Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thanh Đế

Chương 1: Trọng Sinh Năm 15 Tuổi




Chương 1: Trọng Sinh Năm 15 Tuổi

Nước Nam Việt, tỉnh Thanh Liên, huyện Thanh Hà.

Giữa trưa bên ngoài nhà tổ họ Diệp ở thôn Phật Ngọc, sấm sét vang dội, mưa lớn như trút nước.

Một thiếu niên tóc ngắn, cao khoảng một mét sáu, sắc mặt trắng nõn đột nhiên từ trong ác mộng thức tỉnh, mờ mịt nhìn xung quanh.

“Đây là… Nhà tổ cũ?”

“Không phải nó đã được xây lại mới rồi sao?”

“Mình không phải bị một tia sét tím đánh trúng trên đường về nhà trọ ở Thành phố Viễn Đông? Sống mấy chục năm đây còn là lần đầu mình nhìn thấy tia sét sẽ màu tím. Sao lại…”

Thiếu niên không biết nghĩ đến cái gì, đột nhiên sắc mặt đại biến, chạy vội đến chiếc gương lớn.

Thiếu niên nhìn bản thân có phần thanh tú non nớt gương mặt phản chiếu trong gương lầm bầm:

“Này dường như là lúc ta từ thị xã Hoa Tây về nghỉ hè tại nhà tổ ở thôn Phật Ngọc thuộc huyện Thanh Hà sau khi thi chuyển cấp ba vào năm 2006.”

“Lẽ nào ta… Diệp Thanh không c·hết! Ta đây là sống lại trở về còn trẻ thời đại!”

Diệp Thanh còn chưa kịp hết vui sướng thì đúng lúc này, trước mắt hắn ánh sáng vặn vẹo mấy lần, sau một khắc liền hiện ra một tấm màn hình.

[Tính danh: Diệp Thanh]

[Tuổi thọ: 15/86 tuổi]

[Chủng tộc: Phàm Nhân]



[Tu vi: không]

[Công pháp: không]

[Pháp thuật: không]

[Kỹ năng: không]

[Bí pháp: không]

[Thần thông: không]

[Trang bị: không]

[Linh căn: hỏa, phong tạp linh căn]

[Tư chất: bình thường]

[Hệ thống đang cùng ngươi khóa lại…]

[Khóa lại thành công]

Đột nhiên sự việc để Diệp Thanh phản phất như bị đ·iện g·iật, đứng sững sờ tại chỗ.

Qua hồi lâu, Diệp Thanh thấy không có thứ gì kỳ lạ tiếp tục phát sinh, hắn cứng ngắc cả người mới dần dần tỉnh táo lại.

Nhìn qua trước mắt bảng thuộc tính liệt biểu, Diệp Thanh bất ngờ phát hiện, tựa hồ cũng không phải là chỉ có chính mình lẻ loi sống lại.



“Đây không phải ‘bàn tay vàng’ trong tiểu thuyết tu tiên ta vẫn trông mà thèm ở kiếp trước hay sao?”

Trước khi bị tia sét tím đánh trúng mà trọng sinh, Diệp Thanh cũng không phải là người có tài năng xuất chúng. Hắn trải qua một cuộc sống tẻ nhạt vô vị. Ban ngày hắn đi làm, tối về trạch trong nhà chơi game, đọc tiểu thuyết.

Diệp Thanh sinh ra trong một cái chỉ tính bình thường gia đình ở thị xã Hoa Tây, thuộc tỉnh Thanh Liên, nước Nam Việt.

Cha hắn tên là Diệp Bình, gốc là người ở thôn Phật Ngọc, huyện Thanh Hà.

Mẹ hắn tên là Lê Ngọc Liên, quê quán Tân Đông huyện.

Ông ngoại của Diệp Thanh tên Lê Bất, ông ấy là một võ sư võ cổ truyền. Lê Bất có mở một lớp dạy võ tại gia. Diệp Bình là đi tập võ ở đây mà quen với Lê Ngọc Liên. Bất quá Diệp Bình học võ thì ít, tia gái thì nhiều.

