Thần Y Trọng Sinh

Chương 917




Trong trang viên Long Hoa Hội, Dạ Vô Nhai giơ tay lau vết máu ở khóe miệng, đứng dậy, trong mắt chớp lóe hung quang, nhìn về phía Mạc Phàm biến mất.

Ông ta đường đường là hội trưởng của Long Hoa Hội, lại bị Mạc Phàm ngược như một con chó.

Chuyện này như hoàng đế một quốc gia, nhưng bị một tên hai lúa giẫm không ngẩng đầu lên được.

- Đáng chết!

Một quyền của Dạ Vô Nhai đánh lên tảng đá cao bằng một người bên cạnh.

“Bùm!” Tảng đá biến thành cát mềm, bay ra bốn phía.

Phát ti3t xong Dạ Vô Nhai mới bình tĩnh lại.

- Mạc Phàm này đúng là không tầm thường.

Tu La thấy Dạ Vô Nhai dừng tay, lẩm bẩm nói.

Chưa từng gặp Mạc Phàm, anh ta còn cảm thấy Mạc Phàm hữu danh vô thực, dù sao Mạc Phàm còn chưa tới 20 tuổi.

Trong nhận thức của đa số người, không có gì đáng sợ, mãi đến khi gặp Mạc Phàm anh ta mới biết Mạc Phàm mạnh cỡ nào.

Anh ta và Mạc Phàm đều xem như là cường giả hiếm có, ở trước mặt chút phân thần của Mạc Phàm, anh ta như gà đất chó kiểng.

Hơn nữa từ đầu đến cuối Mạc Phàm không coi trọng anh ta.

Anh ta sống lâu như vậy, chưa từng thấy người trẻ tuổi nào khí phách như Mạc Phàm.

- Không đơn giản thì thế nào, lần này tôi phải khiến cậu ta chết.

Dạ Vô Nhai tức giận nói.

Mạc Phàm vốn bại bởi thủ đoạn của Long Hoa Hội, nhưng đánh bại thiết kế thả Long Vương U Châu của bọn họ, bây giờ ngay cả bia Địa Giới cũng bị cướp đi!

Mạc Phàm dựa vào sức mạnh của bản thân ép ông ta đến bước đường cùng, tuyệt đối không thể giữ Mạc Phàm.

- Hội trưởng Dạ, ông chuẩn bị làm gì đây?

Tu La nhướn mày, tò mò hỏi.

- Tôi dẫn Dạ Tình đến Chúng Thần Sơn, dụ Mạc Phàm tới đó.

Dạ Vô Nhai lạnh lùng nói.

- Hửm?

Trước mắt Tu La sáng lên, vui mừng xuất hiện trong đó.

Một nha đầu bên cạnh Dạ Tình có thể dụ Mạc Phàm tới Chúng Thần Sơn hay không thì anh ta không chắc chắn, nhưng Dạ Tình thì chắc chắn có thể.

Lúc trước Dạ Vô Nhai không tiếp nhận mang Dạ Tình tới Chúng Thần Sơn, lần này anh ta không nói, Dạ Vô Nhai tự mình đồng ý, đúng là phẫn nộ khiến người ta điên cuồng.

- Hội trưởng Dạ anh minh, đợi Mạc Phàm bị bắt ở Chúng Thần Sơn, bia Địa Giới, Tam Thư của hội trưởng Dạ vẫn là của hội trưởng Dạ, không ai cướp với Long Hoa Hội.

Tu La mỉm cười nói.

- Tốt nhất là như vậy.

Dạ Vô Nhai hừ lạnh một tiếng, tức giận nói.

Tu La thấy cơn giận của Dạ Vô Nhai vẫn còn sót lại chưa tiêu, chớp chớp mắt, lập tức cười khẽ.

- Thực ra hội trưởng Dạ không cần quá tức giận, tuy tiểu tử kia đoạt bia Địa Giới, mục đích của chúng ta cũng gần như đạt được, không phải tiểu tử kia đã đoạn tuyệt với Long Tổ sao, lực lượng của tiểu tử này bị suy yếu, chúng ta chỉ cần đợi Mạc Phàm tự mình đến Chúng Thần Sơn, ngồi mát ăn bát vàng là được.

