Thần Y Trọng Sinh

Chương 828




- Sắp kết thúc rồi sao?

Mắt một hòa thượng mở to, nhìn Mạc Phàm và Vạn Thiên Tuyệt trên bầu trời, thận trọng nói.

Kiếm khí hình rồng này còn chưa tới trước người Mạc Phàm, mặt đất dưới chân Mạc Phàm đã nứt ra thành khe hở hơn một trăm mét.

Khe hở hình thành một khe rãnh sâu, giống như hai bên vỡ ra, tựa như cự thú viễn cổ há to miệng.

Một kiếm này cường hãn như vậy, chỉ sợ chém xuống thật sẽ chém ra ngoài cây số.

Cự kiếm của Mạc Phàm đã bị hủy, lấy gì cản đây?

- Thần Cảnh đúng là đáng sợ, lập tức đi thông báo, sau này không thể trêu chọc Thanh Bang, rút khỏi tranh chấp với Thanh Bang.

Mắt một người đàn ông Châu Âu để râu chớp lóe ánh sáng lạnh, do dự rất lâu, bất đắc dĩ nói.

Ba ngày Vạn Thiên Tuyệt giết 9 người đã đủ chấn nhiếp tứ phương, nhưng Vạn Thiên Tuyệt hiện giờ so với Vạn Thiên Tuyệt ba ngày nay đâu chỉ mạnh mấy chục lần.

Có Vạn Thiên Tuyệt ở đây, sau này thế lực Thanh Bang là cường đại nhất, không thể trêu chọc vào.

- Không sai, ít nhất trong 10 năm, chúng ta không thể trêu chọc Vạn Thiên Tuyệt, sớm biết như vậy, lúc trước chúng ta đã đồng ý với điều kiện của Vạn Thiên Tuyệt.

 ầ ốBên cạnh người đàn ông kia, một mỹ phụ Châu Âu gật đầu, hối hận nói.

Bọn họ đều là thành viên của gia tộc Gossen “kim khố Châu Âu”, sở dĩ được gọi là kim khố Châu Âu, bởi vì gia tộc Gossen bọn họ là gia tộc nhiều tiền ở Châu Âu, không chỉ có rất nhiều gia tộc mượn tiền bọn họ, rất nhiều quốc gia cũng nợ bọn họ.

Nhất là thời chiến tranh, 70% quốc gia Châu Âu vay tiền gia tộc Gossen.

Tài phú đáng sợ, tất nhiên thế lực sau lưng cũng không yếu chỗ nào, cho dù là vương thất các quốc gia cũng phải vô cùng khách sáo với gia tộc Gossen, tựa như nhìn thấy chủ nợ.

Lúc trước khi Vạn Thiên Tuyệt chưa gia nhập Thanh Bang, gia tộc Gossen bọn họ cũng duỗi cành ô liu về phía Vạn Thiên Tuyệt, chẳng qua bọn họ cảm thấy Vạn Thiên Tuyệt lớn tuổi, từ chối yêu cầu của Vạn Thiên Tuyệt, bây giờ xem ra là lựa chọn sai lầm rồi.

Nếu bọn họ đồng ý thỉnh cầu của Vạn Thiên Tuyệt, bọn họ không chỉ là kim khố Châu Âu, còn có thể là gia tộc cường đại nhất Châu Âu.

Hiện giờ bọn họ chỉ có thể tránh xung đột lợi ích với Thanh Bang, Vạn Thiên Tuyệt đúng là đáng sợ.

Trên bầu trời, Vạn Thiên Tuyệt thấy cự kiếm của Mạc Phàm bị hủy, cười lạnh lùng.

- Mạc Phàm, cậu chỉ có chút bản lĩnh đó sao, nếu chỉ là như vậy, cậu có thể đi chết đi.

Khi nói chuyện, một kiếm của Vạn Thiên Tuyệt đã chém qua, không gian lắc lư dữ dội, tiếng “ù ù” vang lên liên tục, kiếm khí hình rồng mang theo không gian liệt phùng chém về phía Mạc Phàm, âm thanh như phá băng lại vang lên.

Sóng trước chưa yên, sóng sau lại tới, Mạc Phàm hơi nhếch miệng cười khẽ.

- Ông không nhìn thấy không có nghĩa là không có.

- Ừm, đó không phải là một kiếm của Mạc Phàm sao?

Mọi người nhíu mày, vội vàng nhìn về phía không trung, sắc mặt thay đổi theo.

