Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả Mặt

Chương 563




“Được rồi, không nói chuyện của anh nữa, tâm sự chuyện của em đi.”

Cung Thành Tuấn vẫn cứ giống như lúc trước, yêu thương cưng chiều vỗ nhẹ lên mu bàn tay của bà nói: “Nói cho anh nghe toàn bộ những chuyện em đã phải trải qua trong mấy năm nay, đừng giấu diếm.”

Hai anh em không có chuyện gì phải giấu diếm cả, Cung Vãn Đường đã sớm buông bỏ coi chuyện mình bị tên khốn nạn Bạch Kiến Nhân lừa như không có, cẩn thận nói cho ông ấy biết những chuyện mình đã trải qua.



Cung Linh Lung đứng dậy đi vào phòng, lấy đồ dùng sinh hoạt hằng ngày trong không gian ra, đi ra ngoài nói với cậu: “Cậu cả, căn nhà này là chỗ ở mà chú Hàn sắp xếp cho con, tối nay cậu với mẹ cứ ở nơi này ngủ tạm một đêm, sáng mai con lại đến đón cậu và mẹ đi ăn sáng.”

“Linh Lung, con cứ đi làm việc của mình đi, ngày mai chúng ta lại gặp nhau nói chuyện sau.”

Cung Thành Tuấn nói xong lập tức đứng lên, lấy một chiếc nhẫn nạm kim cương đá huyết hồng ngọc ra bỏ vào trong tay của cô, cười ấm áp nói: “Đây là quà gặp mặt cậu cả tặng cho con.”

“Woa, cậu cả, đẹp quá, cậu hiểu biết về sở thích của con ghê.” Hai mắt Cung Linh Lung sáng rực, là ánh sáng của vàng bạc.

Thấy cô thích, Cung Thành Tuấn cười rất tươi, hào sảng nói: “Cậu cả còn cất chứa một rương hồng bảo thạch, tặng hết cho con. Trong tay ông ngoại và cậu cả của con cũng có không ít, sau này còn cứ lựa chọn thoải mái.”

Cung Linh Lung cười hì hì nhận lấy, vui vẻ b.ắ.n tim cho ông ấy nói: “Cậu cả, con sẽ không khách sáo với cậu đâu đó.”

Cháu gái xinh đẹp đáng yêu lại hoạt bát tinh ranh như thế, Cung Thành Tuấn nhìn cô giống như nhìn thấy em gái khi còn nhỏ, tâm trạng vô cùng vui vẻ, chút buồn bã cuối cùng trong lòng cũng hoàn toàn biến mất.

Đưa hai người bọn họ rời đi, Cung Vãn Đường lại rót thêm một chút nước trà cho ông ấy, thấy con gái còn để lại chút trái cây, bà lấy đến đưa cho ông ấy ăn, lại tiếp tục nói cho ông ấy biết chuyện truyền thừa của nhà họ Cung.

Lục Tĩnh Xuyên đưa vợ về nhà, không chậm trễ thêm một giây nào nữa, vội vàng lái xe chạy đến cục công an.

“Linh Lung, sao mẹ của con lại không về cùng con?”

Lúc nãy Chu Lan Cầm còn chưa kịp hỏi con trai, rót cho cô một ly nước trà, mẹ chồng nàng dâu cùng nhau ngồi xuống bàn nói chuyện.

“Mẹ, ông ngoại và hai người cậu của con đều còn sống.” Cung Linh Lung cười nói với bà ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -  https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-563.html .]

“Thật sao?” Chu Lan Cầm vui vẻ, vội hỏi: “Bây giờ chị sui đang ở chung với bọn họ sao?”

“Cậu cả đang ở kinh đô, chiều nay bọn con vừa mới liên lạc lại với nhau.”

Lần này bọn họ đến kinh đô làm mọi việc đều vô cùng thuận lợi, trong đó cũng may mà có mẹ chồng ở giữa giúp đỡ, lúc này Cung Linh Lung cũng nói thật cho bà ấy biết tất cả mọi chuyện trong nhà.

