Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 108




Trưa ngày chủ nhật, nắng như thiêu đốt.

Dư Đan ở trong phòng buồn bực không vui, chuyện xảy ra trong con hẻm hiệu may trên đường Hiên Minh hôm qua khiến tim cô ta như có gai đâm, nhói ở cổ họng, trong lòng nóng ran. Vừa nghĩ tới Giang Noãn là thấy mất mặt, cô ta nóng lòng muốn xé toạc Giang Noãn ra.

Đúng lúc này, một giọng nữ như tiếng chuông từ ngoài cửa truyền đến.

"Chị Đan! Chị Đan! Em đến rồi!"

Dư Đan vội vàng bước ra ngoài khi nghe thấy giọng nói quen thuộc này.

"Lị Lị! Lâu rồi không gặp, mấy ngày trước em gửi điện báo cho chị nói rằng em sắp đến Bắc Kinh, có phải em có việc gấp cần trở lại xử lý không?" Chậm rãi hoà hoãn lại sự kích động, Dư Đan vừa nói vừa kéo Triệu Lị Lị vào phòng, nghi ngờ hỏi cô ấy.

Triệu Lị Lị nở một nụ cười thần bí: "Đúng là có một chuyện rất quan trọng, em với mẹ em đến Bắc Kinh là để đến nhà ông ngoại. Chị đoán xem tại sao?"

Tim Dư Đan đập loạn một nhịp, rồi đập thình thịch, trong lòng nảy ra một ý nghĩ táo bạo. Nhà ông ngoại Lị Lị ít người thân họ hàng, lẽ nào anh ấy đã trở về?!

Hai mắt cô ta sáng lên: "Chẳng lẽ anh Hứa Yến... đã trở lại?"

Cô ta nói xong lập tức nín thở, nhìn Triệu Lị Lị tràn đầy mong đợi, chờ đợi câu trả lời của cô ấy, trái tim dâng lên tận cổ họng.

Cuối cùng, có cái gật đầu khẳng định của Triệu Lị Lị, trong lòng cô ta lập tức có trời mưa, cỏ sắp héo úa lại sống lại.

Cô ta đã thích anh từ khi học cấp hai, kể từ đó mất kiểm soát.

Anh chỉ hơn cô ta một khoá, hồi đó là vì anh giúp cô ta đánh kẻ bắt nạt mình, tuy rằng sau khi đánh xong anh rời đi không nói một lời nào, nhưng lúc đó anh mặt mày lạnh lùng, vẻ ngoài tuấn tú, dáng người cao ráo đã in sâu vào trái tim cô ta. Mỗi khi nghĩ đến, tim cô ta không khỏi nhói lên.

Sau đó cô ta đã cố gắng hết sức để nghe ngóng tin tức về anh, anh hơn cô ta một khoá, cô ta biết được từ người khác rằng anh là một người rất lạnh lùng và kiệm lời, gia đình anh giàu có và học lực xuất sắc. Có rất nhiều cô gái thầm bày tỏ lòng mình với anh, nhưng chưa bao giờ thấy anh đến gần cô gái nào. Trong lúc hả hê cười trên nỗi đau của người khác, cô ta cũng chẳng dám lao tới để bày tỏ tấm lòng của mình, vì sợ sẽ phải thất vọng trở về như bao cô gái khác.

Sau đó cô ta để mắt đến em họ Triệu Lị Lị con gái của cô anh, cô của anh đã ly hôn và đưa Triệu Lị Lị đến sống ở nhà anh.

Tuy Triệu Lị Lị nhỏ hơn cô ta vài tuổi nhưng lại kiêu ngạo và độc đoán, cô ta chịu đựng sự chán ghét và giả vờ làm một chị gái hiền lành dịu dàng để tiếp tục tiến công thu phục Triệu Lị Lị. Đúng là ông trời không phụ lòng người, lúc cô ta đang học lớp chín đã thu phục được Triệu Lị Lị.

Nhưng lúc này anh đang học cấp ba, trường của cô ta lại cách xa trường cấp ba của anh, nên cô ta chỉ có thể bí mật dụ Triệu Lị Lị đưa mình về nhà chơi.

Đúng như dự đoán, con ngốc Triệu Lị Lị rất nghe lời, cô ta không cần phải tốn công sức khoe khoang đã được cô ấy dẫn về nhà.

Nhưng anh lại hiếm khi ở nhà, hầu như vào cuối tuần anh đều tập luyện trong quân đội, cô ta hoàn toàn không gặp được anh!

Cũng may cô ta chăm chỉ thi vào trường cấp ba của anh mới có thể từ từ tiếp cận anh, đã thế còn có công cụ người là Triệu Lị Lị nữa, lúc đó cô ta vô cùng tự tin mình có thể quang minh chính đại ở bên cạnh anh.

Điều khiến người ta khó chịu nhất là cho dù cô ta ăn mặc đẹp đến đâu, cố tình tỏ ra hiền lành và tử tế đến mức nào, thường cùng Triệu Lị Lị xem anh chơi bóng rổ và mua nước cho anh, thì tất cả những gì cô ta nhận lại chỉ là lời cảm ơn xa lạ của anh.

Triệu Lị Lị cũng biết cô ta có ý với anh họ của mình, cô ấy luôn tạo cơ hội cho hai người họ được ở riêng. Có nhiều lần lúc ở nhà anh và anh cũng ở nhà, Triệu Lị Lị rất biết điều rời đi, trong phòng khách chỉ còn hai người họ, tim cô ta đập thình thịch, cô ta rất muốn nói chuyện với anh. Nhưng lời còn chưa nói ra thì anh đã lịch sự nói “Cô cứ tự nhiên” rồi đứng dậy rời đi.

Cô ta cho rằng sớm muộn gì mình cũng sẽ ở bên anh, nhưng ngay sau đó mẹ của Triệu Lị Lị tái hôn và đưa Triệu Lị Lị đi. Mà Hứa Yến cũng nhập ngũ đi đến một ngôi làng hoang vu hẻo lánh.

Cô ta bận rộn nhiều năm như vậy mà chẳng thu hoạch được gì, cô ta không phục!

Cho dù sau khi tốt nghiệp trung học phổ thông và bị thúc giục kết hôn, cô ta vẫn không chịu kết hôn, bởi vì những người đàn ông đó hoàn toàn không lọt vào mắt xanh của cô ta, không ai trong số họ có thể so sánh với Hứa Yến.

Cô ta cố chấp nghĩ muốn đợi anh trở về, nhất định phải cưới được anh, làm vợ anh, bên anh cả đời.

Ba năm rồi, cuối cùng cô ta cũng đợi được, lần này nhất định phải nắm bắt cơ hội để có được trái tim của Hứa Yến.