Chương 11 : Cô Gái Hầm Lon
Nhìn thấy vali tiền của bên giao dịch, Ngưu Ca cũng không nhiều lời hai ngón tay lên vẫy vẫy ra hiệu cho Mã Tử lên hàng.
“Đại ca rượu của ngươi đây.” Mã Tử nhanh nhẹn rót một ly rượu sau đó đặt vào kẽ hai ngón tay của Ngưu Ca nói.
“Ừm,...” Ngưu Ca theo bản năng gật đầu sau đó định đưa ly rượu lên miệng uống. Có điều lúc này hắn cảm thấy sai sai liền đặt ly rượu xuống bàn sau đó đưa bàn tay ra hiệu.
”Ồ,...” Mã Tử theo bản năng liền đưa tay của mình lên nắm lấy ngay lập tức bị Ngưu Ca tức giận hất ra.
Mã Tử tràn đầy vẻ mặt không hiểu hỏi : “Đại ca ngươi rốt cuộc là muốn cái gì chứ?”
“Ngươi… hàng. Hàng của chúng ta đâu?” Ngưu Ca tức giận vỗ vỗ tay nói. Tại sao bên kia tiểu đệ có thể thông minh như vậy, ngươi lại có thể ngu như vậy chứ. Thật sự là mất mặt mà.
“Đại ca ngươi muốn hàng thì nói luôn ra. Đưa tay vẫy vẫy bắt ta đoán.” Mã Tử vội vàng lấy vali đựng hàng đưa tới nói.
“...” Ngưu Ca thật sự không muốn cùng cái tên đầu đất này nói chuyện.
Hắn chỉ có thể quay ra hướng Lý Khắc Tư bàn giao : “Hàng ở đây, các ngươi ba người ai tiến lên kiểm hàng.”
“Để cho ta.” Hạ Thanh Thu đứng dậy đi tới còn cầm theo một con dao nhỏ.
“Nhị gia kiểm tra cẩn thận một chút.” Lý Khắc Tư nhắc nhở nói.
“Các ngươi yên tâm, ta sẽ không nhận sai.” Hạ Thanh Thu vô cùng tự tin mở ra vali chứa hàng. Phía bên trong đựng từng bao từng bao bột trắng k·hông r·õ n·guồn g·ốc. Thoạt nhìn qua liền sẽ cảm thấy đây là thứ vô cùng mờ ám.
Nhị Gia nhanh chóng dùng dao cắt mở một bao bột trắng sau đó lấy ngón út chấm nhẹ một cái đưa lên mũi ngửi qua.
“Mùi không sai biệt lắm là hàng thượng hạng, kế tiếp liền phải kiểm tra vị.” Hạ Thanh Thu đưa ra nhận xét sau đó liền đưa ngón tay vào miệng nếm thử.
Chất bột tại trong miệng của hắn hòa tan, vị giác kích thích khiến hắn khẽ nhắm mắt lại cẩn thận cảm nhận. Nhận thấy mùi vị không sai biệt, Hạ Thanh Thu mới chắc chắn nhìn về phía Lý Khắc Tư và Trư Đại Minh gật đầu : “Hàng không có vấn đề.”
Ngưu Ca tự nhiên vô cùng tự tin về chất lượng hàng hóa của mình vỗ ngực nói : “Các ngươi yên tâm, hàng tuyệt đối là thượng hạng. Mỗi một bịch là năm trăm gam, mỗi túi có thể chia ra năm liều dùng. Các ngươi có thể dùng một bao kiểm thử. Tốt nhất là nên dùng thử một liều luôn để chắc chắn về chất lượng.”
“Ngưu Ca quả nhiên suy nghĩ chu đáo. Nếu như vậy chúng ta cũng không khách sáo. Nhị Gia ngươi liền theo Ngưu Ca lời nói kiểm tra thêm một lần nữa.” Lý Khắc Tư gật đầu nhờ Nhị Gia lần nữa kiểm hàng.
“Tốt, nếu vị Ngưu Ca này không ngại vậy ta đành thất lễ rồi.” Hạ Thanh Thu gật đầu thuần thục lấy ra bao mình vừa cắt đổ lên bàn ăn.
