Thập Niên 80: Con Đường Mỹ Thực

Chương 81




Kỳ nghỉ hè trôi qua nhanh chóng, sau khi khai giảng, Hứa Cẩm Vi và Thẩm Lâm Xuyên bước vào năm cuối trung học phổ thông.

Trường trung học phổ thông Ngũ Trung rất coi trọng nhóm học sinh này, đặc biệt là hai học sinh đứng đầu Hứa Cẩm Vi và Thẩm Lâm Xuyên, trong kỳ thi tuyển sinh đại học này, trường trung học phổ thông Ngũ Trung có thể sẽ xuất hiện ở toàn thành phố, hoặc thậm chí cả nước. .

Việc học tập của năm thứ ba trung học phổ thông bận rộn hơn nhiều so với năm thứ nhất và thứ hai trung học phổ thông. Các học sinh không chỉ phải tham gia tự học buổi sáng và buổi tối mà ngay cả các lớp thể dục cũng bị hủy bỏ và về cơ bản thay đổi sang các môn học chính như ngoại ngữ và toán học.

Giáo viên còn làm thêm giờ và nhận đề thi tuyển sinh đại học của các năm trước. Có một bài kiểm tra nhỏ trong hai ngày và một bài kiểm tra lớn trong ba ngày. Hầu như tất cả học sinh đều đắm chìm trong đề thi.

Cũng chỉ có lớp 6 và 7 của năm ba, có vẻ hơi lạc lõng, lớp 6 là môn nghệ thuật tự do, lớp 7 là môn khoa học. Học sinh của hai lớp này về cơ bản là học sinh cuối lớp, phần lớn là học sinh lớp 7. Dù được giáo viên giảng dạy cẩn thận nhưng điểm số của học sinh trong lớp vẫn chưa tiến bộ nhiều, không khí học tập cũng không được cải thiện nhiều, dù sao, những học sinh này đều là chi tiền để vào học hoặc có điểm vừa đủ để được vào tuyển sinh, họ không thích học chút nào, lại bị ảnh hưởng bởi môi trường nên càng trở nên lười biếng hơn.

Nửa học kỳ cuối năm ba, bài kiểm tra thử đầu tiên đã đến, so với học sinh các lớp khác, kết quả của những học sinh này càng không đạt yêu cầu. Giáo viên đặc biệt nói chuyện với từng người một và yêu cầu họ suy nghĩ về tương lai của mình. Chủ trương của kỳ thi tuyển sinh đại học lúc này là làm bài thi trước, chính mình ước tính điểm số của mình và điền vào mẫu đơn đăng ký trước khi điểm được công bố, sẽ biết điểm sau khi điền vào mẫu đơn đăng ký. Việc mình có được nhận vào trường đại học mà mình chọn hay không, là phụ thuộc vào khả năng hoặc sự may mắn của bản thân. Cho nên phải chuẩn bị sớm và tìm hiểu thêm để không lựa chọn quá lố bịch.

Theo điểm thi mô phỏng của những học sinh này, việc muốn vào đại học chỉ là một trò đùa. Thà đặt mục tiêu vào trường cao đẳng nghề còn có hy vọng thử sức.

Hứa Cẩm Vi, Thẩm Lâm Xuyên, Thẩm Lâm Hải, Tôn Triều Dương, Trần Lập và Diêm Túc, sáu người bọn họ cũng lần lượt được giáo viên chủ nhiệm gặp nói chuyện riêng, nhưng nội dung nói chuyện riêng hoàn toàn khác với các giáo viên lớp 6 và lớp 7. Giáo viên chủ nhiệm hy vọng sự lựa chọn của bọn họ trong kỳ thi tuyển sinh đại học sẽ không tùy tiện như kỳ thi tuyển sinh trung học cấp 3. Dựa trên kết quả của họ, có thể nói gần như đảm bảo được nhận vào các trường đại học top đầu cả nước. Các thầy cô thực sự lo lắng bọn họ giống như kỳ thi tuyển sinh cấp 3 lại đăng ký vào một ngôi trường mà không ai ngờ tới.

Nhưng lần này các giáo viên rõ ràng đã suy nghĩ quá nhiều, mấy người Hứa Cẩm Vi kỳ thực đã sớm nghĩ đến muốn theo học trường đại học nào rồi. Sống lại một đời này, đã dành rất nhiều thời gian để đọc và nghiên cứu, chẳng phải tất cả đều dành cho kỳ thi quan trọng nhất cuộc đời này sao? Mặc dù Hứa Cẩm Vi có ý định phát triển lĩnh vực phục vụ ăn uống trong tương lai nhưng điều đó cũng không ngăn cản cô đạt được trình độ học vấn tốt.

