Thần Y Trọng Sinh

Chương 678




Sắc mặt Quỷ Lão thay đổi, ánh mắt âm u.

Mạc Phàm dám giơ tay nắm lấy Thủy Long Dẫn của ông ta, đúng là không muốn sống nữa.

Những sợi tơ này cho dù là ông ta đều phải hết sức cẩn thận, không cẩn thận sẽ làm mình bị thương, dù sao thứ này do chân khí toàn thân ông ta biến thành, lực nổ tương đương với uy lực ông ta tự bạo.

- Tiểu tử, cậu điên rồi?

Rõ ràng những sợi tơ này do chân khí Quỷ Lão ngưng tụ thành, không khác gì thuốc nổ.

Mạc Phàm nắm lấy, không khác gì dẫn đốt trái bom này, nói không chừng bọn họ cũng bị liên lụy.

- Hừ hừ, tiểu tử, cậu đã tự tin như vậy, vậy phế cái tay này của cậu trước.

Tay Quỷ Lão nắm lại.

Một sợi tơ như một đạo laser cắt về phía cổ tay Mạc Phàm.

Mạc Phàm làm như không nhìn thấy, nắm lấy lưới đánh cá.

Không có tiếng nổ mạnh, cũng không có âm thanh huyết nhục, xương cốt bị cắt, chỉ có âm thanh như lụa bị xé rách.

“Xoẹt!”

Lưới đánh cá bao vây Mạc Phàm bị xé thành một cái lỗ lớn, Mạc Phàm chui từ trong lưới đánh cá ra.

Một màn này, khiến xung quanh nghẹn họng nhìn trân trối.

“A…” Liễu Như Phong khẽ nhếch miệng, ngoại trừ “A” ra, cuối cùng không phát ra âm thanh nào.

Tống Chung luôn nở nụ cười, lúc này cũng cứng đờ, trong mắt đều là khó mà tin.

Sợi tơ cắt Thực Thiết Thú thành vô số mảnh, lại bị Mạc Phàm xé rách một cách dễ dàng, không khác gì xé giấy.

- Chuyện này…

Vẻ mặt Băng Ma cũng sửng sốt, sắc mặt khó coi, lạnh lùng nhìn chằm chằm Mạc Phàm.

Tay Quỷ Lão nắm chặt lại, âm thanh “răng rắc” vang lên liên tục, rõ ràng là tức không nhẹ.

Những sợi tơ này cho dù là hợp kim cấp đặc biệt cũng bị chặt đứt, vô cùng sắc bén, cho dù gặp pháp khí, cũng không thể chặt đứt sợi tơ, có thể thấy rõ mức độ cứng của nó.

Trừ chuyện đó ra, mỗi sợi tơ bị kéo đứt, chân khí bên trong sẽ nổ mạnh, uy lực tương đương với mấy trăm cân thuốc nổ.

Mạc Phàm không chỉ xé rách lưới đánh cá một cách dễ dàng, còn không xảy ra chuyện gì.

Năm đó ông ta chiến với Lâm Thiên Nam, Lâm Thiên Nam cũng phá lưới đánh cá của ông ta, nhưng không dễ dàng như Mạc Phàm.

Ở trước mặt Mạc Phàm, Thủy Long Dẫn của ông ta như đồ giả.

- Tiểu tử, cậu dùng pháp thuật cấp cao gì thế, vậy mà phá được Thủy Long Dẫn của tôi?

Quỷ Lão nổi giận quát.

Vẻ mặt Mạc Phàm vô cùng lạnh nhạt, giống như phá Thủy Long Dẫn không khác ăn ba bữa cơm, căn bản không có gì đáng ngại.

Thủy Long Dẫn của Quỷ Lão tương tự với Thiên Địa Dẫn công pháp trấn phái của Thiên Địa Môn ở Tu Chân giới, nén linh khí trên người tới mức lớn nhất.

Kết quả tu luyện công pháp này, tuy không có đại khí rộng lớn, khí thế tràn đầy như hóa khí thành binh, ngưng khí thành sơn, nhưng đi tới một cực hạn khác, uy lực không thể khinh thường.

Hắn từng chính mắt nhìn thấy lão tông chủ Thiên Địa Môn thi triển Thiên Địa Dẫn, tông chủ này có thực lực Đại Thừa kỳ, ngưng tụ chân khí toàn thân thành một cây Tú Hoa Châm.

