Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả Mặt

Chương 267




“Linh Lung.”

Bạch Thủy Tiên đã đứng ở trước cửa chờ sẵn, thấy cô đến, lập tức xách theo túi đi đến tập họp với cô.

Lúc nãy Cung Linh Lung đã đến tiệm cơm quốc doanh mua hai cái bánh quẩy, mình tự ăn một cái, cầm cái bánh quẩy còn lại đưa cho bà, cười hỏi: “Mẹ, tuần này mẹ làm việc có thuận lợi không?”

“Các cán bộ lớn tuổi trong viện điều dưỡng đều rất thân thiện, ngoại trừ có hai người lớn tuổi, đầu óc lú lẫn không được tỉnh táo ra, những người khác đều còn có thể đi đứng làm việc, công việc chủ yếu của mẹ chỉ là xoa bóp mát xa giác hơi, lại nói chuyện phiếm với bọn họ, công việc cũng không tính là quá mệt mỏi.”

Bạch Thủy Tiên chỉ mới đi làm một tuần đã làm quen với mọi người trong viện điều dưỡng, tay nghề xoa bóp mát xa của bà đều được các cán bộ lớn tuổi khen ngợi hết lời, hiện tại mọi người đều thay phiên mời bà đi mát xa, hoàn toàn không cần bà đi làm mấy công việc vặt vãnh khác.

Bà không có ý định nói quá nhiều về vấn đề công việc, ngược lại hỏi cô: “Linh Lung, tuần này có phải đã bắt đầu cày bừa vụ xuân, cuốc đất đúng không? Có vất vả lắm không?”

“Đã làm xong hết rồi, lần này có người của đoàn văn công giúp đỡ, bọn con cũng không tính là quá vất vả.”

“Hả? Đoàn văn công trồng trọt giúp bọn con?” Bạch Thủy Tiên có chút kinh ngạc.

“Bọn họ là tự làm tự chịu.”

Cung Linh Lung đi bộ với bà, trên đường đi còn kể lại chuyện của đoàn văn công cho bà nghe.

Hai mẹ con đã một tuần rồi không gặp nhau, cũng có một đống đề tài nói mãi không hết, trên đường đi vừa nói vừa cười cùng nhau đến nhà máy chế biến thịt, mua một ít thịt heo.

Còn chuyện Lục Tĩnh Xuyên bảo cô đi mua gà, Bạch Thủy Tiên không mua, bà tính toán chờ tuần sau con rể đi công tác về lại mua con gà, bà lại kê ít thuốc đông y bổ dưỡng về hầm cùng để bồi bổ cơ thể.

Sau khi mua thịt xong, Cung Linh Lung còn cố ý chạy đến cô nhi viện, nói cho bà: “Mẹ, chỗ này cách cô nhi viện không xa, con muốn đến đó xem thử.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -  https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-267.html .]

“Đi thôi, mẹ đi với con.”

Cung Linh Lung lấy một miếng vải từ trong không gian ra đưa cho mẹ, để bà quấn lên đầu, cô cũng đội nón và khẩu trang lên.

Lúc hai mẹ con bọn họ đến đây, viện trưởng đang giặt quần áo, trên mấy cây gậy trúc trong viện đã phơi đầy quần áo cũ.

“Đồng chí.”

Viện trưởng nhìn thấy Cung Linh Lung cũng rất vui vẻ, vội vàng dừng công việc dang dở trong tay lại, đứng lên chào đón cô.

“Viện trưởng.” Cung Linh Lung nhìn bà ấy cười cười, giới thiệu với bà ấy: “Đây là mẹ của con, mẹ của con nói muốn đến thăm mọi người.”

Lúc nãy Bạch Thủy Tiên đã vào nhà máy chế biến thịt mua mấy cân thịt mỡ, đưa cho viên trưởng, nhỏ nhẹ từ tốn nói: “Viện trưởng, tôi vừa mới nghe con gái của tôi kể lại chuyện nơi này, cũng không chuẩn bị thứ gì đặc biệt, bà cầm lấy miếng thịt mỡ này, coi như là tấm lòng của tôi tặng cho mấy đứa nhỏ.”

“Cảm ơn cô, đồng chí.”

Tấm lòng này thật sự rất thực tế, đúng là thứ cô nhi viện cần nhất. Con nít ở nơi này cả năm cũng không ăn được thịt một lần, bình thường khi nấu nướng đều rất hiếm khi thêm dầu mỡ, nguyên một nồi đồ ăn to cũng không nhìn thấy được giọt dầu nào.

Thời tiết ngày hôm nay rất ấm áp, ngoại trừ mấy đứa nhỏ dưới bốn tuổi còn ở trong nhà ra, mấy đứa nhỏ hơi lớn hơn đều đi ra ngoài.

Con nhà nghèo trưởng thành sớm, mấy đứa nhỏ hơi lớn tuổi trong cô nhi viện đều là quân chủ lực làm việc nhà, hôm nay bọn họ đều đi ra ngoài tìm củi lửa và đồ ăn, mấy đứa nhóc tuổi nhỏ hơn thì ở lại trong nhà do viện trưởng chăm sóc.

Hai mẹ con bọn lấy một cái ghế đến ngồi trong sân nói chuyện phiếm với viện trưởng về chuyện của cô nhi viện, biết cấp trên đã ngừng cung cấp lương thực cho bọn họ được một tháng rồi, Cung Linh Lung lập tức thay đổi sắc mặt: “Đã ngừng cung cấp một tháng rồi? Ai là người đưa ra thông báo này? Không phát lương thực suốt một tháng, vậy chẳng phải là bắt mấy đứa nhỏ trong cô nhi viện đi c.h.ế.t hết sao?”

“Haizz, lãnh đạo nói nơi khác cần cứu tế hơn chúng tôi, chúng tôi sống ở thành phố lớn cuộc sống cũng khá hơn rất nhiều rồi, bảo tháng này chúng tôi tự nghĩ cách vượt qua giai đoạn khó khăn này trước, tháng sau bảo đảm sẽ cung cấp lương thực đúng hạn.”