Chu Lan Cầm nghe xong lập tức lộ ra vẻ mặt tức giận: “Thì ra hung thủ đứng phía sau hãm hại nhà họ Cung lại là Trịnh Phủ Nhân, Tiết Hải Huy chỉ là cấp dưới của ông ta, Trịnh Phủ Nhân giấu quá kỹ rồi, tất cả mọi người đều không ngờ rằng ông ta lại là một con thú ác độc ăn thịt người không nhả xương.”

Cung Linh Lung bĩu môi châm biếm: “Tối nay cấp dưới của Trịnh Phủ Nhân sẽ đi g.i.ế.c sạch người nhà họ Tiết, muốn g.i.ế.c người diệt khẩu làm bọn họ ngậm miệng vĩnh viễn, hiện tại con đang rất chờ mong muốn nhìn thấy sắc mặt của Tiết Hải Huy khi biết được tin này.”

Chu Lan Cầm nghĩ đến lúc nãy con trai vội vàng chạy ra ngoài, xác nhận lại với cô: “Hiện tại Tĩnh Xuyên và Tĩnh Dương đang đi xử lý chuyện này sao?”

“Dạ.” Cung Linh Lung gật đầu.

Hai mẹ chồng nàng dâu nói chuyện với nhau một lúc lâu, hiện tại cũng đã khuya, Chu Lan Cầm đứng lên lấy nước ấm cho cô tắm rửa.

Cung Linh Lung tắm rất nhanh, đi ra khỏi phòng tắm lập tức cầm ly to pha sữa bò, còn mách lẻo với mẹ chồng: “Con cũng không biết tại sao ba thằng nhóc thối này lại tham ăn như thế, tối nay con ở nhà ông bà nội ăn ba chén cơm, hai chén canh, ăn xong còn ăn trái cây, vậy mà bây giờ bụng lại sôi tiếp.”

Chu Lan Cầm cũng nghe được tiếng bụng của cô sôi lên sùng sục, kêu ầm ĩ rất to, mỉm cười vui vẻ: “Linh Lung, con uống sữa lót dạ trước đi, mẹ đi luộc mấy quả trứng gà cho con.”

“Mẹ, đừng nói, lần trước mẹ mua điểm tâm cho con, con còn chưa ăn xong, con ăn mấy cái bánh trứng là được rồi.” Cung Linh Lung không muốn để bà ấy bận rộn.

“Để mẹ luộc vài quả trứng đi, sáng mai con lại ngủ nhiều một chút.”

Cung Thành Tuấn nghe xong giận đến mức toàn thân run rẩy lẩy bẩy, nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Thằng chó khốn nạn kia đã c.h.ế.t chưa?”

“Chết rồi, c.h.ế.t xong cũng không có ai đi nhận xác, chính phủ địa phương thành phố Đàm tìm đại một chỗ chôn xác ông ta, cả gia đình kia cũng chẳng có kết cục tốt lành gì.”

Sau khi Cung Vãn Đường đi đến thành phố Hán định cư cũng từng viết thư cho các đồng nghiệp thân thiết ở trường cấp hai trong công xã, đối phương viết thư hồi âm báo cho bà biết kết cục của mấy người nhà họ Bạch kia.

“Chết rồi thì hời cho ông ta quá.”

Sát khí của Cung Thành Tuấn dày đặc, nếu bây giờ Bạch Kiến Nhân vẫn còn sống, ông ấy nhất định sẽ róc xương lóc thịt của ông ta.

Khí thế trên người ông ấy quá đáng sợ, đây là lần đầu tiên Cung Vãn Đường cảm nhận được sát khí trên người anh cả, trái tim hoảng sợ đến run lên, duỗi tay nắm chặt lấy cánh tay ông ấy, an ủi: “Anh cả, chuyện này đã qua rồi, đừng nhắc đến mấy thứ rác rưởi đã gặp phải báo ứng này nữa.”

