Chúc anh em vui vẻ AD
Tới đâu thì tới…không ‘ăn’ em..Ông trời sẻ đánh anh xuống 18 tầng địa ngục…
Thúy Ái lớn lên trong gia đinh có tư tưởng truyền thống bảo thủ nên quan niệm của nàng là trước khi lấy chồng thì phải giử cái ngàn vàng cho đêm tân hôn.. con gái lớn lên phải lấy chồng sinh con… Vì vậy lúc cặp kè với Lý Bình không vượt quá giới hạn…chỉ cho hắn hôn hít sờ mó chút đỉnh…Nàng tưởng hắn sẻ quí trọng…nhưng hoàn toàn ngược lại…hắn mưu đồ dâng nàng cho lảnh đạo để cầu vinh…Thúy Ái vô cùng thất vọng..Tâm lý bị đã kích một thời gian dài…
Từ ngày vào Đức Lập làm việc…Nàng có cái nhìn khinh thường với hai đồng nghiệp Tuyết,Yến khi biết cả hai cùng iêu và chấp nhận chia sẻ một người đàn ông…Nhưng không lâu sau đó nàng tò mò về người đàn ông nầy khi khám phá ra rất có nhiều mỷ nử vây quanh hắn…Sự khám phá nầy khiến nàng càng lúc càng thêm lòng hiếu kỳ muốn tìm hiểu sâu hơn….
Lúc Đức muốn đề bạt nàng làm Giám đốc phòng IT..Nàng tưởng hắn có ý với minh …nên đề cao cảnh giác…Ai dè suốt một thời gian sau đó..nàng mới biết đã nghỉ quá cao về mình rồi…Hắn không phải như nàng nghỉ…Không hề có ý xằng bậy với nàng…Lúc nầy nàng cãm thấy ‘mất mát’…
Thúy Ái cãm thấy ‘mất mát’...tức giận..So với ‘Đông và Tây Cung’...Nàng không thua kém mà…Và chuyện trở nên ‘tệ’ hơn khi nàng lấy cớ Lý Bình phiền nàng mà âm mưu cùng hắn ‘giả cặp kè’…Tưởng là cho hắn cơ hội..Ai dè…Hắn như khúc gổ hoặc là coi nàng như trong suốt….Điều nầy khiên Thúy Ái cãm thấy bị ‘tổn thương’ trầm trọng…Nên một lần nửa âm thầm trù tính…nhất định đi theo phái đoàn ra miền Trung để ‘hoa rơi hửu ý’…Còn hắn có tình hay vô tình cũng mặc kệ…Nàng cãm thấy iêu thích hắn được rồi…
Đức tổng nào có nghỉ nhiều như vậy..Sau một hồi niệm kinh để giử ‘Tâm vô tạp niệm’..đàn bà nhiều quá rồi…hắn không muốn thêm nửa…Tham thì thâm í mà…nhưng khổ nổi ‘tâm vô tạp niệm’ đâu không thấy..chỉ thấy lòng dâm bừng bừng nổi dậy…Cặc trong quần cứng như khúc củi mặc dù vừa mới ‘phập’ Ngọc Trinh một trận tơi bời hoa lá…
Thúy Ái lại khêu gợi…quyến rủ…Như vậy mà không ‘làm thịt’ nàng thì không phải là đàn ông rồi..hoặc là ‘cặc’ có vấn đề nghiêm trọng…
Cái lưởi thơm tho của nàng bị lưởi hắn tham lam cuồng nhiệt quấn lấy…chiếc áo ngủ được kéo lên và bàn tay hắn nhanh chóng xâm chiếm gò mu no tròn với chùm lông mềm mại…
Thúy Ái ‘chết điếng’…người như tê liệt…Người đầu tiên sờ lồn nàng là lảo già Duệ.Giám đốc Sở CA nhưng lúc đó nàng bị thuốc hành và cũng may không xảy ra chuyện gì..Đây là lần thứ hai…nàng tình nguyện để người đàn ông nầy chiếm lấy cơ thể nàng…
Trải qua nhiều lần với trinh nử…Kinh nghiệm có thừa…Đức từ tốn lột áo ngủ nàng ra…cặp vú săn cứng mời mọc..hắn ngoạm lấy đầu ti bú mút như đứa trẻ tham lam bú sửa mẹ…một tay du hành khắp cơ thể nàng…tay kia phía dưới thám hiểm động đào ..đang lầy lội…
Đức nhấc bổng Thúy Ái …đặt nàng lên giường…Thân thể nàng lỏa lồ phơi bày trước mắt …Hắn vừa ngắm thân hình bốc lửa của nàng vừa cởi quần mình …
-“Em sẻ không hối hận chứ?” Ngồi xuống bên cạnh…Tay vuốt ve chùm lông mềm mại…miệng hỏi…
-“Anh..anh phải tốt với em đó..” Thúy Ái..mở mắt ra…hai mắt long lanh nhìn hắn… nủng nịu…Nàng biết hắn có rất nhiều đàn bà..chuyện nầy không còn quan trọng..miển là hắn biết quí trọng và bảo vệ nàng là được…Nàng tin hắn làm được…hắn là cường giả..người nàng có thể gởi gấm cả đời…
-“Chuyện nầy dỉ nhiên rồi…” Hắn cúi xuống….Thúy Ái rùng mình..hắn hôn hít khắp người nàng…lưởi hắn liếm đến đâu.nàng rởn tóc gáy đến đó…Cuối cùng dừng giửa hai đùi nàng…Thúy Ái ghì mạnh đầu tóc hắn…
Cái ngon nhất trên đời là bú lồn mỷ nử..Và cái tuyệt vời nhất là bú lồn trinh nử…Những lúc như vậy phải từ tốn để hưởng thụ…Bởi vậy Đức tổng cứ chui miệng ngay giửa hai đùi Thúy Ái mà miệt mài bú liếm…Đối với Nhàn,Thủy,Thu Đại nương,Tâm…mười phút đủ để họ điên lên….’Nai tơ’ Thúy Ái làm sao chịu nổi…nàng cứ nằm im miệng không ngừng rên rỉ…xen lẩn những âm thanh ú ớ vô cùng man dại…
Một hồi thật lâu…Thúy Ái như người say rượu…người nàng ‘nuổn’ ra…Thấy đã ’đủ lửa’…Đức tổng gát hai chân nàng lên vai..cầm cặc rà cửa động từ từ đút vào…Cũng như những lần trước. hắn vừa nhấn cặc vào …hai đùi nhói đau thấu trời xanh…
Hắn ngồi bất động ..một tay se đầu ti,tay còn lại khi thì bóp vú khi thì mân mê chùm lông mục đích để kích dục…được dăm ba phút thấy có vẻ ‘êm’…hắn nằm áp người lên mình nàng…rồi một phát lút cán…
‘Ahz….’ Thúy Ái hét lên…cắn mạnh vào vai hắn..Cả hai nằm im một hồi lâu..,Đức bắt đầu nắc nhẹ..
