Mộc Phong Nhạc nhíu mày, anh ta không có yêu cầu xa vời Mạc Phàm sẽ giúp anh ta, dù sao anh ta cũng là tù nhân của Mạc Phàm.
Nhưng anh ta không ngờ Mạc Phàm sẽ đứng ra ngăn cản.
Lúc trước anh ta cảm thấy Mạc Phàm là người con có hiếu, thần y Đông Hải, bây giờ xem ra chỉ là tiểu nhân vì tư lợi, anh ta thật sự nhìn lầm người rồi.
- Phạm công tử, đây là việc riêng của tôi, cậu mặc kệ đi.
Bả vai Mộc Phong Nhạc rung lên, trầm giọng nói.
Trên người anh ta còn trúng pháp thuật của Mạc Phàm, dù sao cũng chết một lần, không phải chết dưới tay Tiêu Dật Trần, thì chết trong tay Mạc Phàm, chẳng bằng liều mạng vì bạn gái cũ.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cũng không tức giận, thần niệm của hắn khẽ động, một đoạn âm thanh truyền vào trong tai Mộc Phong Nhạc.
- Nếu anh tin tưởng tôi, cứ để anh ta chiếu đi, lát nữa anh sẽ biết, nếu anh không tin, anh đi chịu chết tôi sẽ không ngăn cản.
Mộc Phong Nhạc tham dự vào chuyện hạ cổ cha hắn, hắn hoàn toàn có thể không cần để ý tới.
Nhưng nể mặt Mộc Phong Nhạc vì bạn gái cũ ngay cả mạng cũng không cần, coi như là có tình có nghĩa, giúp anh ta một chút cũng không phải không thể được.
Mắt Mộc Phong Nhạc mở to, sợ ngây người.
- Chuyện này…
Vậy mà giọng nói này không đi từ lỗ tai anh ta vào, mà xuất hiện trong đầu anh ta, giống như truyền âm trên TV.
Anh ta quay đầu, nhìn Mạc Phàm với vẻ nghi ngờ.
Anh ta từng thấy đạo thuật của Mạc Phàm rồi, nhưng đạo thuật có thể khiến không chiếu video clip được sao?
Mộc Phong Nhạc đảo mắt, trong mắt là do dự.
- Lựa chọn như thế nào, tự anh nhìn mà làm đi.
Mạc Phàm bình tĩnh nói.
Hoàng Thiếu Tuấn thấy Mộc Phong Nhạc bị Mạc Phàm ngăn lại, anh ta nhướn mày, lộ ra vẻ bất ngờ.
- Vẫn là Phạm công tử có vẻ thức thời, Mộc thiếu, anh nên học tập Phạm công tử thật tốt, anh đã chia tay với Tô Nhã Hân rồi, còn quản nhiều chuyện như vậy làm gì.
Mộc Phong Nhạc nhíu mày, một lát sau liền có quyết định.
Cho dù anh ta đi lên, cũng không ngăn được Tiêu Dật Trần, chỉ chết nhanh hơn.
Thay vì như vậy, chẳng bằng tin tưởng Mạc Phàm một lần.
Anh ta hừ lạnh một tiếng, không để ý đến Hoàng Thiếu Tuấn, cũng không đi gây sự với Tiêu Dật Trần, cầm lấy một đ ĩa thịt bò quay về vị trí ban đầu, nhìn chằm chằm Tiêu Dật Trần với vẻ hung dữ cắt thịt bò.
Hoàng Thiếu Tuấn cười, trong mắt hiện lên sắc lạnh, nhanh chóng biến mất không còn.
Lúc bọn họ nói chuyện, băng ghi hình được thuộc hạ Tiêu Dật Trần cho vào trong máy chiếu.
Tiêu Dật Trần thấy Mộc Phong Nhạc nổi giận đi lên trước vài bước,sau đó lùi lại, đắc ý trên mặt lại dày hơn vài phần, anh ta tiến đến bên cạnh microphone.
- Sắp bắt đầu chiếu video clip rồi, mọi người mở to mắt mà xem, tôi chỉ chiếu 3 phút đầu thôi, nếu để lỡ đừng trách tôi.
- Đảm bảo sẽ không bỏ qua một bức hình nào, nhanh chiếu đi, Tiêu thiếu.
Tôn thiếu kia có chút sốt ruột nói.
