Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 181




Vào những năm 1970, độ tuổi hợp pháp để kết hôn là 20 đối với nam và 18 đối với nữ.

Ngày mai là sinh nhật 18 tuổi của cô, cũng là ngày cô và Hứa Yến đã hẹn đi đăng ký kết hôn.

Sao cô có thể quên được chứ? Người đàn ông nào đó đã thầm nhắc cô nhiều lần, vì sợ cô sẽ quên và hối hận về chuyện đó. Ha ha, trong mắt anh, cô giống như một người không giữ lời hứa đúng không?

Cô có thể hối hận sao? Gia đình hai bên đã sắp xếp ngày cưới, áo cưới, tiệc cưới, thiệp mời đám cưới,... từ rất lâu rồi, ngày cưới được ấn định là năm ngày sau khi cô trưởng thành và đi đăng ký kết hôn, đó là một ngày tốt lành.

Tại sao gia đình lại chuẩn bị sớm như vậy, chuyện này phải bắt đầu từ nửa năm trước.

Nửa năm trước, tin tức về chuyện Hứa Yến làm báo cáo kết hôn sớm nhanh chóng truyền đến tai ông nội Hứa, ông nội Hứa cho rằng hai người sắp kết hôn nên vui vẻ mang quà cầu hôn sang nhà họ Thẩm, còn muốn thảo luận với nhà họ Thẩm hôm nào là ngày tốt lành để tổ chức hôn lễ.

Người nhà họ Thẩm nhìn những chiếc hộp chất đống trong phòng khách và một cuốn sổ tiết kiệm do ông nội Hứa đưa tới, cả nhà họ Thẩm choáng váng hết đợt này đến đợt khác.

Mãi đến khi nghe được ông nội Hứa nói nguyên nhân, bọn họ mới chợt hiểu ra, nhưng trong lòng vẫn như hóa đá.

Mấy ngày trước Hứa Yến đã làm báo cáo kết hôn? Kết hôn ư? Tại sao Noãn Noãn không đề cập chuyện này với họ?

Vì vậy, khi Giang Noãn và Hứa Yến trở về nhà, hai người đã bị họ tra khảo cẩn thận.

Lúc đó Giang Noãn mới biết vào ngày sinh nhật của anh, tức là ngày hôm sau cô hứa kết hôn với anh vào ngày cô đủ tuổi đi đăng ký kết hôn, Hứa Yến đã đến quân đội nộp đơn báo cáo kết hôn.

Giang Noãn nghĩ có thể bản báo cáo kết hôn đã được các đồng chí chiến hữu của ông nội Hứa biết đến, ông nội Hứa chỉ mới biết về nó khi họ chúc mừng ông nội Hứa.

Giang Noãn hờn dỗi liếc nhìn Hứa Yến, sao lại vội thế chứ, không phải đã nói còn nửa năm nữa sao? Những người không biết còn tưởng rằng ngày mai cô sẽ lấy anh đấy.

Nhìn vẻ mặt trêu đùa của người nhà mình lúc này, cô là một người mặt dày cũng không kìm được mà đỏ mặt xấu hổ.

Sau đó, hình phạt của Giang Noãn dành cho người đàn ông xấu xa này là phớt lờ anh trong hai ngày và cấm anh ôm hôn cô.

Tất nhiên, đến cuối cùng, sự dây dưa của Hứa Yến đã khiến cô mất đi sức mạnh của mình.

Vào ngày đầu tiên Giang Noãn phớt lờ anh, anh rốt cuộc không nhịn được lẻn qua tường gõ cửa phòng Giang Noãn, Giang Noãn còn tưởng là Chu Dung mang đồ ăn khuya lên cho mình, cho nên không thèm nghĩ ngợi đã ra mở cửa.

Một cơn gió thổi qua, Giang Noãn lập tức ngửi thấy mùi xà phòng thuộc về người đàn ông nào đó, cô chưa kịp phản ứng thì người đàn ông ngoài cửa đã bước vào và đóng cửa lại. Anh duỗi tay ra nhấc nách nâng cô lên, để cô quấn lấy anh, không cho giải thích đã phủ lên môi cô và thân mật hôn nhau.

Dây dưa triền miên, người phụ nữ hơi giãy giụa lúc đầu nhanh chóng ôm đầu người đàn ông, nghênh đón và phối hợp với anh.

Phải nói sức mạnh cánh tay của quân nhân làm người ta đáng kinh ngạc, không biết đã qua bao lâu, trong miệng Giang Noãn không kìm được trào ra âm thanh mỏng manh và quyến rũ, cô bị anh hôn đến choáng váng, nhưng anh vẫn tiếp tục hấp thụ vị ngọt từ miệng cô như một con sói đói.

Nụ hôn càng ngày càng nóng bỏng, Giang Noãn không chịu đựng được mà cầu xin thương xót bởi sự nóng bỏng và dây dưa điên cuồng của anh: "Anh ơi, đã rất khuya rồi, em buồn ngủ..."

Nghe thấy lời này của Giang Noãn, Hứa Yến vùi vào vai cô, giảm bớt hơi thở quá gấp gáp, sau đó ngẩng đầu nhìn đôi mắt ướt át của bé con, không nhịn được hôn lên đôi môi đỏ tươi của cô, sau đó tiến đến bên tai cô thì thầm: "Em có thể đánh mắng anh, nhưng đừng phớt lờ anh có được không? Bé con... bé cưng... anh không thể chịu đựng được việc em phớt lờ anh như thế này..."

Giọng nói trầm khàn, lộ ra vẻ tủi thân và khó chịu vô hạn.