Thần Y Trọng Sinh

Chương 938




- Vẫn còn thiếu chút nữa.

Trong mắt Mạc Phàm chớp lóe tinh quang, nói.

Hắn nắm quỷ ấn của Quỷ Mị Nhi, chỉ cần qmn có chút ý phản nghịch, sẽ hồn phi phách tán, cho nên hắn không cần phải lo lắng Quỷ Mị Nhi phản bội.

Thiên Hỏa Đại Trận do Quỷ Mị Nhi bảo vệ, cộng thêm Quỷ Mị mà Quỷ Mị Nhi thả ra, Thiên Hỏa Đại Trận có thể tấn công người xâm nhập.

Nhưng như vậy còn chưa đủ.

- Còn cần gì nữa?

Lam Điệp nhíu mày nói.

Theo ý cô, như vậy là đủ rồi, trừ phi có người muốn chết, nếu không không ai dám gây chuyện ở Giang Nam, dù sao tiên hỏa đầy trời, cho dù là Thần Cảnh cũng chưa chắc ngăn cản được.

Mạc Phàm không trả lời, khép hai mắt lại, vận khởi Diễn Thiên Thần Quyết, thần thức như nước chảy mạnh ở sông Tiền Đường, lan tràn ra xung quanh.

Sắc mặt đám Lam Điệp thay đổi, dưới thần thức của Mạc Phàm, cho dù là Bạch Vô Thành có tu vi cao nhất cũng có cảm giác mình như tấm bèo nhỏ bé.

- Thật mạnh!

Sau đó trong trang viên Nam Cung gia Giang Nam, sắc mặt một lão giả khó coi, nhìn về phía chỗ Mạc Phàm.

Trong biệt thự theo phong cách Châu Âu, một nam một nữ Châu Âu đang tiến hành vận động piston nguyên thủy nhất, bỗng nhiên dừng lại, trên mặt lộ ra vẻ không vui.

Nhưng hai người vẫn chỉnh sửa lại quần áo, xuất hiện trên đỉnh biệt thự.

Ở một số căn cứ của Long Tổ tại Giang Nam, một đám người cảm nhận được, ánh mắt lập tức âm tình bất định.

Bên cạnh Giang Nam, trong một ngôi chùa, một hòa thượng và một lão giả mặc trang phục thời Đường đang chơi cờ với nhau, hòa thượng mới cầm quân cờ màu trắng lên, còn chưa kịp hạ xuống.

- Thần thức thật mạnh, là ai lớn gan như vậy?

Thần thức bao trùm luôn là kiêng kị, bởi vì không ai thích bị những người khác dùng thần thức tra xét, càng không thích cảm giác bị thần thức chèn ép.

Trong tình hình chung, có rất ít người dùng thần thức bao phủ thành phố, gặp phải cao thủ rất có khả năng xảy ra xung đột, thậm chí là họa sát thân.

- Ở Giang Nam ngoại trừ tiểu tử kia ra thì còn ai nữa?

Lão giả mặc trang phục thời Đường thở dài nói.

- Ai vậy?

- Mạc Phàm Long Vương tiền nhiệm của Long Tổ.

- Cậu ta muốn làm gì vậy?

- Lát nữa sẽ biết, chắc là sắp rời đi rồi.

Lão giả lạnh nhạt nói.

Không chỉ những người này, trong giáo đường cổ xưa ở khu tây Giang Nam, trên một ngọn núi phía Bắc Giang Nam, phàm là tu sĩ cảnh giới Tiên Thiên ở trong Giang Nam, sau khi cảm nhận được thần thức cường đại này thì vẻ mặt ngẩn ra, tất cả đều nhìn về phía trang viên Mạc gia, lẳng lặng chờ đợi.

Mãi đến khi thần thức bao trùm toàn bộ Giang Nam, lúc này Mạc Phàm mới dừng phóng thần thức.

Hắn mở hai mắt ra, tinh quang như ánh nắng sớm nở rộ trong mắt hắn.

Rõ ràng là mở to mắt, đôi mắt to lớn, lạnh lùng, uy nghiêm cũng đang mở trước mắt tất cả cao thủ Tiên Thiên ở Giang Nam, trôi nổi trên không, mang theo uy áp rất mạnh nhìn xuống những người này.