- Đương nhiên nếu hội trưởng Dạ còn bất mãn, chúng tôi có thể tiến thêm một bước làm suy yếu thế lực của Mạc Phàm, ví dụ như tách đám người bên cạnh cậu ta ra, theo tôi được biết, bên cạnh Mạc Phàm có bốn đồ đệ, bốn hộ vệ, thực lực cũng không tệ, nếu để bọn họ thù hận nhau, Mạc Phàm thật sự cô độc rồi.

- Mấy tôm tép nhãi nhép mà thôi, không cần thiết phải ra tay, lần này tôi cần ra tay diệt tên súc sinh Mạc Phàm.

Dạ Vô Nhai trầm giọng nói.

Mấy lần trước ông ta quá coi thường Mạc Phàm, cho nên không thu thập được Mạc Phàm, bị Mạc Phàm vả mặt.

Lần này ông ta nhất định phải khiến Mạc Phàm chết không có chỗ chôn.

- Dạ Vô Nhai ông định chuẩn bị dùng vũ khí tiên tiến sao?

Tu La tò mò hỏi.

Mạc Phàm mới rời khỏi thủ đô, tuyệt đối có thể dùng vũ khí tiên tiến trên đường.

- Tu La, cậu quá coi thường Dạ Vô Nhai tôi rồi, nếu tôi nói không sử dụng vũ khí tiên tiến với Mạc Phàm trên đường thì không sử dụng.

Dạ Vô Nhai liếc mắt nhìn Tu La một cái nói.

Ông ta đã phái người nói với Mạc Phàm không dùng vũ khí tiên tiến, cho dù vũ khí tiên tiến có thể giết Mạc Phàm, ông ta cũng không lật lọng.

Như vậy ông ta còn là hội trưởng của Long Hoa Hội sao?

Huống chi dáng vẻ của Mạc Phàm giống như không sợ vũ khí tiên tiến, cho dù sử dụng vũ khí tiên tiến chưa chắc đã thành công.

Cho nên ông ta sẽ để Mạc Phàm bình yên rời khỏi thủ đô.

- Là tôi lấy lòng dạ tiểu nhân đo lòng dạ quân tử, nếu không dùng vũ khí tiên tiến, thì là?

Tu La cẩn thận nói.

Long Hoa Hội ngoại trừ Tam Thư và bia Địa Giới ra, anh ta thật sự không nghĩ ra còn gì.

- Cậu nghĩ rằng Long Hoa Hội tôi thật sự chỉ từ Thanh Bang ra đơn giản như vậy sao?

Dạ Vô Nhai hừ lạnh một tiếng nói.

Nguồn gốc của Long Hoa Hội bọn họ ở thời chiến tranh, người sáng lập Long Hoa Hội là một vị trưởng lão của Thanh Bang.

Người sáng lập ra Long Hoa Hội này vốn rất có hi vọng thành bang chủ Thanh Bang, cuối cùng dẫn theo một đám người rời khỏi Thanh Bang, cùng đám người này thành lập Long Hoa Hội có thực lực không kém Thanh Bang.

Đây là bản cũ rất nhiều người biết, rất nhiều người không biết rằng, sở dĩ người sáng lập ra Long Hoa Hội bọn họ gia nhập Thanh Bang, chỉ vì che giấu thân phận của mình.

Nếu chỉ là trưởng lão Thanh Bang rời đi, cho dù thiên phú đáng sợ thế nào, sao có thể phát triển Long Hoa Hội đến tình trạng hiện giờ chỉ trong vài chục năm, ngay cả Long Tổ đều e ngại Long Hoa Hạ ba phần.

Sở dĩ Long Hoa Hội có thế lực hôm nay, phần lớn vì thân phận chân chính của người sáng lập Long Hoa Hội là đệ tử nội môn của Nho Môn Sơn Ngoại Sơn.

Chính vì thân phận này, bọn họ mới có Tam Thư, Tam Thánh Bút và bia Địa Giới.

- Chẳng lẽ truyền thuyết là thật?

Tu La nhướn mày, vẻ kinh ngạc xuất hiện trong mắt anh ta.

Không phải Thanh Bang bọn họ không điều tra về Long Hoa Hội, dù sao Long Hoa Hội phát triển quá nhanh.

Điều tra rất lâu, cuối cùng không có kết quả gì.

Chỉ nghe người ta suy đoán, hình như Long Hoa Hội có quan hệ với Nho Môn Sơn Ngoại Sơn.