Chỉ thấy chỗ cự kiếm ban đầu, có một cự kiếm màu đen cùng hình dạng, kích cỡ không biết xuất hiện ở đó từ lúc nào.

Bởi vì là buổi tối, nếu không nhìn kỹ sẽ không dễ dàng nhìn thấy.

Đại kiếm màu đen này vừa xuất hiện, khí lạnh khiến người ta không rét mà run lập tức dập dờn ra.

Giang Nam vào tháng 10 còn chưa tính là quá lạnh, nhưng nhiệt độ lập tức thấp hơn nhiều, còn lạnh hơn trời đông giá rét.

Kiếm khí hình rồng của Vạn Thiên Tuyệt trảm lên cự kiếm màu đen, không có một chút tiếng vang, kiếm khí hình rồng như một con cự long gặp hắc động đáng sợ, không thương tổn đến Mạc Phàm, trái lại bị kiếm khí màu đen hấp thu.

Không chỉ đạo kiếm khí hình rồng này, đạo kiếm khí hình rồng Vạn Thiên Tuyệt mới chém ra cũng bị cự kiếm màu đen hấp thu, không gian liệt phùng biến mất, nổ vang liên tục bầu trời lập tức yên tĩnh lại.

Xung quanh Long Sơn vô cùng yên tĩnh.

Một kiếm của Vạn Thiên Tuyệt bị Mạc Phàm phá giải dễ dàng như vậy.

- Chuyện này…

- Đây là Thái Âm Chi Khí?

Một màn này vừa xuất hiện, hòa thượng kia kêu lên.

Mỗi người vì thể chất và công pháp khác nhau, tu luyện ra chân khí cũng khác nhau.

Thái Âm Chi Khí là một loại chân khí vô cùng đáng sợ, không chỉ có hàn khí hiếm có, còn cắn nuốt được chân khí của những người khác.

Phàm là người tu luyện ra Thái Âm Chi Khí, đều vô cùng khó chơi.

Vậy mà Mạc Phàm tu luyện ra Thái Âm Chi Khí, còn cường đại như vậy, trực tiếp ngưng tụ ra khí binh lớn như vậy.

Hai đạo kiếm khí bị phá giải, Vạn Thiên Tuyệt chỉ nhướn mày, không chỉ không tức giận, trái lại trong mắt chớp loé tinh quang.

- Thái Âm Chi Khí? Mạc Phàm, cuối cùng cậu cũng bắt đầu khiến tôi bất ngờ rồi, được lắm, nhưng còn chưa đủ, Thái Âm Chi Khí có thể cắn nuốt chân khí, vậy thử thanh kiếm này xem.

Người trẻ tuổi như vậy có thể đến vị trí thứ ba Hắc Bảng, không có khả năng là người bình thường, nếu chỉ có chút bản lĩnh đó, Mạc Phàm vẫn phải chết.

Ông ta nắm chặt tay lại, trường kiếm bảy thước hình rồng co rụt lại, biến thành cây châm y hệt chiếc đũa.

Tuy thể tích nhỏ đi một chút, nhưng giống như tạo tấn thuốc nổ to bằng nắm tay, lực lượng kh ủng bố khiến không gian đều run run, tựa như lạnh run khi gặp phải thiên địch.

Vạn Thiên Tuyệ khẽ búng ngón tay, y châm bay trong không trung như bơi vào trong nước, tạo nên gợn sóng, bay về phía đại kiếm màu đen của Mạc Phàm.

Sắc mặt mọi người lại thay đổi.

Bảo kiếm hình rồng càng nhỏ, uy lực cũng càng mạnh hơn, Mạc Phàm đã ép Vạn Thiên Tuyệt rồi.

- Vạn Thiên Tuyệt sắp ra tay thật rồi.

Mạc Phàm lắc đầu cười, trong mắt tràn đầy vẻ thất vọng.

Hắn tưởng rằng Vạn Thiên Tuyệt sẽ cho hắn chút kinh ngạc vui mừng, ai biết chỉ vậy mà thôi.

- Thứ này cho ông bất ngờ, vậy đây thì sao?

Ánh mắt hắn lạnh lẽo, tay rung lên.

Trường kiếm màu đen to lớn nhoáng lên một cái, hai thanh cự kiếm khác cũng chui từ trong ra.

Một thanh cự kiếm tràn đầy liệt diễm, bầu trời đều đã bị nhuộm đỏ, bỗng nhiên nhiệt độ xung quanh tăng lên.