- Tôi, Mạc Phàm!

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Giọng nói như sấm âm truyền qua hư không, vang lên không ngớt bên tai bọn họ.

Có một số người nhíu mày, lộ ra bất mãn hoặc phẫn nộ, có một số người thì thân thể run lên, không dám thở mạnh, càng không dám nói gì.

Thần niệm bao phủ, truyền âm qua hư không, ở trước mặt cao thủ như vậy, không có thực lực thì bớt nói tốt hơn.

- Tất cả cao thủ Tiên Thiên, mặc kệ các người là ai, cho các người một tiếng rời khỏi Giang Nam, hoặc tự phong ấn tu vi của mình đến dưới Tiên Thiên, nếu không thì chết, các người tự mình lựa chọn.

- Cao thủ Tiên Thiên bên ngoài Giang Nam, không quản các người là ai, không được sự cho phép của tôi không cho phép tiến vào Giang Nam trong vòng một tháng, nếu không tôi lựa chọn giúp các người, chết.

Giọng Mạc Phàm cao lên, lạnh lùng nói.

Nếu muốn phòng ngừa có người nhân cơ hội mà vào, vậy thì định ra quy củ, những người làm trái với quy củ của hắn đều phải chết, như vậy mới có thể đảm bảo an toàn của Giang Nam.

Hắn vừa nói xong, mắt không ít người nheo lại, lộ ra vẻ sắc lạnh.

Trên biệt thự theo phong cách Châu Âu, người đàn ông trong đôi nam nữ mặc áo ngủ nói tiếng Hoa Hạ không thuần thục, nói với đôi mắt to lớn trên bầu trời:

- Mạc tiên sinh, cậu làm như vậy quá bá đạo rồi, Hoa Hạ là nước lễ nghi, làm như vậy sẽ phá hủy hình tượng tốt bụng của Hoa Hạ, cũng đang phá hoại tình hữu nghị giữa chúng tôi và Hoa Hạ đó.

Mặt Mạc Phàm không chút thay đổi, hắn khẽ dời mắt, phần lớn thần thức rơi vào người người đàn ông Châu Âu kia.

- Anh bất mãn sao?

Lúc này dùng Hoa Hạ, dùng lễ nghi đè ép hắn, anh ta cảm thấy có tác dụng sao?

Mấy thứ này đã như giấy với người đàn ông Châu Âu này, lại càng như vậy đối với hắn.

Người đàn ông nhíu mày, quả đấm nắm chặt lại.

- Nếu tôi nói bất mãn thì sao?Người đàn ông nghiến răng nói.

Anh ta đường đường là cao thủ Tiên Thiên, muốn anh ta áp thực lực xuống dưới Tiên Thiên, chuyện này giống như bảo bá tước như anh ta làm nam tước cấp thấp.

Giang Nam tụ tập nhiều thế lực như vậy, anh ta không tin Mạc Phàm dám làm gì anh ta.

- Nếu bất mãn, vậy anh xem thứ này có thể khiến anh hài lòng hay không.

Mạc Phàm vừa nói xong, thiên hỏa như ngôi sao đầy trời lập tức xuất hiện trong hư không trước mắt những người này, ngọn lửa nóng cháy tùy ý mà ra, trong chớp mắt khiến nhiệt độ tăng cao, không chỗ nào không có, khó mà đếm hết được, bao bọc mọi người ở bên trong.

Nhìn thấy những đốm lửa này, cho dù là ai đều thay đổi sắc mặt, mồ hôi lạnh chảy đầy lưng bọn họ.

- Chuyện này…

- Đây là tiên hỏa sao?

- Nhiều như vậy!

Ý niệm của Mạc Phàm vừa động, thiên hỏa đầy trời lập tức bay về phía người đàn ông Châu Âu, vây quanh hai người tầng tầng lớp lớp, càng ngày càng nhiều, nhìn vô cùng rực rỡ.

Cùng lúc đó, rất nhiều thiên hỏa nhanh chóng ngưng tụ lại, hình thành bóng dáng màu đỏ tương tự như Mạc Phàm, xuất hiện trước mặt mọi người.

- Anh còn ý kiến gì?

Mạc Phàm buông mí mắt, lạnh nhạt hỏi.

