Chương 2: Lần Đầu Tu Luyện, Thanh Thiên Huyền Y
Thôn Phật Ngọc ở huyện Thanh Hà là một vùng quê yên bình, dường như sẽ chỉ ồn ào náo nhiệt vào những ngày có đám tiệc, lễ Tết.
Những ngôi nhà nằm cách nhau xa xa bởi những vườn cây ăn quả, những con kênh hay những cánh đồng lúa.
Người dân xung quanh đa số mưu sinh bằng nghề nông và nuôi heo. Một ngày của họ thường bắt đầu chuẩn bị ra đồng làm việc từ khi trời vừa hửng sáng, và ra về lúc trời tối muộn. Quanh năm ‘bán mặt cho đất, bán lưng cho trời’ chăm chỉ làm việc cũng có đồng ra đồng vào. Cực nhọc là thế, nhưng người dân nơi đây đa phần rất tốt bụng, chất phát, thật thà.
Nhưng cũng có những người không muốn sống cuộc đời nông dân cơ cực, sẽ đi ra Hoa Tây thị hay xa hơn là Thành phố Viễn Đông, để mưu sinh hòng thay đổi vận mệnh. Theo câu cửa miệng của những người rời đi: “Chẳng ai muốn rời bỏ quê hương, sống kiếp tha hương, nhưng không bỏ thì chẳng thể sống tốt hơn. Tất cả chỉ vì cơm áo gạo tiền!”
Nhà nội Diệp Thanh cũng là như thế! Chỉ khác một điều là trong quá khứ, nhà họ Diệp ở vùng quê này cũng tính là đại hộ. Có đất, có vườn, cùng mấy chục mẫu ruộng cho thuê.
Nhà tổ họ Diệp, từ gần thập kỷ nay đã không người ở. Chỉ có những ngày Tết cổ truyền, gia đình họ Diệp mới tề tụ về đây. Sau này vì phòng ngừa t·rộm c·ắp mà được xây một tường rào cao bao quanh. Chỉ có đều đều mỗi tháng, gia đình Diệp Chấn sống cách đó không xa là qua quét dọn vệ sinh một lần. Diệp Chấn là con cháu chú bác với Diệp Đường, gia chủ nhà họ Diệp, cũng là ông nội của Diệp Thanh.
Phía ngoài nhà tổ là con đường đất, bề ngang chừng hơn một mét, dọc theo bờ sông Thanh Hà. Hai bên bờ có những rặng tre, từng gốc dừa mọc hoang dại. Vượt qua cổng sắt thời điểm, theo lối đi nhỏ thẳng hướng trung tâm, trốn ở vườn nhãn lông ở giữa, là tương đối cũ kỹ tinh xảo nhà nhỏ.
Mái lợp ngói đỏ, kiến trúc không cao, trong sảnh hiên được đặt một bộ bàn ghế đôn gỗ lục giác, cửa chính cũng không tính được cực kỳ cầu kỳ. Phía trong có một giang phòng khách, hai giang phòng ngủ, chia làm chính phòng và thiên phòng. Phòng ăn và phòng bếp ở giữa còn được lắp một cái cửa sau.
Bên trái ngôi nhà có xây một cái hồ nhỏ bằng bê tông dành chứa nước. Nằm cuối bên phải khu đất nhà tổ còn có một cây khế cổ thụ, cành lá xum xuê che kín cả một góc bờ ao.
Bên phải ngôi nhà ở trước sân, một cây mai tứ quý cổ thụ có hơn hai trăm năm tuổi tán tròn xòe rộng.
Cơn mưa đến nhanh mà đi cũng thật mau, ngoài trời thuần một khí sắc âm u, những giọt nước đọng vẫn còn rơi xuống từ những chiếc ngói đỏ. Nóng bức mùa hè không còn, trong không khí chỉ còn lại sự mát mẻ.
Bên trong thiên phòng, Diệp Thanh ngã nhào xuống đất, hai tay ôm đầu, sắc mặt trắng bệch.
Khổng lồ ký ức tràn vào trong óc, khiến đầu hắn đau như muốn nứt.
Cuối cùng Diệp Thanh phải dùng thật lớn định lực, hắn nhắm mắt lại, nhịn xuống thống khổ, lại dùng hai tay liên tục vò lên huyệt thái dương, bấy giờ cảm giác mới tốt một chút.
Qua thật lâu.
Hắn mở to mắt.
Cảm nhận được phong phú tri thức, nội dung lại là một cái lĩnh vực mà Diệp Thanh cho tới bây giờ chưa bao giờ tiếp xúc qua.
