Thần Y Trọng Sinh

Chương 797




- Tiểu tử này điên rồi, họ Mạc tên Phàm thì sao, cũng không phải Mạc đại sư, đây không phải là tự tìm chết à?

Bao gồm Bạch Kình Thương trong đó, không ít người Bạch gia dừng bước, nhìn về phía Mạc Phàm.

- Không phải cậu ta thật sự là Mạc đại sư đấy chứ?

Có người nghi ngờ nói.

Từ đầu đến cuối, biểu hiện của Mạc Phàm đều vô cùng bình tĩnh, tuyệt đối không phải người thường.

- Làm sao có thể, Mạc đại sư đến La gia Mạc Bắc, không có khả năng quay về nhanh như vậy, cho dù có thể quay về, sao có thể thích nha đầu Tiểu Tuyết kia?

Đám Vạn Thiên Tuyệt khẽ nâng mí mắt, trong mắt chớp lóe dị sắc, nhìn về phía Mạc Phàm.

- Tiểu tử, cậu có quan hệ gì với Mạc đại sư?

Miyamoto Takeshi híp mắt, hỏi.

Họ Mạc lại có thực lực này, chắc chắn là người có quan hệ với Mạc đại sư.

- Nhà Miyamoto các người muốn bắt Tiểu Tuyết về Nhật quốc sao?

Mạc Phàm không đáp, lạnh lùng hỏi ngược lại.

- Không sai, cậu có ý kiến gì?

Miyamoto Takeshi nhướn mày, cười mỉa nói.

Mạc Phàm nheo mắt lại, sắc bén xuất hiện.

- Lúc trước tôi giết một người tên Miyamoto Kawa, nếu đây là nguyện vọng của nhà Miyamoto các ông, bây giờ tôi muốn diệt sạch nhà Miyamoto, bắt đầu từ ông.

Nói xong vẻ mặt hắn thay đổi, thân thể nhoáng lên một cái đến trước người Miyamoto Takeshi, tốc độ rất nhanh, còn có thể nhìn thấy tàn ảnh hắn để lại tại chỗ.

Một chưởng rất bình thường không có bất luận kỳ lạ gì đánh vào ngực Miyamoto Takeshi.

Tươi cười trên mặt Miyamoto Takeshi lập tức cứng đờ, ánh mắt dữ dằn hơn.

Nhà Miyamoto bọn họ luôn điều tra xem là ai giết Miyamoto Kawa, vậy mà Mạc Phàm tự xông ra.

- Mẹ kiếp, tiểu tử cậu chết chắc rồi!

Ánh đao trên trường đao trong tay ông ta nhoáng lên một cái, như một đạo cầu vồng trong trời đêm gập lại trong không trung, chém về phía Mạc Phàm.

- Vậy sao?

Ánh mắt Mạc Phàm rét lạnh, tay không do dự đánh về phía trưởng đao chớp lóe u quang.

Trên mặt đất và Hộ Trang Đại Trận, mọi người thấy Mạc Phàm liều mạng với trường đao của Miyamoto Takeshi, lông mày nhíu lại.

- Tiểu tử này muốn chết sao?

- Chắc chắn tiểu tử này điên rồi.

Thái thượng trưởng lão bọn họ dùng Bát Cực Quyền của Bạch gia, vẫn bị kiếm thuật của Miyamoto Takeshi chém thương tích đầy mình.

Mạc Phàm chỉ dùng một quyền bình thường, mà người khác lại cầm kiếm laser cắt được toàn bộ, Mạc Phàm tay không tấc sắt có thể thắng được sao?

- Một cánh tay của tiểu tử này sắp bị phế rồi.

Đám Cain vốn xem trọng Mạc Phàm, còn trẻ tuổi đã có thể một bước lên mây, còn có can đảm đối mặt bọn họ, không ngờ chỉ là tiểu tử lỗ m ãng.

Chỉ có Vạn Thiên Tuyệt là khẽ nâng mí mắt, trong mắt lộ ra vài phần dị sắc.

“Bùm!” Tiếng thanh thúy vang lên, tay Mạc Phàm đánh vào đao của Miyamoto Takeshi, trường đao giống như khối băng điêu khắc mà thành, sau đó đứt thành đoạn, trên mỗi đoạn đầy vết rạn.

