Chương 18: Bạch
Ba giờ hai mươi phút chiều thứ sáu, bên trong hang động đá vôi…
Diệp Thanh ngồi xếp bằng bên cạnh thạch trứng, hai hàng lông mày đều nhăn lại, trong tay hắn Giao Châu mãnh vỡ chỉ còn lại thạch phấn, theo đó tấm kia phòng hộ bình chướng đã hoàn toàn biến mất.
Diệp Thanh phát hiện hắn còn đánh giá thấp độ lớn năng lượng còn lại trong Giao Châu của Giả Đan kỳ viên mãn giao yêu. Ban đầu, Diệp Thanh chỉ nghĩ sau khi ấp nở ấu giao thì nguồn năng lượng này cũng sẽ chỉ còn lại một ít, hoặc cùng lắm là giúp hắn và Tiểu Lục Tử tăng chừng một cấp.
Nhưng sự thật là sau hơn ba giờ đồng hồ điên cuồng hấp thu, luyện hóa, tấn cấp lại luyện hóa, hấp thu, còn cung cấp liên tục năng lượng cho thạch trứng, tu vi của Diệp Thanh cùng Tiểu Lục Tử bất ngờ đều đã đạt tới Luyện Khí kỳ tầng sáu viên mãn. Tại tuyệt đại đa số tu sĩ cái gọi là bình cảnh cửa ải, trong mắt hắn trọn vẹn như giẫm trên đất bằng. Chỉ cần cung cấp đủ năng lượng cho hắn cùng Tiểu Lục Tử hấp thu, cả hai liền tự nhiên như vậy mà đột phá, không có đưa tới mảy may sóng lớn.
Diệp Thanh cũng chỉ có thể đẩy cho tu vi chênh lệch quá nhiều nguyên nhân. Thật nếu đạt tới 100% trứng nở tiến độ trước đó, mà năng lượng trong Giao Châu còn không hết, hắn cũng chỉ có thể cưỡng ép dùng để đột phá vào Luyện Khí hậu kỳ. Diệp Thanh vẫn còn chưa quen thuộc thể nội biến hóa sau hai lần tăng cấp này. Dù cho bằng vào Trường Sinh Công và Tiểu Lục Tử, Diệp Thanh là không sợ cái gì căn cơ bất ổn, nhưng một lúc tăng nhanh như vậy cũng không phải điều hắn muốn thấy. Cơ duyên là có thể, nhưng cảm giác mạnh lên từng chút lại khoái cảm hơn cả, kiếp trước Diệp Thanh thì cực kỳ không thích thể loại tiểu thuyết vô địch lưu từ ban đầu.
Cái ý nghĩ dùng nguồn năng lượng này để tu luyện Thanh Đế Trường Sinh Thể cũng có vụt qua trong đầu hắn một lúc, nhưng mà Diệp Thanh nghĩ lại, hắn hấp thu đây là thuần thủy linh chi lực, nguồn năng lượng này khác hoàn toàn với công pháp mục tiêu cao nhất, cộng thêm tâm lý e ngại tai họa ngầm từ cái tên công pháp mà hắn còn là từ bỏ.
Trải qua hai lần tấn cấp cùng bốn lần tôi luyện linh lực, Diệp Thanh có thể cảm nhận rõ lần này linh lực của hắn lại tăng lên không ít, toàn thân hắn lưu chuyển sền sệt linh lực, mực độ đều có thể so sánh với tu sĩ Luyện Khí đỉnh phong chuẩn bị tấn cấp Trúc Cơ.
Diệp Thanh thở ra một ngụm trọc khí, hai tay hắn chậm rãi ép xuống, điều tức xao động linh lực.
Diệp Thanh chờ xao động linh lực dần dần ngừng lại, hắn chuyển tầm mắt nhìn qua bên cạnh thạch trứng, bên trong ấu giao sinh mệnh lực đã trở nên cực kỳ mạnh mẽ.
“Cũng không biết giao mẹ độ kiếp thất bại rồi q·ua đ·ời, vậy còn giao cha đang ở đâu? Dù gì giao mẹ là không thể tự mình tạo ra sinh mạng được.”
Diệp Thanh di chuyển ra xa thạch trứng một chút, rồi nhìn lên bảng hệ thống.
[Khế ước thú đang được ấp nở, tiến độ 99%...]