Lúc ấy bọn họ bị Ma Tộc dùng 7 tinh cầu bố trí Tinh Diệu Đại Trận bao vây, 7 tinh cầu này đều to gấp mấy chục lần Địa Cầu, cao thủ Đại Thừa khác đều bó tay chịu trói.

Lão tông chủ Thiên Địa Môn chỉ lấy gốc Tú Hoa Châm do chân khí ngưng tụ ra, 7 tinh cầu kia như gặp hắc động, vốn là sụp đổ bên trong, cuối cùng bị gốc Tú Hoa Châm hấp thu không còn gì, giống như chưa từng xuất hiện.

Thiên Địa Dẫn đáng sợ đến mức nào, đã thấy rõ.

Thủy Long Dẫn này tương tự với Thiên Địa Dẫn, nhưng là cấp thấp kém vô số lần.

Hắn có cả công pháp phá giải Thiên Địa Dẫn, Thủy Long Dẫn có khó là gì?

- Công pháp cấp thấp như thế cũng dám lấy ra, những chân khí này của ông, tôi nhận.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Hôm nay hắn phải đại khai sát giới, nhiều linh khí như thế, tất nhiên không thể lãng phí.

Hắn nắm lấy lưới đánh cá kia, vận khởi Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công.

Những sợi tơ này không chỉ không nổ mạnh, trái lại như thủy triều hạ xuống, bị kéo vào trong cơ thể hắn.

Chỉ trong phút chốc, toàn bộ Thủy Long Dẫn Quỷ Lão ngưng tụ vài năm chui vào trong cơ thể hắn.

Sắc mặt Quỷ Lão khó coi tới cực hạn, trái tim như bị xuyên một đao, huyết dịch chảy ra liên tục.

Ông ta hao phí nhiều năm mới có được nhiều Thủy Long Dẫn như vậy, lần này lấy ra không chỉ không giết được Mạc Phàm, trái lại biến thành chất dinh dưỡng cho cậu ta.

Sắc mặt đám Liễu Như Phong cũng không khá hơn chỗ nào, ánh mắt nhìn Mạc Phàm tràn đầy kiêng kị.

Bọn họ đều là Tiên Thiên Tông Sư, vô cùng mẫn cảm với linh khí.

Linh khí những sợi tơ này ẩn chứa, tuyệt đối hơn bốn bọn họ cộng lại.

Nhiều linh khí như thế, cứ bị Mạc Phàm hấp thu toàn bộ như vậy.

Phải biết rằng tu sĩ như cái thùng nước có kích cỡ cố định, lượng linh khí có thể lưu trữ có hạn.

Một khi vượt qua lượng này, sẽ nổ tan xác hay bị tẩu hỏa nhập ma.

Mạc Phàm hấp thu nhiều linh khí như thế, vậy mà không sao, nếu không phải Mạc Phàm giả vờ, thì Mạc Phàm chứa được lượng linh khí nhiều hơn bọn họ nghĩ nhiều.

Nếu là cái trước, bọn họ không có gì phải lo lắng, nỏ mạnh hết đà mà thôi.

Cái sau, vậy thì đáng sợ rồi.

- Quỷ Lão tiên sinh, Tống trưởng lão, Liễu tiên sinh, quả thật tiểu tử này có tài, chúng ta cùng giế t chết cậu ta.

Sắc mặt Băng Ma nghiêm trọng nói.

Nếu bọn họ ở đây, không thể gi ết chết Mạc Phàm, người chết sẽ là bọn họ.

Anh ta giơ tay lên, băng kiếm trôi nổi trên đỉnh đầu Mạc Phàm, băng thương thì rơi xuống, mang theo tiếng xé gió, nhanh chóng đâm về phía Mạc Phàm.

Đám Quỷ Lão nhanh chóng phản ứng kịp, bọn họ đều là người từng trải, tất nhiên hiểu rõ tình huống trước mắt.

Trong mắt Tống Chung chớp lóe sắc bén, bóng dáng nhoáng lên một cái, thân thể giống như hòa cùng vụ khí, biến mất không thấy.

ể ấMột tay Liễu Như Phong để ra sau lưng, một cây đao xuất hiện trong tay ông ta.

