Tần Tuyết Minh thanh toán 10% tiền làm tiền đặt cọc, sau đó để bảo mẫu tiễn khách.
Sau khi Bạch Vi rời khỏi công quán Murphy, cô trực tiếp đi xe đạp đến thị trường bán sỉ.
Mỗi bộ đồ trang sức đều sẽ có mấy loại đồ cố định, bình thường sẽ có dây chuyên vòng tay và đồ trang sức khác.
Nhưng mà với bộ váy này của Tần Tuyết Minh thì cần một chiếc dây chuyền lớn, nếu như dựa theo cô nói, không hạn chế nguyên liệu, muốn tạo ra một chiếc dây chuyền hợp với chiếc váy này thì sẽ có chút khó khăn. Hoặc có lẽ là, Bạch Vi có thể làm ra sợi dây chuyền hợp với chiếc váy đó, nhưng mà cô nhất định phải tìm được đúng nguyên liệu, nếu loại trang sức nào cũng làm như vậy thì chắc chắn 100 tệ là không đủ.
Gia cảnh của Tần Tuyết Minh còn ở đó, cô ấy cũng không thiếu loại trang sức quý giá nào, cho nên thứ mà cô ấy coi trọng chính là sản phẩm thủ công mới của Bạch Vi.
Dây chuyền, vòng tay, kẹp tóc cùng trâm ngực, Bạch Vi chuẩn bị làm mấy cái, như vậy thì khi Tần Tuyết Minh đến đây, cô ấy cũng có thể lựa chọn.
Trong đầu hồi tưởng lại bên trong nhà của Tần Tuyết Minh, trong nhà có rất nhiều đồ trang trí đẹp, cô ấy nhất định là một người biết hưởng thụ cuộc sống.
Còn có tủ chất đầy quần áo, có đủ loại quần áo với phong cách khác biệt được bày ra, còn rất nhiều đá quý, nhẫn vàng ở trên bàn trang điểm.
Trong đầy Bạch Vi miêu tả bản thảo thiết kế, trong lòng nhớ đến hình tượng 3d của Tần Tuyết Minh, cô nghĩ, cô biết đại khái là Tần Tuyết thích loại trang sức như thế nào.
"Cái này, cái này, còn có mấy loại này, mỗi nguyên liệu lấy năm phần."
"Cân những thứ này lên, lấy ba cân."
Bạch Vi mua rất nhiều nguyên liệu, ròng rã chất đầy một cái sọt, đây đều là nguyên liệu làm đồ trang sức cho Tần Tuyết Minh.
Cuối cùng sau khi mua xong, Bạch Vi lái xe đạp trở về cửa hàng, lúc này đã qua gần hai tiếng, Thẩm Quyên đang bất an đi tới đi lui ở ngoài cửa.
Con gái đã đi lâu như vậy, tại sao còn chưa trở về chứ?
Không phải chỉ đi thiết kế đồ trang sức thôi sao, con gái thông minh như vậy, theo lý thì sẽ giải quyết rất nhanh, vậy mà bây giờ đã đi hai tiếng rồi còn chưa quay lại, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
Sớm biết vậy thì buổi chiều bà đã đi cùng, hai người còn có thể giúp đỡ lẫn nhau! Thẩm Quyên không ngừng nhìn quanh cửa ra vào, nhìn thấy Bạch Vi lái xe đạp xuất hiện trên đường phố thì vội vàng chạy ra ngoài.
Bạch Vi đi xe đạp chảy nhiều mồ hôi, Thẩm Quyên đau lòng lấy khăn lụa lau cho cô.
"Cuối cùng cũng trở về, có mệt không? Mau vào nghỉ một lát."
Thẩm Quyên hỗ trợ khuân đồ, hai người Bạch Vi nhanh chóng mang nguyên liệu đã mua được vào trong cửa hàng.
"Sao rồi, người kia không gây khó dễ cho con chứ?"
"Mẹ, không sao cả, đây là một đơn đặt hàng lớn, mẹ nhìn xem, đây đều là nguyên liệu con vừa mua về."
Bạch Vi lại lấy ra một tờ mười tệ mới tinh, an ủi nói: "Mẹ nhìn xem, đây là tiền người ta đặt cọc cho con đấy."
Vậy mà tiền đặt cọc lại là 10 tệ!
Thẩm Quyên bị dọa, 10 tệ tiền đặt cọc, theo lý thuyết, giá của đơn đặt hàng này sẽ là 20 tệ trở lên sao?
Cả ngày ngồi trong cửa hàng này, thu tiền đặt cọc của mấy chiếc vòng tay kia cũng chỉ có mấy chục xu, bây giờ lại nhìn thấy 10 tệ tiền đặt cọc, Thẩm Quyên đúng là bị dọa sợ hết hồn.
Nhưng mà lại tưởng tượng, khách hàng có thể đưa 10 tệ tiền đặt cọc đúng là một khách hàng lớn, bảo sao người ta lại gọi mình đến cửa. Buổi chiều không có nhiều khách, 5:30, Bạch Vi liên để mẹ mình về nhà.
Sau khi thu dọn cửa hàng xong thì tắt đèn, Bạch Vi lại để hết nguyên liệu hôm nay mua vào cái giỏ, sau đó mới đi xe đạp về nhà.
Lục Tư Đình đang nấu cơm, Bạch Vi cũng không làm phiền anh mà một mình ôm đồ vào phòng.
Sau khi cất kỹ đồ thì Lục Tư Đình cũng làm cơm xong, nói: "Vi Vi, xuống ăn cơm!"