Người đàn ông Châu Âu nhíu chặt mày, sắc mặt người phụ nữ thì càng tái nhợt.

Bọn họ không biết những đốm lửa này, nhưng thân là cao thủ Tiên Thiên, sao có thể không cảm nhận được uy lực của đốm lửa kia.

Nếu đốm lửa này chỉ nhỏ bé bọn họ còn ngăn cản được, nhưng cả Giang Nam đều bao phủ trong đốm lửa này, nếu những đốm lửa này phát động công kích, chưa đến một phút đồng hồ, chắc chắn bọn họ sẽ bị thiêu thành tro tàn.

Mỹ nữ Châu Âu quần áo không chỉnh tề kéo áo ngủ người đàn ông, lắc đầu.

Người đàn ông nhìn thoáng qua Mạc Phàm vô cùng bình tĩnh, do dự một lát, đặt một tay ở ngực và hơi cúi người như người phụ nữ kia.

- Mạc tiên sinh, mong cậu tha thứ cho ngu xuẩn lúc trước của tôi, chúng tôi nguyện ý nghe theo quy định của Mạc tiên sinh, cũng đảm bảo không gây chuyện ở Giang Nam, cũng mong Mạc tiên sinh bảo vệ an toàn của chúng tôi.

Mạc Phàm bưng một chén trà lên uống một ngụm, lúc này mới nói.

- Có thể, trong vòng một tháng không được tranh đấu ở Giang Nam, người nào vi phạm, chết!

Những lời này vừa vang lên, thiên hỏa tụ tập xung quanh những người này tán đi, đôi mắt trên bầu trời cũng nhắm lại, nhưng thần thức không lập tức tán đi.

- Cảm ơn Mạc tiên sinh.

Người đàn ông Châu Âu liếc mắt nhìn nơi Mạc Phàm biến mất với vẻ sợ hãi, lúc này mới chậm rãi đứng thẳng, sau lưng áo ngủ đã ướt đẫm mồ hôi, dính sát vào người.

Những người khác cũng thở sâu một hơi, mãi mà chưa thể bình tĩnh.

- Đây là sắp xảy ra chuyện lớn rồi sao? - Vẫn còn thiếu chút nữa.

Trong mắt Mạc Phàm chớp lóe tinh quang, nói.

Hắn nắm quỷ ấn của Quỷ Mị Nhi, chỉ cần qmn có chút ý phản nghịch, sẽ hồn phi phách tán, cho nên hắn không cần phải lo lắng Quỷ Mị Nhi phản bội.

Thiên Hỏa Đại Trận do Quỷ Mị Nhi bảo vệ, cộng thêm Quỷ Mị mà Quỷ Mị Nhi thả ra, Thiên Hỏa Đại Trận có thể tấn công người xâm nhập.

Nhưng như vậy còn chưa đủ.

- Còn cần gì nữa?

Lam Điệp nhíu mày nói.

Theo ý cô, như vậy là đủ rồi, trừ phi có người muốn chết, nếu không không ai dám gây chuyện ở Giang Nam, dù sao tiên hỏa đầy trời, cho dù là Thần Cảnh cũng chưa chắc ngăn cản được.

Mạc Phàm không trả lời, khép hai mắt lại, vận khởi Diễn Thiên Thần Quyết, thần thức như nước chảy mạnh ở sông Tiền Đường, lan tràn ra xung quanh.

Sắc mặt đám Lam Điệp thay đổi, dưới thần thức của Mạc Phàm, cho dù là Bạch Vô Thành có tu vi cao nhất cũng có cảm giác mình như tấm bèo nhỏ bé.

- Thật mạnh!

Sau đó trong trang viên Nam Cung gia Giang Nam, sắc mặt một lão giả khó coi, nhìn về phía chỗ Mạc Phàm.

Trong biệt thự theo phong cách Châu Âu, một nam một nữ Châu Âu đang tiến hành vận động piston nguyên thủy nhất, bỗng nhiên dừng lại, trên mặt lộ ra vẻ không vui.

Nhưng hai người vẫn chỉnh sửa lại quần áo, xuất hiện trên đỉnh biệt thự.

Ở một số căn cứ của Long Tổ tại Giang Nam, một đám người cảm nhận được, ánh mắt lập tức âm tình bất định.