Chuôi đao này dài 7 thước, toàn thân đen tuyền, hơi tương tự đao võ sĩ Nhật Bản, thân đao dài nhỏ, không cong giống đao của võ sĩ Nhật Bản, thẳng tắp như kiếm.

Trên thân đao khắc đầy phù văn huyết sắc thần bí, khiến chuôi đao phong cách cổ xưa có thêm khí tức tà dị.

Chuôi đao này tên là Thu Thủy, là bảo bối trấn tộc của Liễu gia bọn họ, cũng là kiện pháp bảo duy nhất của Liễu gia.

Bình thường chuôi đao này đều được đặt trên pho tượng Phật ở sâu trong mật thất Liễu gia, bởi vì lần này ông ta tới Giang Nam, lúc này mới mang theo.

Một tay ông ta cầm đao, chân khí màu xanh lan tràn trên thân đao.

Chân khí mới tiến vào chuôi đao, một cây gai vươn từ đao ra, đâm vào lòng bàn tay Liễu Như Phong.

Liễu Như Phong nhíu mày, tiếp tục rót chân khí.

Huyết dịch và chân khí màu xanh xen lẫn nhau chảy xuôi xuống, phù văn màu đỏ trên thân đao lập tức sáng lên, ánh đao xanh hồng bất định hiện lên trên thân đao, khí tức tà dị trên thân đao lan tràn ra bốn phía.

Liễu Như Phong nắm cái chuôi đao này, khóe miệng nhếch lên tươi cười quỷ dị, đi về phía Mạc Phàm.

Quỷ Lão nhíu mày, nhìn chằm chằm Mạc Phàm với vẻ hung dữ, ánh mắt như ác quỷ bị chọc tức, phiếm tàn nhẫn.

- Tiểu tử, cậu chọc giận tôi hoàn toàn rồi, hôm nay tôi tất phải để cậu biết, vì sao cả Hoa Hạ xưng lão phu là Quỷ Lão?

Ông ta nói xong khí tức hoàn toàn thay đổi.

Bốn khí tức cường đại bắn lên trên trời, rồi đè Mạc Phàm trên cầu. Sắc mặt Quỷ Lão thay đổi, ánh mắt âm u.

Mạc Phàm dám giơ tay nắm lấy Thủy Long Dẫn của ông ta, đúng là không muốn sống nữa.

Những sợi tơ này cho dù là ông ta đều phải hết sức cẩn thận, không cẩn thận sẽ làm mình bị thương, dù sao thứ này do chân khí toàn thân ông ta biến thành, lực nổ tương đương với uy lực ông ta tự bạo.

- Tiểu tử, cậu điên rồi?

Rõ ràng những sợi tơ này do chân khí Quỷ Lão ngưng tụ thành, không khác gì thuốc nổ.

Mạc Phàm nắm lấy, không khác gì dẫn đốt trái bom này, nói không chừng bọn họ cũng bị liên lụy.

- Hừ hừ, tiểu tử, cậu đã tự tin như vậy, vậy phế cái tay này của cậu trước.

Tay Quỷ Lão nắm lại.

Một sợi tơ như một đạo laser cắt về phía cổ tay Mạc Phàm.

Mạc Phàm làm như không nhìn thấy, nắm lấy lưới đánh cá.

Không có tiếng nổ mạnh, cũng không có âm thanh huyết nhục, xương cốt bị cắt, chỉ có âm thanh như lụa bị xé rách.

“Xoẹt!”

Lưới đánh cá bao vây Mạc Phàm bị xé thành một cái lỗ lớn, Mạc Phàm chui từ trong lưới đánh cá ra.

Một màn này, khiến xung quanh nghẹn họng nhìn trân trối.

“A…” Liễu Như Phong khẽ nhếch miệng, ngoại trừ “A” ra, cuối cùng không phát ra âm thanh nào.

Tống Chung luôn nở nụ cười, lúc này cũng cứng đờ, trong mắt đều là khó mà tin.

Sợi tơ cắt Thực Thiết Thú thành vô số mảnh, lại bị Mạc Phàm xé rách một cách dễ dàng, không khác gì xé giấy.

- Chuyện này…

Vẻ mặt Băng Ma cũng sửng sốt, sắc mặt khó coi, lạnh lùng nhìn chằm chằm Mạc Phàm.