Hứa Cẩm Vi dự định đăng ký học chuyên ngành quản lý tại đại học Bắc Kinh. Cô dự định sẽ áp dụng những gì đã học được, dù sao công việc kinh doanh của "Xương Cốt Vương" sẽ ngày càng lớn mạnh hơn trong tương lai và có thể cô sẽ mở một cửa tiệm riêng của mình, học quản lý chắc chắn sẽ hữu ích.

Thẩm Lâm Xuyên không có ý tưởng gì về việc tham gia chính trị, cậu ấy không muốn giống như ba mình, người suốt ngày bận rộn với công việc, giống như cậu Trần Hoằng Văn làm kinh doanh là một điều rất tốt, vì vậy cậu dự định đăng ký học chuyên ngành tài chính hoặc ngoại thương tại đại học Bắc Kinh.

Ngược lại là Thẩm Lâm Hải, cậu bất ngờ dự định nộp đơn vào trường Y đại học Bắc Kinh, Hứa Cẩm Vi cảm thấy 80% lý do cậu ta muốn học ngành y là vì anh trai mình. Thân là nam chính trong cốt truyện, cậu ta vốn nên oai phong một cõi, trở thành ông trùm kinh doanh, nhưng không ngờ lại bị hiệu ứng cánh bướm Hứa Cẩm Vi đã biến thành sinh viên y khoa.

Tôn Triều Dương và Trần Lập chắc chắn có ý định kế thừa công việc kinh doanh của ba mình, cho nên không hẹn mà cùng chọn ngành quản lý tại đại học Bắc Kinh, còn Diêm Túc thì dự định nộp đơn vào trường đại học luật.

Dù mỗi người chọn những chuyên ngành khác nhau nhưng chắc chắn họ có thể vào cùng một trường đại học.

Giáo viên cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm sau khi nghe được suy nghĩ của họ.

Sau khi làm đi làm lại các bài thi thử, dù bài có khó đến mấy thì điểm số của bọn họ vẫn rất ổn định, khiến giáo viên càng yên tâm hơn.

Kỳ thi tuyển sinh đại học diễn ra đúng như dự kiến, lối vào phòng thi chật kín phụ huynh đưa con đi thi, mỗi phụ huynh đều có cảm giác như đang đối đầu với kẻ thù, chỉ có phụ huynh của sáu người Hứa Cẩm Vi bọn cô là có thể trò chuyện và cười đùa với con mình, dù sao thì bọn họ cũng rất tin tưởng về thành tích của con mình. Lúc này, thái độ thoải mái của bọn họ bị người khác nhìn thấy, nhất thời lại nhận được một trận cực kỳ hâm mộ.  "Đợi sau khi thi xong, chúng ta cùng nhau đi ăn nhé? Tớ biết ở đây có một nhà hàng Tây khá ngon." Tôn Triều Dương vừa cười vừa nói, cuộc thi còn chưa bắt đầu, cậu ấy đã nghĩ đến ăn cơm.

"Được." Hứa Cẩm Vi cũng không có phản đối, cô cũng đã lâu không ăn đồ Tây, thay đổi khẩu vị cũng tốt.

"Sau khi thi xong chúng ta gặp nhau ở cổng trường nhé!" Chỗ ngồi trong phòng thi tuyển sinh đại học đều bị xáo trộn, sáu người bọn họ đều không được phân thi chung phòng, cho nên, sau khi thi xong hẹn gặp nhau tại cổng trường.

"Không thành vấn đề."

"Hôm nay trời khá nóng, Vi Vi và A Xuyên, hai người nhớ đừng nộp bài thi quá sớm a!" Trần Lập nhịn không được nói.

Hứa Cẩm Vi và Thẩm Lâm Xuyên giống như hai quái vật, thời gian làm bài thi trong hai giờ, nhưng bọn họ chỉ mất một nửa thời gian liền có thể làm xong toàn bộ.

"Được, vậy chúng ta tối đa sẽ nộp bài thi trước nửa giờ, các cậu cứ từ từ, làm bài thi cẩn thận." Thẩm Lâm Xuyên thoải mái nói, thu hút ánh mắt tò mò của nhiều người xung quanh.

Ngay sau đó trường thi mở ra, các học sinh bước vào phòng thi tương ứng với giấy dự thi, chứng minh nhân dân và văn phòng phẩm.