Còn một thanh cự kiếm khác giữa đại kiếm màu đen và hoả kiếm, một thanh lôi điện kiếm nuốt nhả bất định, tiếng sấm ù ù vang lên liên tục, mọi người cảm thấy toàn thân tê dại, giống như bị điện giật.

Ba thanh kiếm trôi nổi trên không, mỗi thanh kiếm dài mấy chục mét, mang theo thái âm, chân hoả, thần lôi chi uy, vẻ mặt mọi người sửng sốt, ánh mắt nhìn Mạc Phàm thay đổi rất nhiều.

Một thanh cự kiếm khí binh đã đủ đáng sợ rồi, vậy mà Mạc Phàm có những ba thanh kiếm.

- Tiểu tử này nắm giữ ba loại chân khí khác biệt sao?

Lão giả cầm trượng gỗ lúc trước ngạc nhiên nói.

Thể chất mỗi người là cố định, người bình thường tu luyện một loại công pháp thích hợp với mình đến lô hỏa thuần thanh đã không tệ rồi, học quá nhiều dễ dàng tạp mà không tinh, cuối cùng không học thành.

Cho nên gần như tất cả mọi người chỉ có thể nắm giữ một loại chân khí.

Vậy mà Mạc Phàm cầm khí binh ba loại thuộc tính trong tay, mỗi một loại đều đã đến cảnh giới này.

- Chuyện này...

Sắc mặt rất nhiều người vô cùng khó coi, không nói nên lời.

Bọn họ dùng cả đời tu luyện, còn không nhanh bằng Mạc Phàm tu luyện một năm.

Nhất là đám Abe Koue, trên mặt không có một chút vui vẻ, sắc mặt rất khó coi.

- Vì sao Mạc Phàm còn cường hãn như vậy?

Vạn Thiên Tuyệt cũng nhíu mày, trên mặt xuất hiện vẻ nghiêm trọng, bốn chữ thốt ra từ miệng ông ta.

- Mạc Phàm, giỏi lắm.

- Tôi sẽ cho ông thấy một lần giỏi hơn nữa.

Mạc Phàm lắc đầu cười, lạnh nhạt nói.

Như vậy đã giỏi lắm trong mắt Vạn Thiên Tuyệt, trong mắt hắn thì còn xa lắm. - Sắp kết thúc rồi sao?

Mắt một hòa thượng mở to, nhìn Mạc Phàm và Vạn Thiên Tuyệt trên bầu trời, thận trọng nói.

Kiếm khí hình rồng này còn chưa tới trước người Mạc Phàm, mặt đất dưới chân Mạc Phàm đã nứt ra thành khe hở hơn một trăm mét.

Khe hở hình thành một khe rãnh sâu, giống như hai bên vỡ ra, tựa như cự thú viễn cổ há to miệng.

Một kiếm này cường hãn như vậy, chỉ sợ chém xuống thật sẽ chém ra ngoài cây số.

Cự kiếm của Mạc Phàm đã bị hủy, lấy gì cản đây?

- Thần Cảnh đúng là đáng sợ, lập tức đi thông báo, sau này không thể trêu chọc Thanh Bang, rút khỏi tranh chấp với Thanh Bang.

Mắt một người đàn ông Châu Âu để râu chớp lóe ánh sáng lạnh, do dự rất lâu, bất đắc dĩ nói.

Ba ngày Vạn Thiên Tuyệt giết 9 người đã đủ chấn nhiếp tứ phương, nhưng Vạn Thiên Tuyệt hiện giờ so với Vạn Thiên Tuyệt ba ngày nay đâu chỉ mạnh mấy chục lần.

Có Vạn Thiên Tuyệt ở đây, sau này thế lực Thanh Bang là cường đại nhất, không thể trêu chọc vào.

- Không sai, ít nhất trong 10 năm, chúng ta không thể trêu chọc Vạn Thiên Tuyệt, sớm biết như vậy, lúc trước chúng ta đã đồng ý với điều kiện của Vạn Thiên Tuyệt.

 ầ ốBên cạnh người đàn ông kia, một mỹ phụ Châu Âu gật đầu, hối hận nói.

Bọn họ đều là thành viên của gia tộc Gossen “kim khố Châu Âu”, sở dĩ được gọi là kim khố Châu Âu, bởi vì gia tộc Gossen bọn họ là gia tộc nhiều tiền ở Châu Âu, không chỉ có rất nhiều gia tộc mượn tiền bọn họ, rất nhiều quốc gia cũng nợ bọn họ.