- Tôi sẽ đến Sơn Ngoại Sơn một chuyến, mời người của Nho Môn Sơn Ngoại Sơn đối phó Mạc Phàm, nếu nhân hải của Nho Môn không đối phó được Mạc Phàm, vậy thì mời thần tiên của Thánh Môn Thiên Ngoại Thiên đối phó cậu ta, tôi không tin cậu ta còn trên cả Thiên Ngoại Thiên.

Dạ Vô Nhai nắm chặt tay nói.

Người sáng lập ra Long Hoa Hội bọn họ từ Sơn Ngoại Sơn ra, nhưng có quan hệ rất mật thiết với một vị cường giả của Thiên Ngoại Thiên.

Vị cường giả kia đồng ý giúp Long Hoa Hội ba lần, đến bây giờ cơ hội ba lần này chỉ còn hai lần.

Nếu Sơn Ngoại Sơn không đè ép được Mạc Phàm, vậy thì bảo Thiên Ngoại Thiên tới đè Mạc Phàm.

Nghe Dạ Vô Nhai nói, Tu La hít vào một hơi khí lạnh.

Trong truyền thuyết Long Hoa Hội chỉ có quan hệ với Sơn Ngoại Sơn, không ngờ còn có quan hệ với Thiên Ngoại Thiên càng thần bí trong truyền thuyết.

- Chuyện này…

May mà khi người sáng lập ra Long Hoa Hội rời khỏi Thanh Bang, bọn họ không ra tay đối phó người kia, nếu không Thanh Bang bọn họ đã không tồn tại rồi.

Nhưng như vậy thì dễ rồi.

Đối với thế tục mà nói, Sơn Ngoại Sơn giống như Tiên giới, nếu có thể mời được người của Sơn Ngoại Sơn, đơn giản hơn dẫn Mạc Phàm tới Chúng Thần Sơn một chút.

Chỉ cần Dạ Vô Nhai mời người của Sơn Ngoại Sơn, có khả năng không cần dụ Mạc Phàm tới Chúng Thần Sơn, cũng có thể giết Mạc Phàm.

- Hội trưởng Dạ, cần tôi làm gì không?

Tu La cung kính hỏi.

- Cậu sao?

Dạ Vô Nhai lạnh lùng liếc Tu La một cái.

- Đúng vậy, hội trưởng Dạ.

- Đợi là được rồi.

Dạ Vô Nhai nói xong xoay người rời đi. Trong trang viên Long Hoa Hội, Dạ Vô Nhai giơ tay lau vết máu ở khóe miệng, đứng dậy, trong mắt chớp lóe hung quang, nhìn về phía Mạc Phàm biến mất.

Ông ta đường đường là hội trưởng của Long Hoa Hội, lại bị Mạc Phàm ngược như một con chó.

Chuyện này như hoàng đế một quốc gia, nhưng bị một tên hai lúa giẫm không ngẩng đầu lên được.

- Đáng chết!

Một quyền của Dạ Vô Nhai đánh lên tảng đá cao bằng một người bên cạnh.

“Bùm!” Tảng đá biến thành cát mềm, bay ra bốn phía.

Phát ti3t xong Dạ Vô Nhai mới bình tĩnh lại.

- Mạc Phàm này đúng là không tầm thường.

Tu La thấy Dạ Vô Nhai dừng tay, lẩm bẩm nói.

Chưa từng gặp Mạc Phàm, anh ta còn cảm thấy Mạc Phàm hữu danh vô thực, dù sao Mạc Phàm còn chưa tới 20 tuổi.

Trong nhận thức của đa số người, không có gì đáng sợ, mãi đến khi gặp Mạc Phàm anh ta mới biết Mạc Phàm mạnh cỡ nào.

Anh ta và Mạc Phàm đều xem như là cường giả hiếm có, ở trước mặt chút phân thần của Mạc Phàm, anh ta như gà đất chó kiểng.

Hơn nữa từ đầu đến cuối Mạc Phàm không coi trọng anh ta.

Anh ta sống lâu như vậy, chưa từng thấy người trẻ tuổi nào khí phách như Mạc Phàm.

- Không đơn giản thì thế nào, lần này tôi phải khiến cậu ta chết.

Dạ Vô Nhai tức giận nói.

Mạc Phàm vốn bại bởi thủ đoạn của Long Hoa Hội, nhưng đánh bại thiết kế thả Long Vương U Châu của bọn họ, bây giờ ngay cả bia Địa Giới cũng bị cướp đi!

Mạc Phàm dựa vào sức mạnh của bản thân ép ông ta đến bước đường cùng, tuyệt đối không thể giữ Mạc Phàm.