“Đây chính là công pháp tu tiên!” Diệp Thanh hưng phấn đến không thể kìm chế được thốt lên.
Trong truyền thừa có giảng giải công pháp phương pháp thổ nạp tu luyện, kiến thức lại khắc sâu vào não, thậm chí cái gọi là kinh mạch, huyệt vị, âm dương ngũ hành hắn cũng tất cả đều hiểu được rõ ràng.
Trường Sinh Công quyển một có năm tầng. Tầng thứ năm chỉ có đoạn đầu, tầng một có thể tu luyện đến Luyện Khí kỳ tầng chín viên mãn.
Cảnh giới tu luyện chia thành: Luyện Khí, Trúc Cơ, Giả Đan, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Thần, Hợp Đạo, Đại Thừa,…
Diệp Thanh ngồi xuống nhắm lại hai mắt, bắt đầu dựa theo tâm pháp thổ nạp. Trong quá trình thổ nạp, hắn kiên nhẫn cảm nhận thiên địa linh khí.
Hơn năm phút trôi qua, hắn mới ‘nhìn thấy’ trong phòng có từng cái như đom đóm điểm sáng thưa thớt trên không trung bay tới bay lui. Điểm sáng có thật nhiều nhan sắc, có màu xanh lá, có màu xanh lam, có màu nâu, có màu đỏ, có màu tím đen, còn có một loại màu vàng. Sinh động nhất vẫn là màu xanh lá, xanh lam và màu nâu điểm sáng.
Cảm nhận được thiên địa linh khí mỏng manh, Diệp Thanh chỉ có thể thở dài. Hắn không khỏi âm thầm may mắn mình không có lựa chọn Lục Đạo Luân Hồi Công. Ở điều kiện mạt thế Địa Cầu hoàn cảnh, muốn tu luyện một loại linh khí tới viên mãn nhất định rất khó khăn, huống hồ gì sáu loại. Hắn tuy có thời gian xấp xỉ tám mươi năm nhưng người thân, bạn bè hắn chưa chắc đã có.
Nhìn qua không gian hệ thống, Diệp Thanh quyết định lấy ra Thanh Thiên Huyền Y mặc vào. Còn về phần đan dược, Diệp Thanh không dám ăn bừa. Dù sao hắn vẫn còn là thân xác phàm nhân, ăn vào linh đan diệu dược có khi chưa kịp tu luyện, đã bị khổng lồ dược lực cho nổ xanh xác mà c·hết.
[Thanh Thiên Huyền Y: pháp bào loại cực phẩm pháp khí, có khắc họa như ý, nhiệt độ ổn định (nóng lạnh bất xâm) tránh bụi, tránh tà, tụ linh phù văn trận pháp, bị động phát động một lần một ngày Kim Chung Trạo thuật pháp. Lớn nhất lực phòng ngự: có thể chịu đựng Trúc Cơ sơ kỳ toàn lực một kích]
Đây là giới thiệu của hệ thống. Cũng không biết Thanh Thiên Huyền Y vốn sản phẩm là do hệ thống cung cấp, nên có tính năng giới thiệu này. Hay chỉ cần là linh vật Diệp Thanh nhìn thấy hoặc chạm vào, mà hệ thống sẽ tự động phát động xem xét.
Diệp Thanh cảm thấy khả năng cái sau cao hơn.
Ngoài ra còn một tính năng Diệp Thanh gọi là siêu hack, đó là trang bị do hệ thống cung cấp, sẽ tự động cùng Diệp Thanh tâm thần liên kết mà không cần hắn huyết luyện, cũng không cần tốn thời gian luyện hóa.
Thanh Thiên Huyền Y là một bộ màu xanh lá đậm pháp bào, cổ áo hộ lĩnh trắng tròn (xem chú thích) tay áo rộng. Theo Diệp Thanh góc nhìn, hiện tại chính có phần thanh tú thiếu niên gương mặt, hắn mặc vào một thân thanh bào về sau, quả thực cũng có một thân thanh tú cổ trang mẫu mực. Duy chỉ có một đầu tóc ngắn và trang phục là không hợp gì nhau.
Diệp Thanh đưa tay ở trên người pháp bào nhẹ nhàng khẽ vỗ, trận pháp gợn sóng lập lòe mà lên.
Một giây về sau, một bộ quần jeans xanh, áo sơ mi trắng đã xuất hiện trên người Diệp Thanh, kích thước vừa y người hắn.
Diệp Thanh không khỏi cảm khái: “Cái này đơn giản chính là biến trang thần kỹ!”