Nhất là thời chiến tranh, 70% quốc gia Châu Âu vay tiền gia tộc Gossen.

Tài phú đáng sợ, tất nhiên thế lực sau lưng cũng không yếu chỗ nào, cho dù là vương thất các quốc gia cũng phải vô cùng khách sáo với gia tộc Gossen, tựa như nhìn thấy chủ nợ.

Lúc trước khi Vạn Thiên Tuyệt chưa gia nhập Thanh Bang, gia tộc Gossen bọn họ cũng duỗi cành ô liu về phía Vạn Thiên Tuyệt, chẳng qua bọn họ cảm thấy Vạn Thiên Tuyệt lớn tuổi, từ chối yêu cầu của Vạn Thiên Tuyệt, bây giờ xem ra là lựa chọn sai lầm rồi.

Nếu bọn họ đồng ý thỉnh cầu của Vạn Thiên Tuyệt, bọn họ không chỉ là kim khố Châu Âu, còn có thể là gia tộc cường đại nhất Châu Âu.

Hiện giờ bọn họ chỉ có thể tránh xung đột lợi ích với Thanh Bang, Vạn Thiên Tuyệt đúng là đáng sợ.

Trên bầu trời, Vạn Thiên Tuyệt thấy cự kiếm của Mạc Phàm bị hủy, cười lạnh lùng.

- Mạc Phàm, cậu chỉ có chút bản lĩnh đó sao, nếu chỉ là như vậy, cậu có thể đi chết đi.

Khi nói chuyện, một kiếm của Vạn Thiên Tuyệt đã chém qua, không gian lắc lư dữ dội, tiếng “ù ù” vang lên liên tục, kiếm khí hình rồng mang theo không gian liệt phùng chém về phía Mạc Phàm, âm thanh như phá băng lại vang lên.

Sóng trước chưa yên, sóng sau lại tới, Mạc Phàm hơi nhếch miệng cười khẽ.

- Ông không nhìn thấy không có nghĩa là không có.

- Ừm, đó không phải là một kiếm của Mạc Phàm sao?

Mọi người nhíu mày, vội vàng nhìn về phía không trung, sắc mặt thay đổi theo.

Chỉ thấy chỗ cự kiếm ban đầu, có một cự kiếm màu đen cùng hình dạng, kích cỡ không biết xuất hiện ở đó từ lúc nào.

Bởi vì là buổi tối, nếu không nhìn kỹ sẽ không dễ dàng nhìn thấy.

Đại kiếm màu đen này vừa xuất hiện, khí lạnh khiến người ta không rét mà run lập tức dập dờn ra.

Giang Nam vào tháng 10 còn chưa tính là quá lạnh, nhưng nhiệt độ lập tức thấp hơn nhiều, còn lạnh hơn trời đông giá rét.

Kiếm khí hình rồng của Vạn Thiên Tuyệt trảm lên cự kiếm màu đen, không có một chút tiếng vang, kiếm khí hình rồng như một con cự long gặp hắc động đáng sợ, không thương tổn đến Mạc Phàm, trái lại bị kiếm khí màu đen hấp thu.

Không chỉ đạo kiếm khí hình rồng này, đạo kiếm khí hình rồng Vạn Thiên Tuyệt mới chém ra cũng bị cự kiếm màu đen hấp thu, không gian liệt phùng biến mất, nổ vang liên tục bầu trời lập tức yên tĩnh lại.

Xung quanh Long Sơn vô cùng yên tĩnh.

Một kiếm của Vạn Thiên Tuyệt bị Mạc Phàm phá giải dễ dàng như vậy.

- Chuyện này…

- Đây là Thái Âm Chi Khí?

Một màn này vừa xuất hiện, hòa thượng kia kêu lên.

Mỗi người vì thể chất và công pháp khác nhau, tu luyện ra chân khí cũng khác nhau.

Thái Âm Chi Khí là một loại chân khí vô cùng đáng sợ, không chỉ có hàn khí hiếm có, còn cắn nuốt được chân khí của những người khác.

Phàm là người tu luyện ra Thái Âm Chi Khí, đều vô cùng khó chơi.

Vậy mà Mạc Phàm tu luyện ra Thái Âm Chi Khí, còn cường đại như vậy, trực tiếp ngưng tụ ra khí binh lớn như vậy.

Hai đạo kiếm khí bị phá giải, Vạn Thiên Tuyệt chỉ nhướn mày, không chỉ không tức giận, trái lại trong mắt chớp loé tinh quang.