Tay Quỷ Lão nắm chặt lại, âm thanh “răng rắc” vang lên liên tục, rõ ràng là tức không nhẹ.

Những sợi tơ này cho dù là hợp kim cấp đặc biệt cũng bị chặt đứt, vô cùng sắc bén, cho dù gặp pháp khí, cũng không thể chặt đứt sợi tơ, có thể thấy rõ mức độ cứng của nó.

Trừ chuyện đó ra, mỗi sợi tơ bị kéo đứt, chân khí bên trong sẽ nổ mạnh, uy lực tương đương với mấy trăm cân thuốc nổ.

Mạc Phàm không chỉ xé rách lưới đánh cá một cách dễ dàng, còn không xảy ra chuyện gì.

Năm đó ông ta chiến với Lâm Thiên Nam, Lâm Thiên Nam cũng phá lưới đánh cá của ông ta, nhưng không dễ dàng như Mạc Phàm.

Ở trước mặt Mạc Phàm, Thủy Long Dẫn của ông ta như đồ giả.

- Tiểu tử, cậu dùng pháp thuật cấp cao gì thế, vậy mà phá được Thủy Long Dẫn của tôi?

Quỷ Lão nổi giận quát.

Vẻ mặt Mạc Phàm vô cùng lạnh nhạt, giống như phá Thủy Long Dẫn không khác ăn ba bữa cơm, căn bản không có gì đáng ngại.

Thủy Long Dẫn của Quỷ Lão tương tự với Thiên Địa Dẫn công pháp trấn phái của Thiên Địa Môn ở Tu Chân giới, nén linh khí trên người tới mức lớn nhất.

Kết quả tu luyện công pháp này, tuy không có đại khí rộng lớn, khí thế tràn đầy như hóa khí thành binh, ngưng khí thành sơn, nhưng đi tới một cực hạn khác, uy lực không thể khinh thường.

Hắn từng chính mắt nhìn thấy lão tông chủ Thiên Địa Môn thi triển Thiên Địa Dẫn, tông chủ này có thực lực Đại Thừa kỳ, ngưng tụ chân khí toàn thân thành một cây Tú Hoa Châm.

Lúc ấy bọn họ bị Ma Tộc dùng 7 tinh cầu bố trí Tinh Diệu Đại Trận bao vây, 7 tinh cầu này đều to gấp mấy chục lần Địa Cầu, cao thủ Đại Thừa khác đều bó tay chịu trói.

Lão tông chủ Thiên Địa Môn chỉ lấy gốc Tú Hoa Châm do chân khí ngưng tụ ra, 7 tinh cầu kia như gặp hắc động, vốn là sụp đổ bên trong, cuối cùng bị gốc Tú Hoa Châm hấp thu không còn gì, giống như chưa từng xuất hiện.

Thiên Địa Dẫn đáng sợ đến mức nào, đã thấy rõ.

Thủy Long Dẫn này tương tự với Thiên Địa Dẫn, nhưng là cấp thấp kém vô số lần.

Hắn có cả công pháp phá giải Thiên Địa Dẫn, Thủy Long Dẫn có khó là gì?

- Công pháp cấp thấp như thế cũng dám lấy ra, những chân khí này của ông, tôi nhận.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Hôm nay hắn phải đại khai sát giới, nhiều linh khí như thế, tất nhiên không thể lãng phí.

Hắn nắm lấy lưới đánh cá kia, vận khởi Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công.

Những sợi tơ này không chỉ không nổ mạnh, trái lại như thủy triều hạ xuống, bị kéo vào trong cơ thể hắn.

Chỉ trong phút chốc, toàn bộ Thủy Long Dẫn Quỷ Lão ngưng tụ vài năm chui vào trong cơ thể hắn.

Sắc mặt Quỷ Lão khó coi tới cực hạn, trái tim như bị xuyên một đao, huyết dịch chảy ra liên tục.

Ông ta hao phí nhiều năm mới có được nhiều Thủy Long Dẫn như vậy, lần này lấy ra không chỉ không giết được Mạc Phàm, trái lại biến thành chất dinh dưỡng cho cậu ta.