- Nhanh lên đi, Tiêu thiếu.
Một người khác cũng thúc giục.
Tô Nhã Hân là người mẫu quốc tế, có rất nhiều fan, thổ hào Giang Nam đều đã xếp thành một hàng dài.
Từng có người ra giá 1000 vạn, bảo Tô Nhã Hân bồi người đó ngủ một tối, kết quả Tô Nhã Hân còn chưa có phản ứng, một fan của cô ném 2000 vạn ra, bảo người này cút đi.
Nếu trong tay Tiêu Dật Trần thật sự là video clip giường chiếu của Tô Nhã Hân, hôm nay kiếm lời rồi.
Tiêu Dật Trần thấy bộ dạng những người này gấp gáp như vậy, cảm thấy độ lửa cũng được rồi, cười liếc mắt ra hiệu với thuộc hạ.
Thuộc hạ kia gật đầu, ấn vào máy chiếu.
Tâm niệm Mạc Phàm khẽ động, thần thức chen chúc ra như thủy triều, tay cho vào trong túi tạo ra mấy pháp ấn, pháp lực yên lặng không tiếng động dao động vây quanh cả khoang thuyền.
Trên màn hình lớn sau lưng Tiêu Dật Trần, hình ảnh lập tức biến đổi, tiếng đàn ông th ở dốc truyền từ trong ra.
Mắt mọi người đều mở to, trong mắt đều là khó mà tin.
Tiêu Dật Trần thấy biểu cảm kinh ngạc của những người phía dưới, không thèm nhìn màn hình lớn sau lưng, khóe miệng nhếch lên, cười đắc ý.
- Thế nào, là Tô Nhã Hân đúng không.
Khi nói chuyện, anh ta còn liếc nhìn Mộc Phong Nhạc ở phía xa một cái.
Nhiều người cùng xem video clip giường chiếu của bạn gái cũ Mộc Phong Nhạc, lần này không tức chết Mộc Phong Nhạc mới lạ.
Anh ta vừa dứt lời, dưới đài cho dù là thuộc hạ của anh ta, hay người tham gia hội giao dịch đều không lên tiếng.
Vẻ mặt cả đám vô cùng kỳ lạ nhìn Tiêu Dật Trần.
- Tiêu thiếu, không ngờ anh thích khẩu vị này, anh thích khẩu vị này còn chưa tính, còn chiếu trước mặt nhiều người như vậy, muốn làm chúng tôi ghê tởm sao?
Tôn thiếu kia trầm giọng nói.
Tiêu Dật Trần nhíu mày, vẻ mặt mờ mịt.
- Tôn thiếu, anh có ý gì đây?
Anh ta đã xem những video clip này mấy chục lần, gần như hình ảnh mỗi phút là gì anh ta đều nhớ rõ, chắc chắn lộ mặt Tô Nhã Hân.
- Tự anh xem thì biết, còn phải hỏi chúng tôi sao?
Tôn thiếu tức giận nói.
- Tiêu thiếu, tôi rất bội phục dũng khí của anh.
Một phú thiếu khác nói theo.
Sắc mặt Tiêu Dật Trần hơi trầm xuống, chẳng lẽ lấy nhầm video clip?
Anh ta tò mò quay đầu, nhìn thoáng qua màn hình lớn.
Mắt anh ta mở to, cả người ngây dại.
Trên màn hình lớn đâu phải là video clip thiếu nhi không nên xem của Tô Nhã Hân với người đàn ông nào đó, mà là cảnh anh ta và một đại hán cường tráng vành tai tóc mái chạm nhau.
- Chuyện này, chuyện này…
Trong chớp mắt, sắc mặt Tiêu Dật Trần vô cùng khó coi, ước gì có thể tìm cái lỗ chui xuống.
Anh ta muốn chiếu video clip giường chiếu của Tô Nhã Hân, ai biết là video Gay của anh ta với một người đàn ông nào đó.
ể ấ ầ- Sao có thể như vậy, nhất định là nhầm chỗ nào đó.
Không chỉ sắc mặt anh ta rất khó coi, Hoàng Thiếu Tuấn cũng nhíu mày, trên mặt không còn đắc ý như trước.
Mắt Mộc Phong Nhạc chớp chớp, nhìn màn hình lớn với vẻ khó tin, lại nhìn Mạc Phàm, vô cùng khiếp sợ.
