Trên mặt nóng rát đau đớn làm Chu Uý Kì bất giác nhíu mày, anh giống như bị người ta hung hăng tát một cái, loại đau đớn này thật ra là phụ, quan trọng là chuyện bị vả mặt này quả thật khiến anh rất khó chịu, không thể nhịn được.
Do đó anh mở mắt ra.
Chu Uý Kì vừa mở mắt liền đối diện với một đôi mắt lạnh lùng, đôi mắt này sâu thẳm mà hẹp dài, vô cớ cho người ta một cảm giác lạnh buốt máu lạnh. Diện mạo của chủ nhân đôi mắt cũng lạnh lùng như vậy, nhưng rất đẹp, loại cảm giác lạnh lùng này phảng phất như anh ta là người đi ra từ thế giới giả tưởng vậy, đặc biệt là khoé miệng hơi cong lên, quá dục rồi.
Chu Uý Kì hơi hơi híp mắt, anh đang nằm trên giường, mà người đàn ông trước mắt lại đứng ở trước giường, cho nên người đàn ông từ trên cao nhìn xuống anh, nhưng cho dù là góc độ như vậy, Chu Uý Kì vẫn có thể cảm nhận được thân hình của người đàn ông này có cảm giác áp bách.
Chu Uý Kì không khỏi vui mừng, nếu như thân hình của anh ở đây không co lại, người này miễn cưỡng có thể so sánh với anh, hơn nữa giá trị nhan sắc này dáng người này, vừa nhìn chính là hình mẫu anh thích.
“Tôi từ trước tới nay không thích cưỡng ép người khác.” Người đàn ông từ trên cao nhìn xuống Chu Uý Kì, giọng lạnh lùng nhưng rất từ tính, giống với người của anh ta, làm người ta rất có cảm giác chinh phục.
Trong mắt ngoại trừ lạnh lẽo ra còn có một sự miệt thị từ trong ra ngoài, đó là ánh mắt của người đàn ông đứng ở trên cao nhìn xuống tất cả, thậm chí đến bản thân anh cũng không biết.
Chu Uý Kì không nói gì, anh đang hấp thu thứ trong đầu, hệ thống Tiểu Đinh đã truyền thông tin cho anh, hai vị thiếu gia Lãnh gia đã lật trang rồi, đây là một thế giới tiểu thuyết khác: “Nam thê của bá tổng trăm tỷ”
Thân phận của Chu Uý Kì là một tiểu minh tinh không có bối cảnh gì vừa mới bước vào vòng giải trí, nguyện vọng của anh đơn giản mà tốt đẹp, chính là hảo hảo diễn xuất trở thành một diễn viên xuất sắc.
Đương nhiên, anh chỉ là một tiểu pháo hôi chỉ có đất diễn mấy trăm chữ.
Nhưng người đứng ở trước mặt này lại là nam chính của tiểu thuyết, cái gọi là người đàn ông đứng trên đỉnh thế giới, nếu như dùng tiểu thuyết miêu tả, chính là người đàn ông nắm vững trong tay mạch máu kinh tế toàn cầu, tổng tài Tập đoàn Cố thị triệu tỷ Cố Khuynh Châu.
Một bá đạo tổng tài siêu cấp tài hoa và giàu có cùng với giá trị nhan sắc cao, nhưng anh ta lãnh khốc vô tình, thủ đoạn tàn ác, bên người vô số tình nhân, thay người như thay áo, nhưng không động đến tình cảm, anh ta giống như động vật máu lạnh không có tâm, mọi người đều tôn kính anh ta nhưng không muốn đến gần, nhưng cũng có vô số người giống như thiêu thân lao đầu vào lửa muốn bò lên giường anh ta. Cho đến khi anh ta gặp được một vai chính khác trong tiểu thuyết, một bé thụ dáng người nhỏ xinh vạn nhân mê, cho nên từ đây trừ tiểu thụ ra không ai lọt vào mắt anh ta được nữa, vô vàn cưng chiều vào một người.
Nhưng những cái này không liên quan đến Chu Uý Kì, tình huống bây giờ là, Cố Khuynh Châu nhìn trúng “Chu Uý Kì” mới vào đời, nhưng người này rõ ràng không có kinh nghiệm đối mặt với cái gọi là quy tắc ngầm, cho nên phản ứng có điều kiện mà giãy giụa, thậm chí khiến Cố Khuynh Châu sinh ra cảm giác bất mãn, kết quả liền ăn một cái tát lạnh lùng, sau đó Chu Uý Kì đã đến rồi, chiếm cứ thân thể này.
Giống với lần trước, cơ thể này vẫn là cơ thể của Chu Uý Kì, mặt cũng là mặt của anh, chỉ là đổi một thân phận khác mà thôi.
[Nhân vật mục tiêu: Cố Khuynh Châu, tổng tài Tập đoàn Cố thị, thế lực ngút trời, tính cách lãnh khốc vô tình, vô tâm vô phế, thủ đoạn tàn nhẫn, tự cao tự đại!]
[Mong ký chủ phải thao nát anh ta, thao cho anh ta phục!]
Hệ thống Tiểu Đinh nói xong tự giác im lặng, Chu Uý Kì hơi chống nửa người trên lên, quần áo đã cởi xuống rồi, là cơ thể của anh, cho nên bắp thịt rất đầy đủ, còn mặc quần, nhưng đã mở khoá, hình như bọn họ vừa nãy đã đến bước này.
Trái lại Cố Khuynh Châu, tây trang giày da, chỉ là kéo cà vạt mà thôi, hơn nữa nhìn dáng vẻ này của anh ta, giống như là mất hứng muốn rời khỏi.
Chu Uý Kì nhướng mày một cái, như này làm sao được, thân phận hai người cách xa như vậy, hôm nay rời khỏi về sau muốn gặp không dễ dàng, cho nên, hôm nay phải để người này nhớ kỹ điểm này.
“Tại sao Cố tổng không tiếp tục nữa?”
Cố Khuynh Châu hơi nghi ngờ nhìn Chu Uý Kì vừa nãy vẫn còn phản kháng và nhẫn nhịn một cái, chỉ cảm thấy người này giống như đột nhiên biến thành một người khác vậy, quan trọng là khí chất này hoàn toàn khác với cái khiến anh ta chán ghét lúc nãy.
“Tôi nói rồi, tôi từ trước tới nay không thích cưỡng ép người khác.” Giọng Cố Khuynh Châu càng lạnh hơn, rõ ràng, khiến anh ta lặp lại một lần đã là vô cùng nhẫn nại rồi, cho nên anh ta rất không kiên nhẫn.
Không ngờ người trên giường đột nhiên ngồi dậy, sau đó treo một nụ cười khiến anh rất khó chịu nói: “Cố tổng, thật ra vừa nãy tôi từ chối không phải vì không nguyện ý làm với anh, tôi chỉ là…quen ở phía trên.”
Một câu không sợ chết này của Chu Uý Kì nói nhẹ như lông hồng, nhưng Cố Khuynh Châu nghe xong nháy mắt lạnh mặt, hai ánh mắt bắn qua đây giống như hai lưỡi dao.