Thao Nát Những Bá Tổng Đó

Chương 59




“Hô ưm…ha…a a~” Cả người Cố Khuynh Châu căng chặt, hai chân tách ra ngồi trên đùi Chu Uý Kì, mông thì hơi nâng lên cao để tiện cho tay của Chu Uý Kì nắm đuôi thỏ ra ra vào vào trong hậu huyệt anh ta.

Bởi vì từng đợt khoái cảm của hậu huyệt, hai chân Cố Khuynh Châu đều hơi run rẩy.

Một tay Chu Uý Kì phủ ở trên cánh mông vểnh của anh ta, một cái tay khác thì cắm vào từng chút, rất không nghiêm túc chơi đùa sủng nhi của anh.

“Hô a…” Cố Khuynh Châu cắn răng, nhưng anh ta nhục nhã không phải vì ở trước mặt nhiều người như vậy bị chơi đùa, mà là từng đợt trống rỗng, loại dục vọng mãnh liệt muốn bị thao đó khiến anh ta hoang mang, khiến anh ta bất an, cũng khiến anh ta căm tức.

Nhưng đáng hận là, anh ta không thể không nghe theo lời của tên đầu sỏ gây tội biến anh ta thành thế này, thậm chí tiếp tục bị anh chơi đùa.

Xung quanh khắp nơi đều là dâm ngôn lãng ngữ, đại khái là môi trường tác động, hoặc là Chu Uý Kì đã làm gì với cơ thể anh ta, Cố Khuynh Châu bất chấp dứt khoát tất cả, dù sao anh ta đã đeo mặt nạ nên sẽ không ai nhận ra anh ta được.

Cho nên anh ta xấu hổ thấp giọng nói: “Cho tôi, khốn nạn~”

“Cho anh cái gì?” Chu Uý Kì tiếp tục trêu đùa.

“Thao vào” Cố Khuynh Châu tức muốn hộc máu: “Thao tôi đi.”

Chu Uý Kì cuối cùng cũng cười ra tiếng: “Chỉ mới có hai ngày mà Cố tổng đã chủ động cầu thao rồi?”

“Chắc chắn là cậu đã làm gì với tôi.”

Chu Uý Kì phì cười: “Nếu như nghĩ như vậy có thể khiến trong lòng anh thoải mái hơn một chút, thì tôi không ngại bị chụp cái nồi này đâu.”

Chu Uý Kì nói xong vỗ một cái trên mông anh ta: “Muốn thì tự đến.” Chu Uý Kì nói xong thì ánh mắt nhìn xuống dưới tỏ rõ ý của anh, lúc này dưới háng Chu Uý Kì đã căng phồng rất lâu, nhất là Cố Khuynh Châu còn cọ xát không ngừng.



Trong mắt Cố Khuynh Châu có hơi do dự, trùng hợp vào lúc này, một giọng nói quen thuộc vang lên ở bên tai.

“Giống quá.” Một người đàn ông trung niên bụng phệ hơn năm mươi tuổi đứng ở bên cạnh bọn họ, lúc này đôi mắt ghê tởm của ông ta đang chăm chú nhìn trên người Cố Khuynh Châu, mà hai tay ông ta còn ôm hai người, một nam một nữ giống như là sinh đôi, hình ảnh này càng gia tăng thêm sự buồn nôn của ông ta.

Quan trọng nhất là, Cố Khuynh Châu biết người này, đây là công ty đối đầu của anh ta, tổng tài của Tập đoàn XX, một người làm ăn khó chơi còn không từ thủ đoạn, có thể nói là đối thủ lớn nhất của Cố Khuynh Châu.

Khiến Cố Khuynh Châu tức giận nhất là, nghe đồn người này không kiêng nam nữ, hơn nữa ông ta từng ở một nơi nào đó dõng dạc tuyên bố có hứng thú với Cố Khuynh Châu, chuyện này vẫn luôn khiến Cố Khuynh Châu canh cánh trong lòng, hơn nữa nhìn thấy ông ta liền buồn nôn.

Cố Khuynh Châu không thể ngờ rằng sẽ gặp phải ông ta ở đây, nếu như để ông ta nhận ra, anh ta còn có mặt mũi gì mà sống trên đời này?

“Quen biết?” Chu Uý Kì thấy anh ta co rút lại trong lòng mình, cho nên sát đến bên tai thấp giọng hỏi, không có ý lo lắng, giống như là nhận ra chuyện vui gì vậy.