- Chuyện này cũng quá khó tin rồi.
Anh ta từng xem video clip rồi, quả thật là video clip của bạn gái cũ và người nào đó.
Cho dù Tiêu Dật Trần ngu ngốc đến mấy, cũng không lấy video clip của mình bôi đen ở đây, chắc chắn vấn đề từ Mạc Phàm mà ra.
Tuy anh ta không biết Mạc Phàm làm thế nào, nhưng không hiểu sao sảng khoái và hưng phấn lan tràn khắp người anh ta.
May mà anh ta tin Mạc Phàm, nếu không chắc chắn không thấy một màn đặc sắc này.
Chỉ trong phút chốc, anh ta liền bật cười vì hả giận.
- Tiêu thiếu, không ngờ khẩu vị của anh nặng vậy, tôi ra 100 tệ mua video này.
- 100 nhiều quá, tôi ra 50.
Một phú thiếu bình thường hay mâu thuẫn với Tiêu Dật Trần cười nói theo.
- Tôi ra 10 tệ, Tiêu thiếu có bán không?
Tiêu Dật Trần nghe thấy giọng Mộc Phong Nhạc, khuôn mặt âm trầm có thể vặn ra nước.
- Anh còn thất thần làm gì, nhanh hủy băng ghi hình đó cho tôi, đổi cái khác.
Thuộc hạ vội lấy băng ghi hình kia ra, bóp nát, thay cái khác.
Trên màn hình lớn lại xuất hiện hình ảnh khác, không còn là Tiêu Dật Trần và một người, lần này là Tiêu Dật Trần với hai người đàn ông.
Vẻ mặt Tiêu Dật Trần sửng sốt, có kích động muốn thổ huyết.
- Lại đổi cái khác cho tôi!
Lại đổi một băng ghi hình khác, Tiêu Dật Trần lên giường với n đàn ông.
Mãi đến khi đổi hết tất cả băng ghi hình, đều là cảnh Tiêu Dật Trần lên giường với đàn ông, không có một video clip của Tô Nhã Hân.
Ánh mắt mọi người ở đây nhìn Tiêu Dật Trần vô cùng kỳ lạ. Mộc Phong Nhạc nhíu mày, anh ta không có yêu cầu xa vời Mạc Phàm sẽ giúp anh ta, dù sao anh ta cũng là tù nhân của Mạc Phàm.
Nhưng anh ta không ngờ Mạc Phàm sẽ đứng ra ngăn cản.
Lúc trước anh ta cảm thấy Mạc Phàm là người con có hiếu, thần y Đông Hải, bây giờ xem ra chỉ là tiểu nhân vì tư lợi, anh ta thật sự nhìn lầm người rồi.
- Phạm công tử, đây là việc riêng của tôi, cậu mặc kệ đi.
Bả vai Mộc Phong Nhạc rung lên, trầm giọng nói.
Trên người anh ta còn trúng pháp thuật của Mạc Phàm, dù sao cũng chết một lần, không phải chết dưới tay Tiêu Dật Trần, thì chết trong tay Mạc Phàm, chẳng bằng liều mạng vì bạn gái cũ.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cũng không tức giận, thần niệm của hắn khẽ động, một đoạn âm thanh truyền vào trong tai Mộc Phong Nhạc.
- Nếu anh tin tưởng tôi, cứ để anh ta chiếu đi, lát nữa anh sẽ biết, nếu anh không tin, anh đi chịu chết tôi sẽ không ngăn cản.
Mộc Phong Nhạc tham dự vào chuyện hạ cổ cha hắn, hắn hoàn toàn có thể không cần để ý tới.
Nhưng nể mặt Mộc Phong Nhạc vì bạn gái cũ ngay cả mạng cũng không cần, coi như là có tình có nghĩa, giúp anh ta một chút cũng không phải không thể được.
Mắt Mộc Phong Nhạc mở to, sợ ngây người.
- Chuyện này…
Vậy mà giọng nói này không đi từ lỗ tai anh ta vào, mà xuất hiện trong đầu anh ta, giống như truyền âm trên TV.
Anh ta quay đầu, nhìn Mạc Phàm với vẻ nghi ngờ.
Anh ta từng thấy đạo thuật của Mạc Phàm rồi, nhưng đạo thuật có thể khiến không chiếu video clip được sao?