Sắc mặt đám Liễu Như Phong cũng không khá hơn chỗ nào, ánh mắt nhìn Mạc Phàm tràn đầy kiêng kị.

Bọn họ đều là Tiên Thiên Tông Sư, vô cùng mẫn cảm với linh khí.

Linh khí những sợi tơ này ẩn chứa, tuyệt đối hơn bốn bọn họ cộng lại.

Nhiều linh khí như thế, cứ bị Mạc Phàm hấp thu toàn bộ như vậy.

Phải biết rằng tu sĩ như cái thùng nước có kích cỡ cố định, lượng linh khí có thể lưu trữ có hạn.

Một khi vượt qua lượng này, sẽ nổ tan xác hay bị tẩu hỏa nhập ma.

Mạc Phàm hấp thu nhiều linh khí như thế, vậy mà không sao, nếu không phải Mạc Phàm giả vờ, thì Mạc Phàm chứa được lượng linh khí nhiều hơn bọn họ nghĩ nhiều.

Nếu là cái trước, bọn họ không có gì phải lo lắng, nỏ mạnh hết đà mà thôi.

Cái sau, vậy thì đáng sợ rồi.

- Quỷ Lão tiên sinh, Tống trưởng lão, Liễu tiên sinh, quả thật tiểu tử này có tài, chúng ta cùng giế t chết cậu ta.

Sắc mặt Băng Ma nghiêm trọng nói.

Nếu bọn họ ở đây, không thể gi ết chết Mạc Phàm, người chết sẽ là bọn họ.

Anh ta giơ tay lên, băng kiếm trôi nổi trên đỉnh đầu Mạc Phàm, băng thương thì rơi xuống, mang theo tiếng xé gió, nhanh chóng đâm về phía Mạc Phàm.

Đám Quỷ Lão nhanh chóng phản ứng kịp, bọn họ đều là người từng trải, tất nhiên hiểu rõ tình huống trước mắt.

Trong mắt Tống Chung chớp lóe sắc bén, bóng dáng nhoáng lên một cái, thân thể giống như hòa cùng vụ khí, biến mất không thấy.

ể ấMột tay Liễu Như Phong để ra sau lưng, một cây đao xuất hiện trong tay ông ta.

Chuôi đao này dài 7 thước, toàn thân đen tuyền, hơi tương tự đao võ sĩ Nhật Bản, thân đao dài nhỏ, không cong giống đao của võ sĩ Nhật Bản, thẳng tắp như kiếm.

Trên thân đao khắc đầy phù văn huyết sắc thần bí, khiến chuôi đao phong cách cổ xưa có thêm khí tức tà dị.

Chuôi đao này tên là Thu Thủy, là bảo bối trấn tộc của Liễu gia bọn họ, cũng là kiện pháp bảo duy nhất của Liễu gia.

Bình thường chuôi đao này đều được đặt trên pho tượng Phật ở sâu trong mật thất Liễu gia, bởi vì lần này ông ta tới Giang Nam, lúc này mới mang theo.

Một tay ông ta cầm đao, chân khí màu xanh lan tràn trên thân đao.

Chân khí mới tiến vào chuôi đao, một cây gai vươn từ đao ra, đâm vào lòng bàn tay Liễu Như Phong.

Liễu Như Phong nhíu mày, tiếp tục rót chân khí.

Huyết dịch và chân khí màu xanh xen lẫn nhau chảy xuôi xuống, phù văn màu đỏ trên thân đao lập tức sáng lên, ánh đao xanh hồng bất định hiện lên trên thân đao, khí tức tà dị trên thân đao lan tràn ra bốn phía.

Liễu Như Phong nắm cái chuôi đao này, khóe miệng nhếch lên tươi cười quỷ dị, đi về phía Mạc Phàm.

Quỷ Lão nhíu mày, nhìn chằm chằm Mạc Phàm với vẻ hung dữ, ánh mắt như ác quỷ bị chọc tức, phiếm tàn nhẫn.

- Tiểu tử, cậu chọc giận tôi hoàn toàn rồi, hôm nay tôi tất phải để cậu biết, vì sao cả Hoa Hạ xưng lão phu là Quỷ Lão?

Ông ta nói xong khí tức hoàn toàn thay đổi.

Bốn khí tức cường đại bắn lên trên trời, rồi đè Mạc Phàm trên cầu.