Thao Nát Những Bá Tổng Đó

Chương 42




“Cậu tìm chết?”

Ai không biết Cố Khuynh Châu chỉ làm công? Còn nữa trên thế giới này có ai dám để Cố Khuynh Châu nằm dưới hầu hạ? Người như vậy vốn dĩ không tồn tại, cho dù có không biết sống chết thế nào, cũng sẽ rất mau biến mất.

Cố Khuynh Châu không ngờ rằng một tiểu minh tinh lại dám nói ra lời như vậy với anh ta, quả thật là không biết sống chết.

Chu Uý Kì lại tiếp tục nói lời không biết sống chết: “Cố tổng chưa từng thử ở dưới nhỉ, không biết chừng Cố tổng ở dưới hợp hơn đó?”

Lúc này mắt Cố Khuynh Châu đã lạnh đến giống như có thể giết người rồi, đến cả người cũng hàm chứa khí lạnh.

“Người như cậu tôi không phải chưa từng gặp” Cố Khuynh Châu lạnh lùng nói, trong lời nói lộ ra chế nhạo, giống như đang đồng tình tên ngốc diễn viên này mộng còn chưa bắt đầu đã kết thúc rồi: “Nhưng không biết sống chết như cậu, vẫn là người đầu tiên.”

Chu Uý Kì cười cười: “Nếu đã là người đầu tiên, vậy có muốn thử xem không?”

Cố Khuynh Châu nheo nheo mắt, người không biết sống chết như vậy, anh chắc là không biết hậu quả của việc nói những lời này đáng sợ bao nhiêu, thật là đáng buồn, cho nên anh ta đáng tức giận với người đáng thương như vậy sao?

Cố Khuynh Châu cười lạnh một tiếng, đã chỉnh xong cà vạt, sau đó chuẩn bị quay người ra cửa, anh ta không muốn lãng phí thời gian nữa.

Nhưng đúng vào lúc này, Chu Uý Kì ngồi ở trên giường đột nhiên vươn tay ra bắt lấy tay của Cố Khuynh Châu, sau đó dùng sức một cái, cả người Cố Khuynh Châu không chịu kiểm soát ngã đến trên giường.



Trong nháy mắt cả người Cố Khuynh Châu đều nổ tung rồi, phải biết rằng anh ta từ nhỏ đã tham gia các loại huấn luyện, có người không kiêng nể gì nắm tay anh ta thì anh ta không thể nào không nhận ra, quan trọng là, cái thứ không biết sống chết này lại dám nắm lấy tay của anh ta, hơn nữa anh ta còn không khống chế được bị ngã rồi?

Quả thật không thể tha thứ!

Cố Khuynh Châu một phát đẩy ra, nhưng cái tay nắm ở trên tay anh ta lại chắc giống như sắt, một cái tay khác cũng vào lúc anh ta giơ lên bị Chu Uý Kì bắt lấy.

Chu Uý Kì nhanh chóng ấn tay anh ta lên đỉnh đầu, đồng thời đè người xuống, lồng ngực cứng rắn gắt gao đè trên người anh ta.

Cố Khuynh Châu không ngờ rằng Chu Uý Kì có thân thủ và tốc độ như vậy, nhưng rất mau anh ta dùng sức trên chân, không ngờ Chu Uý Kì tay mắt lanh lẹ một chân liền chặn trên đùi anh ta, đồng thời đầu gối đỉnh ở giữa hai chân, ngay ở vị trí yếu đuối nhất dưới người anh ta.

Cố Khuynh Châu bất giác hít một cái, ngắn ngủi mấy giây, anh ta vậy mà bị khống chế rồi, hơn nữa còn là dùng tư thế xấu hổ như vậy, Cố Khuynh Châu quả thật là không dám tin.

Nhưng Cố Khuynh Châu không chỉ lạnh lùng, anh ta còn là người đàn ông trầm ổn ba mươi tuổi, anh ta không hoảng loạn, hơn nữa để bản thân bình tĩnh lại.

“Chu Uý Kì phải không, bây giờ cậu dừng tay vẫn còn kịp.”

Chu Uý Kì đè anh ta không động đậy, nhưng thật ra đang thưởng thức dáng người giống như đi ra từ thế giới ảo tưởng, Cố Khuynh Châu chỉ đành tiếp tục nói:

“Tài nguyên trước kia tôi hứa cho cậu sẽ không thay đổi, bộ phim này cũng sẽ tiếp tục đầu tư, cậu là một người trưởng thành, tốt nhất là nghĩ rõ ràng mình đang làm gì, sẽ có hậu quả gì.”

Chu Uý Kì ở đây là mười tám tuổi, rất trẻ, rất cao lớn, huyết khí phương cương, đương nhiên, còn rất soái, nếu không người duyệt vô số người như Cố Khuynh Châu cũng không thể nhìn trúng.



Chu Uý Kì nhìn anh ta cười cười: “Tôi đã nghĩ rất rõ rồi.”

Chu Uý Kì nói xong đột nhiên cúi đầu tình sắc liếm một cái ở trên cằm Cố Khuynh Châu, Cố Khuynh Châu không tránh: “Tuyệt sắc giống như Cố tổng, cho dù là chết ngay tại chỗ cũng đáng.”

“Cậu!” Cố Khuynh Châu không thể ngờ rằng Chu Uý Kì sẽ là thứ liều mạng như này.

Nhưng Chu Uý Kì không cho anh ta cơ hội nói nữa, vừa cúi đầu đã cắn lên môi anh ta một cái.

“Hô~” Cố Khuynh Châu không dám tin trừng lớn mắt, làm sao có thể, tại sao cậu ta dám, cho dù anh ta vô số tình nhân, nhưng anh ta từ trước tới nay đều chỉ là phát tiết tình dục, anh ta vốn dĩ sẽ không hôn bọn họ, những người này vốn dĩ không xứng có được nụ hôn của anh ta, người này tại sao lại dám.

“Hô~” Chu Uý Kì đè chặt, Cố Khuynh Châu vốn dĩ không tránh thoát được, Chu Uý Kì cũng không vội, một bàn tay trực tiếp nhéo ở trên cằm Cố Khuynh Châu, sau đó dùng sức véo một cái, Cố Khuynh Châu lập tức ăn đau mở miệng.

Chu Uý Kì cũng không gấp gáp duỗi vào, anh sợ Cố Khuynh Châu trực tiếp cắn đứt đầu lưỡi của anh, miệng anh đè anh ta, một tay lại thô bạo kéo áo sơ mi của Cố Khuynh Châu ra, sau đó không khách sáo chui vào.

“Hô ưm…Chu hô!”

Lại là xé kéo vài cái, áo sơ mi của Cố Khuynh Châu hoàn toàn bị kéo ra, cúc rơi ra khắp nơi, ngực phập phồng kịch liệt lập tức bại lộ ở trước mắt Chu Uý Kì.

Vừa đến đã có một bữa tiệc lớn như vậy, hơn nữa còn là món phù hợp khẩu vị, Chu Uý Kì tỏ vẻ giơ ngón cái.