Mộc Phong Nhạc đảo mắt, trong mắt là do dự.
- Lựa chọn như thế nào, tự anh nhìn mà làm đi.
Mạc Phàm bình tĩnh nói.
Hoàng Thiếu Tuấn thấy Mộc Phong Nhạc bị Mạc Phàm ngăn lại, anh ta nhướn mày, lộ ra vẻ bất ngờ.
- Vẫn là Phạm công tử có vẻ thức thời, Mộc thiếu, anh nên học tập Phạm công tử thật tốt, anh đã chia tay với Tô Nhã Hân rồi, còn quản nhiều chuyện như vậy làm gì.
Mộc Phong Nhạc nhíu mày, một lát sau liền có quyết định.
Cho dù anh ta đi lên, cũng không ngăn được Tiêu Dật Trần, chỉ chết nhanh hơn.
Thay vì như vậy, chẳng bằng tin tưởng Mạc Phàm một lần.
Anh ta hừ lạnh một tiếng, không để ý đến Hoàng Thiếu Tuấn, cũng không đi gây sự với Tiêu Dật Trần, cầm lấy một đ ĩa thịt bò quay về vị trí ban đầu, nhìn chằm chằm Tiêu Dật Trần với vẻ hung dữ cắt thịt bò.
Hoàng Thiếu Tuấn cười, trong mắt hiện lên sắc lạnh, nhanh chóng biến mất không còn.
Lúc bọn họ nói chuyện, băng ghi hình được thuộc hạ Tiêu Dật Trần cho vào trong máy chiếu.
Tiêu Dật Trần thấy Mộc Phong Nhạc nổi giận đi lên trước vài bước,sau đó lùi lại, đắc ý trên mặt lại dày hơn vài phần, anh ta tiến đến bên cạnh microphone.
- Sắp bắt đầu chiếu video clip rồi, mọi người mở to mắt mà xem, tôi chỉ chiếu 3 phút đầu thôi, nếu để lỡ đừng trách tôi.
- Đảm bảo sẽ không bỏ qua một bức hình nào, nhanh chiếu đi, Tiêu thiếu.
Tôn thiếu kia có chút sốt ruột nói.
- Nhanh lên đi, Tiêu thiếu.
Một người khác cũng thúc giục.
Tô Nhã Hân là người mẫu quốc tế, có rất nhiều fan, thổ hào Giang Nam đều đã xếp thành một hàng dài.
Từng có người ra giá 1000 vạn, bảo Tô Nhã Hân bồi người đó ngủ một tối, kết quả Tô Nhã Hân còn chưa có phản ứng, một fan của cô ném 2000 vạn ra, bảo người này cút đi.
Nếu trong tay Tiêu Dật Trần thật sự là video clip giường chiếu của Tô Nhã Hân, hôm nay kiếm lời rồi.
Tiêu Dật Trần thấy bộ dạng những người này gấp gáp như vậy, cảm thấy độ lửa cũng được rồi, cười liếc mắt ra hiệu với thuộc hạ.
Thuộc hạ kia gật đầu, ấn vào máy chiếu.
Tâm niệm Mạc Phàm khẽ động, thần thức chen chúc ra như thủy triều, tay cho vào trong túi tạo ra mấy pháp ấn, pháp lực yên lặng không tiếng động dao động vây quanh cả khoang thuyền.
Trên màn hình lớn sau lưng Tiêu Dật Trần, hình ảnh lập tức biến đổi, tiếng đàn ông th ở dốc truyền từ trong ra.
Mắt mọi người đều mở to, trong mắt đều là khó mà tin.
Tiêu Dật Trần thấy biểu cảm kinh ngạc của những người phía dưới, không thèm nhìn màn hình lớn sau lưng, khóe miệng nhếch lên, cười đắc ý.
- Thế nào, là Tô Nhã Hân đúng không.
Khi nói chuyện, anh ta còn liếc nhìn Mộc Phong Nhạc ở phía xa một cái.
Nhiều người cùng xem video clip giường chiếu của bạn gái cũ Mộc Phong Nhạc, lần này không tức chết Mộc Phong Nhạc mới lạ.
Anh ta vừa dứt lời, dưới đài cho dù là thuộc hạ của anh ta, hay người tham gia hội giao dịch đều không lên tiếng.
