“Đoàn trưởng Lục, tư lệnh Chu bảo anh đến văn phòng của ông ấy ngay.”
Lục Tĩnh Xuyên mới vừa rửa chén xong, cảnh vệ viên của tư lệnh Chu đã chạy đến thống báo, anh báo một tiếng với Cung Linh Lung, nhanh chóng chạy đến văn phòng của lãnh đạo.
Nửa tiếng sau anh mới quay về, anh vừa mở cửa vào nhà Cung Linh Lung đã hỏi ngay: “Anh Tĩnh, anh phải đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ sao?”
“Linh Lung, không phải chấp hành nhiệm vụ.”
Lục Tĩnh Xuyên khóa trái cửa phòng lại, đi đến bên người cô ngồi xuống, nói cho cô: “Linh Lung, bên trên đang lên kế hoạch xây dựng một quân đoàn bộ đội tinh anh đặc biệt, tất cả các thành viên được điều động đều là tinh anh đỉnh cấp của các quân khu lớn, anh cũng nằm trong danh sách này.”
Anh không nói quá cẩn thận rõ ràng, nhưng Cung Linh Lung đã đoán được quân đoàn này chính là bộ đội đặc chủng ở đời sau, trong tương lai bọn họ đều sẽ tham gia vào những nhiệm vụ bí mật đỉnh cấp của quốc gia.
Cung Linh Lung không hỏi quá nhiều về công việc của anh, chỉ hỏi: “Chừng nào anh đi?”
“Ngày mai.”
Hiện tại cô đang mang thai, lại là ba đứa nhỏ, không có người ở bên cạnh chăm sóc, thật ra Lục Tĩnh Xuyên cũng không quá yên tâm.
Thấy anh phải đi gấp như thế, Cung Linh Lung hơi nhíu mày: “Hiện tại là điều động qua bên đó để huấn luyện sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-625.html
.]
“Đúng vậy, tập kết huấn luyện xong lại kiểm tra, kiểm tra xong mới có thể ở lại, không vượt qua kỳ kiểm tra thì sẽ lui về bộ đội cũ, tạm thời sẽ huấn luyện trong vòng ba tháng.” Lục Tĩnh Xuyên chỉ có thể nói với cô nhiêu đây.
Hiện tại đã là cuối tháng mười, chờ đến khi anh tập huấn kết thúc thì đã đến lúc ăn tết.
Lúc trước nếu cô đã quyết định chọn làm quân tẩu, vậy thì phải dũng cảm ủng hộ anh: “Anh Tĩnh, anh đi đi, không cần lo lắng cho em.”
“Hiện tại em đi đứng vẫn còn khá tự nhiên, có thể tự nấu cơm và làm việc nhà, nếu như mệt đến mức không muốn nhúc nhích thì em cũng có thể đến nhà ăn mua đồ ăn về. Ngoài ra có lẽ mẹ sắp về rồi, trong khoảng thời gian mẹ chưa về, nếu em có việc gì cần giúp thì sẽ đi nhờ mấy chị dâu và bác Viên ở kế bên là được.”
Lục Tĩnh Xuyên gật đầu, nắm lấy tay của cô, có vẻ cực kỳ lưu luyến: “Linh Lung, em nhớ phải chăm sóc tốt cho bản thân đó, chờ đến khi cơ thể nặng nề không tiện đi làm nữa thì em cứ xin nghỉ phép, em và mẹ lại đến kinh đô sớm hơn.”
Bọn họ đã thương lượng là sẽ đến kinh đô sinh con, Cung Thành Tuấn đã cho người sửa soạn và dọn dẹp một căn nhà tây từ trước, chờ mấy người nhà họ Cung về sẽ dọn đến đó ở, bởi vì căn hộ kia cách bệnh viện tổng hợp quân khu gần hơn, sau này Cung Linh Lung về kinh đô dưỡng thai, sinh sản hay ở cữ gì đó đều sẽ ở trong căn nhà này.
“Lúc trước em đã báo trước với bí thư Dương rồi, em mang thai ba đứa nhỏ, tình huống khá đặc biệt, cho nên em sẽ đi làm thêm một tháng rưỡi nữa là sẽ bắt đầu nghỉ phép.”
Sáng sớm ngày mai anh sẽ đi, còn có rất nhiều chuyện cần phải sắp xếp, Lục Tĩnh Xuyên vội vàng đi ra ngoài làm việc, Cung Linh Lung thì ở lại trong nhà sửa soạn hành lý giúp anh.
Lần này anh không phải đi chấp hành nhiệm vụ, cô cũng không quá lo lắng cho sự an toàn của anh, nhưng mà cũng có thể đoán được lần huấn luyện này sẽ cực kỳ tàn khốc, hoàn cảnh trên sân huấn luyện sẽ cực kỳ ác liệt, cho nên đóng gói theo rất nhiều quần áo tắm rửa và giày cho anh.
Ngoài ra chính là phải chuẩn bị thật nhiều thuốc men, đầu để xoa lúc bị thương, thuốc tây để cầm m.á.u hạ sốt, còn có thuộc bột dùng để diệt muỗi, thuốc đông y và thuốc tây dùng để trị liệu bệnh cảm, còn có thuốc độc do mẹ phối trị, cô viết sẵn tên thuốc và tác dụng lên thân bình, đóng gói hết cho anh.
Nghĩ đến chuyện bọn họ đi huấn luyện, có lẽ sẽ không thể ăn uống bã bữa đúng giờ được, trong hoàn cảnh khắc nghiệt cũng rất hiếm có món gì để ăn, Cung Linh Lung lấy một cái chai nhẹ múc cho anh thật nhiều dưa muối đậu nhự có thể để lâu cho anh.