Thập Niên 70 Sau Khi Trọng Sinh Hoa Khôi Cầu Sinh Nơi Biển Đảo

Chương 26




Cố Trường Kiện tỏ vẻ không sao cả, nói: “Dù sao chúng ta cũng đã đi, cô ta có không thu lễ thì vẫn hiểu rõ việc chúng ta đã đến.”

Hai người vừa mới bước vào sân, bỗng nhiên nghe được trong phòng của hai con gái truyền ra một trận động tĩnh.

Tiếng động đó, giống như là tiếng nhẹ suyễn thẹn thùng của con gái, còn có tiếng gọi mê ly của đàn ông : “Linh Linh, anh thích em, anh thích em muốn chết, em để cho anh thân thân, ôm ôm một cái… Linh Linh, bảo bối của anh!”

Sau đó là tiếng nói điệu đà có thể véo ra nước cũng mơ hồ truyền ra : “Không cần sao……”

Cố Trường Kiện tức khắc nổi giận, mà Tôn Tú Lan trong lòng đang mừng thầm. Cái con Cố Linh này, đức hạnh giống hệt mẹ nó! Thế nhưng hôm nay lại dám đưa đàn ông về nhà!

Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng trên mặt Tôn Tú Lan chính là hoảng sợ cùng khó xử : “Em cảm thấy, hình như là tiếng của Linh Linh, nhưng tại sao lại có tiếng của đàn ông? Linh Linh sao lại có thể làm ra chuyện như vậy nha!”

Tôn Tú Lan vừa nói xong, Cố Linh đã từ phía sau đi lên : “Tôi làm cái gì?”

Tôn Tú Lan nghe thấy tiếng của Cố Linh, sợ tới mức đột nhiên quay phắt đầu lại, sau đó sắc mặt của bà ta cùng Cố Trường Kiện đều thay đổi, như vậy, người trong phòng kia, không phải là Linh Linh!

Hai người này nhanh chóng đi nhanh vào trong nhà, dùng chân đá một phát vào vửa phòng. Lúc này, Tôn Tú Lan cùng Cố Trường Kiện liền nhìn thấy trong phòng là Dư Minh Hâm cùng Cố Á. Mặt Dư Minh Hâm đỏ ửng, đưng thở hổn hển, ấn Cố Á trên giường, gặm cắn cổ Cố Á!



Mà Cố Á thì sao? Cô ta mặc trộm một chiếc váy liền thân màu hồng nhạt của Cố Linh. Cổ áo trước ngực cô ta đã bị Dự Minh Hâm kéo ra, lộ ra xương quai xanh, mà ở đó còn đang lưu lại một vệt đỏ ái muội do đàn ông gây ra, vô cùng chói mắt!

Cố Trường Kiện nổi giận, gầm lên một tiếng, ông ta lấy tay kéo lấy cổ áo của Dư Minh Hâm, trực tiếp kéo hắn ra ngoài phòng. Hơn nữa, Cố Trường Kiện còn chân đá tay đấm lên người Dư Minh Hâm.

“Súc sinh! Súc sinh!”

Tôn Tú Lan cũng hỏng mất, bà ta biết rõ mẹ của Dư Minh Hâm là một người phụ nữ ác độc như thế nào, bà ta làm sao có thể gả Cố Á đến Dư gia?

Nhưng hiện tại Cố Á cùng Dư Minh Hâm đã làm đến như vậy, cũng chỉ có thể làm cho Cố Linh coi như không biết!

Bằng không, làm sao bà ta có thể đưa Cố Linh đến Dư gia để bà ta còn có thể vớt tiền đây?

Bà ta nhanh chóng đi lên, cầm lấy hai bàn tay của Cố Linh, rồi cuống quít nói : “Linh Linh, Dư Minh Hâm uống say, hắn nghĩ Á Á là con, con, con đừng coi là thật sự ạ, đây đều là hiểu lầm, chỉ là một khúc nhạc đệm mà thôi!”

Nhưng không chờ Cố Linh nói chuyện, Cố Á đã khóc lên: “Cái gì hiểu lầm, cái gì nhạc đệm! Dư Minh Hâm đối với con, hôn cũng hôn rồi, sờ cũng sờ rồi, chẳng lẽ lại coi như không phát sinh? Con không gả cho anh ấy thì chỉ có thể chết mà thôi!”