Thần Y Trọng Sinh

Chương 298




Người nam là một hán tử cao lớn cường tráng, khoảng hơn 30, mặc trang phục ngụy trang, đeo mắt kính màu đen, cơ thể giống như A Hào, làn da tối đen, mắt lóe sáng như đao quang.

Người đàn ông này đứng ở nơi đó, liền làm người ta cảm thấy vô cùng nguy hiểm.

Người nữ khoảng gần 20, dáng người cao gầy chừng 1m75, tóc dài màu nâu buộc thành ba đuôi ngựa.

Có gương mặt trái xoan tuyệt mỹ, lông mi dài dài, khóe mắt khẽ nhếch.

Đã có góc cạnh rõ ràng của mỹ nữ phương Tây, lại có ngũ quan tinh xảo của mỹ nữ phương Đông, hai thứ này kết hợp tạo thành gương mặt hỗn huyết vô cùng mê người.

Mỹ nữ nóng bỏng mặc bộ đồ da màu đen bó sát, chân đi đôi ủng da ống dài, quần áo đơn giản làm dáng người lồi lõm của cô được biểu lộ rõ ràng.

Khóa kéo trước ngực cũng không hoàn toàn kéo chặt, lộ ra mảng tuyết trắng - cuồn cuộn mãnh liệt bên trong.

Vị mỹ nữ này đi từ trong thôn xóm ra, lập tức hấp dẫn gần như tất cả ánh mắt đàn ông, trong mắt bọn họ đều là nóng bỏng, có mấy người còn có nước miếng chảy ra.

Thèm thì thèm vậy, nhiều hán tử cao lớn thô kệch nhưng không một ai dám đi tới đùa giỡn.

Đám người đi qua là cùng một đội với một nam một nữ, không biết nói gì với hai người kia.

Vẻ mặt một nam một nữ khẽ đổi, đi về phía ba người Mạc Phàm.

- Tôi là Gia Cát Nguyệt, người Gia Cát gia ở Bắc Xuyên, lần này tiến vào m Sơn cũng là muốn kiếm chút thuốc, thuộc hạ của tôi nói mọi người cũng muốn vào núi hái thuốc, không biết mấy vị muốn lấy thuốc gì?

Mỹ nữ nóng bỏng mặc áo da cười hỏi. . Ngôn Tình Cổ Đại

Cô gái này vừa dứt lời, sắc mặt Chu Trường Hoàng thay đổi.

Gia Cát gia ở Bắc Xuyên?

Gia tộc họ kép ở Hoa Hạ vốn không nhiều lắm, Gia Cát gia chắc chắn nổi tiếng trong số đó.

Gia Cát gia này là đời sau của Gia Cát Lượng Gia Cát Vũ Hầu tiếng tăm lừng lẫy, cho dù trải qua hơn một ngàn năm, Gia Cát gia vẫn duy trì như trước, một thôn xóm đều là người Gia Cát gia. Đồng thời Gia Cát gia cũng là một trong không nhiều pháp đạo thế gia ở Hoa Hạ.

Các loại thuật pháp gia truyền không kém Long Hổ Sơn, Mao Sơn những đạo môn danh chấn Hoa Hạ.

Cộng thêm thanh danh của Gia Cát Vũ Hầu, uy vọng của Gia Cát gia chỉ lên chứ không hạ, trái lại càng ngày càng như mặt trời ban trưa.

Nhiều đội mạo hiểm thường lui tới m Sơn đã khiến bọn họ hơi bất ngờ rồi. Vậy mà Gia Cát Nguyệt Gia Cát gia cũng tới m Sơn, chỉ sợ lần này hành trình đến m Sơn không đơn giản như vậy. Mạc Phàm cũng hơi nhíu mày, người viết trên sách lịch sử, sao hắn có thể không biết, chỉ là hắn nhanh chóng khôi phục như thường.

- Chúng tôi chỉ đi kiếm mấy thứ thuốc linh tinh thôi, chắc không liên quan gì đến các người chứ

Mạc Phàm bình tĩnh hỏi.

- Hå? Trong đôi mắt Gia Cát Nguyệt hiện lên khác thường, liếc mắt đánh giá Mạc Phàm.

Tuổi người thanh niên này nhỏ hơn cô một chút, quần áo đều là loại bình thường.

Nhưng bất luận là khí chất hay cách nói chuyện so với những học sinh bằng tuổi cô gặp, tuyệt đối không ai có thể so sánh được.

Gia tộc gì mới dưỡng ra được con cháu như vậy?

- Xin hỏi tôn tính đại danh của vị tiên sinh này.

Gia Cát Nguyệt nho nhã lễ độ hỏi.

- Mạc Phàm Đông Hải!

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

- Mạc Phàm?

Vừa nghe thấy tên này, về mặt không ít người thay đổi, nhưng nhanh chóng cười khinh thường.