“Ừm.”

Cung Thành Tuấn nhắm mắt lại, đè nén vẻ tàn nhẫn độc ác trong nơi sâu nhất của đáy mắt xuống, ông ấy không có ý định dễ dàng buông tha cho những người còn lại trong nhà họ Bạch như thế, nhưng lại không muốn để cho hai mẹ con bọn họ biết được kế hoạch sau đó của ông ấy.

“Anh cả, chúng ta nói chuyện của nhà họ Tiết đi.” Cung Vãn Đường chuyển sang đề tài khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -  https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-562.html .]

Quay về căn nhà mà Hàn Tế chuẩn bị cho bọn họ, hai anh em vẫn còn chưa nói chuyện xong, về đến nhà lại nói tiếp, Cung Linh Lung lấy nước sôi và trà trong không gian ra, mọi người ngồi quanh bàn vừa uống trà vừa trò chuyện.

Chờ em gái nói xong, Cung Thành Tuấn cong khóe môi nói: “Thật ra anh cũng đã điều tra được Trịnh Phủ Nhân chính là chủ mưu đứng ở phía sau, chiều nay vội vàng đi làm việc cũng là vì muốn xử lý cháu nội của ông ta, còn chưa kịp hành động thì thằng ranh kia đã bị gọi về, xem ra lúc đó là do em nhổ tận gốc nhà họ Trịnh, nó bị gọi về để chịu chết.”

“Anh cả, Trịnh Phủ Nhân và Tiết Hải Huy không thể nào đi ra ngoài được nữa.” Hiện tại Cung Vãn Đường cảm thấy nhẹ nhàng chưa từng có.

“Vãn Đường, bọn họ làm rất nhiều việc ác, c.h.ế.t cũng không có gì đáng tiếng. Nhưng mà bọn họ c.h.ế.t cũng không có nghĩa là mọi chuyện chấm hết.”

“Mấy năm nay bọn họ vì tiền bạc và quyền lợi mà hại rất nhiều người, đạp lên thi cốt của vô số người vô tội để bò lên cao, người nhà con cái của bọn họ đều ăn màn thầu chấm m.á.u để no bụng, bọn họ nhất định phải trả giá đắt.”

Lúc này Cung Linh Lung lại xen lời vào: “Cậu cả, cậu định làm cái gì thế?”

“Linh Lung, cậu cũ về kinh đô cũng được hai năm rồi, mấy năm nay cậu điều tra ra được không ít chuyện, trong tay nắm giữ được rất nhiều chứng cứ. Hiện tại con và mẹ ra tay đưa hai tên ma đầu lớn nhất vào tù, bên trên cũng bắt đầu ra tay điều tra, cậu sẽ lần lượt đưa những chứng cứ trong tay lên, để mấy đứa ma quỷ con của nhà họ Trịnh đều phải ở tù mọt gông.”

Cung Vãn Đường cười cười nói: “Anh cả, không cần phải đưa từ từ từng bước một đâu, cứ giao cho em, ngày mai em trực tiếp đưa đến văn phòng của ông D.”

“Cũng được.” Cung Thành Tuấn không có ý kiến gì.

Trong lúc bọn họ nói chuyện phiếm, Lục Tĩnh Xuyên đều chỉ yên lặng ngồi bên cạnh lắng nghe, lúc này nhìn đồng hồ đeo tay, thấy đã chín giờ rưỡi, nói: “Mẹ, tối nay mẹ và cậu cả ở lại nơi này đi, con và Linh Lung về nhà, lát nữa còn phải làm việc, bọn con đi về trước.”

Cung Vãn Đường biết bọn họ muốn đi bắt Từ Lĩnh, gật đầu dặn dò: “Tĩnh Xuyên, hai đứa nhớ chú ý an toàn, đừng để mình bị thương đó.”

“Dạ, mẹ cứ yên tâm.” Lục Tĩnh Xuyên trả lời.