“A ưm…chủ nhân, hồ ly nhỏ ngứa quá…a a chủ nhân…chủ nhân…”
Thiếu niên vừa dùng côn thịt nhỏ liền đuôi cắm huyệt vừa khiêu khích chủ nhân của cậu, mà chủ nhân của cậu giống như không quá hứng thú với cậu, từ vừa nãy ánh mắt luôn dừng ở trên người hai người Chu Uý Kì bên cạnh, nói đúng hơn là trên người Cố Khuynh Châu.
Thân thể Cố Khuynh Châu cao lớn, đường cong cơ bắp trên người rõ ràng, da thịt cũng không phải loại tinh tế lại trắng nõn mềm mại như thiếu niên kia, cặp mông vểnh căng chặt, vừa nhìn liền thấy vô cùng co dãn, cơ thể như vậy thoạt nhìn không chỉ khiến người khác giơ ngón cái mà tính dục mãnh liệt nhất cũng bị câu ra ngoài, vừa nhìn liền vô cùng nại thao.
“Vị tiên sinh này” Người đàn ông cuối cùng cũng mở miệng với Chu Uý Kì: “Có hứng chơi cùng nhau không?”
Chu Uý Kì nhướng mày, giống như dửng dưng, nhưng người trong lòng lại lập tức căng chặt cơ thể, tay nắm trên vai Chu Uý Kì cũng tăng thêm vài phần sức.
Chu Uý Kì hơi dùng lực, côn thịt giả trên đuôi lập tức cắm sâu vào, cả người Cố Khuynh Châu run rẩy, tay nắm trên vai Chu Uý Kì càng dùng sức hơn.
Người đàn ông đó thấy Chu Uý Kì không phản ứng, lại hỏi: “Trao đổi sủng vật một chút?”
Trên thực tế, loại trò chơi trao đổi sủng vật này vô cùng thường thấy, có trao đổi thời gian dài, đương nhiên cũng có trao đổi tạm thời, chính là đổi sủng vật thao một chút, chơi đùa thôi.
Hơn nữa hồ ly nhỏ của người ta cũng không tồi, nhìn có vẻ cực kỳ ngon miệng, còn rất phối hợp, rất nghe lời. Sau khi nghe thấy lời này của chủ nhân, thiếu niên quay đầu nhìn Chu Uý Kì, Chu Uý Kì còn cao lớn hơn nhiều so với chủ nhân của cậu, hơn nữa khí thế bức người, dáng người kia vừa nhìn liền khiến chân người ta mềm nhũn, hơn nữa Chu Uý Kì còn soái như vậy, đại khái chỉ dựa vào khuôn mặt đó của anh cũng khiến rất nhiều người chủ động dâng lên chịu thao.
Cuối cùng Chu Uý Kì nhướng mày, nhưng Cố Khuynh Châu lại lập tức khẩn trương: “Chu Uý Kì!”
Anh ta đã bị Chu Uý Kì thao thành như vậy rồi, đây đã là sự thật không thể thay đổi, nhưng điều này không có nghĩa là anh ta nguyện ý bị người khác thao, tuyệt đối không được.
Chu Uý Kì cảm nhận được cơ thể của người trong lòng hơi run rẩy, cũng cảm nhận được sự khẩn trương của anh ta, thậm chí đáy mắt có vài phần cầu xin.
Chu Uý Kì sát đến bên tai anh ta: “Không đổi sủng vật cũng được, nhưng tôi thích người nghe lời, không nghe lời thì phải bị đổi.”
Hai mắt Cố Khuynh Châu lập tức đỏ rực, hận không thể cắn nát tên khốn kiếp này, nhưng anh ta không được chọn, cho nên chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi có thể.”
“Nói gì vậy? Nói rõ ràng một chút.”
“Tôi…” Cố Khuynh Châu giống như phải dấy lên dũng khí rất lớn, mới khó nhọc nói ra mấy chữ: “Tôi có thể nghe lời.”
Anh ta là người đàn ông đứng trên đỉnh thế giới, chỉ cần anh ta đồng ý, một câu nói của anh ta cũng có thể khiến thế giới này rung chuyển, mà anh ta từ nhỏ sống trong nhung lụa, còn chưa sinh ra đã được cả thế giới ngước nhìn, sau khi sinh ra liền vô cùng tôn quý, đến bây giờ anh ta cũng là tiêu điểm của cả thế giới, từ khi nào anh ta lại biến thành như vậy?
Bị lăn qua lộn lại thao đến không đứng dậy nổi không nói, còn biến thành sủng vật của người khác? Sủng vật nghe lời?
Ngay lúc nói ra câu này, bản thân Cố Khuynh Châu cũng cảm nhận được một sự bi thương vô hạn, vừa đáng buồn vừa hoang đường, quả thật là nằm mơ cũng không nghĩ tới, nhưng đây chính là sự thật đẫm máu.
“Được rồi, đừng sợ.” Chu Uý Kì ôm người trong lòng dỗ dỗ: “Tôi là một người yêu quý sủng vật.”
Cố Khuynh Châu suy sụp dựa vào trong lòng Chu Uý Kì, mà lúc này Chu Uý Kì mới nhìn người đàn ông bên cạnh, đáy mắt ôn nhu lập tức trở nên lạnh lùng, đến giọng nói cũng biến thành lạnh lẽo khác thường.
“Xin lỗi, tôi không có thói quen cùng hưởng thụ với người khác.”
“A, thật là đáng tiếc.” Người đó mặc dù rất thất vọng, nhưng khí thế của Chu Uý Kì quá mạnh, cũng không dám tuỳ tiện đắc tội.
Còn Cố Khuynh Châu cuối cùng cũng thở phào một hơi, sau đó lại cảm thấy đáng buồn, thời gian hai, ba ngày ngắn ngủi, rốt cuộc anh ta đã trải qua những gì rồi!