Thanh Không Vạn Lý
Lại nói, Ái Tân Giác La. Đường Đường đã trả thù cha mình bằng cách đi tiểu, vì hành vi lãnh đạm chẳng quan tâm mình suốt bốn tháng nay, thuận tiện thể hiện một chút tuyệt kỹ đoạt hôn với cha ruột nàng, ý bảo mấy tháng này nàng học cũng có thành tựu, Cửu A Ca Dận Đường vừa co giật khóe miệng, vừa nhìn Hạ Xuân Diệu đứng ở bên cạnh, chân trái giẫm chân phải, ngoài cười nhưng trong không cười, hít sâu một hơi, đối với cảnh tượng kinh điển trước mắt chỉ có" nữ tử" cùng" tiểu nhân" mới khó nuôi như vậy, hừ lạnh từng trận. . .
Một tay lấy Oa Oa trong ngực nhét về trong tay Hạ Xuân Diệu, cũng không có đi quản quỳnh tương ngọc dịch bên trên áo bào, căm giận nhìn chằm chằm nàng một hồi, hất bím tóc dài sau lưng lên, quay đầu bỏ đi. . .
(các bạn đọc ở link này https://dtruyen.com/thanh-khong-van-ly/ để ủng hộ mình đã edit cho các bạn đọc nha)
". . . Oa. . . Ưm. . ." Tiểu Oa Oa chớp chớp mắt, nhìn phụ thân mỹ nam rời khỏi, mở ra móng vuốt nhỏ muốn đuổi theo. . .
"Oa cái rắm á, ngươi có thể được tính là hung hăng đắc tội cha ruột chính mình rồi đó!" Hạ Xuân Diệu nhìn thoáng qua oa oa trong ngực, " Vốn dĩ tương lai hắn còn phải tìm tướng công cho ngươi, ngươi đã không nịnh nọt, lại còn đối với người ta vừa gặm vừa làm càn như vậy. . . Haiz. . . Cẩn thận tương lai hắn sẽ tìm tới một tên tướng công cưới một đống tiểu lão bà như hắn cho ngươi đấy!"
( các bạn đọc ở link này https://dtruyen.com/thanh-khong-van-ly/ để ủng hộ mình đã edit cho các bạn đọc nhé)
"Oa oa!" Tiểu Oa Oa khó chịu với tã ướt trên người mình, uốn éo người, khóc náo loạn lên.
". . . Bây giờ thì khóc cái gì, đợi lát nữa cha ngươi đem hai chúng ta giải quyết tại chỗ, hẵng lấy bản lãnh xuất sắc này của ngươi ra tranh thủ thương hại đi!" Nàng vừa giao phó, vừa bước nhanh trở về viện tử Hoàn Nhan phu nhân.
Đẩy cửa vào phòng, nhìn Tử Hà vỗ vỗ Đại Cách Cách ngoan ngoãn ngủ trưa, cúi đầu nhìn thoáng qua khỉ nhỏ trong tay mình, lần nữa chắc chắn vấn đề di truyền học tuyệt đối là bí ẩn thiên cổ, đều là nòng nọc nhỏ của Cửu Gia, làm sao liền có thể phát triển ra hai giống loài hoàn toàn khác biệt nhau là thục nữ cùng khỉ con chứ. . . Còn may là nàng không hứng thú với sinh học, nếu không, thật là muốn đem nòng nọc nhỏ của Cửu Gia ra nghiên cứu một chút, thuận tiện chứng thực, khỉ con trong ngực nàng là tuyệt đối không có liên quan gì đến việc nàng giáo dục thất bại. . .
"Không phải là đi phơi nắng sao? Sao lại trở lại rồi?" Tử Hà đứng dậy, đi tới chỗ nàng .
". . . Phơi đến cả người đều ướt đẫm. . ." Nàng một tay xách tiểu oa oa thối tha kia lên, " . . . Ôi. . . Giúp ta trông nom một chút, ta đi nấu nước nóng, lại phải tắm rửa cho nàng ta nữa rồi. . ."
Tử Hà đỡ oa oa trong tay, bắt đầu thay tã, mà nàng thì chạy vội ra ngoài, đi thẳng đến phòng nước nóng. . .
