[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 53




Bạch Vi đoán chắc mấy cô gái này là bạn học, do nhìn thấy bạn học mang đồ trang sức đẹp nên cô bé đã dò hỏi địa chỉ, rồi dẫn mẹ sang đây mua trang SỨC.

"Mẹ, cái kẹp tóc này đẹp thật đó, mẹ xem con đeo như này có được không?”

"Vòng tay này cũng đẹp thật, phối với cái váy của con hợp lắm!"

Cô con gái vui vẻ chọn món mình thích, mẹ của cô bé cũng không nói gì, đứng nhìn ở chỗ bày bán trâm cài.

Rõ ràng điều kiện kinh tế nhà các cô ấy không tệ, cô con gái chọn ba cái kẹp tóc, toàn là món đẹp nhất. Món có giá một hào cũng có mà năm hào cũng có, còn cái vòng tay thì giá hai hào.

Cô gái không hỏi giá tiền mà đi thẳng đến trước mặt Bạch Vi: "Chào chị, chị gói lại giúp em nhé."

"Được, xin chờ một chút."

Bạch Vi cầm đồ đi đến quầy hàng rồi nói giá cả.

Rõ ràng cô gái ấy rất bình thản không để ý gì mấy đến giá tiền, cô bé đi đến bên cạnh mẹ mình.

"Mẹ, mẹ ngắm cây trâm cài màu đỏ ấy kỹ thật đó, hình như phối cùng cái váy mẹ mới mua cũng đẹp lắm nhỉ."

Bà ấy nghe con gái nói như vậy, đương nhiên cũng đồng tình nên gật đầu đáp lại.

Cô con gái cố gắng nói tiếp: "Hay là mẹ cũng chọn một cái đi, con nhớ mấy ngày nữa mẹ phải đi gặp mặt với mấy dì Phương Phương mà. Đến lúc đó mẹ mặc váy mới rồi đeo trâm cài này lên, chắc chắn rất đẹp cho coi."

"Được, mắt nhìn của con gái bảo bối tốt thế này, vậy thì mua hai cái."

Bà ấy cười cười, sau đó chọn hai cái trâm cài.

Bên cạnh trâm cài là vòng cổ, Bạch Vi làm vòng cổ rất nhiều màu sắc. Sau khi chọn trâm xong bà ấy lại nhìn sang vòng cổ vì cứ thấy cổ mình hơi trống.

Cuối cùng, bà ấy chọn mua hai cái trâm cài, một sợi dây chuyền và một cái vòng tay cho nam.

Bạch Vi thấy mình bán được nhiều tiền nên bèn giảm bớt hai mươi phần trăm cho bọn họ, cô nói: "Chào cô, tổng tiền là một đồng sáu mươi hào, giảm bớt hai mươi phần trăm còn một đồng hai mươi tám hào."

Bà ấy thoải mái gửi tiền, sau đó dẫn theo con gái rời đi.

Đây là đơn hàng lớn nhất hôm nay rồi nhỉ, được nhiều tiền thế này.

Bạch Vi vui vẻ đếm tiền.

Sau khi hai mẹ con này rời đi, tiếp đến nguyên một buổi chiều không có ai ghé vào. Cho dù có vài người vào xem nhưng chỉ xem vì thấy lạ thôi chứ không mua."

Bạch Vi rảnh rỗi nên lại bắt đầu làm đồ trang sức tiếp.

Nhưng đến năm giờ chiều gần sáu giờ, đột nhiên có một nhóm học sinh đi vào tiệm.

Các cô ấy mặc đồng phục học sinh của cùng một trường, bao gồm bốn nữ sinh đến lúc trưa nữa. Lúc này có mấy nữ sinh đang lựa đồ trong tiệm.

"A, đúng là cái vòng tay mà Kỳ Kỳ mua rồi, còn mấy kiểu luôn này!"

"Đẹp ghê ấy!"

"Tiền tiêu vặt của mình còn ba đồng nên vẫn mua được..."

Các cô gái ríu rít nói chuyện rồi mang thử đồ trang sức, một lúc lâu sau vẫn còn nháo nhào.

Đến lúc chạng vạng, nhiều người tan làm xong bắt đầu đi mua đồ nấu cơm. Lúc tạt qua đây, bọn họ nhìn thấy một nhóm nữ sinh nhỏ tuổi đang mua trang sức trong cửa tiệm nên cũng muốn vào nhìn xem thử một chút.

"Bà chủ, em lấy cái này!"

"Em lấy cái này, bao tiền ạ?"

Các cô ấy tốp ba tốp năm mua không ít đồ, có vòng tay, kẹp tóc, buộc tóc, đây là ba món đồ bán chạy nhất.

Sau khi rời đi, một vài học sinh lại lục tục đến nữa, con đường cực kỳ náo nhiệt. Học sinh ghé qua đây toàn là học sinh cấp hai, trong tay bọn họ thì có được mấy đồng tiền đâu chứ?

Một người bạn khá giả rút ra tờ nhân dân tệ khiến mấy người còn lại thấy cực kỳ ngưỡng mộ.

Bạch Vi buôn bán nên trước đó cô đã đổi rất nhiều tiền lẻ rồi, từ tiền hào đến tiền đồng, cần gì có đó, không sợ thiếu tiền lẻ.

Sau khi những học sinh này đi hết thì cũng đã đến bảy giờ.