Bạch Tường Vi nhìn chằm chằm rất lâu, sau khi xem từ đầu đến cuối thì cảm thán trong lòng, người chị họ này đúng là có đầu óc, chẳng trách những học sinh kia lại yêu thích mấy món đồ trang sức này như vậy.
Bạch Tường Vi gần như không ghét món đồ nào. Tất cả mọi thứ đều rất đẹp, vừa nhìn liền biết là được làm cẩn thận, hơn nữa còn được làm khác nhau khiến người ta cảm thấy mới mẻ.
Cũng giống như Bạch Vi, hôm nay mặc bộ đồ lấy màu trắng và xanh lam làm chủ đạo, phần lớn trang sức có màu trắng và bạc, ngày đó đến nhà cô ấy thăm hỏi thì cũng thắt bím tóc, trên tay đeo chiếc vòng được dệt bằng hoa, nhìn rất tươi mát.
Bạch Tường Vi suy nghĩ về những chuyện mình đã nghe được trong hai ngày qua, hạ quyết tâm nói: "Chị à, em có chút chuyện muốn bàn với chị. "
Bạch Vi lấy một chiếc ghế ra cho cô ấy nói: "Em nói đi, có chuyện øì."
"Là như vậy, quần áo của mọi người đều quá thông dụng, quá nhàm chán, tất cả đều xám xịt, em muốn mở một tiệm quần áo ở gần đây."
Bạch Tường Vi quan sát vẻ mặt của Bạch Vị, dừng lại một chút, lại tiếp tục nói: "Nếu như chỉ bán quần áo thì không có gì đặc biệt, nếu phối thêm chút trang sức thì chính là ve mắt cho rông, cũng đúng lúc chị họ mở cửa hàng bán trang sức, thực sự rất phù hợp."
"Nhưng mà em cũng sẽ không lấy không, em muốn mua trước mấy loại đai eo cùng vài loại trang sức khác, sau đó sẽ mang đến cửa hàng để phối hợp, đến lúc đó nếu có khách thích thì em sẽ giới thiệu họ đến đây để mua. Chỉ cần sau này khi có sản phẩm mới, chị nhanh chóng bán cho em để em phối hợp với quần áo là được."
"Chị à, chị thấy thế nào?" Bạch Tường Vi nhận lấy chiếc quạt có màu xanh mà Bạch Vi kín đáo đưa cho cô ấy, nhẹ nhàng quạt.
Mặc dù nghe có vẻ nghỉ ngờ, nhưng mà cô ấy biết, Bạch Vi là người thông minh, cô nhất định sẽ đồng ý.
Mua bán như vậy thì đối với Bạch Vi mà nói là kiếm bộn không lỗ. Cũng không cần trả giá gì, lại có thể khuếch tán giúp cửa hàng mình nổi tiếng, hơn nữa còn có thể bán nhiều trang sức hơn, một công đôi việc.
Đúng là Bạch Vi cảm thấy rất không tệ, cũng không nghĩ nhiều như Bạch Tường Vĩ.
Chẳng qua là cô cảm thấy, Bạch Vi là nữ chính của thế giới này, cũng có thể nói là người con gái may mắn, chắc chắn là có hào quang nữ chính.
Nếu đi theo nữ chính phát triển thì chắc chắn là kiếm bộn không lỗ. Hơn nữa bây giờ bọn họ còn lại chị em họ, làm chuyện gi cũng dễ nói, dù sao thì cũng có mối quan hệ thân thích.
Chị em họ liên thủ kiếm tiền, cùng nhau phất nhanh, nghe có vẻ cũng không tệ.
Lúc này Bạch Vi liền đồng ý: "Được, chị nghĩ là có thể."
Hai người liếc nhau, đều cảm nhận được sự nhiệt tình ở trong mắt của đối phương.
Dù sao thì hai người cũng giống nhau, đều muốn kiếm tiền, muốn giúp người nhà mình có cuộc sống tốt hơn.
Bạch Tường Vĩ liền đứng lên, chuẩn bị rời đi.
Mở cửa hàng không phải là một công việc đơn giản, Bạch Vi chỉ mở một cửa hàng bán trang sức có 8 m2 mà đã mất cả một tháng, chớ nói chỉ là mở tiệm bán quần áo, còn có nhiều việc cần phải làm hơn.
Hơn nữa lúc trước bên cạnh Bạch Vi có Lục Tư Đình hỗ trợ, cũng không biết một mình Bạch Tường Vi có làm được hay không.
Trước khi mở tiệm thì còn phải chọn vị trí.
Sau khi tìm được một vị trí thích hợp thì phải tiến hành trang trí, sau khi trang trí xong thì phải lắp hệ thống thông gió.
Còn phải có mẫu trưng bày, còn có phải chọn loại quần áo để nhập về, tất cả mọi chuyện đều không phải công việc có thể giải quyết trong một hai ngày.
Cho nên dù có đồng ý hợp tác thì Bạch Vi cũng không trông cậy vào việc Bạch Tường Vĩ liền có thể gây dựng ngay trong tháng này.
Bạch Tường Vi còn rất nhiều chuyện phải làm cho nên nhanh chóng rời đi.