Lúc đầu còn tưởng rằng là Tiểu Cách Cách liền có thể được đặc cách, đi cửa sau, kết quả, đại thúc quản lý phòng nước nóng căn bản không nể mặt nàng, xử lý công bằng, tất cả đều dựa theo trật tự đến, chờ phu nhân các phòng lấy nước nóng xong, lúc này mới tới lượt Tiểu Cách Cách, đem một chút nước nóng cuối cùng toàn bộ rót vào trong thùng của mình, may là nàng chạy tới kịp, bằng không, đụng phải kỹ thuật đun nước lạc hậu của Thanh Triều này, lại phải chờ thêm một lúc nữa. . .
Nước nóng đổ đầy, đắc chí vừa lòng, nàng di chuyển bước chân, mang theo cái thùng, đang định trở về, lại bị một gã sai vặt ngăn cản bước chân. . .
"Này!" Hắn dường như có chút sốt ruột chạy tơi, nhìn thoáng qua nước nóng trong thùng của nàng, lộ ra một vẻ mặt" được cứu rồi", " Mau mau, mau đi theo ta!"
"Hả?" Nàng còn chưa kịp phản ứng, người vừa tới liền cầm lấy thùng của nàng, ngay cả người mang thùng cũng bị kéo lên, nàng phi nước đại theo hắn một lúc lâu, " Này, sao huynh lại cướp nước nóng của ta chứ!"
"Ta cũng không còn cách nào a! Toàn bộ nước nóng cuối cùng đều bị cô lấy hết rồi, ta lại không mang nước nóng về, chủ tử không phải sẽ thưởng cho ta ăn gậy sao!" Gã sai vặt vừa chạy lên phía trước, vừa vẻ mặt cầu xin quay đầu nhìn nàng. . .
"Chủ tử nhà huynh không tầm thường a, nhưng khỉ con nhà ta. . . Ách. . . Tiểu Cách Cách vẫn đang chờ có nước để sử dụng mà!" Nàng bị hắn kéo đến mức không còn cách nào khác, lại không muốn cá chết lưới rách đem nước nóng trong thùng đổ đi, đành phải chạy theo. . .
"Chủ tử nhà cô cũng phải bị chủ tử nhà ta quản!" Gã sai vặt khẳng định với nàng.
"Hả?" Nàng chớp chớp mắt một chút, cho đến khi bản thân đứng trước cửa phòng Cửu Gia mới phản ứng được hắn nói câu kia là có ý gì. . .
Gã sai vặt ném cho nàng một biểu lộ nghiêm túc” Giờ thì hiểu rồi chứ", rồi chạy ra ngoài cửa:" Một ít nước nóng như vậy, có lẽ là không đủ dùng, ta lại đi tìm một chút nước nóng đến, cô giúp ta đưa nước vào đi a!" Nói xong, lòng bàn chân liền như được bôi mỡ chạy rất nhanh, rõ ràng là đem củ khoai sọ phỏng tay ném cho quỷ xui xẻo mà. . .
"Này! Huynh. . . Huynh! ! !" Nàng duỗi móng vuốt ra muốn đuổi theo, lại nghe thấy trong cửa phòng truyền đến một tiếng thì thào lưỡng lự trầm thấp:
"Nô tài chết bầm, bảo ngươi đi lấy nước nóng mà cũng lâu như vậy! Còn không mau lăn tới đây cho Gia!"
Nhìn thoáng qua làn nước đang bốc hơi, dùng sức nuốt xuống một ngụm nước bọt, xê dịch bước chân, nhích lại gần cửa phòng, nước này là dùng để làm gì, nàng dùng đầu gối cũng nghĩ ra được, chỉ là, không biết, vị đại nhân bên trong kia hiện tại quần áo không chỉnh tề đến trạng thái gì, còn chưa có cởi? Mới cởi một nửa? Hay là cởi sạch rồi? Huhu. . . A Men. . . Chuyện tốt như vậy, nếu là trước kia, nàng khẳng định là mừng rỡ, răng rơi đầy đất, cho dù là mang thùng bò vào từ cửa sổ, nàng cũng tuyệt đối nghiêm túc làm, thế nhưng là. . . Bát Gia. . . Lão thiên gia lại đang khảo nghiệm định lực của nàng sao. . . Huhu. . .
"Nô tài chết bầm, ngươi còn muốn để Gia đợi bao lâu nữa! Nước đều lạnh cả rồi!" Vị đại nhân bên trong lại lần nữa gầm nhẹ một tiếng, chấn động đến mức Hạ Xuân Diệu còn đang đối mặt với trời, đúng vậy, thề thốt chung thủy với Bát Gia, thề trung thành cho đến chết, mềm nhũn chân. . .