Tay Mạc Phàm thế như chẻ tre đánh về phía ngực Miyamoto Takeshi, ánh sáng ngũ sắc chớp lóe trong lòng bàn tay hắn, biến mất vào trong cơ thể Miyamoto Takeshi.

“Bộp” một tiếng, tay Mạc Phàm giống như vỗ vào trên mặt trống.

Miyamoto Takeshi kêu lên đau đớn, hai chân để lại bạch ấn thật dài trên Hộ Trang Đại Trận, lùi về phía sau.

“Keng!” Miyamoto Takeshi dùng đoạn đao đâm xuống màn hào quang dưới chân, lại trượt hơn mười thước mới dừng lại được.

Sắc mặt Miyamoto Takeshi rất khó coi, khuôn mặt ông ta vô cùng dữ dằn.

Ông ta đường đường là Đại Kiếm Hào Nhật quốc, ngay cả Bạch Kình Thương đều bị ông ta chơi đùa xoay vòng, lại bị một chưởng của tiểu tử này đánh gãy bội kiếm, ngay cả người cũng bị đánh bay.

Phải biết rằng trường đao này của ông ta tên là Long Nha, dùng Thiên Vẫn Thiết tạo thành, đã truyền thừa ở nhà Miyamoto bọn họ rất lâu, nghe nói có thể chém đứt răng nanh cứng nhất của Chân Long, ở trên tay Mạc Phàm lại như giấy.

- Sao có thể có chuyện này được?

Trong chớp mắt, nhân sinh quan của Miyamoto Takeshi đều bị phá vỡ rồi.

Người đánh bại được ông ta phải như Vạn Thiên Tuyệt, sao có thể là một tiểu tử chưa tới 20 tuổi.

- Rốt cuộc cậu là ai?

Miyamoto Takeshi không cam lòng nói.

- Người chết, nếu không biết thì không cần biết, ông chỉ cần biết ít ngày nữa tôi sẽ diệt nhà Miyamoto ông là được.

Mạc Phàm thu hồi cánh tay kia, lạnh lùng nói.

Nhà Miyamoto dám có ý đồ với Tiểu Tuyết, bọn họ nghĩ kiếm trong tay hắn không trảm tới Nhật quốc sao?

- Tiểu tử cậu…

- Chết!

Mạc Phàm khẽ quát một tiếng, năm ngón tay nắm chặt.

Vẻ mặt Miyamoto Takeshi ngẩn ra, sắc mặt lập tức kỳ lạ.

Ngay sau đó cơ thể ông ta như đồ sứ bị đập nát, từng đạo khe hở xuất hiện, ánh sáng ngũ sắc tỏa ra từ khe hở trên người ông ta.

“Bùm” một tiếng, ánh sáng ngũ sắc đại phóng, cơ thể Miyamoto Takeshi nổ tung, hóa thành huyết vũ rơi xuống đất.

Ở đây ngoại trừ Vạn Thiên Tuyệt ra, mọi người đều sửng sốt.

- Ông trời của tôi, chuyện này là thật sao?

Mắt không ít đệ tử Bạch gia mở to, ngơ ngẩn nói, trong mắt đều là khó mà tin.

Nhất là đám Bạch Kình Thương, đại trưởng lão, mỹ phụ Triệu Minh Phi và Bạch Tiểu Phi, đứng ngây ra như phỗng.

Thái thượng trưởng lão không phải đối thủ của Miyamoto Takeshi, Miyamoto Takeshi lại không đỡ được một chưởng của Mạc Phàm, không chỉ kiếm vỡ mà người cũng nát.

- Không phải lần này lại là Huyễn Thuật đấy chứ?

Có người khó mà tin hỏi.

Vừa rồi thái thượng trưởng lão chém đứt hai tay Miyamoto Takeshi, kết quả Miyamoto Takeshi không bị sao xuất hiện, không có một vết thương nào.

- Chỉ sợ lần này là thật, cậu không thấy biểu cảm của mấy người kia sao?

Một người Bạch gia khác nhìn biểu cảm vô cùng khiếp sợ của Cain, Lôi Thần và Gaia nói.

Nếu là Huyễn Thuật, không có khả năng ba người này phối hợp diễn với Miyamoto Takeshi.

- Rốt cuộc tiểu tử này là ai?

Thân thể người kia run rẩy, sợ hãi nói.

- Chuyện này còn phải hỏi sao, Mạc đại sư Đông Hải.

Một người Bạch gia khác hít sâu một hơi, lúc này mới nói.

