Lúc nãy Thôi Lan Chi đã chào hỏi với Lục Tĩnh Xuyên rồi, lúc này cũng gật đầu chào hỏi bọn họ, thấy ba anh em đều đang bận rộn buôn bán, cũng không nói chuyện với bọn họ, dẫn theo hai đứa con đi về trước.
Thôi Tư Vi nghĩ có lẽ cha cậu bé sẽ muốn nói chuyện với ba anh em, thấy cách đó không xa có người đang rao bán kem, cậu chủ động tìm lý do rời đi: “Cha, con đi mua kem.”
“Nhớ mua thêm vài cây nữa.”
Chờ cậu bé đi rồi, Thôi Trí Viễn mới đi đến bên cạnh Lục Tĩnh Xuyên, cũng không làm dáng như mình bậc cha chú lớn hơn anh, đầu tiên là mở miệng hỏi: “Cha nghe em gái của cha nói một chút, con là cháu nội của ông cụ Lục, cha con đứng thứ mấy trong nhà họ Lục?”
“Cha tôi là con thứ hai Lục Nam Chinh, mẹ tôi là con thứ ba nhà họ Chu, Chu Lan Cầm.”
Thôi Trí Viễn không quá thân thiết với bọn họ, nhưng mà cũng nghe nói đến tên của người này, nhìn về phía cánh tay bị bó thạch cao của anh nói: “Con bị gãy xương sao?”
Lục Tĩnh Xuyên khẽ “ừ” một tiếng.
Thôi Trí Viễn đã biết công việc của anh, nhà họ Lục và nhà họ Chu đều là gia tộc có truyền thống đi theo con đường quân đội và chính trị, trên cơ bản con cháu đều sẽ lựa chọn hai nghề nghiệp này, con rể lại đứng thẳng như một cây lao, khí chất vô cùng kiên nghị thiết huyết, ông ấy nhìn thấy một chút bóng dáng của Hàn Tế khi còn trẻ trên người anh.
“Cha nghe nói Vãn Đường đã kết hôn với thầy của con, tối nay thầy của con có thể cùng nhau đến ăn một bữa cơm sao?”
“Tối nay thầy sẽ đến.” Lục Tĩnh Xuyên trả lời.
Án mắt Thôi Trí Viễn hơi d.a.o động, khẽ gật đầu nói: “Được rồi, cha sẽ ở trong nhà hàng chờ bọn họ đến.”
Tuy rằng ông ấy đang nói chuyện với Lục Tĩnh Xuyên, lực chú ý lại đặt hết trên người ba anh em, thấy bọn họ ăn nói lanh lợi như thế, dùng giọng nói ngọt ngào chào hàng sản phẩm của mình, còn trả giá với mấy người phụ nữ khác, lúc lấy tiền và thối tiền lẻ cũng rất nhanh nhẹn, ý cười trong mắt càng ngày càng dày đặc nói: “Ba đứa nhỏ đều rất thông minh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-890.html
.]
“Linh Lung dạy dỗ rất tốt.” Lục Tĩnh Xuyên khen vợ hết lời.
Nhắc đến con gái, Thôi Trí Viễn chủ động hỏi: “Hai đứa con kết hôn lúc nào thế?”
“Đầu năm bảy mươi sáu.”
“Cha nghe em của cha nói hiện tại người nhà họ Cung đều ở Hồng Kông, Linh Lung cũng lớn lên ở Hồng Kông sao?”
“Không phải.” Lục Tĩnh Xuyên lắc đầu, nhìn thẳng vào ông ấy nói: “Mẹ và Linh Lung chưa từng đến Hồng Kông, nếu ông thật sự muốn biết mấy năm qua hai mẹ con bọn họ trải qua chuyện gì thì đi nói chuyện riêng với bọn họ đi.”
Thôi Trí Viễn chạm đến dáng vẻ lạnh lẽo trong mắt anh, trong lòng khẽ rùng mình, mím môi gật đầu nói: “Được rồi.”
Lúc này Thôi Tư Vi đã mua kem đến, đưa cho mỗi người một cây, cũng tặng cho ba anh em mỗi người một cây kem đậu xanh, còn ngồi xổm xuống bán hàng hóa giúp bọn họ.
“Con trai của ông khá tốt, sao cô con gái kia lại chẳng ra gì như thế.” Lục Tĩnh Xuyên nói một câu.
Thôi Trí Viễn nghĩ bọn họ đã từng cãi nhau ở thành phố Dương, gật đầu nói: “Nó và Tư Vi là chị em cùng mẹ khác cha, cha của nó lúc còn sống là một tên lưu mạnh, lăn lộn xã hội đen ở nước M. Nó kiêu căng điêu ngoa lại không biết nói lý, suốt ngày chỉ biết gây sự kiếm chuyện, nếu lần sau nó lại cứ thích kiếm chuyện bậy bạ, con muốn xử lý nó như thế nào thì cứ việc xử lý.”
Hai người bọn họ ở bên cạnh nói chuyện phiếm, Thôi Tư Vi cũng đang trò chuyện với ba anh em, cậu bé cầm kẹo socola ra cho bọn họ, bọn họ cũng cầm vải và long nhãn cho cậu bé ăn.
Chờ người mua hàng đều đi hết rồi, bốn đứa nhỏ cùng nhau đi đến gốc cây bên cạnh tránh nắng, cùng nhau ăn kem, cũng tùy ý nói chuyện, ba anh em còn chủ động hỏi thăm Thôi Tư Vi một vài chuyện của nước M.
Thôi Trí Viễn thấy bọn họ trưởng thành sớm lại thông minh, nghe một lúc rồi cũng đi qua nói chuyện với bọn họ, còn cầm một tờ giấy mà ông ấy mang theo quạt cho bọn họ.
Ba anh em đã nghe bà ngoại kể chuyện về ông ấy từ lâu rồi, bà ngoại cũng không oán hận ông ấy, bà cũng không ngăn cản không cho mẹ tiếp xúc với ông ấy, ba người bọn họ đã gặp qua vô số người, thật ra chỉ cần nhìn thoáng qua là biết ngay ông ngoại có quan hệ huyết thống này không phải người xấu, đức tính phẩm hạnh của ông ấy chắc là giống như những gì mẹ giới thiệu.