Sau đó hắn lấy mình con dao nhỏ gạt một hồi đống bột chia thanh năm đoạn thẳng dài bằng nhau gật gù.
“Quả nhiên là có thể chia làm năm phần.” Hạ Thanh Thu hài lòng nói.
“Tất nhiên làm ăn quan trọng nhất chính là chữ tín. Mã Tử mau lấy một cốc nước nóng mang đến.” Ngưu Ca cười sau đó liền cho người mang lên một cốc nước.
“Có ngay.” Mã Tử vội vàng tiến tới cây nước gần đó bắt đầu lấy nước nóng mang trở về.
Nhận được nước nóng, Hạ Thanh Thu ngay lập tức gạt một phần bột vào trong cốc. Chất bột nhanh chóng tan thành một màu trắng ngà, Hạ Thanh Thu lấy đũa bắt đầu khuấy đều. Rất nhanh một cốc được pha từ chất bột lạ đã được sản xuất thành công.
“Đại công cáo thành, đại ca ngươi mau mau đến nếm thử.” Hạ Thanh Thu đưa cốc nước đến cho Trư Đại Minh.
Không chút nghĩ ngợi, Trư Đại Minh một ngụm uống cạn cốc nước sau đó nhanh chóng ngồi xuống bắt đầu hô hấp. Không khí xung quanh lập tức tập trung vào người hắn giống như bị hắn hút vào một cách điên cuồng. Tầm khoảng năm phút sau Trư Đại Minh mới mở ra mắt gật đầu nói : “Quả nhiên là hàng thượng hạng, tốc độ hấp thụ Huyền Khí của ta trong năm phút vừa rồi có thể tăng gấp ba lần.”
“Ba lần? Không nghĩ tới giao dịch lần này có thể kiếm được đồ tốt như vậy. Thảo nào Tứ Gia kiên quyết nói muốn hoàn thành giao dịch đồng thời giữ quan hệ tốt với phía bọn họ.” Lý Khắc Tư cũng cảm thấy trấn kinh.
“Tứ Gia hàng đã tốt nhưng giá cả thì…” Hạ Thanh Thu nhắc nhở nói.
“Yên tâm, ta tự có cách.” Lý Khắc Tư gật đầu. Hắn hiểu Hạ Thanh Thu muốn nói cái gì. Dù sao mặt hàng này ở trên thị trường cùng lắm chỉ có thể tăng gấp 1,5 tốc độ hấp thu huyền phí mà thôi. Hàng mà Ngưu Ca đưa tới có thể tăng gấp đôi đây không phải là hàng thượng phẩm sao.
Giả bộ điềm tĩnh tự nhiên, Lý Khắc Tư thản nhiên nói với Ngưu Ca : “Chất lượng hàng này không tồi. So sánh với trên thị trường cũng là sàn sàn nhau. Ngưu Ca đây là tiền chúng ta chuẩn bị. Ngươi xem một chút xem có hài lòng không.”
Đem vali tiền mở ra, Ngưu Ca cùng Mã Tử liếc nhìn bên trong bắt đầu đếm sau đó có chút ghét bỏ : “Chỉ có một trăm vạn huyền tệ? Bang Búa Rìu mấy người không thể bỏ thêm sao?”
“Khụ, Ngưu Ca đây không phải còn số nhỏ. Hàng của mấy người tuy tốt nhưng cũng không cao hơn thị trường là bao nhiêu. Chúng ta có thể đưa ra một trăm vạn tuyệt đối là công đạo.” Lý Khắc Tư ép giá không biết ngại. Một trăm vạn quả thật không thấp nhưng đó là đối với hàng bình thường. Loại hàng thượng hạng này giá trị lại khác hoàn toàn.
Nghe vậy Ngưu Ca khẽ sờ cằm một chút suy nghĩ nói : “Nhưng theo ta hiểu thì thị trường giá cũng phải chỉ thế này. Dù sao hàng của ta không đánh đồng được. Đây chính là loại sữa tốt nhất do tộc chúng ta sản xuất. Cô Gái Hầm Lon chỉ đấng vậy thôi sao?”
Trước khi đến đây, hắn đã nghiên cứu qua giá thị trường. Tuyệt đối sẽ không để bản thân dễ bị lừa.