Tuổi như vậy đã có thực lực đáng sợ như thế, còn tên là Mạc Phàm, chỉ có Mạc Phàm Mạc đại sư Đông Hải.

- Không phải Mạc đại sư đến Mạc Bắc à, sao lại quay về nhanh như vậy, chẳng lẽ?

- Thần Long kiến thủ bất kiến vĩ, Mạc đại sư là người như vậy, giống như Thần Long không phải chúng ta có thể đoán được.

- Vậy chẳng phải Bạch gia chúng ta đã đắc tội một người đáng sợ sao?

Sắc mặt người Bạch gia kia thay đổi nói.

Mạc đại sư là bạn trai của Bạch Tiểu Tuyết, Bạch gia bọn họ lại muốn đưa Bạch Tiểu Tuyết cho vương tử Carter của Thần Điện.

Vừa rồi ở bí cảnh, đám thái thượng trưởng lão còn nhục nhã Mạc Phàm.

- Chuyện này…

Sắc mặt người nọ phức tạp, lắc đầu, mãi mà không nói gì.

Không chỉ ông ta không nói gì thêm, Bạch Kình Thương, đại trưởng lão, Triệu Minh Phi và Bạch Vô Thành đều không thể nói nên lời.

Lúc trước Bạch Tiểu Manh nói Mạc Phàm là Mạc đại sư, nhưng bọn họ vẫn không tin, ai biết Mạc Phàm là Mạc đại sư thật.

- Chuyện này…

- Takeshi đại nhân.

Bốn võ sĩ Nhật quốc thấy Miyamoto Takeshi hóa thành mảnh nhỏ, sắc mặt thay đổi, bóng dáng nhoáng lên một cái biến mất tại chỗ.

Khi xuất hiện, bóng dáng bốn người xuất hiện ở bốn phía Mạc Phàm, rút trường kiếm sáng như tuyết ra, không do dự chém về phía Mạc Phàm.

Mạc Phàm không thèm nhìn bốn võ sĩ Nhật quốc này, đầu ngón tay sáng lên.

Trường đao của bốn võ sĩ này còn chưa động vào hắn, bốn kiếm Tru Sát, Tru Diệt, Tru Tà, Tru Tuyệt bay từ trong nhẫn ra. - Tiểu tử này điên rồi, họ Mạc tên Phàm thì sao, cũng không phải Mạc đại sư, đây không phải là tự tìm chết à?

Bao gồm Bạch Kình Thương trong đó, không ít người Bạch gia dừng bước, nhìn về phía Mạc Phàm.

- Không phải cậu ta thật sự là Mạc đại sư đấy chứ?

Có người nghi ngờ nói.

Từ đầu đến cuối, biểu hiện của Mạc Phàm đều vô cùng bình tĩnh, tuyệt đối không phải người thường.

- Làm sao có thể, Mạc đại sư đến La gia Mạc Bắc, không có khả năng quay về nhanh như vậy, cho dù có thể quay về, sao có thể thích nha đầu Tiểu Tuyết kia?

Đám Vạn Thiên Tuyệt khẽ nâng mí mắt, trong mắt chớp lóe dị sắc, nhìn về phía Mạc Phàm.

- Tiểu tử, cậu có quan hệ gì với Mạc đại sư?

Miyamoto Takeshi híp mắt, hỏi.

Họ Mạc lại có thực lực này, chắc chắn là người có quan hệ với Mạc đại sư.

- Nhà Miyamoto các người muốn bắt Tiểu Tuyết về Nhật quốc sao?

Mạc Phàm không đáp, lạnh lùng hỏi ngược lại.

- Không sai, cậu có ý kiến gì?

Miyamoto Takeshi nhướn mày, cười mỉa nói.

Mạc Phàm nheo mắt lại, sắc bén xuất hiện.

- Lúc trước tôi giết một người tên Miyamoto Kawa, nếu đây là nguyện vọng của nhà Miyamoto các ông, bây giờ tôi muốn diệt sạch nhà Miyamoto, bắt đầu từ ông.

Nói xong vẻ mặt hắn thay đổi, thân thể nhoáng lên một cái đến trước người Miyamoto Takeshi, tốc độ rất nhanh, còn có thể nhìn thấy tàn ảnh hắn để lại tại chỗ.

Một chưởng rất bình thường không có bất luận kỳ lạ gì đánh vào ngực Miyamoto Takeshi.

