Thanh Xuân Bỏ Lỡ

Chương 75




Người cần gặp thì trước sau gì cũng sẽ gặp, chuyện cần đến sẽ đến. Vạn vật đều như vậy, buông tay nhau nhưng không phải là mất nhau muôn đời. Khi còn nhân duyên còn khát vọng được gặp lại nhau thì không gì là không thể xảy đến mà thôi. Linh Anh thi thoảng lại hay nghĩ vu vơ về những điều như vậy. Xác xuất gặp lại nhau vẫn là 50/50, có thể không gặp hoặc là vẫn gặp lại được nhau. Nhưng gặp lại rồi sẽ ở vai trò nào tính cách còn như khi trước không hay đã đổi thay rồi.

Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ

Vô duyên diện kiến bất tương phùng

Dịch nghĩa:

Ngàn năm duyên may tình vẫn gặp

Vô duyên đối mặt sự không thành . Truyện Quân Sự

Câu chuyện đằng sau hai câu thơ trên cũng bi thảm không kém gì câu chuyện tình cảm của hai người. Chỉ vì một phút lơ là mất cảnh giác mà người con gái ta thương đã đi xa, người còn đây nhưng tâm trí đã chết lặng từ rất lâu rồi. Còn duyên còn gặp, dù cách xa biệt lập bao năm đi chăng nữa. Khi không có duyên thì có cưỡng ép cũng là điều không thể, ở trước mắt cũng không bằng một người xa tận chân trời gần ngay trước mặt. Yêu đương là vậy, cưỡng ép không có hạnh phúc. Chi bằng cứ để nó thuận theo tự nhiên, được đến đâu hay đến đấy.

Trong cuộc sống thường nhật cũng vậy mà. Người đến rồi đi rất nhanh nhưng có khi người đến muộn lại ở rất lâu. Có duyên có phận thì ta vẫn gặp được, còn không duyên không phận gì níu kéo cũng không được. Có thì chỉ là một khoảng thời gian rất ngắn, mối quan hệ cũng đi đến hồi kết khi hai bên không còn gì để nói với nhau nữa. Một trong hai cảm thấy đối phương rất phiền, cứ nhắn tin nói những chuyện mà ai cũng biết rồi. Lâu dần họ không còn chủ động với mình, mối quan hệ dần rơi vào bế tắc.

Họ im lặng, mình cũng im lặng. Cứ như vậy trải dài thì quên dần về nhau và không biết là ai nữa, như người dưng qua đường. Không lời hứa nào thắng nổi thời gian, không có gì là trường tồn mãi mãi. Lời hứa nói ra trong một phút nông nổi nhưng đâu có nhớ. Người cần nhớ thì lại lãng quên rất nhanh, người được hứa lại nhớ rất lâu và hi vọng về nó. Nhưng đời thực phũ phàng, càng hi vọng càng thất vọng. Khi dần buông bỏ thì lại có hi vọng nho nhoi bám lấy, dai dẳng khiến mối quan hệ không rõ ràng, mập mờ.

Những độc giả đọc truyện hiện tại, có lẽ ai cũng từng trải cái cảm giác có một mối quan hệ không rõ ràng, nhập nhèm. Mình thì rất nhiệt tình, hồ hởi nhưng họ lại thờ ơ lạnh nhạt với mình. Nhiều khi chỉ là câu nhắc giữ gìn sức khỏe thôi, họ nhắn lại một câu “ ừ “ hay nhấn icon like một cái. Đột nhiên ta thấy hụt hẫng phần nào, cứ hi vọng họ sẽ nhắn lại một câu có thể là m cũng vậy hay cậu cũng nhớ giữ gìn sức khỏe. Chỉ một tiếng “ ừ “ nhưng nó tổn thương lắm, lâu dần khiến mình không muốn nói nữa.

Hay chỉ là online nhưng nhắn tin không xem không trả lời mình. Nhiều khi muốn nghĩ rằng người ta đang bận thôi, dặn lòng như vậy rất nhiều nhưng sự thật không tin được. Họ online chỉ để rep tin nhắn người khác mà không phải mình. Đau chứ, duyên mình chỉ đến đây thôi sao. Nếu người muốn thì tôi giải thoát cho người không phải gò bó nữa. Trả người về thế giới của người, tôi chỉ là người ngoài lề mà thôi. Vẫn còn nhiều người hợp với bản thân người ta hơn là mình. Hiện tại có khi mình hiểu họ nhất nhưng khi nghĩ mới thấy đời dài còn rất nhiều người hợp rơ nhau, đâu phải mỗi mình. Cứ giữ mối quan hệ bạn bè khi cần là được, coi như giữ được mảnh duyên mỏng mang nhưng chắc chắn hơn.

Không yêu thì nói vô vị, yêu rồi thì lại đau khổ. Vậy thà đau khổ, yếu đuối một lần trong yêu để làm kinh nghiệm, bài học cho mối tình sau. Đừng yêu người khác khi đang tổn thương, đừng làm khổ họ khi không yêu được. Và tránh việc coi họ như người thay thế người đi trước. Không yêu được thì đừng yêu thêm một ai, tội họ lắm. Người đến sau có thể là người thiệt thòi hoặc không. May mắn gặp được người sáng suốt thì hạnh phúc còn không thì buồn phiền.

Từ những ngày sang Anh Quốc, Linh Anh không mở trái tim mình cho thêm một ai được nữa. Cô giữ mối quan hệ ở mức cần thiết với mọi người, nhất là nam giới. Dẫu sao trái tim này chỉ hướng về một người ở phương xa mà thôi. Yêu đậm sâu, giấu kín trong tim cũng khó chịu nhưng đành vậy chứ không còn cách nào khác. Nói không thành lời trước khi đi, giờ hối hận cũng muộn màng.

Gặp lại nhau ở một ngày không xa, liệu họ còn có thể mở rộng trái tim mình lần nữa. Làm sống dậy cảm giác yêu đương nhẹ nhàng, sâu lắng và nỗi nhớ nhung da diết khi xa người mình yêu. Linh Anh sống rất tình cảm, có khi cô coi trọng tình cảm hơn rất nhiều thứ khác. Khi cần quyết đoán thì lại gạt tình cảm sang một bên, không để nó ảnh hưởng đến những quyết định của riêng mình.