Có khi là vào lúc đi bộ ở bên ngoài, anh nhìn thấy cậu bé hoặc cô bé đang đi khắp hang cùng ngõ hẻm bán hàng rong.
Mặc dù những món đồ này không đáng bao nhiêu tiền, nhưng mà anh thật sự tạo bất ngờ khiến Bạch Vi vui vẻ.
Có rất nhiều đàn ông đối xử lạnh nhạt với vợ mình sau khi kết hôn, sẽ không chuẩn bị những thứ này.
Nhưng bọn họ lại không giống, sau khi kết hôn, mỗi lần đi ra ngoài, Lục Tư Đình đều rất săn sóc cho cô.
Điều này khiến Bạch Vi không nhịn được mà nghĩ về lúc bọn họ kết hôn, cũng là lĩnh chứng trước rồi mới đến lễ hỏi.
Nếu là những người đàn ông khác thì sau khi lĩnh chứng, bọn họ có thể thừa cơ mà giảm lễ hỏi, nhưng anh thì không.
Hơn nữa anh cũng không hỏi là đồ cưới của cô có những øì.
Bạch Vi rất vui vẻ, trong lòng còn có chút xúc động.
Sau khi hai người về đến nhà, thời gian đã không còn sớm, sau khi tắm rửa xong thì chuẩn bị dingu.
Bạch Vi nằm ly ở trên giường, nhìn chằm chằm vào hoa hồng ở trên tủ đầu giường, bên tai là tiếng nước tí tách tí tách, cái đầu nhỏ gật gù từng chút, có vẻ như là sắp ngủ thiếp đi.
"Nằm ngoan đi, nếu không sẽ bị ốm."
Không biết là tiếng nước đã dừng lại từ lúc nào, Bạch Vi nghe thấy tiếng của Lục Tư Đình thì giật mình ngồi dậy.
Lục Tư Đình không mặc gì trên người, phía dưới cũng chỉ quấn một chiếc khăn tắm, hormone giống đực đập vào mặt, Bạch Vi chỉ cảm thấy trong đầu choáng váng, nhưng cũng không buồn ngủ nữa.
"Nhanh đi tắm rửa đi."
Lần này Bạch Vi không còn buồn ngủ, không chỉ không buồn ngủ mà còn rất hưng phấn!
Cô đứng dậy lấy chiếc váy ngủ mà lần trước mới mua ở trong tủ quần áo, sau đó lại cầm khăn tắm rời đi.
Váy ngủ được làm từ sợi tổng hợp màu đen, vừa mềm vừa trơn, bóng loáng, quan trọng nhất là nó rất ít vải.
Chờ đến khi Bạch Vi mặc chiếc váy ngủ này đi ra, cô cảm nhận rõ ràng được một ánh mắt nóng bỏng.
Lục Tư Đình cũng rất muốn khống chế bản thân, nhưng mà đôi mắt lại có suy nghĩ của riêng nó, một khi nhìn thấy Bạch Vi thì se không thể rời mắt đi được, cô đi đến đâu thì sẽ nhìn đến đó.
Trong gian phòng cũng chỉ có hai người bọn họ, Bạch Vi tự nhiên có thể cảm nhận được.
Sau khi bôi mỹ phẩm dưỡng da xong, Bạch Vi lại mở sữa dưỡng thể.
Kem dưỡng có màu trắng ngà được bôi ở trên tay, ngón tay Bạch Vi lượn vòng để tán đều các lớp kem trên cơ thể.
Mùi hoa đào nhàn nhạt tỏa ra, Bạch Vi nghe thấy tiếng nuốt nước miếng rất rõ ràng.
Từ từ thoa xong sữa dưỡng thế, lúc này Bạch Vi mới lên giường.
Chiếc váy ngủ này có rất ít vải, là chiếc có ít vải nhất trong số váy ngủ của Bạch Vi.
Lúc bò lên giường, Bạch Vi còn cố ý uốn cơ thể lên, cổ áo mở rộng, Lục Tư Đình không cẩn thận nhìn thấy xuân quang, lỗ tai lập tức đỏ lên.
Có lẽ là do áp sát quá gần, Lục Tư Đình luôn cảm thấy cơ thể mình đang phát nhiệt, không chỉ có lỗ tai đỏ lên, mà ngay cả gương mặt cũng đang từ từ nóng lên.
Bạch Vi nhìn thấy rất rõ, nhưng lại giả vờ là không phát hiện.
Đợi đến lúc cô nằm xong, Lục Tư Đình nhanh chóng tắt đèn nằm xuống.
Trong bóng tối, tim đập nhanh hơn, Lục Tư Đình yên lặng đọc lại gia huấn ở trong lòng, muốn để bản thân quên đi chuyện vừa rồi.
Vậy mà, khi tâm lý này còn chưa được xây dựng xong thì người phụ nữ câu dẫn người khác nhưng còn không biết kia lại bắt đầu ôm lấy anh.
Tất nhiên là Bạch Vi cố ý.
Cô cũng đã làm đến nước này, Lục Tư Đình vẫn còn có thể thờ ơ sao?
Nhưng mà sự thật chính là Lục Tư Đình còn đang thật sự chịu đựng.
Đã là đến giữa tháng mười, bây giờ ban ngày không còn quá nóng, ban đêm cũng có chút lạnh, rất nhiều người còn không mở quạt.