Đây là thiên tai, đây là nhân họa, đây là bất khả kháng trong truyền thuyết, tất cả đều là trùng hợp ngẫu nhiên, tất cả đều là sự an bài của vận mệnh, tất cả đều là. . . Ách. . . Nhìn lén một chút cũng không phạm pháp đi, cùng lắm, chờ Bát Gia trở về, tự thú với hắn là được rồi, thẳng thắn sẽ được khoan hồng nha, hơn nữa nàng là nhìn lén, cũng không phải bị nhìn lén, trong sạch của nàng cũng không có tổn thất a, Cửu Gia nha. . . Hắc hắc, dù sao cũng không thanh không bạch, đoán chừng hắn cũng sẽ không để ý đâu. . .
Hạ quyết tâm, nắm chặt tay, nàng mở toang cánh cửa, vui mừng run chân bước vào phòng, lập tức một màn sương trắng lượn lờ tới, lau mồ hôi lấm tấm trên trán, định thần nhìn thân ảnh nằm ngửa trong thùng tắm, đằng sau tấm bình phong đứng thẳng kia, không khống chế há miệng hết cỡ, không phải chứ. . . Vừa mới đến đã đoạt giải nhất rồi? Đã cởi sạch rồi sao? ? Ưm. . . Lúc đầu nàng chỉ là muốn tìm chút kích thích thị giác mà thôi, không cần một chút liền thăng lên tới cấp hạn chế đâu?
"Ngươi còn muốn lề mề tới khi nào, đem nước nóng đến đây rót vào cho Gia!" Cửu A Ca Dận Đường quay đầu nhìn thoáng qua bóng dáng có chút không đúng sau tấm bình phong, không giống gã sai vặt thường ngày đi theo mình, nhíu mày, nghĩ là nha đầu phòng nào đó, cũng không có để ý lắm, chỉ là quay đầu trở về, tiếp tục đưa lưng về tấm bình phong, tùy ý cúi đầu nâng lên một ngụm nước, tưới vào bờ vai lộ ra trên mặt nước, " Còn không lăn tới đây cho Gia!"
Một tiếng nuốt nước bọt rõ ràng từ sau tấm bình phong truyền tới. . . Sau đó, là tiếng bước chân tựa hồ có chút binh hoảng mã loạn, hắn lười quay đầu lại, chỉ là nhắm mắt nằm ngửa, đem đầu đặt trên thành thùng tắm, nghe sau lưng truyền đến hơi thở có chút dồn dập, đối với loại chuyện này cũng không cảm thấy kinh ngạc chút nào. . .
Đầu tiên là một âm thanh va chạm, ngay sau đó là tiếng nước nóng chảy vào thùng tắm, lông mày của hắn giãn ra môt chút, tiện tay nhấc lên, chiếc khăn nổi trên mặt nước, cũng không quay đầu lại, đưa cho người phía sau:" Giúp Gia tắm rửa phía sau lưng một chút."
Người phía sau rõ ràng là chần chừ một chút, hắn bất mãn cân nhắc chiếc khăn trong tay, cuối cùng chiếc khăn trong tay hắn cũng được cầm lấy, hắn vén bím tóc dài của mình lên, cảm giác được tấm khăn dính lấy nước nóng xoa lên lưng mình, không có một chút chạm vào, lướt qua trên lưng hắn:" Chưa ăn cơm sao? Lau mạnh một chút!"
Vừa dứt lời, một lực đạo cơ hồ muốn ma sát bốc cháy cọ xát qua lưng hắn, hắn đau đớn co rụt bả vai lại, nắm lấy chiếc khăn trong tay người sau lưng, ném xuống nước, quay đầu lại quát:" Nô tài chết bầm từ đâu đến, ngay cả hầu hạ người cũng không biết! ! Cút ra ngoài cho Gi. . . Cô. . . Cô. . ."
Chữ Gia vẫn còn chưa nói xong, đã thấy một gương mặt đỏ bừng, phảng phất như thiếu dưỡng khí dùng sức thở hổn hển, ánh mắt không biết nên nhìn ở đâu, trái phải nhìn loạn, hắn hít vào một hơi, tay dùng sức chế trụ mép bồn tắm, há hốc mồm, lại cảm giác được nước mới vừa rồi còn cảm thấy không quá nóng, hiện tại lại làm cho hắn cảm thấy có chút nóng bỏng, ngay cả mang tai cũng bị thiêu đốt. . .