“Cô Gái Hầm Lon” được sản xuất từ Bò Sữa Tộc. Do những Bò Sữa Nhân hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt sản xuất ra. Sau đó chế biến thành sữa bột xuất khẩu đến thế giới nhân loại. Vào thời đại vạn tộc giao lưu, thú tộc học theo nhân loại đánh tên nhãn hiệu sữa của mình. Vốn dĩ đã mua bản quyền hợp tác có tên “Cô Gái Hà Lan” nhưng do bất đồng ngôn ngữ về đến trong tộc liền có cái tên “Cô Gái Hầm Lon”.
Mặc dù cái tên có chút hãm nhưng chất lượng sữa tuyệt đối là số một. Dù sao sữa mẹ là thức ăn tốt nhất cho trẻ nhỏ và trẻ sơ sinh, thậm chí là người lớn. Huống hồ loại sữa này hỗ trợ rất lớn cho những người vừa mới nhập môn muốn hấp thụ Huyền Khí cải thiện tư chất tu luyện, quan trọng là không có tác dụng phụ. Từ Ngự Huyền Cảnh đổ xuống uống đều có chút tác dụng.
Chính vì tác dụng quá lớn nên loại sữa này vô cùng hiếm hoi cùng đắt đỏ. Chỉ có chính phủ mới được quyền buôn bán cùng phân phối loại hàng hóa này. Có tiền mà không có địa vị cũng khó mà mua được. Thế nên cường giả thiên tài đa phần chỉ xuất hiện ở các gia tộc. Không có bối cảnh người mãi mãi chỉ có thể làm sâu kiến. Ai kêu tài nguyên không giống nhau, ngươi đạp xe đạp lúc người ta đã lái t·ên l·ửa bay lên vũ trụ đâu.
Lý Khắc Tư nhìn Ngưu Ca không dễ lừa liền xuất đại chiêu. Hắn từ trong người móc ra một chiếc phong bì nhỏ : “Ngưu Ca ở đây ta có chút lòng thành nhỏ không nhiều chỉ có một vạn huyền tệ. Ngươi nếu không chê.”
“Không chê, không chê, hiền đệ. Giao dịch này cứ như vậy quyết định.” Ngưu Ca vô cùng hài lòng vội vàng đem chiếc phong bì nhỏ cất vào trong ngực đáp.
“Vậy chúng ta liền nhận lấy hàng này. Hi vọng lần sau có thể tiếp tục giao dịch.” Lý Khắc Tư vội vàng đem hàng cất ra phía sau nói.
“Tất nhiên rồi. Ta Ngưu Ca thích nhất là giao dịch với người sảng khoái như các ngươi.” Ngưu Ca cười lớn nói.
Hắn đem ly rượu uống cạn sạch liền vội vàng muốn cáo từ rời đi : “Nếu giao dịch đã thành công, vậy ta cũng không còn việc gì nữa. Xin cáo từ, lần sau gặp lại.”
“Đi sớm như vậy sao? Không ở lại ăn uống một chút rồi mới đi?” Trư Đại Minh hận không thể thấy hai tên đầu trâu mặt ngựa này nhai cỏ cho mình xem.
“Ăn uống để sau đi. Ta ở nhà có chút việc bận.” Ngưu Ca cùng Mã Tử từ chối. Có quỷ mới muốn cùng các ngươi dùng bữa. Muốn chúng ta nhai cỏ? Nằm mơ.
“Vậy để ta bảo nhà bếp gói lại mang cho các ngươi ăn đi đường.” Trư Đại Minh không muốn bỏ qua nói.
“Không cần phiền phức như vậy. Cáo từ.” Ngưu Ca biết rõ tên mập này cố ý nhắm vào mình liền không muốn tiếp tục ở lại. Nhân tộc không ngờ lại có thể thù dai đến như vậy.
Thấy Ngưu Ca cùng Mã Tử đã rời đi, ba người vội vàng dùng bữa. Lý Khắc Tư cũng nhắc nhở một chút Trư Đại Minh : “Đại ca vừa rồi tên đầu trâu đó cũng không phải cố ý. Ngươi lần sau gặp cũng đừng có trách bọn họ. Chúng ta sau này còn phải cùng bên đó làm ăn lâu dài.”
