Bạch Vi mở cửa thông gió, nhanh chóng quét dọn sạch sẽ, sau đó liền có mấy cô bé đi tới.
Một nhóm bọn họ có bốn người, cũng không giống những cô bé xinh đẹp kia, người nào cũng đứng thẳng tắp, ánh mắt sáng tỏ, rất khí chất, giống như đã được trải qua huấn luyện.
Mà lại khi nói và hành động thì rất dứt khoát, không hề do dự, nhìn giống như là.. những cô gái giống Lục Tư Dĩnh.
Hai mắt Bạch Vi tỏa sáng, sáng tỏ thông suốt. Cũng không phải giống Lục Tư Dĩnh sao!
Ai cũng có tư thế hiên ngang, đều có tóc ngắn, trang sức đều tương đối đơn giản hoặc phong cách.
Bỗng nhiên lời Lục Tư Đình nói hiện lên trong đầu, Bạch Vi hiểu ra, đây đều là nữ binh thuộc hạ của Lục Tư Dĩnh, hoặc là quen nữ binh của Lục Tư Dĩnh.
"Bà chủ, tôi muốn mua cái này!"
"Đóng gói cái này lại đi."
Trang sức mà bọn họ mua tương đối đơn giản, lấy đơn giản làm chủ, mấy món đồ tỉnh xảo hoặc thục nữ, dễ thương thì cơ bản là không có người mua. Chỉ có hai người trong đó mua, nghe có vẻ là bọn họ mua cho chị em gái trong nhà. Phần lớn đồ mà bọn họ mua đều tối giản hoặc ngầu.
Trong đó một nữ binh thực sự thích một thiết kế thắt lưng, nhưng là bởi vì thắt lưng này là đồ nam, tương đối lớn với phụ nữ cho nên cô ấy liền tìm Bạch Vĩ nói: "Xin chào, tôi muốn mua một chiếc thắt lưng kiểu này, không biết có mẫu này dành cho nữ không?"
Bạch Vi nhìn một chút, vừa định nói không có thì cô đột nhiên đình trệ, sửa lại nói: "Tạm thời không có, nhưng mà nếu như cô muốn thì có thể chọn một mẫu rồi đợi làm mẫu của nữ là được."
"Được, vậy tôi muốn kiểu nữ!"
Nữ binh rất vui vẻ, sau khi trả tiền số đồ mà mình mua thì dự định thanh toán tiền cọc của thắt lưng.
Người khác cũng nghe được cuộc đối thoại của hai người, trong lúc nhất thời, mấy nữ binh thích đồ nam đều muốn mua.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Rất nhanh bọn họ mua xong liền rời đi, Bạch Vi nhìn chằm chằm vào bóng lưng của bọn họ mà như có điều suy nghĩ.
Mở ấm nước ra, Bạch Vi vừa uống xong hai ngụm, còn chưa đóng nắp lại thì ở bên ngoài đã có năm, sáu người đi vào.
Các cô cười cười nói nói, nhưng mà tiếng bước chân rất nhẹ, hơn nữa ánh mắt của người nào cũng rất sắc bén, khí chất cũng không giống nhau, giống như bốn nữ binh vừa mới rời đi.
Bạch Vi dừng một chút, nở nụ cười, tiếp tục tiếp đãi các cô.
Một buổi trưa, Bạch Vi lục tục ngo ngoe tiếp đãi bốn, năm nhóm nữ binh, tổng cộng là hai mươi người.
Mỗi người bọn họ cũng mua không ít đồ.
Mặc dù bọn họ đều mặc thường phục, nhưng mà Bạch Vi vẫn chỉ cần liếc mắt một chút là nhận ra.
Không sai được, đặc điểm của bọn họ quá rõ ràng, khí chất lại rất giống nhau, ai cũng thích những trang sức đơn giản mà lạnh lùng.
Đối với những món trang sức tỉnh xảo mà các cô gái bình thường yêu thích thì các cô cũng thưởng thức, nhưng mà cuối cùng họ thường mua rất ít.
Bạch Vi thấy bọn họ xem trang sức nam thì sẽ thân thiết nói cho các cô biết, kích thước của trang sức nữ sẽ nhỏ hơn một chút, chỉ cần chờ mấy ngày, nếu như cần thì có thể đặt trước, qua mấy ngày nếu có thời gian rảnh rỗi thì có thể đến lấy.
Bọn họ đều rất hài lòng, vui vẻ thanh toán tiền đặt cọc, sau khi mua số đồ mà mình chọn thì rời đi cùng các bạn.
Bạch Vi tính một chút về số đồ mà các nữ binh đã mua cộng với tiền đặt cọc, tất cả là mười bốn tệ. Nhìn sổ sách trên quây, chiếc bút màu đen ở giữa các ngón tay bắt đầu chuyển động, Bạch Vi bỗng nhiên có một suy nghĩ mới.
Không phải tất cả các cô gái đều thích đồ tinh xảo rườm rà, hoặc mấy loại trang sức dễ thương, những cô gái bình thường thích mấy món đồ ngầu thì rất thích mấy loại đồ có phong cách đơn giản, anh tuấn.
Cô không nên hạn chế những phong cách như vậy cho nam giới.