-“Đau…anh đừng cử động…Thúy Ái ôm ghì lấy hắn..không cho cục cựa…
-“Ừm”…Đức nằm im…được một lúc sau bắt đầu nắc nhẹ.Vừa nắc vừa cùng nàng ‘đá lưởi’…nút vú…Êm rồi..nàng bắt đầu vụng vè đáp trả…thỉnh thoảng nhăn mặt…bậm môi..trên trán lấm tấm mồ hôi…
Hắn nắc nhè nhẹ…dừng..nắc nhè nhẹ…để thân thể nàng thích ứng với người ’khách lạ’…nhanh dần…nhanh dần…
Nàng lại cắn vai hắn…nhưng lần nầy không phải là đau mà nàng cắn..Chỉ tại hắn cãm giác hai chân nàng như hai gọng kèm xiết chặc…
***
Ủy Ban nhân dân Thành phố Hà Tỉnh
Sáng hôm nay ở các Phòng,Ban...Đám cán bộ …Công Nhân viên ai cũng rù rì to nhỏ…Đêm qua xãy ra chuyện lớn…Họ nghe lỏm bỏm được ít nhiều…vì vậy đến sớm môt chút để làm bà tám…và hóng chuyện..
-“Nầy nhé..nửa đêm nửa hôm…Con Bích Thư Ký kia có chồng không ở nhà với chồng mà lại ở nhà của lảnh đạo…thế là thế nào?ối giời ôi..tôi đã nhiều lần nói mà…Con Bích kia tướng đi mình xà uốn khúc…tướng ấy dâm lắm đấy…” Một chị tướng người khá ú ì trề môi ra dáng vẻ khinh thường khi nói đến tên của Bích thư ký….
-“Chuyện ấy à? ối giời ôi..chuyện nhỏ như hột mè nào có đáng gì..Các bà có biết không…”Lam..nử nhân viên phòng Tài Chính Kế Hoạch nhìn quanh rồi hạ nhỏ giọng hơn nửa chỉ đủ để nhóm đồng nghiệp của chị nghe :”Tối hôm qua có số tiền trăm tỷ bị đánh cướp đấy…nhưng cuối cùng thì ra chỉ là tiền giả…nhưng lại được CA tìm thấy trong nhà của Hưng Chủ tịch …”
-“Ouf…” Cả đám người nghe Lam nói nhìn nhau với ánh mắt sợ hãi…không phải là họ không nghe mà là không dám nói ra miệng những chuyện kinh thiên động địa như thế ngoài những chuyện gian dâm gian tình…
-“Còn nửa…nghe nói là Lý Quốc Hùng có liên can nửa đấy” Lam tiếp tục hảnh diện tung bom tấn…” lời nói của chị ai cũng không dám nghi ngờ….Chồng chị là Trung Tá Phó Trưởng CA phường..Tin tức vô cùng bén nhạy…Chỉ có chị mới dám nói những lời ‘phạm thượng’ nầy…
Chuyện đêm qua ở biêt thự của Phó Chủ tịch Thành phố Hà Tỉnh trong một đêm được truyền đi với một tốc độ chóng mặt …Chuyện thật ly kỳ như trong phim hành động với nhiều phiên bản nhưng phiên bản nào cũng hấp dẩn lôi cuốn
Vào nhà người ta phải tôn trọng người ta…Đạo lý nầy Đức ca rất am tường…Đêm qua những gì cần làm thì cũng đã làm…Nhưng có nhiều việc cũng nên giải thích một chút…Vì vậy sáng hôm nay hắn đến Thị ủy để gặp Bí Thư Thái Điệp…Dỉ nhiên là không có hẹn rồi….Chuyện vừa xãy ra đêm qua…Sáng nay hắn liền tới mà…Hẹn cái gì chứ…Nếu được vào gặp mặt thì giải thích..không được cũng không hề gì..Hơn nửa …hôm nay hắn phải ra sân bay đón Phương Anh và Thục Linh với phân nửa số tiền cứu trợ…
Thật ra hắn muốn gọi di động nói qua điện thoại nhưng sực nhớ ra tấm danh thiệp của Thái Điệp đưa…đã mất rồi…
Cũng như mấy lần trước khi đến gặp Trưởng Ban My và Đồng Giao….Bên ngoài văn phòng của Bí Thư Thái Điệp…vừa hơn 9 giờ …Đã có không ít người chờ đợi…
-“Chào cô…Tôi là Trần Đức.. không có hẹn …muốn gặp Thái Điệp Bí Thư …Nhờ cô thông truyền…
Hải Lan vừa thấy anh chàng đẹp trai đã có ít nhiều thiện cãm nhưng nghe hắn nói…Cãm tinh liền mất hơn phân nửa…Đúng là không biết phép tắc gì hết…Muốn gặp Bí Thư là gặp à?
-“Anh phải lấy hẹn mới được….Bí thư bận lắm..Rất nhiều người đang chờ để gặp Bí Thư đấy..anh xem”…Hải Lan phóng tia mắt về phía đám người sau lưng Đức…ngụ ý cho hắn biết..Anh hảy nhìn đi….
-Ha ha..Tôi có chuyện quan trọng..Hay là cô chỉ cần hé cửa nói tên tôi thôi là được…Chỉ cần Bí thư biết là được rồi..Có thì giờ gặp tôi hay không….Không quan trọng…Hay là cô cho tôi số di động của Bí Thư được không?