Có thể biến ảo trang phục hằng ngày, lại mãi mãi mát mẻ sạch sẽ. Ngoài ra bị động phát động Kim Chung Trạo thuật pháp, tại một số thời điểm nguy hiểm thì tương đương với nhiều một cái mạng, Diệp Thanh càng nhìn lại càng ưa thích.
Bên ngoài nhà nhỏ, trên những chiếc lá xanh vẫn còn những giọt mưa níu bám, lá vàng rụng đầy đất, mặt đất vẫn bốc lên mùi âm ẩm. Diệp Thanh bước ra sân, trực tiếp ngồi trên mặt đất, dưới gốc cây mai cổ thụ, thân hắn không bám dơ bẩn, ngay cả trên giày cũng không.
Diệp Thanh kích hoạt tụ linh trận pháp, theo hắn đầu nhập vào trong tu luyện, gió bắt đầu nổi lên. Gió không lớn, lại liên miên không dứt.
Trong phương viên một dặm, lấy Diệp Thanh làm trung tâm, từng đạo từng đạo linh khí lấm ta lấm tấm từ bốn phương tám hướng bị hấp dẫn hội tụ đến. Chu vi một mét quanh Diệp Thanh tụ tập cao nồng độ linh khí. Linh khí tụ mà không tán, cuối cùng từ Diệp Thanh toàn thân bề ngoài da xâm nhập vào trong cơ thể. Cảm giác này tựa như ngâm mình ở trong ôn tuyền, mang cho Diệp Thanh dị thường thoải mái dễ chịu.
Có tụ linh trận, hiệu suất hội tụ linh khí tăng lên rất nhiều.
Xung quanh xơ xác cây cỏ sau trận mưa to, dần dần biến nồng đậm xanh tươi.
Cây mai lớn dáng vẻ thanh nhã theo gió chập chờn, cành lá lắc lư xào xạc, thanh âm cũng theo gió quyển xen vào nhau tinh tế.
Luyện Khí vì tiếp dẫn linh khí của thiên địa, tẩy phạt bản thân mà tu luyện. Hấp thu linh khí, duy trì công pháp vận chuyển, dẫn linh khí tẩm bổ toàn cơ thể khiến xương cốt trở nên cứng rắng, kinh mạch đều chậm chạp tại mở rộng quán thông, ngũ tạng lục phủ như được gột rửa, mát lạnh thông thoáng, sau cùng dư thừa linh khí lại hướng về đan điền khí hải. Tại hắn trong đan điền đã tụ tập một đại đoàn linh khí, hiện ra gió xoáy hình dạng đang chậm rãi chuyển động.
Đả thông kinh mạch quá trình so Diệp Thanh trong tưởng tượng còn muốn thống khổ.
Loại kia cảm giác giống như là thân thể bị xé nứt một dạng.
Nhưng giờ khắc này, hắn biểu hiện ra nghị lực kinh người, cưỡng ép nhịn xuống.
Diệp Thanh thở nhẹ chậm hút, linh khí vào ngực vào bụng, trong cơ thể nhấp nhô ở giữa kéo dài đến toàn thân, lại từ trong thân thể mang ra ngoài một chút ô uế khí tức, vào nhiều ra ít.
Phải biết khi con người càng trưởng thành thì các loại độc tố sẽ tích lũy dần trong cơ thể, mà hấp thu linh khí tu luyện thời điểm cũng đồng thời đem thân thể dần dần cải tạo thành vì tiên thiên chi khu.
Diệp Thanh trên da phân ra không ít tạp chất màu đen đồ vật, tại Diệp Thanh lỗ chân lông phụ cận dính lên một lớp mỏng manh, lại từ tác động của pháp bào mà hóa khí hoàn toàn tiêu tán giữa thiên địa.
Cảm giác được thiên địa linh khí, tiếp đó là hấp thu và thuần thục vận chuyển linh khí, sau cùng là chuyển hóa linh khí vì linh lực. Đây là mới tu sĩ tiến vào luyện khí cảnh phải đối mặt ba cái vấn đề.
Diệp Thanh ý thức như có như không, tựa như theo khí tức thể nội lưu chuyển.
Đến hơn một giờ sau đó, nương tựa đỉnh cấp tư chất, Diệp Thanh bất tri bất giác đột phá cửa ải đầu tiên mà vào giai cảnh, một chút cũng không cảm thấy khó khăn.
Chú thích: Pháp bào hay đạo bào là mình lấy một phần thông tin miêu tả trên web vongthuuyen, có gì sai sót mong mọi người thông cảm!