Hắn cảnh giác nhìn nàng, há hốc mồm muốn nói gì đó, đã thấy ánh mắt nàng ngang nhiên quét qua mấy vòng trên lồng ngực mình, còn lộ ra vẻ mặt ăn uống no đủ cho hắn, hắn đối với trình độ da mặt dày của nàng đã thành hiểu rõ sâu sắc, chỉ là lạnh lùng hừ hừ, nhíu nhíu mày, lạnh lùng mở miệng:" . . . Hài lòng chứ?"
"Tuyêt vời!" Nàng trừng lớn hai mắt, dùng sức gật đầu, lại nghe được một tiếng hừ lạnh, mới biết rõ tình huống hiện tại là gì, lập tức che miệng lại, gượng cười nhìn thân hình mềm mại của hắn, tận lực khống chế lại mình không nhìn chỗ 18 + kia, ừm, mặc dù vừa mới liếc trộm mấy lần, nhưng đều là bị sương mù ngăn cản nghiêm ngặt hết, cũng may, lão thiên còn có chút lương tâm, bảo vệ trong sạch của Cửu Gia, cũng không có triệt để tiến hành khảo sát định lực của nàng. . .
Xem xét nhưng kỳ vọng cao cả được lão thiên gia gửi gắm vào, càng đang vì khống chế lại mình không làm ra loại chuyện không bằng cầm thú, nàng nghiêng người sang một bên, dời bước chân một chút, bắt đầu nghiêng về phía cửa:" ách. . . Cửu. . . Cửu Gia, ta. . ." Chỉ chỉ cánh cửa, ra hiệu nàng phải đi ngay lập tức, nếu không đối với tất cả mọi người là chuyện rất tàn nhẫn. . .
"Gia cho phép cô đi rồi sao?" Hắn cau mày, bàn tay ướt đẫm nước vươn ra khỏi bồn tắm, kéo lấy khuỷu tay nàng, đưa nàng ôm trở về, chặt đứt suy nghĩ muốn một mình chạy trối chết của nàng. . .
Thân thể của nàng bị hắn ôm láy, eo chống đỡ tại mép thùng tắm, thân thể ngang qua thùng tắm, mặt đụng vào lồng ngực ấm nóng của hắn còn đang nhỏ giọt nước, nàng còn không kịp rụt cổ lại, liền cảm thấy thân thể vị đại nhân trước mặt cứng đờ, đem đầu của nàng càng dùng sức xoa vào lồng ngực của hắn, muốn mạng người sao! Lấy mặt người làm khăn tắm, người này rốt cục là có bệnh à, quả nhiên cưới nhiều lão bà như vậy, sinh hoạt tửu trì nhục lâm quá nhiều, chiêu thức lấy sắc dụ tình là nhiều vô kể, từng sọt từng sọt lớn, ngay cả khăn tắm cũng chẳng muốn dùng, trực tiếp sử dụng mặt. . .
Mặt nàng lấm lem, ướt át, cái mũi hít vào một hơi, nước liền xông vào, sặc đến mức nàng chỉ có thể nín thở, không được, cứ tiếp tục như vậy sẽ chết người mất, nàng vươn tay đẩy ngực mỹ nam trước mặt, lại ngay lúc móng vuốt vừa chạm tới lồng ngực ẩm ướt kia, mơ hồ nghe được một tiếng hừ hừ buồn buồn, nàng hít vào một hơi, quay sang nhìn Cửu Gia sắc mặt ửng hồng, hơi thở nặng nề, giống như đang đau khổ, ưm. . . Nàng vừa rồi có phải là nghe được tiếng gì không nên nghe phải không, hắn vừa rồi có phải là phát ra thanh âm gì đó không nên phát ra phải không, nếu như nàng không có nhầm lẫn, loại thanh âm này dường như có thể gọi là rên rỉ, dục cầu bất mãn . . . Mẹ ơi! Trắng trợn cướp đoạt dân nữ á!
Cửu Gia, bụng đói ăn quàng cũng phải nhìn đối tượng, chờ hắn tỉnh táo lại, hắn liền sẽ hối hận ngay. . . Hơn nữa khẳng định sẽ rất hối hận, rất hối hận, hối hận đến mức ném nàng ra ngoài lại ăn thêm một trận đòn nữa, tội danh chính là, thừa dịp Hoàng A Ca tắm rửa, thực hành loại chuyện cầm thú!