Hải Lan sửng sốt…Nếu nàng không thông truyền….Nếu là chuyện thật sự quan trọng như hắn nói thì trách nhiệm nầy nàng không gánh nổi…Còn nếu cho hắn số di động của Bí Thư?Đùa sao?…
-“Vậy ..anh chờ chút…” Hải Lan không tình nguyện lắm nhưng cũng hết cách…
Bí Thư Thị ủy Thái Điệp cũng đang tức giận về chuyện đêm qua…cũng may tiền không mất…Nhưng Thái Điệp lấy làm kỳ quái…Có lý nào hắn biết trước có người muốn cướp nên giăng bẩy? Vừa rồi trong điện thoại Lệ Bí Thư cũng muốn biết…Không phải chỉ có chuyện đó….Nếu để người tỉnh khác biết được chuyện xấu hôm qua thì thiệt là mất mặt…Một người là Phó Chủ tịch thành phố ,một người là Phó Chủ tịch huyện mà có hành động côn đồ như vậy…
‘Cộc cộc…cộc..” Có tiếng gỏ cửa bên ngoài…Hải Lan…thư ký của nàng bước vào..
-“Bí Thư..Bên ngoài có người tên Trần Đức ..nói có chuyện quan trọng muốn gặp Bí Thư …. Nhưng anh ta không có trên danh sách…” Hải Lan vừa nói vừa phân trần…Tên Trần Đức nầy là ai chứ..không có hẹn mà muốn gặp Bí Thư Thị ủy…Nhưng liền sau đó..Hải Lan sửng sốt..
-“Mau..mau mời cậu ta vào…à thôi được..để tôi…” Thái Điệp vôi vả đứng lên tiên ra cửa ..đón tiếp…
-“Chủ tịch Đức…Buổi sáng tốt lành…Đêm qua ngủ ngon chứ? Hải Lan…em pha cho …ừm..Chủ tịch Đức..anh uống trà hay và phê?” Thái Điệp cười thân thiết hỏi…nàng sắp có chuyện muốn cầu tình…hơn nửa ….đêm qua nàng đã từng chứng kiến..hắn thật có bản lảnh…và nhất là …hắn có mối quan hệ thân thiết với Gia Kỳ…Chỉ riêng điểm nầy.nàng không thể không xem trọng hắn được…
-“Điệp Bí Thư…cô khách sáo rồi..tôi cảm thấy ‘thụ sủng nhược kinh’ a..ừm…ly cà phê…làm ơn..Đức màu mè với Thái Điệp…quay qua nháy mắt với Hải Lan…nói muốn nàng pha cho hắn ly cà phê…
-“Dạ được..” Hải Lan thấy hắn ‘trắng trợn’ đá nhản với mình nàng cúi thấp đầu với vẻ thẹn thùng…Tánh hắn là vậy…hay trêu gái cho vui chư không phải có ý dê gì…
Đức bước theo Thái Điệp vào trong…Hắn hơi đi phía sau một chút để tỏ vẻ tôn trọng..vô tình mắt nhìn thấy dáng thướt tha của mỷ nử…cặp mông tròn lẳng…eo thon..một mùi thơm phảng phất bay vào mủi…Thái Điệp cãm giác có người đang ‘ngắm’ mình…bước đi có chút không tự nhiền..mặt hơi nhuộm hồng…bất thình lình ngả sang một bên…
Đức nhanh chóng đở lấy khiến nàng bị hắn ôm trọn vào lòng…vô tình mái tóc nàng áp vào miệng hắn..
Nguyên do là vì nàng mang dài khá cao..bình thường thì không sao nhưng biết hắn ngắm mình khiến nàng mất tự nhiên…lúng túng nên ngả…
-Bí Thư..Cô không sao chứ?
-“Không..không sao..Cám ơn..” miệng ngoài mĩm cười ngượng ngập…Thái Điệp ‘thầm mắng’ :”Tại anh hết…”
Hai người vừa ngồi xuống…phân ngôi chủ khách…Hải Lan bước vào …Trên tay là mâm nước với hai ly..Một ly trà cho Thái Điệp và một ly cà phê cho hắn…Nàng không biết khẩu vị thế nào nên mang thêm chút đường và sửa…Mùi Cà phê thơm nức mủi…Hải Lan biết anh miền Nam nầy là thượng khách của Bí thư…Chỉ có hàng ngủ lảnh đạo mới có đãi ngộ nầy…Hắn là lảnh đạo sao?Không phải đâu..Hắn còn trẻ như vậy?Hay là? Hải Lan liếc trộm lảnh đạo mình….Bí Thư Thái Điệp và nàng tình như chị em…Chắn là vậy rồi….thái độ e ấp thế kia…như cô gái 18 đang được đàn trai đi đến dạm hỏi vậy…
-“Cám ơn cô….” Đức lên giọng….kéo dài một chút….ý muốn hỏi tên người đẹp..
-Dạ…em là Hải Lan ạ…Hải Lan đặt ly cà phê lên bàn…cười e ấp tự giới thiệu…Nghe khách quan trọng của Bí thư hỏi.nàng mĩm cười đáp…
-“Hải Lan…Tên đẹp…Thái Điệp…tên đẹp…Người đẹp tên cũng đẹp…” Đức buột miệng khen…
Hải Lan ngây người…hai má đỏ lên…không chỉ riêng nàng…Thái Điệp cũng lúng túng…Ai trước mặt nàng cũng khúm núm..Câu nệ…Khiến không khí lúc nào cũng nghiêm túc…oai nghiêm…Đây là lần đầu có người dám nói như vậy…
-“Hải Lan…em ra ngoài đi..” Thái Điệp cố làm như không nghe…mĩm cười…
-“Dạ Bí Thư” Hải Lan nghe Bí Thư Điệp nói …mĩm cười gật đầu nhẹ chào vội vàng quay người bước đi như ma đuổi…
-“Coi chừng đấy…tôi sẻ mét với Gia Kỳ…” Thái Điệp nhìn Đức ‘hăm dọa’…ánh mắt lộ ý cười…
-Tại sao?