“Ta có nhỏ mọn như vậy sao?” Trư Đại Minh khẽ cười gật đầu nói. Hôm nay nhìn hai người họ túng như vậy là đủ rồi. Làm ăn thì vẫn phải làm ăn.
“Tiểu Tam vừa rồi ngươi đưa cho tên đó một ngàn tệ. Hắn lại đồng ý cùng chúng ta giao dịch? Trăm vạn hắn đều không để mặt. Lại vừa ý ngươi một ngàn Huyền Tệ. Hắn có phải điên rồi không?” Trư Đại Minh có chút không hiểu hỏi.
“Đại ca ngươi có chút không hiểu. Ngưu Ca tên này có thê tử. Một trăm vạn hắn kiếm về thì đã sao? Còn không phải toàn bộ đều rơi vào túi của lão bà hắn? Ta một ngàn tệ này tuy ít nhưng đối với người có gia đình thì lại là một số tiền lớn kinh thiên động địa. Ngươi chưa có lão bà. Ngươi sẽ không biết cảm giác này đâu.” Lý Khắc Tư khẽ cười trả lời.
“Ngươi cũng không có lão bà ngươi so ta hiểu sao?” Trư Đại Minh bị Lý Khắc Tư nói mình ế liền có chút không phục.
“Đại ca ngươi làm sao lại so với người ta? Tiểu Tam tuy không có lão bà, nhưng Lão Tứ đem tiền của hắn đều cho quản. Có hay không lão bà không có khác biệt.” Hạ Thanh Thu một bên ăn thịt trâu một bên cười nói.
“Đúng đúng, ta làm sao lại quên mất Tứ Muội hiền lương thục đức của chúng ta đâu.” Trư Đại Minh vỗ đùi cười trên nỗi đau của người khác.
Bốn chữ “hiền lương thục đức” này rơi vào trong tai của Lý Khắc Tư không khác gì dao đâm vào nỗi đau của hắn.
“Tiểu Tam ngươi thật là có phúc.” Hạ Thanh Thu ánh mắt ngưỡng mộ nhưng không hiểu sao lại kèm theo chút thương hại nhìn về phía Lý Khắc Tư,
Một chữ “Phúc” này đủ khiến Lý Khắc Tư muốn hộc máu. Lão tử có phúc? Cái phúc này lão tử nhường các ngươi có ai dám muốn?
“Hai người các ngươi đừng có đùa ta nữa. Ta và Tứ Muội thật sự không có cái gì.” Lý Khắc Tư lập tức đau đầu nói.
“Thật sự không có cái gì sao?” Hai người không tin hỏi.
“Ta lặp lại lần nữa. Ta thề ta và tứ muội tuyệt đối không có mối quan hệ mờ ám gì.” Lý Khắc Tư đưa ba ngón tay lên thề tốt.
“Đại ca đã ghi âm được.” Hạ Thanh Thu đưa lên điện thoại của mình nói.
“Lập tức gửi cho Tứ Muội.” Trư Đại Minh vỗ vai Hạ Thanh Thu nói.
Lý Khắc Tư vội vàng cầu xin : “Đừng đừng, hai vị huynh đệ có gì từ từ nói.”
“Ngươi còn nói ngươi và lão tứ không có quan hệ gì sao?”
“Không dám.”
“Ngươi còn không mau khai hai người đã tiến đến giai đoạn nào rồi? Dám nói dối tự biết hậu quả.”
“Chúng ta… mới nắm tay.”
“Nhị Gia gửi ghi âm cho Lão Tứ.” Trư Đại Minh có quỷ mới tin Lý Khắc Tư trò quỷ.
“Đừng đừng, ta nói, ta nói là được mà. Hai người chúng ta mới chỉ có hôn vài cái.” Lý Khắc Tư bị uy h·iếp chỉ có thể khai báo.
“Hôn? Huynh đệ, lão tứ dữ như vậy. Ngươi dám hôn nàng? Vừa rồi tên đầu trâu kia là ngưu. Nhưng ta thấy ngươi mới Ngưu a.” Hạ Thanh Thu kinh ngạc nói.
“Đừng nói nữa, nhớ lần đầu hôn nàng ta đều bị nàng đấm tím mắt.” Lý Khắc Tư thở dài mang theo nỗi sầu thiên thu muôn lối.