Cố Khuynh Châu run rẩy, còn chưa trả lời đã nghe thấy tiếng của tổng tài Tập đoàn XX: “Vị tiên sinh này, bé thỏ của cậu rất giống một người tôi quen, dáng người này, còn có góc mặt này, kiểu tóc…quá giống rồi, nhưng không thể nào là cậu ấy, người đó là một nhân vật lớn.”

“Chậc chậc, nếu như có thể chơi một bé thỏ giống với cậu ấy cũng coi như là thoả mãn tâm nguyện của tôi rồi.”

Mỗi một chữ ông ta nói ra thì cơ thể của Cố Khuynh Châu lại co chặt hơn, mặt cũng bất giác vùi vào trong lòng Chu Uý Kì, một mặt là tức giận, mặt khác là thật sự lo lắng.

Chu Uý Kì cười khẽ, sắc mặt lại không tốt gì: “Ồ, vậy sao?”

“Hay là như này, tôi dùng cặp sinh đôi này đổi cho cậu, bọn họ rất hiểu chuyện, bảo đảm khiến cậu vừa lòng.”

“Không cần” Chu Uý Kì còn chưa mở miệng, Cố Khuynh Châu liền ở trong lòng anh thấp giọng nói: “Đừng đồng ý ông ta.”

Chu Uý Kì sát đến bên tai anh ta: “Vậy thì phải nghe lời, tôi nói rồi, tôi thích sủng vật nghe lời.”

“Được.” Cố Khuynh Châu cắn răng nói.



“Lúc nãy tôi nói thế nào?” Chu Uý Kì tiếp tục hỏi.

Người Cố Khuynh Châu cứng đờ, cuối cùng anh ta buông hai tay xuống, giống như dấy lên dũng khí rất lớn, kéo khoá quần của Chu Uý Kì ra, cự vật thao anh ta đến chết đi sống lại lúc trước được thả ra ngoài rồi.

Trong nháy mắt hai tay cầm lên phảng phất như bị bỏng, Cố Khuynh Châu thiếu chút nữa rụt lại, cự căn vừa thô vừa dài, cứng ngắc lại nóng rực như cây sắt nung đỏ, chính là thứ này đã thao anh ta đến ngất đi.

“Mau lên đi” Chu Uý Kì sát lại tai anh ta thấp giọng nói: “Nếu không đổi cặp sinh đôi kia đến?”

Cố Khuynh Châu hung hăng trừng anh một cái, cuối cùng vẫn run run rẩy rẩy nâng mông lên, sau đó đỡ cây côn thịt có thể thao chết người kia chậm rãi chuyển đến đằng sau nhắm chuẩn tiểu huyệt vừa mới bị Chu Uý Kì chơi đùa rất lâu.

Lúc này miệng huyệt đã ướt át, sau khi bị chơi đùa cả nửa ngày vừa ướt vừa mềm, lúc quy đầu lớn vừa mới chống ở miệng huyệt, Cố Khuynh Châu bất giác run rẩy, cảm giác trống rỗng trong huyệt lập tức lên đến cực điểm, cảm giác vui sướng cực hạn thứ này mang đến giống như đã khắc ghi ở trong xương cốt anh ta, chỉ vừa đụng vào như vậy đã bị gợi ra ngoài, cho nên Cố Khuynh Châu không nhịn nổi mà run rẩy.

Cảm nhận được tổng tài XX không cần mặt mũi lại ghê tởm bên cạnh, Cố Khuynh Châu cắn răng, nhắm chuẩn miệng huyệt ngồi xuống.

“Hô~” Vách thịt bị căng ra mức độ lớn nhất, loại cảm giác tràn đầy cực hạn này không phải cây côn thịt đuôi thỏ kia có thể so được.

Bởi vì Cố Khuynh Châu ngồi rất gấp, mà góc độ này, Chu Uý Kì dường như là tiến vào cả cây, cắm rất sâu.

Mấy người bên cạnh đều nhìn thẳng qua đây.

Chu Uý Kì cuối cùng cũng ngẩng đầu đối diện với người đàn ông bụng phệ kia: “Còn không cút?”

“Cậu!” Người đó tốt xấu gì cũng là tổng tài XX, cũng tính là người đàn ông đứng ở trên đỉnh thế giới, không ngờ rằng lại bị một người trẻ tuổi như vậy quát mắng.

Nhưng giây tiếp theo, Chu Uý Kì liếc mắt qua, XX cuối cùng chỉ có thể căm phẫn rời khỏi, nhưng người này ông ta nhớ kỹ rồi, xuống thuyền liền xử lý.