- Hội trưởng Dạ, ông chuẩn bị làm gì đây?

Tu La nhướn mày, tò mò hỏi.

- Tôi dẫn Dạ Tình đến Chúng Thần Sơn, dụ Mạc Phàm tới đó.

Dạ Vô Nhai lạnh lùng nói.

- Hửm?

Trước mắt Tu La sáng lên, vui mừng xuất hiện trong đó.

Một nha đầu bên cạnh Dạ Tình có thể dụ Mạc Phàm tới Chúng Thần Sơn hay không thì anh ta không chắc chắn, nhưng Dạ Tình thì chắc chắn có thể.

Lúc trước Dạ Vô Nhai không tiếp nhận mang Dạ Tình tới Chúng Thần Sơn, lần này anh ta không nói, Dạ Vô Nhai tự mình đồng ý, đúng là phẫn nộ khiến người ta điên cuồng.

- Hội trưởng Dạ anh minh, đợi Mạc Phàm bị bắt ở Chúng Thần Sơn, bia Địa Giới, Tam Thư của hội trưởng Dạ vẫn là của hội trưởng Dạ, không ai cướp với Long Hoa Hội.

Tu La mỉm cười nói.

- Tốt nhất là như vậy.

Dạ Vô Nhai hừ lạnh một tiếng, tức giận nói.

Tu La thấy cơn giận của Dạ Vô Nhai vẫn còn sót lại chưa tiêu, chớp chớp mắt, lập tức cười khẽ.

- Thực ra hội trưởng Dạ không cần quá tức giận, tuy tiểu tử kia đoạt bia Địa Giới, mục đích của chúng ta cũng gần như đạt được, không phải tiểu tử kia đã đoạn tuyệt với Long Tổ sao, lực lượng của tiểu tử này bị suy yếu, chúng ta chỉ cần đợi Mạc Phàm tự mình đến Chúng Thần Sơn, ngồi mát ăn bát vàng là được.

- Đương nhiên nếu hội trưởng Dạ còn bất mãn, chúng tôi có thể tiến thêm một bước làm suy yếu thế lực của Mạc Phàm, ví dụ như tách đám người bên cạnh cậu ta ra, theo tôi được biết, bên cạnh Mạc Phàm có bốn đồ đệ, bốn hộ vệ, thực lực cũng không tệ, nếu để bọn họ thù hận nhau, Mạc Phàm thật sự cô độc rồi.

- Mấy tôm tép nhãi nhép mà thôi, không cần thiết phải ra tay, lần này tôi cần ra tay diệt tên súc sinh Mạc Phàm.

Dạ Vô Nhai trầm giọng nói.

Mấy lần trước ông ta quá coi thường Mạc Phàm, cho nên không thu thập được Mạc Phàm, bị Mạc Phàm vả mặt.

Lần này ông ta nhất định phải khiến Mạc Phàm chết không có chỗ chôn.

- Dạ Vô Nhai ông định chuẩn bị dùng vũ khí tiên tiến sao?

Tu La tò mò hỏi.

Mạc Phàm mới rời khỏi thủ đô, tuyệt đối có thể dùng vũ khí tiên tiến trên đường.

- Tu La, cậu quá coi thường Dạ Vô Nhai tôi rồi, nếu tôi nói không sử dụng vũ khí tiên tiến với Mạc Phàm trên đường thì không sử dụng.

Dạ Vô Nhai liếc mắt nhìn Tu La một cái nói.

Ông ta đã phái người nói với Mạc Phàm không dùng vũ khí tiên tiến, cho dù vũ khí tiên tiến có thể giết Mạc Phàm, ông ta cũng không lật lọng.

Như vậy ông ta còn là hội trưởng của Long Hoa Hội sao?

Huống chi dáng vẻ của Mạc Phàm giống như không sợ vũ khí tiên tiến, cho dù sử dụng vũ khí tiên tiến chưa chắc đã thành công.

Cho nên ông ta sẽ để Mạc Phàm bình yên rời khỏi thủ đô.

- Là tôi lấy lòng dạ tiểu nhân đo lòng dạ quân tử, nếu không dùng vũ khí tiên tiến, thì là?

Tu La cẩn thận nói.

Long Hoa Hội ngoại trừ Tam Thư và bia Địa Giới ra, anh ta thật sự không nghĩ ra còn gì.