Tươi cười trên mặt Miyamoto Takeshi lập tức cứng đờ, ánh mắt dữ dằn hơn.

Nhà Miyamoto bọn họ luôn điều tra xem là ai giết Miyamoto Kawa, vậy mà Mạc Phàm tự xông ra.

- Mẹ kiếp, tiểu tử cậu chết chắc rồi!

Ánh đao trên trường đao trong tay ông ta nhoáng lên một cái, như một đạo cầu vồng trong trời đêm gập lại trong không trung, chém về phía Mạc Phàm.

- Vậy sao?

Ánh mắt Mạc Phàm rét lạnh, tay không do dự đánh về phía trưởng đao chớp lóe u quang.

Trên mặt đất và Hộ Trang Đại Trận, mọi người thấy Mạc Phàm liều mạng với trường đao của Miyamoto Takeshi, lông mày nhíu lại.

- Tiểu tử này muốn chết sao?

- Chắc chắn tiểu tử này điên rồi.

Thái thượng trưởng lão bọn họ dùng Bát Cực Quyền của Bạch gia, vẫn bị kiếm thuật của Miyamoto Takeshi chém thương tích đầy mình.

Mạc Phàm chỉ dùng một quyền bình thường, mà người khác lại cầm kiếm laser cắt được toàn bộ, Mạc Phàm tay không tấc sắt có thể thắng được sao?

- Một cánh tay của tiểu tử này sắp bị phế rồi.

Đám Cain vốn xem trọng Mạc Phàm, còn trẻ tuổi đã có thể một bước lên mây, còn có can đảm đối mặt bọn họ, không ngờ chỉ là tiểu tử lỗ m ãng.

Chỉ có Vạn Thiên Tuyệt là khẽ nâng mí mắt, trong mắt lộ ra vài phần dị sắc.

“Bùm!” Tiếng thanh thúy vang lên, tay Mạc Phàm đánh vào đao của Miyamoto Takeshi, trường đao giống như khối băng điêu khắc mà thành, sau đó đứt thành đoạn, trên mỗi đoạn đầy vết rạn.

Tay Mạc Phàm thế như chẻ tre đánh về phía ngực Miyamoto Takeshi, ánh sáng ngũ sắc chớp lóe trong lòng bàn tay hắn, biến mất vào trong cơ thể Miyamoto Takeshi.

“Bộp” một tiếng, tay Mạc Phàm giống như vỗ vào trên mặt trống.

Miyamoto Takeshi kêu lên đau đớn, hai chân để lại bạch ấn thật dài trên Hộ Trang Đại Trận, lùi về phía sau.

“Keng!” Miyamoto Takeshi dùng đoạn đao đâm xuống màn hào quang dưới chân, lại trượt hơn mười thước mới dừng lại được.

Sắc mặt Miyamoto Takeshi rất khó coi, khuôn mặt ông ta vô cùng dữ dằn.

Ông ta đường đường là Đại Kiếm Hào Nhật quốc, ngay cả Bạch Kình Thương đều bị ông ta chơi đùa xoay vòng, lại bị một chưởng của tiểu tử này đánh gãy bội kiếm, ngay cả người cũng bị đánh bay.

Phải biết rằng trường đao này của ông ta tên là Long Nha, dùng Thiên Vẫn Thiết tạo thành, đã truyền thừa ở nhà Miyamoto bọn họ rất lâu, nghe nói có thể chém đứt răng nanh cứng nhất của Chân Long, ở trên tay Mạc Phàm lại như giấy.

- Sao có thể có chuyện này được?

Trong chớp mắt, nhân sinh quan của Miyamoto Takeshi đều bị phá vỡ rồi.

Người đánh bại được ông ta phải như Vạn Thiên Tuyệt, sao có thể là một tiểu tử chưa tới 20 tuổi.

- Rốt cuộc cậu là ai?

Miyamoto Takeshi không cam lòng nói.

- Người chết, nếu không biết thì không cần biết, ông chỉ cần biết ít ngày nữa tôi sẽ diệt nhà Miyamoto ông là được.

Mạc Phàm thu hồi cánh tay kia, lạnh lùng nói.

Nhà Miyamoto dám có ý đồ với Tiểu Tuyết, bọn họ nghĩ kiếm trong tay hắn không trảm tới Nhật quốc sao?

- Tiểu tử cậu…

- Chết!

Mạc Phàm khẽ quát một tiếng, năm ngón tay nắm chặt.