-“Thôi không nói nửa…vào chuyện chính đi…Chuyện đêm qua…Có nhiều điểm Lệ Bí thư không hiểu..Anh có thể giải thích một chút không?” Miệng hỏi…Thái Điệp giả vờ bận rộn nhìn vào tập hồ sơ trước mặt… để tránh nhìn thẳng vào mặt hắn….càng lúc nàng cãm thấy càng bối rối với ánh mắt của hắn…Cãm thấy tên nầy có sức thu hút mãnh liệt…Tâm tư nàng không ít lần dao động…nàng lấy làm kỳ quái…Không ít lảnh đạo hoặc trực tiếp hoặc bóng gió ám chỉ ái mộ…Chỉ cần nàng gật đầu là coi như bước thêm một bước nửa nhưng nàng vẩn thờ ơ ..lạnh nhạt…Nhưng đối với tên nầy..hắn có sức thu hút kỳ lạ…
Thật ra chính Đức cũng không biết mình có sức hấp dẩn thu hút đối với phái nử ,như vậy thì nàng làm sao hiểu được..Chuyện nầy có thể lý giải như sau :…Một sát thủ giết quá nhiều…người hắn thoát ra một sát khí khiến cho người chung quanh sợ hãi…Đức ca gần đàn bà quá nhiều nên hắn có dâm khí…nói một cách văn hoa là mỵ lực thu hút phái nử…Đàn bà gặp hắn là dể dàng bị ‘chới với’ tâm hồn…
-Ha ha…Có phải liên quan tới mấy thùng giấy trắng không?Thật ra hôm nay tôi đến đây cũng là muốn giải thích một chút…Ừm… Bí Thư…cô có nghỉ là số tiền 100 tỷ đủ để khơi lòng tham của người ta không?nhất là các tổ chức bang phai trong xả hội…
-Nói tiếp đi..tôi lắng nghe anh…
-Như vậy …Cô cũng đồng ý với cái nhìn của tôi mà…phải không? Bởi vậy tôi mới đề phòng…thay vì để tiền…tôi để giấy…Mục đích là dụ rắn chuột xuất động..Một mẻ hốt gọn….làm như vậy những nhóm khác nếu còn muốn dòm ngó chắc chắn sẻ kiêng kỵ và suy nghỉ đi suy nghỉ lại nhiều lần…Cô có đồng ý không?
-Cũng có chút đạo lý…nhưng…
-“Cô muốn hỏi tiền thật ở đâu à?ha ha..trong vòng vài tiếng nửa tôi ra phi trường đón…là kiện hàng bình thường thôi…” Đức nhìn đồng hồ mĩm cười…Vài tiếng nửa hắn sẻ đón Phương Anh và Thục Linh…
-Anh không sợ tôi tiết lộ tin tức sao?
-“Không sợ chút nào..tôi nhìn người chuẩn lắm…Bí thư Thái Điệp ngủ quan đoan chính..sắc nước hương trời…là một tuyệt đại mỷ nhân..Nhất định không làm chuyện nầy…” Đức ca bịnh củ ‘tái phát’..mở miệng nịnh đầm…
-“Trơ trẻn” Mặt Thái Điệp đỏ rực lên…’mắng’ nhưng trong lòng thích thú…Phụ nử ai lại không thích được khen mình đẹp…cãm tình vì vậy đối với hắn cao thêm một tầng..
-“Không phải là trơ trẻn.mà là thật thà…có sao nói vậy…Nếu Bí Thư là chị Doản mà tôi nói cô là Hằng Nga…thì mới là trơ trẻn…Hi hi…” Đức ca mĩm cười…
-“Chuyện của hai người kia…” Thái Điệp muốn ám chỉ Tuấn Hưng và Quốc Hiệp …nhưng ngập ngừng… Bí Thư Lệ không muốn chuyện xấu tràn ra ngoài..Theo nguyên tắc tốt khoe xấu che… nàng không biết phải mở lời như thế nào..
-Điệp Bí Thư…Đây là chuyện của Hà Tỉnh các người..Chúng tôi đến đây là phụ giúp đồng bào….Những chuyện khác..Chúng tôi không quan tâm…Nhưng chúng tôi hy vọng chuyện nầy sẻ không xãy ra nửa…” Đức nghiêm giọng nói..sắc mặt vô cùng nghiêm túc và lạnh lùng.Hắn nắm đầy đủ bằng chứng nhưng không truy tố.. đến địa hạt của người ta thì không nên làm thẳng tay…Nhưng nếu có lần sau..hắn sẻ không nể mặt…
-“Cám ơn anh..Chúng tôi biết phải làm sao rồi..” Thái Điệp mĩm cười….trút được gánh nặng..Coi như không phụ lòng Lệ Bí Thư…
Ngay lúc nầy..có tiếng gỏ cửa…Hải Lan bước vào với bó hoa hồng trên tay…
“Bí Thư ,Đây là của Phó Chủ tich Viêm gởi đến cho cô…Chúc cô sinh nhật vui vẻ…: Hải Lan mĩm cười nhìn Thái Điệp với ánh mắt hâm mộ khi có người tặng một bó hoa hồng trong ngày sinh nhật…
-“Em thích thì cứ giử lấy” Thái Điệp phất tay…nét mặt ra vẻ chán ghét…
-“Dạ..Bí Thư” Hải Lan sửng sốt một vài giây….Sau đó.. hí hửng ôm bó hoa hồng quay người bước đi…
-“Khoan đã…Hi hi..Cho tôi một bông…” Đức nhanh chóng ngắt một bông hồng trong bó hoa hồng…Trước ánh mắt nhìn tò mò của Hải Lan..hắn đưa tới trước mặt của Thái Điệp…
-Hi hi…Bí Thư …Sinh Nhật vui vẻ…Trẻ mải không già…Ngày nào cũng đẹp như hôm nay…
Hải Lan cúi mặt…hai vai run run..rỏ ràng đang có nhịn cười…Thái Điệp mặt đỏ ửng….trợn mắt…muốn ‘đá’ cho tên nầy một cái..Hình tượng Bí Thư của nàng bị hắn hủy hoại hết rồi…
-“Ha ha..Đã tới giờ ra phi trường đón người…Bí Thư…See you..”Hắn để đóa hồng trên bàn…quay lưng bước đi…Hải Lan cũng theo bước ra ngoài…Ra khỏi cửa được chừng vài bước..hắn nhanh chóng quay trở vào…
-“Chuyện gì?” Nét mặt vẩn còn nhuộm màu hồng..Thái Điệp ‘sẳn giọng’ hỏi…
-Không biết Điệp Bí Thư có nể mặt…hi hi…Chiều nay chúng ta cùng đi ăn bửa cơm…Coi như Chúc mừng sinh nhật cho cô…Luôn tiện chúng ta cùng bàn thảo một chút chuyện cứu trợ bắt đầu từ đâu…
-“Ăn cơm mừng sinh nhật thì không cần…bàn chuyện cứu trợ thì được…” Thái Điệp ‘lạnh lùng’ nói…
-“Ha ha..Sao cũng được…ừm ..tấm danh thiếp cô đưa…sorry..làm mất rồi…ouf..ha ha..đây rồi…”Chợt thấy trên bàn làm việc của nàng có một xấp danh thiếp..hắn lấy một tấm…
-Anh..anh cút ngay…
-Ha ha,,Được..được..tôi đặt bàn tối nay tôi gọi cô…nhớ ha..Công tác rất quan trọng…See you…
Thái Điệp ‘căm tức’ nhìn hắn ngênh ngang bước đi…Hắn vừa khuất ngoài cửa..nét mặt nàng thoáng có nét cười..Cầm đóa hoa hồng trên bàn đưa lên mủi…
-‘Đáng ghét’….
