Việc tuyển chọn công nhân của thôn Lan Thủy diễn ra rất sôi nổi, Hứa Bối Đóa nhắc nhở Hứa Hắc Đậu rất nhiều lân chuyện xử lý Hứa Quang Diệu gây đυ.c nước béo cò quấy rối ở bên ngoài.
Nhưng Hứa Quang Diệu không tức giận ngược lại còn tỏ vẻ chân thành nói: "Đóa Đóa, anh thật lòng muốn giúp em..."
"Anh biết anh không giỏi làm việc, cũng không có điều kiện tốt, nhưng là anh nguyện ý vì em làm hết thảy!"
Hứa Bối Đóa nhìn dáng vẻ chưa từ bỏ ý định của anh mà nghĩ ra một biện pháp hay ho.
Cô nở nụ cười ngọt ngào: "Anh Quang Diệu, anh có phải là người từng đọc qua sách vở, là người có học vấn phải không?"
Hứa Quang Diệu đương nhiên tự hào gật đầu, khẳng định: "Đó là điều đương nhiên, anh là học sinh Cao trung đầu tiên của thôn chúng tai"
Hứa Bối Đóa dẫn Hắc Đậu tới, cẩn thận nói: "Em trai em, Hắc Đậu bởi vì điều kiện gia đình nghèo khó, lên đến tiểu học thì không đi học nữa, nhưng anh có nhìn ra ánh mắt đầy tri thức của cậu ấy không?”
"Quang Diệu ca, nếu anh thật lòng muốn giúp em thì anh có thể dạy Hắc Đậu đọc sách biết chữ!"
Hứa Quang Diệu mừng rỡ mà quên mất mục đích ban đầu, hào hứng nói: "Đóa Đóa, hoá ra em chỉ coi hắn như em trail"
"Đóa Đóa, em trai của em chính là em trai của anh, anh nhất định sẽ dạy cậu ta học hành thật tốt”
Quả thực là một mũi tên trúng hai đích, Hứa Bối Đóa vốn tưởng rằng Hắc Đậu ít nhiều sẽ có chút kháng cự, không ngờ là ánh mắt cậu sáng quắc, hừng hực ý chí và khát vọng, liền vội vàng cam đoan nói:
"Chị yên tâm, em nhất định sẽ chăm chỉ học hành! Em nhất định sẽ cố gắng! Em... em muốn trở thành người em trai ưu tú nhất, lợi hại nhất của chị!"
Hứa Bối Đóa cảm thấy vô cùng hài lòng. Trong vòng bảy ngày, Hứa Bối Đóa đã chọn xong danh sách công nhân, tổng cộng hai mươi bốn người, năm người làm một tổ, chia ra đảm nhiệm các loại công việc khác nhau, thời gian vào công trường không giống nhau.
Theo suy tính của Hứa Bối Đóa, việc xây dựng từ đường ước chừng chia làm các công đoạn như:
Tiếp tục sử dụng nền móng đã có, dọn dẹp hiện trường đổ nát;
Xây tường, lợp mái, sơn tường ngoài, sơn nội thất, lát sàn nhà, xây dựng trang thiết bị thờ cúng bên trong từ đường, cuối cùng hoàn thành, trang trí làm đẹp.
Cứ bốn người sống trong một phòng ký túc xá, cũng xem như một nhóm; dọn dẹp hiện trường thì huy động những công nhân cường tráng khỏe mạnh nhất, nhanh chóng dọn dẹp trong hai ngày.
Rác thải xây dựng thì gọi xe tải lớn chở đi.
Lôi Thanh từ dạo nhìn thấy chiếc Toyota Crown của Lục Hoài Ninh, rau rĩ không vui, suốt ngày nhốt mình trong phòng ký túc xá, cũng không chịu đi ra ngoài.
Hứa Bối Đóa không thèm để ý, cô đã sớm tự liên hệ và thuê một chiếc xe tải lớn, hơn nữa, cô còn quyết định tự mình học lái xe tải lớn.
Việc vận chuyển rác cũng có thể xử lý đơn giản.
Cô sắp xếp tiến độ thực hiện hoàn chỉnh nhất quán, trong quá trình thi công, cô cũng yên lặng quan sát biểu hiện của các công nhân khác nhau.
Cô chuẩn bị lựa chọn một nhóm công nhân biểu hiện tốt nhất, là nhóm đầu tiên tiến hành ký hợp đồng.
Công trình thôn Lan Thủy được triển khai sôi nổi, trước khi Hứa Bối Đóa khởi công cũng đã nhập về một số vật liệu làm nhà tạm đơn giản.
Mọi người đều biết, loại nhà này có thể nhanh chóng dựng lên, làm nơi tá túc.
Hứa Bối Đóa vẫn muốn cho các công nhân một môi trường sống tốt, cô xây 4 nhà, một nhà bếp công cộng dọc theo căn nhà tạm, cũng thuê hai thím nấu cơm ngon trong thôn, cung cấp thức ăn cho công nhân.
Đồ ăn rất ngon, một ngày ba bữa, hơn nữa bữa ăn đều có thịt heo.
Người trong thôn nghe nói đến tiêu chuẩn bữa ăn này, cũng không khỏi ghen tị.
Có người cáo trạng với trưởng thôn: "Cô bé kia chắc chắn đã cầm tiên của thôn để làm loạn, người trong thôn chúng ta đều tiếc không nỡ ăn thịt, vậy mà cô ta lại cho công nhân ăn thịt, lại trả nhiều tiên công như vậy!"