Vẻ mặt Miyamoto Takeshi ngẩn ra, sắc mặt lập tức kỳ lạ.

Ngay sau đó cơ thể ông ta như đồ sứ bị đập nát, từng đạo khe hở xuất hiện, ánh sáng ngũ sắc tỏa ra từ khe hở trên người ông ta.

“Bùm” một tiếng, ánh sáng ngũ sắc đại phóng, cơ thể Miyamoto Takeshi nổ tung, hóa thành huyết vũ rơi xuống đất.

Ở đây ngoại trừ Vạn Thiên Tuyệt ra, mọi người đều sửng sốt.

- Ông trời của tôi, chuyện này là thật sao?

Mắt không ít đệ tử Bạch gia mở to, ngơ ngẩn nói, trong mắt đều là khó mà tin.

Nhất là đám Bạch Kình Thương, đại trưởng lão, mỹ phụ Triệu Minh Phi và Bạch Tiểu Phi, đứng ngây ra như phỗng.

Thái thượng trưởng lão không phải đối thủ của Miyamoto Takeshi, Miyamoto Takeshi lại không đỡ được một chưởng của Mạc Phàm, không chỉ kiếm vỡ mà người cũng nát.

- Không phải lần này lại là Huyễn Thuật đấy chứ?

Có người khó mà tin hỏi.

Vừa rồi thái thượng trưởng lão chém đứt hai tay Miyamoto Takeshi, kết quả Miyamoto Takeshi không bị sao xuất hiện, không có một vết thương nào.

- Chỉ sợ lần này là thật, cậu không thấy biểu cảm của mấy người kia sao?

Một người Bạch gia khác nhìn biểu cảm vô cùng khiếp sợ của Cain, Lôi Thần và Gaia nói.

Nếu là Huyễn Thuật, không có khả năng ba người này phối hợp diễn với Miyamoto Takeshi.

- Rốt cuộc tiểu tử này là ai?

Thân thể người kia run rẩy, sợ hãi nói.

- Chuyện này còn phải hỏi sao, Mạc đại sư Đông Hải.

Một người Bạch gia khác hít sâu một hơi, lúc này mới nói.

Tuổi như vậy đã có thực lực đáng sợ như thế, còn tên là Mạc Phàm, chỉ có Mạc Phàm Mạc đại sư Đông Hải.

- Không phải Mạc đại sư đến Mạc Bắc à, sao lại quay về nhanh như vậy, chẳng lẽ?

- Thần Long kiến thủ bất kiến vĩ, Mạc đại sư là người như vậy, giống như Thần Long không phải chúng ta có thể đoán được.

- Vậy chẳng phải Bạch gia chúng ta đã đắc tội một người đáng sợ sao?

Sắc mặt người Bạch gia kia thay đổi nói.

Mạc đại sư là bạn trai của Bạch Tiểu Tuyết, Bạch gia bọn họ lại muốn đưa Bạch Tiểu Tuyết cho vương tử Carter của Thần Điện.

Vừa rồi ở bí cảnh, đám thái thượng trưởng lão còn nhục nhã Mạc Phàm.

- Chuyện này…

Sắc mặt người nọ phức tạp, lắc đầu, mãi mà không nói gì.

Không chỉ ông ta không nói gì thêm, Bạch Kình Thương, đại trưởng lão, Triệu Minh Phi và Bạch Vô Thành đều không thể nói nên lời.

Lúc trước Bạch Tiểu Manh nói Mạc Phàm là Mạc đại sư, nhưng bọn họ vẫn không tin, ai biết Mạc Phàm là Mạc đại sư thật.

- Chuyện này…

- Takeshi đại nhân.

Bốn võ sĩ Nhật quốc thấy Miyamoto Takeshi hóa thành mảnh nhỏ, sắc mặt thay đổi, bóng dáng nhoáng lên một cái biến mất tại chỗ.

Khi xuất hiện, bóng dáng bốn người xuất hiện ở bốn phía Mạc Phàm, rút trường kiếm sáng như tuyết ra, không do dự chém về phía Mạc Phàm.

Mạc Phàm không thèm nhìn bốn võ sĩ Nhật quốc này, đầu ngón tay sáng lên.

Trường đao của bốn võ sĩ này còn chưa động vào hắn, bốn kiếm Tru Sát, Tru Diệt, Tru Tà, Tru Tuyệt bay từ trong nhẫn ra.