Cái mông nổi lên một trận bóng ma đau đớn, nàng hít sâu một hơi, đem móng vuốt đặt tại lồng ngực hắn, bất ngờ đẩy mạnh một cái, một trận bọt nước chợt bay lên bắn tung tóe, nàng cũng không lo được gì khác, bất chấp tất cả xoay người chạy, lại bị thùng gỗ đặt ở bên cạnh ngăn cản chân, giẫm lên nước trên mặt đất trượt đi, cả người nằm sấp trên mặt đất bay ra thật xa, còn chưa có cảm giác được một trận trời đất quay cuồng, chỉ thấy bình phong đặt trước mặt bị nàng ngã mạnh một cái, chấn động đến mất cân bằng, lay động không ngừng. . .
Nàng nằm rạp trên mặt đất, cảm giác xương cốt đều tan ra thành từng mảnh, ngẩng đầu, nhìn bình phong lắc lư một ồi, bắt đầu dần dần nghiêng về phía nàng:" Không. . . Không phải chứ. . ." Nàng chỉ là ăn một chút đậu hũ hạn chế cấp mà thôi, không cần nhanh như vậy liền trừng phạt nàng chứ? .
"Phanh" một " thi thể" bị đè ở dưới bình phong, trước mắt " thi thể" tối sầm lại, hai cái chân co giật một hồi, trợn tròn mắt, đi tìm lão thiên gia tiến hành đối thoại sâu sắc. . .
Thưởng thức một trận gà bay trứng vỡ trước mắt, Cửu A Ca Dận Đường chỉ là rủ xuống tầm mắt, nhìn thoáng qua ngực bị người nào đó bừa bãi tàn phá chà đạp tạo ra hai cái dấu móng vuổt mập mờ lại đỏ tươi, bước ra khỏi thùng tắm, chưa kịp lau nước trên người, nhặt lên áo ngoài đặt ở bên cạnh, tùy tiện khoác lên, đi về phía cỗ " thi thể" kia, đẩy ra tấm bình phong đè trên người nàng, ôm ngang gia hỏa bị đè đến đầu óc choáng váng kia, ném sang một bên trên giường, lấn người đặt nàng ở dưới thân, cúi người, ngón tay giữ cằm của nàng, đưa mặt nàng xoay về phía mình, nhìn gương mặt nàng ngất xỉu lọt trong sương mù, hoàn toàn không trong tình trạng nào cả, ngửi thấy mùi trẻ con ám trên người nàng, cổ họng lăn lộn một trận, cuối cùng là bóp chặt nắm tay, xoay người xuống giường, trực tiếp cầm quần áo lên mặc vào. . .
Vừa chỉnh lý cổ áo, vừa bước ra ngưỡng cửa, hắn tiện tay cản lại một nô tài đi ngang qua:" Đi đem Tiểu Cách Cách đến đây."
"Vâng!" Hạ nhân lập tức chạy như bay, mà hắn thì quay người trở về phòng, đứng ở bên giường, cúi người xuống, cau mày đánh giá người kia nghiêng ngả nằm sấp trên giường mình, bị nện đến mức mắt nổi đom đóm. . . Ngón tay dùng lực đè lên bờ môi hé mở của nàng, thanh âm khàn khàn bay ra khỏi miệng của hắn:
". . . Cô chạy đến chỗ Bát Ca làm gì hả? Nha đầu chết tiệt. . ."
Nghe được một tiếng Oa Oa ê a, Hạ Xuân Diệu nặng nề lắc lắc một chút đầu mình còn đang chìm trong choáng váng, dùng sức dụi dụi mắt, nhìn thoáng qua bản thân nằm sấp trên giường, lại nhìn thoáng qua Đường Đường trên giường nằm ngửa lăn qua lăn lại, trong lúc nhất thời không rõ đã phát sinh chuyện gì, nhìn xung quanh dưới giường một phen, thùng tắm còn chưa dọn dẹp, bình phong ngã xuống, còn có thùng gỗ đem nàng vấp thành đức hạnh này, cả phòng yên tĩnh, đây chính xác là phòng Cửu Gia a, làm sao Đường Đường lại ở đây, Cửu Gia lại không thấy rồi?
Đột nhiên nhớ tới vài cảnh tượng trước khi té xỉu, nàng cúi đầu nhìn thoáng qua quần áo còn nguyên vẹn trên người mình, phù, còn tốt, nàng không có tại thời điểm mất đi ý thức làm ra chuyện nhân thần cộng phẫn gì, nàng còn sợ rằng vừa tỉnh lại sau giấc ngủ, liền thấy Cửu Gia trốn ở góc giường khóc, chỉ vào mũi nàng, lên án hành động cầm thú của nàng đâu. . . A Men. . .