Nhà nội của Diệp Thanh thì từ lúc hắn còn chưa ra đời, đã rời khỏi Thanh Hà huyện, đi tới thị xã Hoa Tây để lập nghiệp. Ông bà nội cực khổ mỗi bước một cái dấu chân, mới đủ lo được cho cả sáu người con ăn học.

Cha hắn là con cả trong gia đình, mẹ lại đứng hàng đệ nhị, hai người kết hôn khá sớm, vì thế khi Diệp Thanh ra đời, hắn đã là cậu quý tử trong suốt cả mấy năm sau đó của hai bên gia đình nội ngoại.

Nhưng cuộc sống luôn xảy ra những điều bất ngờ!

Năm 2022, Diệp Thanh ba mươi hai tuổi mụ, hắn vẫn chỉ là một tên ‘độc thân cẩu’ sự nghiệp thì càng ngày càng xuống dốc.

Diệp Thanh sống cùng mẹ và cô em gái vừa tốt nghiệp đại học, trong một căn nhà cho thuê chỉ có diện tích ba mươi sáu mét vuông ở phía đông, rìa thành phố Viễn Đông.

Ngoài tiền sử dụng điện, nước, internet, cáp quang, thu gom rác sinh hoạt, cước điện thoại di động,… dù một tháng không làm gì hắn cũng phải góp cho chủ nhà những bốn triệu năm trăm ngàn. Mà tiền lương nhân viên xuất nhập khẩu mười lăm triệu kể cả làm thêm ngoài biên chế của hắn, so với vật giá leo thang nơi đây, cũng chỉ vật gấu vá vai.

Đành rằng giá thuê nhà ở đây hơi đắt một chút so với mặt bằng chung, nhưng được cái đường xá, nhà cửa, xe cộ, đồ đạc sẽ không ngập nước như những khu thấp khác khi đến mùa mưa.

Thành phố Viễn Đông tuy được mệnh danh là ‘đầu tàu’ của cả nước, nhưng do quy hoạch cơ sở hạ tầng yếu kém. Hằng năm khi đến tháng năm mùa mưa đến, kéo dài đến hết tháng mười đầu tháng mười một, trời mưa nhỏ còn đỡ, những cơn mưa nặng hạt và kéo dài, mặc kệ là sáng hay chiều tối, thường sẽ có cảnh nước ngập dâng cao hơn nửa mét, giao thông đường bộ t·ê l·iệt, nhiều ô tô c·hết máy, người lớn vật vã, trẻ em bơ phờ trên yên xe khi qua những đoạn đường ngập cả đi lẫn về. Đến khi họ về đến nhà, lại thấy phía sau những tấm gỗ, bao cát dùng ngăn nước, tài sản bên trong bị chìm ngập.



Chính bản thân Diệp Thanh cũng không ngờ rằng, một gã từ nhỏ đã là cậu quý tử chưa từng biết qua việc nặng nhọc như hắn, lại có một cuộc sống như kiếp trước. Mà người đã thay đổi tất cả những điều tốt đẹp đó, lại chính là cha hắn Diệp Bình!

Chỉ nghĩ đến những việc khổ bức đã trãi qua, Diệp Thanh vẫn từng trận không thoải mái. Thẳng đến đối mặt tia sét tím kia thời khắc, tâm hắn chỉ có tiếc hận!

Diệp Thanh sơ lược nhìn lướt qua bảng thông tin liệt biểu, liền đem ánh mắt nhìn chăm chú hướng tuổi thọ.

“Tuổi thọ: 15/86 tuổi. Phía trước là ta hiện tại số tuổi, phía sau đoán chừng là đại nạn số lượng.”

So sánh cái thế giới này một hai mươi năm sau đó, bình quân tuổi thọ con người chỉ khoảng sáu mươi đến bảy mươi tuổi, Diệp Thanh không khỏi lộ ra một nụ cười.