- Thái Âm Chi Khí? Mạc Phàm, cuối cùng cậu cũng bắt đầu khiến tôi bất ngờ rồi, được lắm, nhưng còn chưa đủ, Thái Âm Chi Khí có thể cắn nuốt chân khí, vậy thử thanh kiếm này xem.

Người trẻ tuổi như vậy có thể đến vị trí thứ ba Hắc Bảng, không có khả năng là người bình thường, nếu chỉ có chút bản lĩnh đó, Mạc Phàm vẫn phải chết.

Ông ta nắm chặt tay lại, trường kiếm bảy thước hình rồng co rụt lại, biến thành cây châm y hệt chiếc đũa.

Tuy thể tích nhỏ đi một chút, nhưng giống như tạo tấn thuốc nổ to bằng nắm tay, lực lượng kh ủng bố khiến không gian đều run run, tựa như lạnh run khi gặp phải thiên địch.

Vạn Thiên Tuyệ khẽ búng ngón tay, y châm bay trong không trung như bơi vào trong nước, tạo nên gợn sóng, bay về phía đại kiếm màu đen của Mạc Phàm.

Sắc mặt mọi người lại thay đổi.

Bảo kiếm hình rồng càng nhỏ, uy lực cũng càng mạnh hơn, Mạc Phàm đã ép Vạn Thiên Tuyệt rồi.

- Vạn Thiên Tuyệt sắp ra tay thật rồi.

Mạc Phàm lắc đầu cười, trong mắt tràn đầy vẻ thất vọng.

Hắn tưởng rằng Vạn Thiên Tuyệt sẽ cho hắn chút kinh ngạc vui mừng, ai biết chỉ vậy mà thôi.

- Thứ này cho ông bất ngờ, vậy đây thì sao?

Ánh mắt hắn lạnh lẽo, tay rung lên.

Trường kiếm màu đen to lớn nhoáng lên một cái, hai thanh cự kiếm khác cũng chui từ trong ra.

Một thanh cự kiếm tràn đầy liệt diễm, bầu trời đều đã bị nhuộm đỏ, bỗng nhiên nhiệt độ xung quanh tăng lên.

Còn một thanh cự kiếm khác giữa đại kiếm màu đen và hoả kiếm, một thanh lôi điện kiếm nuốt nhả bất định, tiếng sấm ù ù vang lên liên tục, mọi người cảm thấy toàn thân tê dại, giống như bị điện giật.

Ba thanh kiếm trôi nổi trên không, mỗi thanh kiếm dài mấy chục mét, mang theo thái âm, chân hoả, thần lôi chi uy, vẻ mặt mọi người sửng sốt, ánh mắt nhìn Mạc Phàm thay đổi rất nhiều.

Một thanh cự kiếm khí binh đã đủ đáng sợ rồi, vậy mà Mạc Phàm có những ba thanh kiếm.

- Tiểu tử này nắm giữ ba loại chân khí khác biệt sao?

Lão giả cầm trượng gỗ lúc trước ngạc nhiên nói.

Thể chất mỗi người là cố định, người bình thường tu luyện một loại công pháp thích hợp với mình đến lô hỏa thuần thanh đã không tệ rồi, học quá nhiều dễ dàng tạp mà không tinh, cuối cùng không học thành.

Cho nên gần như tất cả mọi người chỉ có thể nắm giữ một loại chân khí.

Vậy mà Mạc Phàm cầm khí binh ba loại thuộc tính trong tay, mỗi một loại đều đã đến cảnh giới này.

- Chuyện này...

Sắc mặt rất nhiều người vô cùng khó coi, không nói nên lời.

Bọn họ dùng cả đời tu luyện, còn không nhanh bằng Mạc Phàm tu luyện một năm.

Nhất là đám Abe Koue, trên mặt không có một chút vui vẻ, sắc mặt rất khó coi.

- Vì sao Mạc Phàm còn cường hãn như vậy?

Vạn Thiên Tuyệt cũng nhíu mày, trên mặt xuất hiện vẻ nghiêm trọng, bốn chữ thốt ra từ miệng ông ta.

- Mạc Phàm, giỏi lắm.

- Tôi sẽ cho ông thấy một lần giỏi hơn nữa.

Mạc Phàm lắc đầu cười, lạnh nhạt nói.

Như vậy đã giỏi lắm trong mắt Vạn Thiên Tuyệt, trong mắt hắn thì còn xa lắm.