…
Ngày mai việc cứu trợ bắt đầu…sẻ trở nên vô cùng bận rộn…Không biết hẹn nhau hồi nào mà sáng nay Hồng Phượng,Phương Linh,Dì út và thêm một vài người được đám mỷ nử Hà Tỉnh dẩn đi dạo phố cho biết Hà Tỉnh phố phường…Thúy Ái dỉ nhiên là ‘không khỏe’….đêm qua Đức tổng ‘dùi dập’ nàng hai phát liên tiếp…Nên đi đứng không tiện…nằm lì trong phòng dưởng sức…Chỉ còn Hương ở lại khách sạn…nàng đang chờ hắn …Chuyện dạo phố ..Hương không hứng thú …Nàng chỉ hứng thú lúc ở chung với hắn…
Với tấm thẻ chia khóa Hương đưa…Đức mở cửa vào phòng nàng không một tiếng động…Bên trong phòng tắm có tiếng nước chảy…Không nói không rằng….hắn lặng lẻ trút bỏ quần áo trên người vào tắm uyên ương..
Hương đang tắm…thấy bóng người bước tới…giật minh…định mở miệng la….
-“Đồ quỷ..Làm hết hồn a…” Hương ‘mắng’…nàng đang đứng tắm vòi sen…người trần truồng…vú,mông phơi bày lồ lộ…thấy hắn cũng trần truồng..cặc sừng sửng…
-“Cái gì hết hồn chứ….Không tui thì ai..hắc hắc…”Hắn vừa nói vừa bước vào bồn…ôm Hương…nàng vòng tay qua cổ hắn...Hai người ôm nhau hôn hít…sờ soạng lẩn nhau…
-“Anh Triều…ra sao rồi?: Đức hỏi cho có..không hiểu sao khi làm tình với vợ mà nhắc đến chồng..làm hắn vô cùng kích thích…Tối hôm qua lúc đang ở với Ngọc Trinh…Tuấn Anh gọi điện ..đã cho hắn cãm giác mới mẻ…
-“Đừng nhắc có được không? Kỳ cục..” Hương ‘lườm’…ngồi xuống cầm cặc hắn ngậm vào ..bú mút…thật ra có chuyện quan trọng muốn nói nhưng nàng chưa biết phải mở lời như thế nào…Chỉ sợ hắn ngại…Nàng đã có thai…Triều mất đi khả năng sinh dục…Không phải là người ngốc..Dỉ nhiên Triều biết tác giả là ai…Vấn đề là khi nàng mở miệng muốn ly dị..Triều không muốn…Chồng nàng muốn duy trì trạng thái hiện giờ…muốn có một gia đình bình thường mặc dù con là của người khác…
Hương không biết khi Đức biết chuyện phức tạp nầy…hắn sẻ nghỉ sao…
Hương vừa bú mút..vừa nghỉ ngợi miên man…Đức nào biết gì…nắc liên tục vào miệng nàng…người khom xuống để dể dàng thỏa thích dày vò cặp vú nàng trong tầm tay…
Thúy Ái là tân binh…không nắc mạnh được…Hương thì khác…Hắn tha hồ nắc…hắn ngừng thì nàng cưởi hắn…
Đà nẳng…
Củng như Cần Thơ…Đà nẳng là một Thành phố trực thuộc Trung ương nhưng có phần quy mô hơn nhiều…Mổi năm..Số lượng du khách đổ về đây cũng nhiều hơn Cần Thơ..Vì Đà nẳng có bải biển Mỷ Khê,có phố cổ Hội An,có núi Ngủ Hành,Bán đảo Sơn Trà…và còn nhiều nửa…
Song song với sự phát triển kinh tế…Đà nẳng củng là nơi ‘Long Xà hổn tạp’…Dân anh chị giang hồ tứ xứ tập trung về đây cũng nhiều…tụ tập thành từng nhóm nhỏ có..lớn có…Chiếm lỉnh từng khu vực làm ăn đủ loại như đỉ điếm,sòng bài,các tụ điểm ăn chơi ..Dỉ nhiên là dưới sự bảo kê của CA khu vực…
Ở Đà nẳng…người dân có thể không biết Bí Thư Thành ủy là ai nhưng nhất định biết chi Hiền là ai…tên là Hiền..nhưng người không hiền chút nào…trái lại là một người tàn độc và đầy máu lạnh…Nghe đồn ‘chi Hiền’ đã từng dùng cưa máy cưa lìa đầu kẻ thù…không hề nhăn mặt…
Các quán KaraoKe ,các quán massage ,các động trá hình đều là các mối làm ăn ‘nhỏ’ của nhóm băng Đãng do chị Hiền làm Thủ lảnh…Tức là ‘Đại tỷ đầu rồng’…Nhóm của chị Hiền khoảng trăm thằng đều là dân tứ xứ tụ về…thành tích vang dội…không hiếp dâm cũng giết người…Hiên nay ‘nghiệp vụ’ chánh của nhóm là sản xuất ‘bột trắng’ để phân phối cho cả nước…Riêng việc nầy thôi đã đem lại lợi nhuận kếch xù nuôi sống đám đàn em ngày càng đông đảo…
Dần đần…ở Đà Nẳng có câu…Thà gặp Diêm Vương…đừng gặp chị Hiền..bởi vì gặp Diêm Vương có thể chết êm đềm…Còn gặp chị Hiền…là một cái chết tàn khốc..ghê rợn..Vì vậy giửa nùa hè nắng cháy…người dân Đà nẳng chỉ cần nghe tên chị Hiền…liền run cầm cập…xón đái là chuyện thường…