[Nhận thấy đây là lần đầu tiên ngươi sử dụng hệ thống, ngươi có phía dưới lựa chọn: (đề nghị lựa chọn cẩn thận, hệ thống sẽ tùy theo lựa chọn ban đầu của ngươi để vận hành về sau)]

[Một, linh căn, tư chất: mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi – Lục Đạo Linh Thể; tuyệt thế vô song tư chất, kiếm đạo ngộ tính tuyệt đỉnh cấp, thân pháp tư chất tuyệt đỉnh cấp. Công pháp: Lục Đạo Luân Hồi công quyển một (có thể tu luyện tới cảnh giới Nguyên Anh, công pháp này linh lực cực kỳ cương mãnh, cần tu hành cân bằng viên mãn sáu loại linh khí mới có thể Trúc Cơ; tuy khá chậm và rườm rà nhưng căn cơ thật dày, hậu tích bạc phát, dễ dàng đột phá cảnh giới; vô luận phòng ngự vẫn là chiến lực đều viễn siêu cùng thế hệ; viên mãn pháp nhưng nhìn thấu luân hồi. Đây là công pháp của Luân Hồi Đại Đế. Người tu luyện công pháp này sẽ tiếp nhận Luân Hồi Đại Đế nhân quả). Một bộ cực phẩm pháp bào loại pháp khí, một kiện cực phẩm công kích loại pháp khí, mười bình cực phẩm Tích Cốc Đan, mười bình cực phẩm Tụ Khí Đan, một ngàn cực phẩm linh thạch]

[Hai, linh căn, tư chất: mộc, thủy, hỏa, lôi, ám linh căn; đỉnh cấp tư chất, kiếm đạo ngộ tính đỉnh cấp, thân pháp tư chất đỉnh cấp. Công pháp: Trường Sinh Công quyển một (có thể tu luyện tới cảnh giới Nguyên Anh; bất kỳ thuộc tính linh căn đều có thể tu luyện công pháp này, nhưng tối ưu là mộc linh căn; công pháp này linh lực ôn hòa, có thể điều hòa ngũ khí, thật dày căn cơ, ưu trị liệu tổn thương, bệnh tật, kéo dài tuổi thọ). Một bộ cực phẩm pháp bào loại pháp khí, một kiện cực phẩm công kích loại pháp khí, một bình cực phẩm Tích Cốc Đan, một bình cực phẩm Tụ Khí Đan]

“Thật là quá tuyệt vời!”

Những tưởng chỉ có tư chất chỉ bình thường, linh căn lại tạp, hắn phải phàm nhân tu tiên. Ai mà ngờ…

Diệp Thanh lập đi lập lại so sánh.

Cuối cùng do dự một hồi lâu, Diệp Thanh vẫn là lựa chọn Trường Sinh Công. Dù sao hắn có hệ thống, cho dù đỉnh cấp tư chất có kém tuyệt thế vô song, thiết nghĩ cũng không kém đi đâu được. Mà sau này chưa hẳn không thể ‘thăng cấp’ dù sao tiểu thuyết tu tiên thể loại này, kiếp trước hắn nhìn qua nhiều. Hơn nữa nghe danh hào Luân Hồi Đại Đế thôi đã biết là siêu cấp đại lão, Diệp Thanh chỉ là nho nhỏ một cái phàm nhân, hắn tuyệt không dám tiếp nhận nhân quả vào người.

May mắn lắm mới được sống lại. Ngoài truy đuổi bản thân hai kiếp người tâm niệm, Diệp Thanh muốn hắn trân trọng người đều có thể trải qua thật tốt.

Còn những việc tồi tệ sẽ xảy ra kia. Kiếp này có lực lượng nơi tay, hắn chỉ mong vô hối!

[Ngươi lựa chọn tuyển hạn thứ hai, thu hoạch được Thanh Thiên Huyền Y, Nghịch Thủy Hàn, một bình cực phẩm Tích Cốc Đan, một bình cực phẩm Tụ Khí Đan. Tất cả đã được đặt vào không gian hệ thống]

[Trường Sinh Công quyển một đang truyền thừa trong...]