[Khế ước thú đã ấp nở thành công]
Diệp Thanh biến sắc, hắn lại vội vàng nhảy ra cách xa yêu trứng thêm một khoảng cách.
Sau một lát, phía trên quả thạch trứng cao hai mét bỗng nhiễn phát ra một tiếng nứt vỡ, lộ ra bên trong hai màu vàng trắng vỏ trứng với kích thước không kém nhiều thạch trứng ban đầu.
Tiếp đó từ bên trong xốp vỏ b·ị đ·ánh ra một cái lổ lớn. Theo đó, một đạo dài hơn mười mét hình thái như rắn, toàn thân bạch sắc, bên mép có hai đạo bạch sắc sợi râu, bốn chân tam trảo, có vảy, trên đỉnh đầu mọc ra một cái dài chừng bốn mươi cm lớn nhỏ bạch sắc sừng nhọn, đang từ từ trườn ra ngoài; trên đỉnh đầu nó chiếc kia sừng nhọn thỉnh thoảng lại phát ra kim sắc tia chớp không ngừng tại quấn quanh, tựa như những con kim xà đang khiêu vũ; trên thân nó phát ra uy áp chân thật có thể so với Luyện Khí hậu kỳ tu sĩ, chính là ấu giao vừa mới nở.
Hình dáng ấu giao không khác gì mẹ của nó, để lộ ra rõ ràng Giao Long huyết mạch. Duy chỉ có chiếc sừng nhọn trên đỉnh đầu nó lại sinh ra lôi lực, từ đó còn có thể cảm nhận được một tia nhàn nhạt kiếp lôi khí tức, Diệp Thanh trước đó trong mộng cảnh bị Thiên Kiếp của con giao mẹ chấn nh·iếp, đến giờ vẫn còn nhớ rõ mồn một.
“Lôi lực trên chiếc sừng có vẻ là biến dị, dù sao ấu giao cũng là được giao mẹ sinh ra sau khi độ lôi kiếp. Xem ra con kia đại xà sau cùng quyết tâm hành động là có thu lại thành quả.” Diệp Thanh như đoán được tiền căn hậu quả.
“Phì!”
‘Tiểu’ Bạch Giao miệng phun lưỡi rắn, Diệp Thanh cảm nhận được rõ ràng huyết mạch dẫn dắt, một chút nũng nịu cảm xúc, cùng quen thuộc thân cận chi ý từ nó truyền tới, có thể thấy được thần trí cũng cao không ít.
“Xem ra là một đầu giao cái.” Diệp Thanh cố nén nội tâm cuồng loạn.
Đối với giới tính của ấu giao hắn cũng không cảm thấy bất ngờ cho lắm. Trong tu tiên giới nhiều cái lạ, Diệp Thanh nhìn lại khát vọng của đầu kia đ·ã c·hết đại xà khiến hắn cũng có phần nghi ngờ, có hay không con ấu giao này thật là hậu đại của con kia đại xà, hay đây chỉ là một loại nào đó chuyển sinh chi pháp của nó.
Tiểu Bạch Giao còn chưa biết thu liễm khí tức, thấy Diệp Thanh đứng yên tại chỗ thì bắt đầu vây quanh Diệp Thanh xoay quanh, định quấn lấy chân hắn thể hiện nó thân cận, quấn quýt cảm xúc.
“Dừng ngay lại. Không được tới gần ta!” Diệp Thanh nhảy dựng lên, thoát hẳn đi khối đất cùng đầm nước, lùi về sau giận dữ hét lớn.
Diệp Thanh đột nhiên như vậy khiến Tiểu Bạch Giao khựng lại tại chỗ, nó mắt rắn nhìn qua chủ nhân, trên đầu hiện lên dấu “?”.
Mới sinh Tiểu Bạch Giao tuy có linh trí cao nhưng cũng không cao bao nhiêu, nó đang định tiếp tục tiến lên, vây quanh Diệp Thanh thân cận, đột nhiên một cái vòng tròn màu bạch kim từ cổ tay Diệp Thanh bay ra, đem nó cho khóa chặt.
“Mày cách tao xa một chút, dám đến gần tao liền chém. Tao cũng không phải đang nói đùa!” Diệp Thanh tay cầm Nghịch Thủy Hàn, mắt lườm Tiểu Bạch Giao nói.