Điều khiến Hứa Cẩm Vi ngạc nhiên là cô cư nhiên đã gặp Từ Giai Ny trong phòng thi của mình, Từ Giai Ny ngồi ở hàng thứ hai, còn Hứa Cẩm Vi thì ngồi ở hàng thứ ba từ dưới lên, hai người họ cách nhau khá xa, Từ Giai Ny có mái tóc ngắn xinh xắn và mặc một chiếc váy trắng liền áo. Cô ta trông giống như một tiểu mỹ nhân thuần khiết. Hứa Cẩm Vi vẫn buộc tóc đuôi ngựa, mặc quần jean và áo sơ mi trắng, trông cô trẻ trung, xinh đẹp, mang chút ngổ ngáo, đôi chân cao và dài nên thu hút sự chú ý của mọi người hơn Từ Giai Ny.

Hai cô gái xinh đẹp đồng thời xuất hiện ở cùng một nơi, thu hút sự chú ý của rất nhiều học sinh trong cùng một phòng thi. Nhưng mọi người chỉ liếc nhìn các cô một hai lần, rồi nhanh chóng quay lại chú ý đến bài thi. Dù sao nhan sắc có đẹp đến đâu cũng không liên quan gì đến bọn họ, vẫn là cuộc thi quan trọng hơn.

Từ Giai Ny hiển nhiên cũng chú ý đến Hứa Cẩm Vi, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.

"Thật sự là âm hồn không tán..."

Hứa Cẩm Vi thính giác tốt, cho nên cô nghe rõ dù ở cách xa vài mét, nhưng cô thậm chí còn không buồn nhìn đối phương.

Giám thị nhanh chóng bước vào và nghiêm túc nói với mọi người: "Mọi người phải nộp túi của mình lên bục. Ngoại trừ giấy dự thi vào cửa và bút, không được để bất cứ thứ gì khác trên bàn. Nếu bị phát hiện gian lận sẽ bị hủy bỏ tư cách dự thi"

Các học sinh lập tức sợ hãi không dám lên tiếng, nhanh chóng đặt ba lô lên bục.

Cuộc thi bắt đầu, môn đầu tiên là ngữ văn. Khi tiếng chuông vang lên, cả trường đều im lặng, chỉ còn nghe được âm thanh duy nhất là tiếng đầu bút cọ vào giấy.

Hai giám thị đứng trước và sau lớp, dùng mắt quét khắp phòng như tia X để ngăn chặn thí sinh gian lận.

Hứa Cẩm Vi chỉ mất nửa giờ để hoàn thành tất cả các câu hỏi trước đó, cuối cùng bắt đầu viết bài văn. Cô thường thích đọc một số tuyển tập văn xuôi nên cô cũng viết một bài văn xuôi trong kỳ thi lần này. Sau khi viết xong, cô dành thêm mười lăm phút để kiểm tra lại trước khi đứng dậy nộp bài. Còn đúng nửa tiếng nữa là kết thúc cuộc thi nên cô khá đúng giờ.

Chưa kể các thí sinh xung quanh đều ngạc nhiên, ngay cả giám thị cũng phải ngạc nhiên, việc nộp trước bài thi tuyển sinh đại học là rất hiếm. Dù đã hoàn thành trước nhưng mọi người vẫn ngồi tại chỗ, hận không thể đem mỗi một câu hỏi kiểm tra bảy hoặc tám lần để đảm bảo không có gì sai sót.

Sau khi Hứa Cẩm Vi nộp bài và rời đi, giám thị không khỏi cầm bài thi của cô lên xem vài lần, cái khác không nói, chữ viết của cô để lại ấn tượng rất tốt với mọi người, gọn gàng và duyên dáng, khiến mọi người cảm thấy rất thoải mái, bề mặt giấy rất sạch sẽ. Giám thị không biết đáp án nên không đọc những câu hỏi lớn trước mặt mà lật thẳng đến bài văn cuối cùng, nhìn đoạn văn xuôi đẹp như mây trôi nước chảy này, nhịn không được líu lưỡi, đứa trẻ này thực sự rất xuất sắc

Khi Hứa Cẩm bước đến cổng trường, cô gặp Thẩm Lâm Xuyên, người cũng vừa mới nộp bài, cậu và Hứa Cẩm Vi kiểm tra đáp án, về cơ bản đều là giống nhau, ngoại trừ bài viết văn cuối cùng, Thẩm Lâm Xuyên viết chính là văn nghị luận, bất quá bản thân cậu vẫn cảm thấy rất tốt.

Bốn người còn lại cũng lần lượt đi ra, sau khi tập trung ở cổng, cùng nhau đi về phía nhà hàng Tây mà Tôn Triều Dương vừa nhắc tới.

Chỉ còn lại phụ huynh hoảng loạn ở cửa:

Người ta nộp bài thi rất nhanh, thế mà con cái họ vẫn chưa đi ra, có phải con cái họ làm không được phải không? !