến.

Hai người này không phải ai khác, nữ tử chính là Hóa Chân tu sĩ của Huyền Âm Các và nam tử là Hóa Chân tu sĩ của Thiên Ma Môn.
Ngay khi hai bên đang muốn làm gì, ba luồng khí tức đặc biệt uy áp phá không mà tới, mạnh mẽ uy liệt, dường như muốn làm người khác thần phục.

Một cái chớp mắt ba bóng hình xuất hiện ở đây, khí thế bộc phát, làm cho tất cả mọi người lạnh cả sống lưng, không dám ngẩng đầu nhìn.

Hai tu sĩ Hóa Chân của Huyền Âm Các cùng Thiên Ma Môn, ánh mắt nhìn qua ba người nọ, liền phát hiện là người quen.

Nữ tử Hóa Chân của Huyền Âm Các tiến lên, chào hỏi:

“An Tuyết muội muội, đã lâu không gặp”

An Tuyết cũng nhận ra là ai, cũng hơi miễn cưỡng cười gật gật đầu đáp lại:

“Cốc Hà Hà tỷ tỷ, người tốt, tiểu muội hiện tại có chút việc gấp, lần sau sẽ bồi tiếp tỷ”

Nghe được An Tuyết nói vậy, con ngươi của Cốc Hà Hà hơi đảo quanh, không biết đang suy nghĩ gì.

Bên cạnh nam tử tu sĩ của Thiên Ma Môn thì nhíu mày, nhìn An Thiên Hữu chắp tay hỏi:

“Đạo hữu Thiên Hữu đã lâu không gặp, không nghĩ tới việc ở đây lại kinh động tới đạo hữu tự mình tới đây”
— QUẢNG CÁO —

Dừng lại một chút, ánh mắt đảo quanh người An Nguyệt khẽ nói:

“Đây chẳng phải là An Nguyệt tiểu thư hay sao, đã rất lâu không gặp, tại hạ vẫn luôn ái mộ An tiểu thư, hôm nay quả nhiên gặp lại An Nguyệt tiểu thư phong thái như ngày nào”.

Chưa đợi mấy người An Nguyệt lên tiếng, liền hai âm thanh rung động vang lên:

“Lớn mật, lại dám vô lễ với phu nhân”

“Vô tri, muốn chết”

Nam tử bất ngờ gặp được An Nguyệt không nhịn được mà nỡ mồm nói chuyện, chưa kịp thấy ba người có hành động gì. Bên kia hai vị lão giả khí thế đã nổi lên, khí tức bộc phát ra làm nơi đây tu sĩ đệ tử bên dưới sắc mặt tái nhợt.

Ngay cả nam tử Thiên Ma Môn cũng đại biến, không nghĩ tới hai người này lại là người của An Nguyệt, vội vàng thả ra “ Vực”.

Chỉ nghe An Nguyệt nói:

“Được rồi, tất cả để sau đi, chúng ta có chuyện quan trọng hơn cần làm”

Nói xong nàng liếc mắt nhìn nam tử kia một cái, ánh mắt lạnh lẽo, nếu như bây giờ nàng có việc gấp, tên này không chết cũng bị lột một lớp da.

Hai lão giả kia cũng biết bây giờ không phải là lúc gây chuyện, hừ lạnh một cái nhìn nam tử, quay ngươi đi đến bên An Nguyệt bẩm báo:

“Phu nhân, tiểu thiếu gia, ngài ấy…”

An Nguyệt hít một hơi nhẹ, chậm rãi nói:

“Thần hồn lệnh bài của Lục nhi không vỡ, chứng tỏ đứa nhỏ còn không có làm sao”

Nàng lại nói tiếp:

“Ta cần biết Lục nhi trong bí cảnh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Hai vị lão giả nhìn hai người Tư Khuynh Mỹ cùng Cốc Y, dường như hai người cũng hiểu chuyện, đi tới phía trước An Nguyệt , một lần nữa nói mọi chuyện liên quan tới Bắc Tiểu Lục.