Bất quá. . . Vừa rồi choáng váng đến mơ mơ màng màng, cảm giác có thứ gì đó tại miệng nàng trên môi nàng trêu đùa một lúc lâu. . . Âm ấm, mềm mềm. . .
Ngón tay nàng sờ sờ cánh môi, lại nhìn thoáng qua Đường Đường bên cạnh, đột nhiên tỉnh ngộ:" Vừa rồi là ngươi trộm hôn ta có đúng hay không?"
"Oa oa. . ." Sữa Oa Oa tiếp tục lăn vui vẻ, căn bản không quản nàng đang nói thứ gì. . .
"Còn không thừa nhận, ngươi nhất định là quỷ hôn mà! Vừa học được một chiêu liền mỗi ngày đều lấy ra dùng!" Nàng cười cười, ôm Đường Đường trong tay, nhảy xuống giường, đi ra cửa, mà lúc đi ngang qua bàn, sững sờ ngay tại chỗ, nửa ngày cũng không thể di chuyển được một bước. . .
Hai cái bánh bao còn bốc hơi nóng bỏng trong bát sứ, phảng phất như biểu thị điều gì đó bày ra trước mặt nàng, nàng lần nữa nhìn chung quanh một hồi, hếch lên khóe môi, nhìn thoáng qua Đường Đường trong ngực:" Đường Đường. . . Đầu bếp nhà ngươi lá gan thật lớn nha. . . Ngay cả gian phòng của A Mã ngươi mà cũng dám chuồn êm lẻn vào a. . ."
"Oa. . ."
"Mỗi người một cái!" Nàng đem một cái bánh bao cầm ở trong tay, một cái khác nhét vào trong lòng Đường Đường, dù sao Oa Oa này cũng thích bánh bao, để nàng ta chơi vui vẻ đi.
"Oa! Ê a nha!" Tiểu Oa Oa ôm bánh bao vui vẻ chảy nước miếng, nàng thì cắn bánh bao, bước ra cánh cửa, nhìn trái, ngó phải, vẫn là không thấy ai. . .
"Đường Đường, A Mã ngươi sao không thấy đâu a, đoán chừng là bị ngươi dọa cho chạy mất đó!" Nàng nhìn thoáng qua Đường Đường trong ngực, " chờ ta trở về, sẽ phát một tấm bảng hiệu anh hùng ' đánh bại giai cấp địa chủ' cho ngươi!"
Nói xong, vừa ôm tiểu Oa Oa đi ra khỏi viện tử của Cửu A Ca, cắn bánh bao nóng trong miệng, nàng có chút không cam lòng quay đầu lại, nhìn thoáng qua viện lạc này. . . Vẫn là không thấy bất luận là bóng dáng của kẻ nào, nàng nhìn thoáng qua bánh bao bị nàng gặm ra một lỗ hổng thật lớn, bắt đầu nhìn trời suy nghĩ một vấn đề thật nghiêm túc, chẳng lẽ là nàng đoán sai rồi? Ôi, lão thiên gia à, không muốn khảo nghiệm xong định lực của nàng, lại tới khảo nghiệm sự thông minh của nàng á!
Hắn đứng ở trong góc nhỏ, nghe nàng gọi cái tên đồng âm với mình khiến hắn có chút không được tự nhiên, từ trong miệng của nàng mang theo giọng điệu có chút khác biệt nhảy vào lỗ tai của hắn, nhàn nhạt nhìn xem bóng dáng kia, bật cười một tiếng, quay người đẩy cửa phòng ra đi vào, nhìn lướt qua căn phòng bị làm cho lộn xộn, vuốt ve khóe môi vẫn còn giữ chút hơi ấm, đột nhiên cảm thấy lạnh cả người:" ngáp!"
Đáng ghét, vừa rồi còn chưa có cảm giác được, nước kia rõ ràng đã nguội một nửa, hắn lại cảm thấy bỏng người, lại nhìn một chút, trong chiếc gương to đặt ở bên cạnh, chính hắn nhìn cũng cảm thấy đỏ bừng mất mặt, hừ lạnh một tiếng, nha đầu chết tiệt kia, đều là lỗi của nàng, lần này khẳng định bị cảm lạnh rồi. . .