Bên cạnh Giang Nam, trong một ngôi chùa, một hòa thượng và một lão giả mặc trang phục thời Đường đang chơi cờ với nhau, hòa thượng mới cầm quân cờ màu trắng lên, còn chưa kịp hạ xuống.

- Thần thức thật mạnh, là ai lớn gan như vậy?

Thần thức bao trùm luôn là kiêng kị, bởi vì không ai thích bị những người khác dùng thần thức tra xét, càng không thích cảm giác bị thần thức chèn ép.

Trong tình hình chung, có rất ít người dùng thần thức bao phủ thành phố, gặp phải cao thủ rất có khả năng xảy ra xung đột, thậm chí là họa sát thân.

- Ở Giang Nam ngoại trừ tiểu tử kia ra thì còn ai nữa?

Lão giả mặc trang phục thời Đường thở dài nói.

- Ai vậy?

- Mạc Phàm Long Vương tiền nhiệm của Long Tổ.

- Cậu ta muốn làm gì vậy?

- Lát nữa sẽ biết, chắc là sắp rời đi rồi.

Lão giả lạnh nhạt nói.

Không chỉ những người này, trong giáo đường cổ xưa ở khu tây Giang Nam, trên một ngọn núi phía Bắc Giang Nam, phàm là tu sĩ cảnh giới Tiên Thiên ở trong Giang Nam, sau khi cảm nhận được thần thức cường đại này thì vẻ mặt ngẩn ra, tất cả đều nhìn về phía trang viên Mạc gia, lẳng lặng chờ đợi.

Mãi đến khi thần thức bao trùm toàn bộ Giang Nam, lúc này Mạc Phàm mới dừng phóng thần thức.

Hắn mở hai mắt ra, tinh quang như ánh nắng sớm nở rộ trong mắt hắn.

Rõ ràng là mở to mắt, đôi mắt to lớn, lạnh lùng, uy nghiêm cũng đang mở trước mắt tất cả cao thủ Tiên Thiên ở Giang Nam, trôi nổi trên không, mang theo uy áp rất mạnh nhìn xuống những người này.

- Tôi, Mạc Phàm!

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Giọng nói như sấm âm truyền qua hư không, vang lên không ngớt bên tai bọn họ.

Có một số người nhíu mày, lộ ra bất mãn hoặc phẫn nộ, có một số người thì thân thể run lên, không dám thở mạnh, càng không dám nói gì.

Thần niệm bao phủ, truyền âm qua hư không, ở trước mặt cao thủ như vậy, không có thực lực thì bớt nói tốt hơn.

- Tất cả cao thủ Tiên Thiên, mặc kệ các người là ai, cho các người một tiếng rời khỏi Giang Nam, hoặc tự phong ấn tu vi của mình đến dưới Tiên Thiên, nếu không thì chết, các người tự mình lựa chọn.

- Cao thủ Tiên Thiên bên ngoài Giang Nam, không quản các người là ai, không được sự cho phép của tôi không cho phép tiến vào Giang Nam trong vòng một tháng, nếu không tôi lựa chọn giúp các người, chết.

Giọng Mạc Phàm cao lên, lạnh lùng nói.

Nếu muốn phòng ngừa có người nhân cơ hội mà vào, vậy thì định ra quy củ, những người làm trái với quy củ của hắn đều phải chết, như vậy mới có thể đảm bảo an toàn của Giang Nam.

Hắn vừa nói xong, mắt không ít người nheo lại, lộ ra vẻ sắc lạnh.

Trên biệt thự theo phong cách Châu Âu, người đàn ông trong đôi nam nữ mặc áo ngủ nói tiếng Hoa Hạ không thuần thục, nói với đôi mắt to lớn trên bầu trời:

- Mạc tiên sinh, cậu làm như vậy quá bá đạo rồi, Hoa Hạ là nước lễ nghi, làm như vậy sẽ phá hủy hình tượng tốt bụng của Hoa Hạ, cũng đang phá hoại tình hữu nghị giữa chúng tôi và Hoa Hạ đó.

Mặt Mạc Phàm không chút thay đổi, hắn khẽ dời mắt, phần lớn thần thức rơi vào người người đàn ông Châu Âu kia.