Nói về nhan sắc…chị Hiền năm nay xấp xỉ 50…dáng người tròn trịa..nhan sắc trung bình..không tệ cũng không nổi bật..nhưng ở cái tuổi xáp xỉ 50 thì như vậy cũng khá lắm rồi…Ở tuổi nầy…Cũng như mọi người đàn bà khác… Hiền đại tỷ cũng có nhu cầu…thèm đụ…Đại tỷ đầu rồng mà…chỉ cần chỉ tay một cái..thằng đàn em nào cũng phải cỡi quần cho Đại tỷ hưởng dụng…Hiền Đại Tỷ có máu dâm dục thường hành dâm cùng đám đàn em…đàn ông nhất long tam tứ phụng thì chị nhất định cũng phải nhất phụng tam tứ..thậm chí ngủ long…
Sau vài cơn bảo ..Hôm nay…trời đẹp…nắng chan hòa…Gió thổi hiu hiu…Trong căn biệt thự tráng lệ hướng ra mặt biển trên bán đảo Sơn Trà…Mọi người ai cũng trần truồng.. Hiền đại tỷ đang lỏa lồ nằm phơi nắng bên cạnh hồ bơi…Gần đó..đám đàm em thân tín cũng không thằng nào có mảnh vãi che thân…vài thằng dưới hồ bơi…dăm ba thằng đang ngồi bên chị…Hai tay chi cầm cặc hai thằng vọt lên vọt xuống một cách thích thú…Phía dưới,,giửa hai đùi..một cái đầu đang nhấp nhô..bú liếm lồn đại tỷ…
Bởi vị đại tỷ là ‘tín đồ’ cuồng tín của chủ nghỉa khỏa thân…và vô cùng dâm dật…
Lồn chị Hiền không thấy chùm lông đen…không phải chị không có lông lồn mà chi đã cạo hét rồi…Như bọn đàn ông hớt tóc.cạo râu vậy…Lông lồn vừa lún phún lên là có người cạo sạch cho chị..
Hai mắt đại tỷ nhắm nghiền…hai tai có headphone..Chị đang nghe nhạc…hưởng thụ cuộc đời dâm dật ..xa xỉ…Cãm giác thật tuyệt khi có người bú lồn..liếm đít…hai tay chị mân mê hai con cặc của hai thằng đàn em đang ngồi hai bên..Miệng chị hát nghêu ngao..
Ngay lúc nầy...một gả đàn em hấp tấp chạy vào..nét mặt gả vô cùng kinh hãi…Gả đến gần Hửu…một đàn em thân tín của Đại tỷ nói nhỏ..Không biết gả nói gì nhưng mặt Hửu biến sắc...hét lên..
-Mầy nghe ai nói…
Hắn hét lớn nên ai cũng có thể nghe được...Hửu ca la to như vậy chắc là có chuyện lớn xảy ra…gả đàn em đang bú..liếm lồn đại tỷ cũng giật mình…Đại tỷ cũng giật mình…cau mày…
-Thằng Hửu..Mầy điên à..Có chuyên gì ?
-“Đại tỷ…Anh Hoàng ..anh Hoàng…” Hửu lắp bắp…
-“Mầy càng lúc càng nói chuyện giống đàn bà… Có tin tao cho người thiến mầy không?” chi Huê quát lớn…
-“Đại tỷ..anh Hoàng chết rồi..” Hửu vội vàng đáp…Tin nầy quá kinh khủng…Hắn không biết Đại tỷ sẻ phản ứng ra sao nhưng chắc chắn sẻ rất kinh thiên động địa…anh Hoàng là người em duy nhất của Đại tỷ…
…Im lặng…Một sự im lặng đáng sợ…Báo hiệu Cuồng phong sắp tới..Bảo tố sắp tới…
-“Mầy nghe ai nói…Chuyện xãy ra khi nào?” Huê Đại Tỷ lạnh lùng hỏi..Từng cơ thịt trên mặt co giựt một cách đáng sợ…Chứng tỏ trong lòng Huê đại tỷ đang vô cùng phẩn nộ…muốn giết người…
-“Anh Hoàng bị chết trong căn biệt thự của thằng Hưng …Lúc đó thằng Hưng cũng có mặt… Nghe nói là bị bắn nhưng ai bắn thì không rỏ..” Hửu cắn răng đáp…
-“Vậy mầy nghe ai nói” Huê Đại tỷ gầm lên…
-“Đại tỷ…Chuyện nầy ở Hà Tỉnh ai cũng biết hết…Em có thằng bạn khi nãy gọi điện nói em biết…Nó nói ..nó nói anh Hoàng bị một phát ngay trán…còn người của mình đi theo anh Hoàng cũng đều bị bắt hết rồi” Gả đàn em chạy đến báo tin cúi đầu đáp…
‘Rầm’…”Là ai làm…Đụ má….Tao giết cả nhà nó….Thằng Hửu…Thằng Danh…tập hợp người…theo tao đi Hà Tỉnh một chuyến…”
Huê Đại tỷ hai mắt đỏ ngầu…lật tung cái bàn..Bia rượu,trái cây trên bàn văng tung tóe…cơn thịnh nộ đạt đến cực hạn…
-“Dạ..Đại tỷ”…Bọn dàn em hăng hái…vội vả lăng xăng đi lấy đồ nghề..Súng có..dao có…phần lớn là mả tấu của Thailand…
Như thường lệ….Tụi nó sẳn sàng chém giết…Trong lòng sôi sục căm thù..thề sẻ chặt thủ phạm và cả nhà nó ra làm 18 khúc…
…
Cùng thời gian…Sân bay Vinh…
Chuyến bay của hảng hàng không Vietjet Air đáp xuống sân bay của Thành phố Vinh lúc 1h20PM …Tuấn Hào,Đương cùng Hưởng tắc ke và ba thằng đàn em phụ trách việc đón và vận chuyển ‘lô hàng’ này đến ngôi biết thự mà bọn Thu Tâm mướn tạm..Từ đó sẻ được phân phát theo con số cần dùng mổi ngày…Không một ai biết được kiện hàng tầm thường là 50 tỷ đồng tiền mặt….Hôm nay là Phương Anh và Thục Linh..Ngày mai còn một chuyến nửa …Sẻ do ba chị em Mỷ Chi áp tải…Cho đến bây giờ …Kế hoạch có thể nói là hoàn hảo…Công tác cứu trợ..ngày mai có thể bắt đầu được rồi.
