Từ sau khi có ba đứa nhỏ, Lục Tĩnh Xuyên cũng dần dần làm quen với thân phận “cha” mới của mình, hiện tại vừa mới làm quen xong thì anh lại phải đi ra ngoài làm việc, trong lòng tràn ngập lưu luyến.
Sáng sớm ngày mai anh đã phải đi rồi, tối nay thay phiên ôm lấy ba đứa con trai thân mật, chờ nấu nước ấm xong, lại đích thân tắm rửa cho con, cẩn thận thay quần áo, dán tả vào, vô cùng kiên nhẫn dỗ bọn họ ngủ.
Chăm sóc dỗ con ngủ rồi, anh lại đi đổ nước thước giúp Cung Linh Lung tắm rửa gội đầu, bận rộn đến nửa đêm mới lên giường nằm ngủ.
Anh lại đi ra ngoài lần nữa, sắp sửa phải đi đến nơi nguy hiểm nhất để chấp hành nhiệm vụ, trong lòng Cung Linh Lung cũng vô cùng lưu luyến, nhưng cho dù không nỡ thì vẫn phải ủng hộ anh, đã sửa soạn đóng gói những vật dụng cần thiết cho anh từ lâu, nằm trên giường nói chuyện dặn dò anh thật nhiều chuyện.
Sáng sớm hôm sau, chờ đến khi ba đứa nhỏ thức dậy thì Lục Tĩnh Xuyên đã đi rồi.
Lúc sáng Cung Linh Lung có thức dậy đưa tiễn anh, lúc này trong lòng đang cảm thấy vắng vẻ, nhìn ba đứa con trai ngoan ngoãn đáng yêu, chút trống trải phiền muộn trong lòng lập tức được lấp đầy.
Cô dùng nụ cười thật tươi để nghênh đón một ngày mới: “Bé Minh, A Khiếu, Tiểu Bồng, cha đi ra ngoài công tác rồi.”
“Lúc cha rời đi thì mấy đứa vẫn còn đang ngủ, cha không gọi mấy đứa dậy, chỉ hôn nhẹ mấy đứa rồi đi rồi.”
“Cha là quân nhân, quân nhân bảo vệ quốc gia, là một trong số những vị thần bảo vệ quốc gia của chúng ta.”
“Chúng ta có thể ở trong nhà an ổn sống một cuộc sống thoải mái an toàn như thế này là vì có cha và các đồng chí quân nhân khác khiêng lấy gánh nặng đi ở đằng trước, là bọn họ ở đằng trước mạo hiểm bảo vệ chúng ta, cha chính là anh hùng của nhà chúng ta.”
“Cha hi vọng sau này mấy đứa có thể vui sướng khỏe mạnh trưởng thành, chờ tương lai sau này, mấy đứa lại nhận lấy cây gậy tiếp sức trong tay của cha, làm người nối nghiệp xã hội chủ nghiệp, khiêng lên lá cờ bảo vệ quốc gia.”
“…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-683.html
.]
Ba người bọn họ khác với những đứa trẻ khác, Cung Linh Lung đương nhiên cũng sẽ dùng cách giáo dục khác với bọn nhỏ, bắt đầu từ lúc này đã cho bọn nhỏ tiếp xúc hiểu biết chính sách mới của quốc gia, tiếp xúc những tri thức hoàn toàn mới ở nơi này.
Ngoại trừ thời gian nghỉ ngơi đi ngủ, Cung Linh Lung đều sẽ đọc sách báo hoặc cho bọn nhỏ kia nghe quảng bá, để bọn họ chậm rãi học tập.
Chỉ trong chớp mắt đã đến cuối tháng giêng, ba đứa nhỏ đã đầy tháng.
Đầu xuân se lạnh, lúc ấm lúc lạnh.
Lúc trước nhà họ Lục đã gọi điện thoại đến, sẽ tổ chức tiệc đầy tháng ở nhà họ Lục, hai ông bà cụ nhà họ Lục đã thông báo cho bà con họ hàng từ lâu rồi, sẽ tổ chức một bữa tiệc đầy tháng nhỏ trong nhà bọn họ.
“Linh Lung, con chuẩn bị xong chưa?”
Lục Nam Chinh lái xe đến nơi này đón cô, đứng bên ngoài phòng ngủ chờ đợi.
“Cha, chờ con thêm năm phút.”
Ba đứa nhỏ đã mặc áo bông quần bông dày, cũng dừng khăn gói thật kỹ, Cung Linh Lung lại chưa mặc quần áo xong, lúc này đang thay quần áo và giày.
Có con nhỏ, mỗi lần đi ra khỏi nhà thì chẳng khác nào chuyển nhà, tã, sữa bột, bình sữa và các loại quần áo dự bị đựng đầy hai túi to, may mà có Từ Giai Du sửa soạn phụ cô, nếu không hai mẹ con bọn họ đều sẽ bận đến bay lên.
Bình thường Từ Giai Du không nói quá nhiều, nhưng lại làm việc rất cẩn thận, tính cách lại nghiêm túc tỉ mỉ, rất biết cách làm việc, mời cô ấy đi đến nhà mình giúp đỡ chính là quyết định sáng suốt nhất.
“Linh Lung, để đồ lên xe, mẹ và Giai Du ôm bé cả với bé hai trước.” Cung Vãn Đường nói.
“Dạ, mọi người lên xe trước đi, con đến ngay đây.”