“Đừng lề mề. Tiếp tục khai báo. Các ngươi có phải hay không… ấy qua.” Hai cái đê tiện không biết liêm sỉ nhìn nhìn Lý Khắc Tư.
”Không có.” Lý Khắc Tư lắc đầu đáp.
“Nhị Gia ngươi còn đợi gì nữa mà không…” Trư Đại Minh lập tức ra lệnh.
“Ta nói là thật, chúng ta thật sự chưa có đến bước đó. Ngươi xem Lý Khắc Tư ta là loại người gì? Hôn nàng cái đã bị nàng đấm, dám đè nàng ra, ta còn mạng sao?” Lý Khắc Tư gấp gáp ngăn lại chắc chắn nói.
“Tiểu Tam mới chỉ nắm cái tay, hôn một cái. Ngươi đã mất đi quyền tự do dân chủ độc lập. Chúng ta cảm thấy ngươi rất đáng thương.” Hai người đồng tình nói.
“Vẫn là hai người tốt với ta. Không hổ là huynh đệ.” Lý Khắc Tư cảm động nói.
“Tinh, tin nhắn đã được gửi.” Một thông báo vang lên đem Lý Khắc Tư ngẩn cả người.
“Đại ca đã gửi.” Hạ Thanh Thu đem điện thoại giơ lên nói.
“Làm tốt lắm.” Trư Đại Minh đưa lên ngón tay cái.
“Các ngươi…” Lý Khắc Tư há hốc mồm.
“Tiểu Tam đừng trách chúng ta. Lần này giao dịch khiến lão tứ tức giận. Một lát trở về nhất định sẽ dạy dỗ cả ba người. Chi bằng hi sinh một mình ngươi cứu lấy hai chúng ta cái mạng. Thân là huynh đệ, chúng ta sẽ ghi nhớ công ơn của ngươi. Sau này nhất định sẽ báo đáp.” Hai người tràn đầy bất đắc dĩ cùng đau lòng vỗ vai của hắn.
“...” Lý Khắc Tư im lặng. Hắn thật muốn đấm c·hết hai tên mặt dày này. Huynh đệ cái rắm, có cái nào huynh đệ bán đứng nhau sao?
“Reng,... reng…” Tiếng chuông điện thoại của Lý Khắc Tư vang lên khiến hắn lưng đều chảy mồ hôi lạnh. Hắn tay run run nhấc lên điện thoại nhìn thấy dãy số cùng tên gọi thân quen tim hắn đều muốn nhồi máu.
Không chút nào chần chừ, hắn liền đem điện thoại thả vào trong ly rượu. Tiếng chuông cũng nhanh chóng tắt mất.
Thấy hành động của Lý Khắc Tư, căn phòng ba người liền rơi vào im lặng. Mà Lý Khắc Tư sau khi bình tĩnh lại liền muốn c·hết. Hắn vừa làm cái gì vậy chứ?
“Tiểu Tam ngươi không nghe điện thoại của nàng. Ngươi c·hết chắc.” Hai người nhìn hắn vẻ mặt thương hại.
“...” Lý Khắc Tư không biết nên nói cái gì. Hắn chỉ biết lần này trở về. Hắn ít nhất muốn mất nửa cái mạng. Nghĩ đến đây, Lý Khắc Tư vội vàng lấy ra một cái bát quái, sau đó nhắm mắt bắt đầu tính toán thôi diễn.
Bản thân của hắn chính là một vị hiếm có Diễn Huyền Sư, tu vi Ngự Huyền Cảnh. Bản thân có thể tính được tiểu thế, đại thế, suy cát hung, luận quẻ bói toán. Không nghĩ tới hôm nay lại phải xuất ra để bảo mệnh.
“Trong hung có cát? Nhân họa đắc phúc?” Lý Khắc Tư tự điểm cho mình một quẻ lẩm bẩm. Mặc dù hắn không rõ ràng là gì. Nhưng cũng có thể hiểu lần này bản thân sẽ không c·hết. Vậy là được rồi.
Mà lúc này từ ngoài một cái tiểu đệ cũng xông vào vô cùng gấp gáp vội vàng hét lên : “Đại ca, tình hình không ổn rồi. Cảnh sát không biết được ai báo tin, đang xông lên chỗ chúng ta.”