-“Hai em khỏe chứ?” Đức hôn Phương Anh..nhìn nàng âu yếm hỏi…Hôn Phương Anh trước mặt mọi người…cái nầy coi như chính thức nói..Phương Anh là phụ nử của hắn..
-“Ừm” Phương Anh hạnh phúc .. hai mắt long lanh gật đầu…Thục Linh nghe hắn gọị minh là ‘em’ một cách bất ngờ….sửng sốt một thoáng..cúi mặt..làm bộ như không nghe thấy…hai má hồng lên…lén nhìn Phương Anh với ánh mắt hâm mộ…
-“Nà.. Chị Nancy nói …anh coi cái nầy cho rỏ…càng sớm càng tốt…Coi xong rồi họp bàn kế hoạch”…Vừa ngồi vào xe…Phương Anh đưa Đức 1 tập hồ sơ…
-“Gì vậy?” Đức mở tập hồ sơ nhìn thoáng một chút…ngạc nhiên…Trong hồ sơ có 4 bức hình..Trong đó có một người bị Kim Chi hạ sát đêm qua…Ba người còn lại…hai người đàn ông và một người đàn bà…
Tất cả đều là dân anh chị dao to búa lớn…Nhất là cái gì Huê đại tỷ…Nancy nói rất có khả năng con mụ nầy sẻ tìm đến …
Muốn trả thù?Tới đây….Bố chờ….
***
Trước mặt nguyên Chủ tịch nước..Đức ngồi ngay ngắn.rất quy củ…lưng thẳng tấp,chỉ ngồi nửa mông,hai tay gát lên hai đầu gối..Kiểu ngồi tiêu chuẩn của đám cán bộ mổi lần đến gặp lảnh đạo để báo cáo công tác…Nét mặt bình thản..không tỏ ra một chút căng thẳng.hồi họp.Bên trái …Lệ Bí Thư đang âm thầm quan sát …Hôm nay hắn tới chào hỏi Lý Hoàng Chương..Tình cờ gặp Lệ Bí Thư nơi nầy…
Thật ra không phải là tình cờ…Lệ Bí Thư biết hắn hôm nay sẻ tới thăm cụ lảnh đạo nên bà cũng có ý đến đây…Mục đích là để báo cáo với Lý Hoàng Chương …xem ý ông xử lý Lý Quốc Hiệp như thế nào…Tuy nói rằng tốt khoe xấu che nhưng bên trong nội bộ cũng phải nghiêm túc xử lý mới được…
Ngọc Lệ nghe Thái Điệp báo cáo lại sau cuộc gặp gở sáng nay với Đức….Bà vô cùng thưởng thức với cách xử lý của hắn…Đây mới là người làm nên đại sự…
Lệ Bí thư quan sát hắn…Lý Hoàng Chương cũng quan sát hắn..Nét mặt vô cùng nghiêm nghị …Ông đã nghe Lệ Bí thư tường thuật…Nếu quả thật mọi việc đều do hắn trù tinh thì thật không thể tưởng tượng được…
-Cậu thiệt là oai phong nhể…vừa đến thôi đã móc súng bắn lung tung rồi…
-“Dạ bẩm ông..Cháu chỉ làm việc cần phải làm nên không đắn đo nhiều..” Không sợ hãi trước vẻ ‘không hài lòng’ của Lý Hoàng Chương…Đức từ tốn đáp…
-Không đắn đo? Là một mạng người đấy..Cậu còn nói không đắn đo…
-“Dạ phải…Nếu thêm một lần nửa..cháu cũng sẻ làm như vậy” Đức lấy tập hồ sơ mà Phương Anh đưa…để lên bàn…đẩy về phía trước mặt Lý Hoàng Chương…Bí Thư Lệ nhìn tập hồ sơ với ánh mắt hiếu kỳ…
Lý Hoàng Chương cầm tập hồ sơ liếc nhìn…định đọc sơ qua nhưng vẻ mặt càng lúc càng ngưng trọng…Cuối cùng đưa qua cho Lệ Bí Thư…
-Chị tự xem đi…
Lệ Bí Thư tiếp hồ sơ..chăm chú đọc…Bà hít một luồng khí lạnh…Trong tập hố sơ có 4 người…Ba người đàn ông và một người đàn bà,,Ba không quen biết họ..nhưng trực giác cho bà biết người tên Hoàng trong tập hồ sơ nầy là người bị hạ sát đêm qua…Vấn dề là ..Dựa theo ‘chiến tích’ lẩy lừng của bọn người nầy…’Chết’ là còn quá nhẹ...Sao có thể giao du với hai người của Ủy ban nhân dân chinh quyền ?