Vẻ mặt cả đám vô cùng kỳ lạ nhìn Tiêu Dật Trần.
- Tiêu thiếu, không ngờ anh thích khẩu vị này, anh thích khẩu vị này còn chưa tính, còn chiếu trước mặt nhiều người như vậy, muốn làm chúng tôi ghê tởm sao?
Tôn thiếu kia trầm giọng nói.
Tiêu Dật Trần nhíu mày, vẻ mặt mờ mịt.
- Tôn thiếu, anh có ý gì đây?
Anh ta đã xem những video clip này mấy chục lần, gần như hình ảnh mỗi phút là gì anh ta đều nhớ rõ, chắc chắn lộ mặt Tô Nhã Hân.
- Tự anh xem thì biết, còn phải hỏi chúng tôi sao?
Tôn thiếu tức giận nói.
- Tiêu thiếu, tôi rất bội phục dũng khí của anh.
Một phú thiếu khác nói theo.
Sắc mặt Tiêu Dật Trần hơi trầm xuống, chẳng lẽ lấy nhầm video clip?
Anh ta tò mò quay đầu, nhìn thoáng qua màn hình lớn.
Mắt anh ta mở to, cả người ngây dại.
Trên màn hình lớn đâu phải là video clip thiếu nhi không nên xem của Tô Nhã Hân với người đàn ông nào đó, mà là cảnh anh ta và một đại hán cường tráng vành tai tóc mái chạm nhau.
- Chuyện này, chuyện này…
Trong chớp mắt, sắc mặt Tiêu Dật Trần vô cùng khó coi, ước gì có thể tìm cái lỗ chui xuống.
Anh ta muốn chiếu video clip giường chiếu của Tô Nhã Hân, ai biết là video Gay của anh ta với một người đàn ông nào đó.
ể ấ ầ- Sao có thể như vậy, nhất định là nhầm chỗ nào đó.
Không chỉ sắc mặt anh ta rất khó coi, Hoàng Thiếu Tuấn cũng nhíu mày, trên mặt không còn đắc ý như trước.
Mắt Mộc Phong Nhạc chớp chớp, nhìn màn hình lớn với vẻ khó tin, lại nhìn Mạc Phàm, vô cùng khiếp sợ.
- Chuyện này cũng quá khó tin rồi.
Anh ta từng xem video clip rồi, quả thật là video clip của bạn gái cũ và người nào đó.
Cho dù Tiêu Dật Trần ngu ngốc đến mấy, cũng không lấy video clip của mình bôi đen ở đây, chắc chắn vấn đề từ Mạc Phàm mà ra.
Tuy anh ta không biết Mạc Phàm làm thế nào, nhưng không hiểu sao sảng khoái và hưng phấn lan tràn khắp người anh ta.
May mà anh ta tin Mạc Phàm, nếu không chắc chắn không thấy một màn đặc sắc này.
Chỉ trong phút chốc, anh ta liền bật cười vì hả giận.
- Tiêu thiếu, không ngờ khẩu vị của anh nặng vậy, tôi ra 100 tệ mua video này.
- 100 nhiều quá, tôi ra 50.
Một phú thiếu bình thường hay mâu thuẫn với Tiêu Dật Trần cười nói theo.
- Tôi ra 10 tệ, Tiêu thiếu có bán không?
Tiêu Dật Trần nghe thấy giọng Mộc Phong Nhạc, khuôn mặt âm trầm có thể vặn ra nước.
- Anh còn thất thần làm gì, nhanh hủy băng ghi hình đó cho tôi, đổi cái khác.
Thuộc hạ vội lấy băng ghi hình kia ra, bóp nát, thay cái khác.
Trên màn hình lớn lại xuất hiện hình ảnh khác, không còn là Tiêu Dật Trần và một người, lần này là Tiêu Dật Trần với hai người đàn ông.
Vẻ mặt Tiêu Dật Trần sửng sốt, có kích động muốn thổ huyết.
- Lại đổi cái khác cho tôi!
Lại đổi một băng ghi hình khác, Tiêu Dật Trần lên giường với n đàn ông.
Mãi đến khi đổi hết tất cả băng ghi hình, đều là cảnh Tiêu Dật Trần lên giường với đàn ông, không có một video clip của Tô Nhã Hân.
Ánh mắt mọi người ở đây nhìn Tiêu Dật Trần vô cùng kỳ lạ.