- Cậu nghĩ rằng Long Hoa Hội tôi thật sự chỉ từ Thanh Bang ra đơn giản như vậy sao?

Dạ Vô Nhai hừ lạnh một tiếng nói.

Nguồn gốc của Long Hoa Hội bọn họ ở thời chiến tranh, người sáng lập Long Hoa Hội là một vị trưởng lão của Thanh Bang.

Người sáng lập ra Long Hoa Hội này vốn rất có hi vọng thành bang chủ Thanh Bang, cuối cùng dẫn theo một đám người rời khỏi Thanh Bang, cùng đám người này thành lập Long Hoa Hội có thực lực không kém Thanh Bang.

Đây là bản cũ rất nhiều người biết, rất nhiều người không biết rằng, sở dĩ người sáng lập ra Long Hoa Hội bọn họ gia nhập Thanh Bang, chỉ vì che giấu thân phận của mình.

Nếu chỉ là trưởng lão Thanh Bang rời đi, cho dù thiên phú đáng sợ thế nào, sao có thể phát triển Long Hoa Hội đến tình trạng hiện giờ chỉ trong vài chục năm, ngay cả Long Tổ đều e ngại Long Hoa Hạ ba phần.

Sở dĩ Long Hoa Hội có thế lực hôm nay, phần lớn vì thân phận chân chính của người sáng lập Long Hoa Hội là đệ tử nội môn của Nho Môn Sơn Ngoại Sơn.

Chính vì thân phận này, bọn họ mới có Tam Thư, Tam Thánh Bút và bia Địa Giới.

- Chẳng lẽ truyền thuyết là thật?

Tu La nhướn mày, vẻ kinh ngạc xuất hiện trong mắt anh ta.

Không phải Thanh Bang bọn họ không điều tra về Long Hoa Hội, dù sao Long Hoa Hội phát triển quá nhanh.

Điều tra rất lâu, cuối cùng không có kết quả gì.

Chỉ nghe người ta suy đoán, hình như Long Hoa Hội có quan hệ với Nho Môn Sơn Ngoại Sơn.

- Tôi sẽ đến Sơn Ngoại Sơn một chuyến, mời người của Nho Môn Sơn Ngoại Sơn đối phó Mạc Phàm, nếu nhân hải của Nho Môn không đối phó được Mạc Phàm, vậy thì mời thần tiên của Thánh Môn Thiên Ngoại Thiên đối phó cậu ta, tôi không tin cậu ta còn trên cả Thiên Ngoại Thiên.

Dạ Vô Nhai nắm chặt tay nói.

Người sáng lập ra Long Hoa Hội bọn họ từ Sơn Ngoại Sơn ra, nhưng có quan hệ rất mật thiết với một vị cường giả của Thiên Ngoại Thiên.

Vị cường giả kia đồng ý giúp Long Hoa Hội ba lần, đến bây giờ cơ hội ba lần này chỉ còn hai lần.

Nếu Sơn Ngoại Sơn không đè ép được Mạc Phàm, vậy thì bảo Thiên Ngoại Thiên tới đè Mạc Phàm.

Nghe Dạ Vô Nhai nói, Tu La hít vào một hơi khí lạnh.

Trong truyền thuyết Long Hoa Hội chỉ có quan hệ với Sơn Ngoại Sơn, không ngờ còn có quan hệ với Thiên Ngoại Thiên càng thần bí trong truyền thuyết.

- Chuyện này…

May mà khi người sáng lập ra Long Hoa Hội rời khỏi Thanh Bang, bọn họ không ra tay đối phó người kia, nếu không Thanh Bang bọn họ đã không tồn tại rồi.

Nhưng như vậy thì dễ rồi.

Đối với thế tục mà nói, Sơn Ngoại Sơn giống như Tiên giới, nếu có thể mời được người của Sơn Ngoại Sơn, đơn giản hơn dẫn Mạc Phàm tới Chúng Thần Sơn một chút.

Chỉ cần Dạ Vô Nhai mời người của Sơn Ngoại Sơn, có khả năng không cần dụ Mạc Phàm tới Chúng Thần Sơn, cũng có thể giết Mạc Phàm.

- Hội trưởng Dạ, cần tôi làm gì không?

Tu La cung kính hỏi.

- Cậu sao?

Dạ Vô Nhai lạnh lùng liếc Tu La một cái.

- Đúng vậy, hội trưởng Dạ.

- Đợi là được rồi.

Dạ Vô Nhai nói xong xoay người rời đi.