-“Quá hủ bại rồi” …Lý Hoàng Chương nóng giận…
-“Lảo lảnh đạo..tôi làm ông thất vọng ”.Lệ Bí Thư đứng ra nhận trách nhiệm…
-“Chuyện nầy..không trách chị được…” Lý Hoàng Chương lắc đầu thở dài…Chuyện của Lý Quốc Hiệp …nếu Lệ Bí Thư gánh trách nhiệm..còn ông thì sao?Chính ông đã cất nhắc hắn…
Đức ngồi yên..Chuyên hai tên Hưng,Hiệp không phải là vấn đề hắn quan tâm…Cũng là câu ..’Đèn nhà ai nấy sáng’.Hắn từ xa đến đây không phải là chỏ mồm xen vào nội bộ của người ta…nói người nầy xấu..người kia không tốt…Nên trừng phạt thế nào….Mục đích hắn là xúc tiến việc phân phát đồ cứu trợ…Nhưng xem ra bây giờ có chút phiền phức..Nancy nói người đàn bà kia sẻ không để yên…
Hắn có đủ lực lượng..bọn Thu Tâm…có đủ đồ chơi…bọn người kia đến..chỉ là nộp mạng mà thôi…Vấn đề là sẻ gây không ít náo nhiệt…
-“Người đàn bà trong hình là Đại Tỷ đầu rồng….”Đức nói bâng quơ….
-“Ý của cháu là…” Lệ Bí Thư là đàn bà…không bén nhạy trong chuyện nầy nhưng Lý Hoàng Chương là lảo làng..ông nhìn ra Đức muốn nói gì…
-Thưa ông..Rất có thể bọn người nầy sẻ tìm đến đây..Chừng đó sẻ có không ít náo nhiệt là điều không thể tránh khỏi…
-Vậy cậu có toan tính gì..Hay là báo CA..nhờ họ hổ trợ…
-Chuyện nầy là cháu suy đoán thôi..Cũng không chắc lắm…Nhờ CA hổ trợ cũng tốt nhưng chỉ sợ bức mây động rừng…Néu họ không tới thì thôi..Nếu họ tới thì…tóm trọn ổ…Đó là ý nghỉ của cháu….
-“Hay lắm..Nói như vậy …Có nghỉa là cậu đã có kế hoạch rồi phải không?Cứ thẳng tay mà làm…” Lý Hoàng Chương vổ bàn ủng hộ….Tuy đã cao tuổi nhưng đã từng là quân nhân,dù sao hùng tâm tráng chí vẩn còn…
Lệ Bí Thư từ ngạc nhiên nầy đến ngạc nhiên khác…Lần đầu tiên Bà thấy lảo lảnh đạo có vẻ thưởng thức người trẻ tuổi như vậy…rỏ ràng coi hắn là nhân tài…Nếu đúng như bà nghỉ…tương lai hắn sẻ vô cùng sáng lạng…
-Nhưng mà thưa ông…
-“Ậy..sao lề mề vậy..có gì cứ nói ra…Nhưng..nhị cái gì..” Lý Hoàng Chương vung tay…
-Trong việc nầy..cháu sẻ không đắn đo đâu đấy…ông sẻ không trách phạt chứ?
-“Ngược lại…Lần nầy mi mà đắn đo…Ta sẻ nói Gia Kỳ trị tội mi..biết chưa?” Lý Hoàng Chương nghiêm nghị nói…Nếu tiêu diệt được bọn cặn bả nầy..là có công lớn với xả hội…Đắn đo nhân từ sao được chứ..
-“Có câu nầy của ông.ha ha..thì dể hơn nhiều rồi..Cháu cãm ơn ông trước…” Đức nghiêm túc ngoài miệng ra vẻ sợ sệt ..Trong bụng khoái chí…Cho Gia Kỳ trị tội mình? Giởn hoài..Tui đây trị tôi cô ta một trận là nằm nuổn ra…hắc hắc…
-“Hai người kia..Chị cứ thẳng tay mà làm”..Lý Hoàng Chương nhìn Lệ Bí Thư nghiêm túc nói…
-Dạ..Lảo lảnh đạo…
…
Bí Thư Thái Điệp hôm nay làm việc không được tập trung lắm…Thỉnh thoảng cứ nhìn đồng hồ…hồi họp…Đã gần đến giờ tan tầm…Nàng đang chờ hắn gọi để thảo luận làm sao tiến hành cho ngày mai..Bất giác nét mặt nàng đỏ lên..Thảo luận cái gì chứ…mọi chuyện đã sắp xếp đâu vào đó rồi…Vậy mà mình chờ…
Ngay lúc nầy điện thoại trên bàn vang lên…
-A lô…Tôi là Thái Điệp…
-Hello Thái Điệp…Viêm đây…Happy Birthday…Anh đã đặt bàn sẳn…Chúng ta cùng chúc mừng sinh nhật em nhé…
-“Xin lổi nha Chủ tịch Viêm..Hôm nay không được khỏe lắm..muốn về nhà nghỉ sớm…Khi khác nói chuyện sau…” Điệp Bí Thư nói xong cúp máy..Nàng đang mất hứng..trong lòng oán giận vu vơ…Vùng vằng lấy xách tay mở cửa bước ra ngoài…Một khuôn mặt ‘đáng ghét’ đang nhăn răng cười…
-Anh làm gì ở đây…Đã tới giờ tan tầm…Mọi người đã về hết rồi..anh không thấy sao?...Bí Thư Điệp ‘hung hăng’ phê bình…
-Hi hi..Đã nói trước rồi đó mà..tan tầm tôi mời Bí Thư Điệp đi ăn cơm bàn chút chuyện..cũng là chúc mừnh sinh nhật Bí Thư…Nà..Cô hứa rồi quên sao?Như vậy là không đúng rồi..Là lảnh đạo..Lời nói phải nhất ngôn cửu đỉnh…
-Tôi có hứa hồi nào?
-“Nhưng cô đâu có từ chối chứ…Vậy có nghỉa là coi như hứa rồi…Hi hi…Bí Thư..mời…” Hắn khum người làm ra vẻ ‘quí tộc’ đưa tay mời mệnh phụ phu nhân…
-Lưu manh…
-Cám ơn quá khen…
-“Hi hi..Anh thiệt là…” Bí Thư Thái Điệp bổng biến thành cô gái nhỏ…miệng bật cười như hoa.
***