Lúc đầu khi biết đây là trứng của yêu giao, Diệp Thanh còn muốn dùng một cái hỏa cầu tiêu hủy luôn quả trứng. Nhưng mà từ mấy sự kiện gần đây, Diệp Thanh dường như đã nắm bắt được một chút quy luật của hệ thống. Cho nên khi Diệp Thanh nhìn thấy hai thứ phía sau tấm bình chướng là hắn đã có dự đoán hệ thống chẳng những sẽ phát động xem xét công năng, mà còn có thể ban thưởng vật phẩm hay gì đó đại loại.
Sự thật chứng minh Diệp Thanh đoán đúng. Đã hệ thống miễn phí ký kết khế ước cho Diệp Thanh một con thú nô không thể phản chủ, lại có lượng lớn tinh thuần năng lượng đưa tới cửa, hắn còn không nhận, đó không phải là ngu ngốc!
Diệp Thanh kiếp trước, con gì có thể gây c·hết người hắn đều sợ. Đặc biệt là con rắn và các con vật giống con rắn. Trên bờ, dưới nước, trên cây đều không thể tránh thoát được chúng, trừ phi ngươi biết bay.
Kiếp này vậy mà tụi nó còn có thể bay trên trời, tu luyện sống còn rõ lâu. Nếu không phải trên thân hắn đang mặc là Thanh Thiên Huyền Y, có thể tự động phát động phòng ngự, Diệp Thanh nhất định đã bỏ chạy.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao một người thích du lịch, khám phá như hắn, lại thích trạch nguyên nhân, hắn s·ợ c·hết!
Kiếp trước Diệp Thanh còn có một cái ý nghĩ, chỉ cần hắn tu luyện đến cảnh giới thật cao, có được năng lực như Thiên Đạo, hắn nhất định tiêu diệt hết mấy cái giống loài đáng sợ này.
Tiểu Lục Tử ở bên cạnh nhìn xem Diệp Thanh đối Bạch Giao một mặt vừa sợ, vừa ghét bỏ, lại đọc được chủ nhân cái kia đáng sợ suy nghĩ, hắn âm thầm vì Bạch Giao lau mồ hôi lạnh.
“Tiểu Bạch Giao mới định quấn chủ nhân một chân, chủ nhân thì có ý nghĩ diệt cả tộc đàn của nó, còn liên lụy cả giống loài tương tự. Nếu nó mà còn...” Tiểu Lục Tử nghĩ mà sợ, hắn không dám suy nghĩ tiếp, tư duy vị chủ nhân này của hắn cũng quá là điên cuồng!
Tiểu Bạch Giao cuối cùng cũng nhận ra chủ nhân không yêu thích gì nó cho lắm. Nhưng nó cũng không biết phải làm sao? Khế ước thì tại thân, cả người còn bị Khốn Ma Trạc khóa lại. Nếu như linh trí Tiểu Bạch Giao lại cao thêm một chút, có lẽ nó sẽ vì bản thân phản bác một câu: "Thân hình tôi cũng có một phần giống rồng nha, lại thuần một màu bạch đẹp mắt thời thượng!" loại kia lời nói. Đáng tiếc hiện tại nó sẽ không. Tiểu Bạch Giao đành một bộ ủy khuất nằm im đối với người nào đó chớp chớp mắt, vẫy đuôi bán manh.
“Mày nhắm mắt lại nha, cấm mở mắt nhìn tao, cũng không được vẫy đuôi!” Diệp Thanh còn chưa vừa lòng nói.
Đáng thương ấu giao đành thành thật nhắm mắt, không lại loạn động.
Đến đây Diệp Thanh mới cảm thấy hài lòng, hắn nhìn nó nói: “Đã mày toàn thân thuần bạch sắc, vậy thì từ nay gọi mày là Tiểu Bạch đi. A phi! Tiểu cái con khỉ! Một chữ thôi: Bạch.”
Bạch vốn đã nằm im nhận mệnh, nó vừa nghe được chủ nhân ban tên cho, lập tức mở to mắt, khóe miệng mở ra như đang cười, để lộ hai cái răng nanh, cái đuôi vui vẻ ve vẫy qua lại liên tục.
“Ngừng! Ngừng lại ngay! Không phải đã cấm mày mở mắt nhìn tao? Đã thế còn mở miệng khoe răng, ngậm lại ngay!” Diệp Thanh lại nhảy ra một khoảng cách, có phần hết hồn nói.