Về đến nhà, thấy mọi người đều tụ tập quanh quảng trường nhỏ, ở giữa mọi người là một cái bàn, mọi người đang mồm năm miệng mười nói gì đó, cô bước nhanh hơn đi đến hỏi: “Mẹ, mọi người đang làm cái gì đó?”
“Linh Lung, con về rồi à.”
Bạch Thủy Tiên đeo tạp dề đứng ở vị trí chính giữa, động tác trên tay cũng không hề dừng lại, cười nói với cô: “Mọi người đang làm sủi cảo, mấy người Hỉ Mai không biết gói, hôm nay mẹ và bà nội Cương Tử làm thầy, đang dạy bọn họ cán vỏ và cách gói.”
Cung Linh Lung nhón chân nhìn thoáng qua, thấy nhân của các gia đình khác nhau, trên thớt còn có không ít cục bột nói: “Mẹ, vậy mẹ với mọi người cứ từ từ gói nha, con về nhà trước.”
“Linh Lung, tối nay nấu sủi cảo ăn, chúng ta làm xong sẽ mang về nhà nấu, con vịt con mua cứ để đó đi, ngày mai lại xử lý, con cứ về trong phòng nghỉ ngơi trước đi.” Bạch Thủy Tiên nói với theo với cô.
“Dạ.”
Cung Linh Lung bỏ vịt vào trong phòng bếp, cầm sọt úp ngược lại nhốt nó, hôm nay cô đúng là có hơi mệt, uống một ly nước xong rồi đi vào trong phòng nghỉ ngơi.
Cô ngủ một giấc vô cùng thoải mái, mãi đến khi Giang Vân mở cửa vào gọi cô ăn cơm cô mới thức dậy, ngáp dài nói: “Tối nay ăn sủi cảo, là nhân gì thế?”
“Hai loại nhân, nhân thịt heo dưa chua và trứng gà rau hẹ.”
Giang Vân bưng một chén sủi cảo to đến trước mặt của cô, lại báo cho cô biết một tin tức tốt: “Linh Lung, nhị sư huynh đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, đang trên đường khởi hành quay về.”
“Sao em biết được thế?” Cung Linh Lung vội vàng hỏi.
“Lần này chỗ nhị sư huynh chấp hành nhiệm vụ rất gần chỗ bộ đội của thầy, anh ấy làm nhiệm vụ xong đã gọi điện thoại cho thầy, lúc nãy em có việc cần tìm thầy, thầy sẵn tiện báo cho em biết luôn.”
Lục Tĩnh Xuyên đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, tuy rằng Cung Linh Lung không nói gì nhưng thật ra trong lòng vẫn rất lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-437.html
.]
Hiện tại xác định nhiệm vụ đã hoàn thành, anh bình an quay về, trong lòng cũng yên tâm hơn.
“Mẹ, nếu anh Tĩn sắp về, vậy chúng ta cứ để dành con vịt con mới mua hôm nay đến lúc anh ấy về lại giết.”
“Được, sáng nay mẹ và Tiểu Giang đi chợ, đã tìm thợ g.i.ế.c heo đặt trước nội tạng và dạ dày heo rồi, sáng mai mẹ đi qua đó lấy, ngày mai chúng ta ăn món đó.”
Tối nay gia đình nào cũng đều ăn sủi cảo, mấy đứa nhỏ cầm chén chạy đến mấy gia đình khác đổi sủi cảo để ăn, hai anh em Hổ Tử ở nhà kết bên bưng chén đến, Bạch Thủy Tiên cũng gắp cho bọn nhỏ mấy cái, còn cho thêm một ít đồ chua rau ngâm.
“Dì.”
Cương Tử cũng xông vào theo, trong tay cậu bé cũng cầm theo một cái sủi cảo, muốn đổi một cái vị khác với bọn họ: “Dì, đây là sủi cảo nhà con nè.”
Cung Linh Lung cầm lấy sủi cảo mà cậu bé đưa đến, gắp một cái nhân thịt heo trả cho cậu bé nói: “Cương Tử, con mở miệng ra nào.”
Mẹ Viên xách theo chén đi ở đằng sau, cười vui vẻ nói: “Nhà của mình cũng là nhân thịt heo, giống y như nhà dì, vậy mà thằng nhóc này cứ đòi đến đây đổi.”
“Con nít là thế đấy, cứ luôn cảm thấy đồ của nhà khác ăn ngon hơn.”
Bạch Thủy Tiên đứng lên dọn ghế đến cho bà ấy, cười nói với bà ấy: “Tôi vừa mới nhận được tin tức, Tĩnh Xương và cha của Cương Tử đều đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, đang trên đường trở về, chắc là trong mấy ngày tới sẽ về đến nhà.”
“Về là được rồi.” Mẹ Viên cũng yên tâm.
Lúc trước bà ấy ở dưới quê, hoàn toàn không biết rằng con trai ở trong bộ đội lang bạt tích lũy quân công đều là dựa vào liều mạng, hiện tại đã ở bên này được một đoạn thời gian, cuối cùng cũng biết các quân nhân khó khăn và vất vả đến mức nào.
Con trai ở bên ngoài làm việc vất vả, lần này về nhất định phải kiếm đồ ngon để con trai bồi bổ cơ thể mới được, mẹ Viên lập tức lên kế hoạch: “Thủy Tiên, ngày mai chị đi chợ với em, chị đến cung tiêu xã đặt một con gà, chờ An Bân về lại hầm cho nó ăn.”
“Bác gái, chắc phải hai ba ngày nữa bọn họ mới về đến nhà, ngày mốt con vào thành phố đi làm, lại đến nhà máy chế biến thịt mua một con gà trống về cho bác.”