- Anh bất mãn sao?

Lúc này dùng Hoa Hạ, dùng lễ nghi đè ép hắn, anh ta cảm thấy có tác dụng sao?

Mấy thứ này đã như giấy với người đàn ông Châu Âu này, lại càng như vậy đối với hắn.

Người đàn ông nhíu mày, quả đấm nắm chặt lại.

- Nếu tôi nói bất mãn thì sao?Người đàn ông nghiến răng nói.

Anh ta đường đường là cao thủ Tiên Thiên, muốn anh ta áp thực lực xuống dưới Tiên Thiên, chuyện này giống như bảo bá tước như anh ta làm nam tước cấp thấp.

Giang Nam tụ tập nhiều thế lực như vậy, anh ta không tin Mạc Phàm dám làm gì anh ta.

- Nếu bất mãn, vậy anh xem thứ này có thể khiến anh hài lòng hay không.

Mạc Phàm vừa nói xong, thiên hỏa như ngôi sao đầy trời lập tức xuất hiện trong hư không trước mắt những người này, ngọn lửa nóng cháy tùy ý mà ra, trong chớp mắt khiến nhiệt độ tăng cao, không chỗ nào không có, khó mà đếm hết được, bao bọc mọi người ở bên trong.

Nhìn thấy những đốm lửa này, cho dù là ai đều thay đổi sắc mặt, mồ hôi lạnh chảy đầy lưng bọn họ.

- Chuyện này…

- Đây là tiên hỏa sao?

- Nhiều như vậy!

Ý niệm của Mạc Phàm vừa động, thiên hỏa đầy trời lập tức bay về phía người đàn ông Châu Âu, vây quanh hai người tầng tầng lớp lớp, càng ngày càng nhiều, nhìn vô cùng rực rỡ.

Cùng lúc đó, rất nhiều thiên hỏa nhanh chóng ngưng tụ lại, hình thành bóng dáng màu đỏ tương tự như Mạc Phàm, xuất hiện trước mặt mọi người.

- Anh còn ý kiến gì?

Mạc Phàm buông mí mắt, lạnh nhạt hỏi.

Người đàn ông Châu Âu nhíu chặt mày, sắc mặt người phụ nữ thì càng tái nhợt.

Bọn họ không biết những đốm lửa này, nhưng thân là cao thủ Tiên Thiên, sao có thể không cảm nhận được uy lực của đốm lửa kia.

Nếu đốm lửa này chỉ nhỏ bé bọn họ còn ngăn cản được, nhưng cả Giang Nam đều bao phủ trong đốm lửa này, nếu những đốm lửa này phát động công kích, chưa đến một phút đồng hồ, chắc chắn bọn họ sẽ bị thiêu thành tro tàn.

Mỹ nữ Châu Âu quần áo không chỉnh tề kéo áo ngủ người đàn ông, lắc đầu.

Người đàn ông nhìn thoáng qua Mạc Phàm vô cùng bình tĩnh, do dự một lát, đặt một tay ở ngực và hơi cúi người như người phụ nữ kia.

- Mạc tiên sinh, mong cậu tha thứ cho ngu xuẩn lúc trước của tôi, chúng tôi nguyện ý nghe theo quy định của Mạc tiên sinh, cũng đảm bảo không gây chuyện ở Giang Nam, cũng mong Mạc tiên sinh bảo vệ an toàn của chúng tôi.

Mạc Phàm bưng một chén trà lên uống một ngụm, lúc này mới nói.

- Có thể, trong vòng một tháng không được tranh đấu ở Giang Nam, người nào vi phạm, chết!

Những lời này vừa vang lên, thiên hỏa tụ tập xung quanh những người này tán đi, đôi mắt trên bầu trời cũng nhắm lại, nhưng thần thức không lập tức tán đi.

- Cảm ơn Mạc tiên sinh.

Người đàn ông Châu Âu liếc mắt nhìn nơi Mạc Phàm biến mất với vẻ sợ hãi, lúc này mới chậm rãi đứng thẳng, sau lưng áo ngủ đã ướt đẫm mồ hôi, dính sát vào người.

Những người khác cũng thở sâu một hơi, mãi mà chưa thể bình tĩnh.

- Đây là sắp xảy ra chuyện lớn rồi sao?