Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh

Chương 127




Cô lại bổ sung tiếp: "Khoảng đất phía đối diện trường học tạm thời chưa có biện pháp để xây dựng, nhưng tôi đã nghĩ gân xong kế hoạch rồi, sau này chỗ đó chắc chắn cơ sở vật chất và nguồn lực càng tốt hơn nữa."

Lục Hoài Ninh tìm được mảnh đất này cũng không nhỏ, nhưng đợt này chỉ xây hai tòa nhà cho nên chỉ chiếm một phần của lô đất.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên bán nhà cho người dân ở đây, nên vẫn lo lắng có rủi ro, tính toán trước sau, ăn chắc mặc bền, quy mô tương đối nhỏ là tốt nhất thời điểm mới bắt đầu mô hình này.

Tên của tòa nhà cũng được đặt rồi, gọi là "Học phủ Lý". có rất nhiều toà nhà được đặt tên rất đặc biệt, tên này là do Hứa Bối Đóa nghĩ ra.

Có rất nhiều tòa nhà khi đặt tên, đều lấy những tên rất cao cả ví dụ như Royal Garden, Rome City, Vienna Hall... những phong cách này thường lấy tên nước ngoài để đặt, tập trung vào phong cách châu Âu.

Còn có một kiểu đặt tên theo phong cách Trung Hoa, thường được gọi là với tên gì đó chủ yếu mang một cảm giác dào dạt ý thơ.

Mà tòa nhà ở khu gần trường học thì càng quan trọng, nhất định phải đặt theo tên gắn liền với trường học và địa phương.

Tên "Học phủ Lý" có đầy đủ yếu tố như vậy, hai chữ "học phủ vừa nghe đã thấy rất có văn hóa, tài hoa, hơn nữa còn mang đến cho người ta cảm giác được đồng hành cùng với việc học tập ở Huyện Lý này vậy.

Nhãn hiệu của tòa nhà này về lâu về dài vẫn có thể tiếp tục sử dụng được, chỉ cần đợt đầu tiên bán tốt thì có thể tiếp tục mở rộng đợt thứ hai, còn nếu trong đợt đầu, tình hình bán nhà không khả quan thì có thể kịp thời ngăn chặn tổn thất, cũng không có vấn đề gì quá nghiêm trọng cả.

Mỗi ngày Lục Hoài Ninh đều bị những ý tưởng thiên tài của Hứa Bối Đóa làm cho sững sờ, thật lâu không thể nói lên lời.

Những ý tưởng này học được ở đâu ra vậy? Hơn nữa lại rất có hiệu quả, rất nhiều người đến tham quan vì cái tên này, tiện tay câm đi một tờ rơi quảng cáo, tiếng lành đồn xa, lại hấp dẫn thêm càng nhiều người đến tham quan hơn, đều tò mò muốn xem xem "Học phủ Lý" này trông thực tế như thế nào. Các thủ tục đã bước vào quá trình phê duyệt, cũng chuẩn bị bước vào giai đoạn bắt đầu rồi, thế nhưng đội xe của chú Lương lại có vẻ bị quá tải.

Bởi vì đợt này kiếm được không ít tiền, chú Lương muốn mở rộng quy mô của đội xe nên đầu tư thêm mấy chiếc xe vận tải lớn, nhưng lại không đủ tài xế, mỗi tài xế đều luân phiên thay ca nhưng có một số xe thật sự vẫn thiếu người lái.

Tài xế cần phải có trình độ chuyên môn, chịu được áp lực cao, hơn nữa còn phải có kỹ thuật lái xe linh hoạt, và đương nhiên là có bằng lái xe, những yêu cầu này đều rất khó, tuy rằng thị trường lao động ở Huyện còn có rất nhiều thanh niên thất nghiệp, nhưng bọn họ lại không đáp ứng được những điều kiện này, hơn nữa vừa nghe đến phải thi bằng lái xe, theo bản năng liên lắc đầu từ chối, việc thi cử khó khăn này bọn họ không làm được, nên quanh quẩn chỉ có thể tìm một số công việc đơn giản khác mà làm.

Hứa Bối Đóa đã thử đưa Hứa Hắc Đậu học lái xe, nhưng cậu thử vài lần đều không được, đành phải tức giận bỏ cuộc.

Nhắc lại cậu trợ lý của cô, gần đây Hứa Hắc Đậu đang nghiêm túc luyện tập đọc sách viết chữ, xem một số sách về quản lý, nhưng còn chuyện học lái xe thật sự quá khó, cậu thật sự không học được, nhìn cần số 1234 còn không hiểu, hơn nữa khi ngồi xuống vị trí điều khiển thì rất căng thẳng, tay chân vụng về, nào là chân côn, chân thắng, chân ga,... quả thật cậu không làm được việc này.