Để thỏa mãn nguyện vọng của mấy đứa nhỏ, Lục Tĩnh Xuyên ăn cơm xong nghỉ ngơi một chút xong lập tức cùng Giang Vận quyết đấu một trận, hai sư huynh muội đều dùng ra bản lĩnh chân chính của mình.
Tài võ thuật của Giang Vận thuộc top đầu xuất sắc nhất trong số các chị em phụ nữ, nhưng vẫn còn thua kém Lục Tĩnh Xuyên một chút, nhất là sau khi trải qua kỳ tập huấn ba tháng này, võ nghệ của anh rõ ràng đã mạnh hơn rất nhiều, mỗi một chiêu mà anh đánh ra đều vô cùng sắc bén và chính xác, không có chút vẻ hoa hòe làm dáng nào, chỉ đánh nhau mười mấy chiêu, Giang Vận rõ ràng đã rơi xuống hạ phòng ngay.
Hai giờ chiều, mọi người trong nhà đều đã chuẩn bị xong xuôi, Hàn Tế gọi điện thoại đến bệnh viện tổng hợp quân khu, xác nhận bên kia đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi, bọn họ lập tức xuất phát đến bệnh viện.
Hiện tại còn chưa đến lúc sinh sản, Cung Linh Lung không cho tất cả mọi người đi theo mình, chỉ bảo Lục Tĩnh Xuyên và mẹ chồng đi theo là được.
Đến bệnh viện, cô lại đi làm kiểm tra sơ bộ, buổi chiều vẫn cứ sóng êm gió lặng, buổi tối cùng bình yên không có việc gì.
Cung Linh Lung khá là bình tĩnh, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, mệt thì nhắm mắt nghỉ ngơi, không buồn ngủ thì ngồi nói chuyện tâm sự chuyện nhà với bọn họ, không hề hồi hộp vì sắp sinh chút nào.
Đêm giao thừa, các gia đình đều vây quanh bếp lò đón giao thừa, tiếng pháo ở bên ngoài liên tục vang lên, không hề có dấu hiệu sẽ dừng lại.
“Hiện tại cũng không có động tĩnh gì, xem ra lại phải chờ đến ngày mai.”
Chu Lan Cầm ở bên cạnh cô canh chừng không rời nửa bước, thấy sắp sửa đến mười hai giờ đêm, bà ấy lập tức đứng lên, định đi đến cái giường bên cạnh nằm xuống nghỉ ngơi.
Bà ấy vừa mới đứng lên, Cung Linh Lung đột nhiên thay đổi sắc mặt, lớn tiếng nói: “Mẹ, anh Tĩnh, hình như con sắp sinh rồi.”
Lục Tĩnh Xuyên lập tức nhảy b.ắ.n lên hỏi: “Linh Lung, em bị vỡ nước ối rồi sao?”
“Đúng vậy.”
Vừa nghe nói cô đã vỡ nước ối, Lục Tĩnh Xuyên lập tức chạy ra ngoài gọi bác sĩ khoa sản đến, Chu Lan Cầm cũng nghe theo lời dặn dò trước đó của bác sĩ, kiểm tra sơ bộ cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-648.html
.]
Chờ đến khi bác sĩ chạy đến thì bên ngoài vừa lúc vang lên tiếng chuông chào năm mới.
“Ba đứa nhóc này biết lựa ngày thật đó.”
Bác sĩ xác nhận cô sắp sinh, chuyển dạ rất nhanh, lập tức sắp xếp: “Đoàn trưởng Lục, cậu đến giúp đỡ, đưa đồng chí Cung đến phòng sinh chờ sinh đi.”
Chu Lan Cầm thấy tử cung nở rất nhanh, trong lúc con trai đưa cô đến phòng bệnh, bà ấy lập tức mượn điện thoại của bệnh viện, gọi đến cho nhà họ Cung, nhà họ Lục và nhà họ Chu, cũng gọi điện thoại cho Lục Nam Chinh.
Nhà họ Cung cách bệnh viện rất gần, là người đến đầu tiên, ngoại trừ năm mẹ con Ôn Tuệ Tuyền và Cung Tĩnh Di ra, những người khác đều chạy đến.
Cung Vãn Đường vội vàng chạy đến, vừa đến nơi đã hỏi ngay: “Chị sui, Tĩnh Xuyên vào phòng sinh với con bé rồi hả?”
“Đúng vậy, nó đi vào rồi.”
“Được rồi, mọi người cứ ở bên ngoài chờ đi, tôi đi vào đó.
Cung Vãn Đường gõ cửa, xách theo hòm thuốc riêng của bà, nói với con rể đang ngồi canh chừng ở bên giường nói: “Tĩnh Xuyên, con đi ra ngoài đi, để mẹ ở đây với Linh Lung.”
“Mẹ, con không đi ra ngoài, con ở chỗ này với em ấy.” Lục Tĩnh Xuyên muốn ở bên cạnh cô trong thời khắc quan trọng này.
“Anh Tĩnh, anh đi ra ngoài đi.”
Từ nãy đến giờ Cung Linh Lung vẫn đang khuyên nhủ anh đi ra ngoài, cô không muốn để cho chồng nhìn thấy quá trình sinh sản, quá trình sinh sản rất m.á.u me đáng sợ, cô không muốn để lại tâm lý bóng ma trong lòng anh.
“Tĩnh Xuyên, con đi ra ngoài chờ đi, con ở lại chỗ này sẽ ảnh hưởng đến Linh Lung đó.”
Cung Vãn Đường trực tiếp giơ tay đẩy anh đi ra ngoài, đẩy anh đến ngoài cửa, còn khóa trái cửa phòng sinh.