Bạn nhỏ Cung Bồng Trạch trực tiếp giơ chân đá anh, bọn họ không thối, tối nào cũng đều tắm rửa sạch sẽ, mỗi ngày mẹ và bà ngoài còn thoa phấn thơm thơm cho bọn họ nữa, mùi hương kia thật sự là rất thơm đó.”
“Cục cưng thối nghịch ngợm.”
Lục Tĩnh Xuyên nhìn mặt bọn họ, không thể nào phân biệt được đâu là anh đâu là em, nắm tay bọn nhỏ nhìn lắc tay, lại cầm lấy chân bọn nhỏ hôn nhẹ.
Cung Linh Lung nhặt quần áo bị anh quăng xuống dưới đất lên, đưa cho Lục Tĩnh Xuyên nói: “Anh Tĩnh, anh mặc quần áo vào, buổi tối trời lạnh lắm, coi chừng bị cảm đó.”
Anh còn đang có một đống lửa trong người đây nè, không hề cảm thấy lạnh chút nào, nhưng mà cũng nghe lời cô nói cầm quần áo mặc vào.
Hai vợ chồng ôm nhau ngồi ở mép giường nhìn ba đứa con mình uống sữa, chờ con trai uống xong lại lần lượt bế con lên cho con ợ hơi.
Lục Tĩnh Xuyên ôm bé hai đã bắt đầu cảm thấy có chút nặng tay rồi, động tác vô cùng thành thạo vỗ nhẹ, trên mặt tràn ngập ý cười hạnh phúc: “Ba tháng này đã lớn hơn không ít rồi, chắc đã hơn mười cân.”
“Ngày mai cân lại cho bọn nhỏ.”
Cung Linh Lung chưa từng cân cho bọn nhỏ, chờ anh về làm việc này.
Chờ ợ hơi xong, bỏ ba anh em lên giường nhỏ, Lục Tĩnh Xuyên nhẹ nhàng dỗ con ngủ: “Linh Lung, em lên giường ngủ trước đi, anh dỗ bọn nhỏ ngủ xong rồi lại ngủ sau.”
“Không cần dỗ đâu, con ngoan lắm, sẽ tự ngủ ngay thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-698.html
.]
Ba bé con đã làm quen với trạng thái trẻ con từ lâu rồi, bọn họ đều không thích nghe nhạc thiếu nhi ấu trĩ, uống sữa xong lập tức nhắm mắt ngủ, ngủ không được thì yên lặng đếm ngôi sao, sẽ không thêm phiền cho người lớn.
Thấy mấy đứa con đều nhắm mắt lại, Lục Tĩnh Xuyên hôn nhẹ từng đứa nói: “Ngoan quá đi.”
Hiện tại cũng đã muộn rồi, đã hơn nửa đêm, mệt mỏi và buồn ngủ ập đến, hai vợ chồng leo lên giường lập tức ôm nhau mà ngủ.
Hai sư huynh đệ bọn họ ngủ trễ, khoảng thời gian này lại phải chấp hành nhiệm vụ rất mệt mỏi vất vả, thần kinh luôn căng chặt, khó khăn lắm mới về đến nhà có thể ngủ một giấc thật no, sáng sớm hôm sau mọi người đều ăn ý không gọi bọn họ dậy, để bọn họ ngủ nhiều hơn để khôi phục lại tinh thần.
Sáng sớm Cung Linh Lung giả vờ lái xe đi ra ngoài mua đồ ăn, mang về hai con gà, Hàn Tế g.i.ế.c gà giúp cô, mới sáng sớm đã hầm canh gà vô cùng bổ dưỡng.
Lục Tĩnh Xuyên và Quý Duy ngủ đến mười giờ rưỡi sáng mới tỉnh lại, vừa thức dậy đã ăn được một bữa sáng vô cùng phong phú, một người nửa con gà, một cái bánh bao cuộn mềm mại như hình nhang muỗi cỡ lớn, sau khi ăn xong còn có trái cây mát lành ngọt lịm.
Lần này bọn họ cùng nhau quay về kinh đô là cố ý về tham dự hôn lễ của Lục Tĩnh Dương và Giang Vận, hôn lễ đã quyết định sẽ tổ chức vào ngày mốt, bọn họ không chỉ là người nhà chồng mà còn là người nhà mẹ đẻ, hoàn thành nhiệm vụ xong trước thời hạn rồi vội vàng chạy trở về.
Tiệc cưới tổ chức ở tiệm cơm, tổng cộng có mười bàn tiệc, người lớn và các lãnh đạo đến tham dự chủ yếu đều thuộc ba gia đình Lục, Chu và Hàn, ngoài ra đều là bạn bè đồng nghiệp của cô dâu chú rể.
Ba đứa nhỏ là người được hoan nghênh nhất, mấy người lớn đều thay phiên tranh nhau ôm, cuối cùng thì hôm nay Cung Linh Lung cũng được giải phóng đôi tay.
Bầu không khí tiệc cưới ngày hôm nay tương đối nhẹ nhàng, mấy người lớn cũng không gò bó quản lý các thanh niên thiếu nữ, mấy người trẻ tuổi đến uống rượu mừng trêu chọc cô dâu chú rể rất nhiều, cũng chuốc rượu chú rể không ít.
Lục Tĩnh Xuyên và các anh em trong trong nhà họ Chu và nhà họ Lục đã đứng ra chắn rượu cho Lục Tĩnh Dương rất nhiều lần, người nào cũng đều uống đến mặt đỏ tai hồng, chờ đến khi tiệc cưới kết thúc, Lục Tĩnh Dương cũng bị rót rượu đến đi không vững.
Lục Nam Chinh và Chu Lan Cầm dẫn theo hai đứa con dâu, tiễn khách và người lớn ra về rồi, lại lái xe đưa hai anh em đã uống say tí bỉ về nhà.