Kết quả sự biểu hiện của cô đã làm ông ấy chịu đả kích cực lớn.
“Lái xe tốt đến thế sao?”
Tư lệnh Chu hoài nghi nhân sinh, lần đầu tiên vợ ông ấy học lái xe cũng là đạp chân ga rồi chạy vèo vèo, lúc đó làm tài xế lâu năm ngồi ở ghế lái phụ sợ muốn chết, luyện tập chạy vài vòng rồi mới khống chế được tốc độ.
Nhưng hiện tại Cung Linh Lung mới học thử một lần là biết, còn lái xe ổn như thế, giống hệt như các tài xế lâu năm, đến cả đạp phanh xe cũng vô cùng vững vàng, cơ thể không hề đong đưa chút nào.
“Hiện tại các đồng chí nữ đều ghê gớm như thế rồi sao?” Tư lệnh Chu nhíu chặt mày lại.
Đồng chí Từ cảnh vệ viên cười khẽ, cố gắng an ủi ông ấy: “Tư lệnh, không có bao nhiêu đồng chí nữ biết lái xe, người có năng khiếu tốt như thế lại cực kỳ hiếm có, chị dâu và đồng chí Cung chỉ là ngoại lệ.
Lúc này Lục Tĩnh Xuyên ngồi trên xe cũng đang cảm thán, vợ anh mới lái xe lần đầu mà đã lái xe vững vàng như thế rồi, động tác đổi số tay vô cùng lưu loát thành thạo, không hề sốt ruột hoảng loạn chút nào, lúc đạp phanh cũng rất ổn định, kỹ thuật lái xe thật sự chẳng thua kém anh chút nào.
“Linh Lung, lúc trước em chưa từng học lái xe thật à?”
Lục Tĩnh Xuyên nhịn không được nghi ngờ, trông cô thật sự giống như một tài xế lão luyện, lúc trước chị dâu nhà tư lệnh cũng học rất nhanh, nhưng mà vẫn còn kém hơn cô,
“Chưa từng học, thậm chí còn chưa sờ đến tay lái bao giờ, nhưng mà lúc trước thường xuyên thấy người lái máy kéo trong công xã lái xe, nghe nhiều nhìn cũng nhiều, trong đầu vẫn có một ít kinh nghiệm lý luận.”
Mặt ngoài Cung Linh Lung đương nhiên sẽ không thừa nhận, mặt mày mỉm cười nói: “Anh Tĩnh, ngày hôm qua em cũng đã nói với anh rồi mà, em cảm thấy lái xe rất đơn giản, có lẽ em sẽ học được nhanh thôi.”
“Em học hơi bị nhanh rồi đó.”
Lục Tĩnh Xuyên học được cách lái xe vào năm mười ba mười bốn tuổi, là cảnh vệ viên của ông ngoại dạy cho anh, lúc đó anh cũng học được rất nhanh, chạy hai ba vòng cũng đã thành thạo, nhưng mà hiện tại đem ra so với vợ thì nhìn như vẫn còn hơi chậm một chút.
“Chứng minh em thông minh bẩm sinh, có tài năng siêu cao.” Cung Linh Lung da mặt dày tự mình khen mình.
Lục Tĩnh Xuyên cười khẽ, chỉ tay vào phía trước nước: “Em mau chạy đến trước mặt lão Chu đi, chúng ta xem xem sắc mặt hiện tại của ông ấy như thế nào.”
“Ha hả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-375.html
.]
Cung Linh Lung đã thấy được từ lâu, ngoan ngoãn nghe lời anh, đạp chân ga chạy thẳng qua đó.
“Két…”
Xe phanh gấp dừng lại trước mặt tư lệnh Chu, lốp xe cọ xát với mặt đất phát ra tiếng vang chói tai.
Cung Linh Lung cười hì hì hỏi: “Tư lệnh Chu, học sinh của ông học được không?”
“Khụ khụ, giỏi, khá giỏi đó.”
Tư lệnh Chu đã bình tĩnh lại, lúc này trên mặt còn mang theo một chút kiêu ngạo, học sinh này đúng là do ông ấy dạy dỗ ra, sau này cũng có thể xách ra ngoài khoe khoang.
Đầu óc của cô thông minh như thế, năng lực thực hành cũng giỏi, chỉ vào loạt xe tải lớn đậu ở cách đó không xa sắp xếp: “Xe jeep đã không có bất cứ độ khó gì với cô rồi, mau đi lái xe tải lớn khiêu chiến chiến đi.”
“Được rồi.”
Cung Linh Lung cũng đang muốn học lái xe tải lớn, cô cảm thấy những tài xế nữa có thể có kỹ thuật điều khiển khống chế một chiếc xe cỡ lớn nhẹ nhàng cực kỳ ngầu cô tin chắc rằng cô chỉ cần tốn một ít thời gian thì chắc chắn cũng có thể nhẹ nhàng làm được.
Lái xe tải lớn cũng không quá khó, Cung Linh Lung nhanh chóng lái thành thạo, nhưng mà động tác vẫn còn có chút mới lạ, không còn trôi chảy nhẹ nhàng giống như lúc lái xe jeep.
Nhưng cho dù là thế thì vẫn đã đủ làm người ta kinh ngạc.
Không bao lâu sau, tin tức vợ của phó đoàn trưởng Lục chỉ mất một ngày đã học được cách lái xe nhanh chóng lan truyền trong bộ đội, sau khi các quân tẩu trong viện gia thuộc biết được tin tức này, lập tức cùng nhau chạy ùa đến bãi đậu xe hóng chuyện, khi nhìn thấy Cung Linh Lung nhẹ nhàng điều khiển xe, nghe mệnh lệnh của mấy người đàn ông rồi bày ra kỹ thuật lái xe và dừng xe, mọi người đều kinh ngạc muốn rơi mắt ra ngoài.
Giờ phút này cũng không phải là thời khác làm Cung Linh Lung nở mày nở mặt mà lại là lúc Lục Tĩnh Xuyên cảm thấy vinh quang nhất.
Toàn bộ quá trình anh đều cười toe toét, ý cười trong mắt giống như muốn tràn ra ngoài.
Nhất là khi đứng một đám đàn ông đứng ở bên cạnh chỉ huy liên tục, vợ của anh nghe theo mệnh lệnh nhanh chóng hoàn thành một cách tiêu chuẩn, sau đó tất cả bọn họ đều bị đả kích đến tru lên, anh nhịn cười đến mức cơ bụng cũng bắt đầu đau.
Cuối cùng, trải qua một loạt các sư phụ lâu năm khen ngợi, Cung Linh Lung được tốt nghiệp.