Hôm nay là thứ bảy, Lục Tư Đình về nhà từ trưa, ăn cơm xong thì lập tức lái xe đưa Bạch Vi đến bệnh viện.
Lần này trực tiếp đặt lịch khám thai luôn, sau đó đi làm siêu âm bụng.
Loại kiểm tra siêu âm này có kết quả rất nhanh, bọn họ chỉ chờ khoảng mười mấy phút là đã được gọi tên.
Đúng như dự đoán, Bạch Vi thực sự có thai rồi, hơn nữa đã được một tháng rưỡi, hai vợ chồng nghe tin này thì đều vô cùng mừng rỡ.
"Em có đói không? Có muốn ăn gì không?"
"Mình vừa ăn cơm trưa rồi mới đến đây mà."
"Ăn trái cây không? Trái cây không làm đầy bụng, lát nữa anh mua nhiều trái cây về."
"Không cần mua nhiều quá đâu, mua vừa đủ ăn thôi, trái cây phải ăn tươi mới tốt."
Suốt quãng đường trở về, Lục Tư Đình luôn sợ Bạch Vi đói bụng.
Tối đến, Lục Tư Đình suy nghĩ kỹ càng, vẫn nấu một số món ăn thanh đạm lành mạnh cho cô.
Ăn xong, Lục Tư Đình bèn gọi điện thoại nhà sang cho cha mẹ. Mọi người ở trong cùng một đại viện, chuyện nhỏ như vậy không cần phải đến tận nơi, mà đi bộ qua thì cũng mất khoảng mười phút, bây giờ Lục Tư Đình không muốn để Bạch Vi đi lại nhiều.
"Mẹ ơi, Vi Vi có thai rồi."
Lục Tư Đình cũng không hàn huyên chào hỏi, mà nói thẳng vào tin vui ngay, lời nói của anh tức thì làm cho Hoàng Nguyệt Nha ngẩn người.
"Thật sao?!"
"Dĩ nhiên là thật rồi ạ."
Hoàng Nguyệt Nha xác nhận lại mấy lần, cuối cùng mới chắc chắn, con dâu thật sự đã có thai.
Bà ấy vui mừng khôn xiết, còn tưởng là do lần trước mình làm công tác tư tưởng với cặp vợ chồng son bọn họ, giờ đây đã phát huy tác dụng.
Đây là cháu nội đầu lòng của bà ấy, Hoàng Nguyệt Nha càng vui mừng hơn, bà ấy còn không quên dặn dò con trai cách chăm sóc phụ nữ có thai.
"Từ bây giờ, con phải chăm sóc Vi Vi thật tốt, rất nhiều thứ phải kiêng ăn, không được dùng, nhớ chú ý thật cẩn thận đó."
"Tuyệt đối không được cho Vi Vi ăn những món như cua, quả sơn trà, những thực phẩm đó có tính lạnh, sẽ dẫn đến co thắt tử cung, bà bầu không được ăn những thứ này."
"Còn đồ chiên xào, thực phẩm có hàm lượng đường cao cũng phải hạn chế, hải sản, đồ muối chua, đồ cay nóng cũng phải chú ý ăn ít thôi."
Hoàng Nguyệt Nha vừa nói vừa nghĩ, sợ con trai nhớ nhầm, vì vậy cũng nói rất chậm: "Có thể ăn nhiều món thanh đạm, dễ tiêu hóa, như là bí đỏ, khoai tây thì ăn vừa phải. Còn thịt cá, thịt gà, thịt bò, cũng ăn được, bổ sung protein, nhưng khi nấu lên thì nhớ làm thật thanh đạm, không cần cho nhiều gia vị quá."
"Về rau củ quả tươi, được ăn dưa chuột, cà chua, táo, cam, chuối, nho. Nhưng ba tháng đầu rất quan trọng, bây giờ đứa bé vẫn chưa ổn định, đừng ăn quá nhiều thứ gì cùng một lúc."
Hoàng Nguyệt Nha nói rất nhiều điều, dặn dò kỹ càng các mục cần lưu ý, thứ gì được ăn thứ gì không, cái gì nên ăn ít, cái gì có thể ăn nhiều, bà ấy chỉ sợ mình nói chưa đủ.
Ngoài những lời đầu tiên ra, sau đó Lục Tư Đình cũng không hé răng lên tiếng nữa, anh chỉ cầm giấy bút, ghi chép một cách đơn giản những gì mẹ nói xuống giấy.
Anh biết chăm sóc phụ nữ mang thai phải cẩn thận từng li từng tí, nhưng nhiều thứ như vậy, rõ ràng là một hai ngày không thể nhớ hết, chẳng bằng viết ra giấy còn hơn.
Cuối cùng, viết kín hai trang giấy khổ lớn.
Có vẻ là sau này, lúc chuẩn bị thực đơn thì phải thật chú ý.
Hoàng Nguyệt Nha còn bổ sung thêm: "Ba tháng đầu cực kỳ quan trọng, tuyệt đối không được chung phòng đấy nhé?"
Lục Tư Đình không còn cách nào khác, đành nói: "Vâng, mẹ, con nhớ rồi."
Hoàng Nguyệt Nha lại nói tiếp hai vấn đề nữa, cảm thấy tạm thời không nhớ thêm được gì mới cúp máy.
Bà ấy quay đầu lại, thấy Lục Chính Hoa đứng ngay phía sau, giật mình: "Sao anh đi đứng không phát ra tiếng động gì vậy, làm em giật cả mình!"