Gần đây Đông Hải có một người tên Mạc Phàm rất nổi tiếng, người đó là bác sĩ giải trừ bệnh truyền nhiễm superSARS. Sao Mạc Phàm chỉ mang theo một ông già và một vệ sĩ tới hoang sơn dã lĩnh hái thuốc được, nói không chừng lúc này đang ở cạnh y tá mỹ nữ, phu nhân trên xe hay dã ngoại thảo luận nhân sinh.

Dù sao còn trẻ đã thành danh, không hưởng thụ thật tốt thì đúng là làm mình thất vọng. Gia Cát Nguyệt cũng nhướn mày, sau đó khôi phục như thường.

Thế giới này người cùng tên nhiều lắm, chắc chắn chỉ là trùng hợp.

- Nếu đều hái thuốc, không bằng chúng ta đi cùng nhau, nếu Mạc tiên sinh nguyện ý, chúng tôi có thể để ba vị trí trên trực thăng cho ba người. Lần này cô tới là tìm mấy thứ thuốc đã bị diệt sạch cho gia tộc, luyện chế Bồi Nguyên Đan giúp đệ tử hậu bối dùng để tăng tu vi.

Lúc trước nghe nói có người mang nguyên liệu luyện chế Bồi Nguyên Đan

từ m Sơn ra, đúng lúc cơ duyên xảo hợp Gia Cát gia bọn họ lại đạt được một tấm bản đồ m Sơn, cho nên bọn họ tới dây.

Lần này cô tới đều dùng phi cơ trực thăng, cơ bản có thể nói là tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn. Mang theo ba người Mạc Phàm nói, trái lại không ảnh hưởng gì đến cô. Nếu ba người may mắn lấy được thuốc

cô cần, còn có thể bàn bạc một phen, dùng tiền hoặc dùng phương pháp khác lấy được.

Gia Cát Nguyệt vừa nói như vậy, không ít người nhìn về phía đám Mạc Phàm với vẻ ghen tị. Có thể lên phi cơ của Gia Cát Nguyệt, tuyệt đối là vinh hạnh lớn đối với bọn họ.

Không ngờ vận khí của ba người này tốt vậy, vậy mà nhận được lời mời của Gia Cát tiểu thư.

Nhưng Mạc Phàm cười rồi từ chối.

- Cảm ơn ý tốt của Gia Cát tiểu thư, chúng tôi thích độc lại độc vãng. Lời này vừa nói ra, không ít người sửng sốt, nhìn về phía Mạc Phàm với vẻ khó tin.

Có phải tiểu tử này bị bệnh không, Gia Cát tiểu thư mời mà còn từ chối. Không nói đến chuyện ngồi cùng một phi cơ với đại mỹ nữ Gia Cát tiểu thư là hạnh phúc cỡ nào, đơn giản là Gia Cát tiểu thư mời đều không được từ chối. Thực sự nghĩ mình là bác sĩ Mạc Phàm ở Đông Hải à, cho dù là bác sĩ kia cũng không dám từ chối Gia Cát tiểu thư.

Gia Cát gia ở Bắc Xuyên là gia tộc không dễ chọc.

- Tiểu tử, cậu dám nói với tiểu thư nhà tôi như vậy sao?

Người đàn ông mặc đồ ngụy trang bên cạnh Gia Cát Nguyệt nắm chặt tay, trầm giọng hỏi, giọng nói như hồ gầm truyền đi rất xa, rõ ràng là dùng tới Nội Kình.

Bị từ chối như vậy, Gia Cát Nguyệt cũng nhíu mày. Ở Bắc Xuyên có không biết bao nhiêu người cầu còn không được muốn ngồi cùng cô, ngay cả Tần Kiệt cháu ngoại Lạc gia cũng như theo đuôi ở trước mặt cô.

Tuổi người này ngang với Tần Kiệt mà dám từ chối không cần suy nghĩ.

Là cô không đủ nóng bỏng không đủ xinh, hay là?

- Thôi, chú Long, nếu Mạc tiên sinh không thích đi cùng chúng ta, chúng ta đừng cưỡng cầu, vậy chúc Mạc tiên sinh có một buổi tối yên tĩnh.

Khóe miệng Gia Cát Nguyệt khẽ nhếch,

cười nói. Tươi cười như hoa hồng có gai trong đêm khuya, gợi cảm có độc.

Cô nói xong lắc lắc eo thon nhỏ động lòng người, đi về phía lều Gia Cát gia bọn họ đã dựng xong, hoàn toàn như chữ S di động, lại hấp dẫn không ít ánh mát.

Nhìn theo Gia Cát Nguyệt rời đi, gần như ánh mắt mọi người nhìn đám Mạc Phàm đều thay đổi, mang theo địch ý sâu đậm.

phải Vậy mà không nể mặt Gia Cát tiểu thư, xem bọn họ có đồng ý không. Mãi đến khi Gia Cát Nguyệt rời đi, lúc này Chu Trường Hoàng mới lo lắng hỏi:

- Mạc tiên sinh, vì sao vừa rồi cậu lại từ chối Gia Cát tiểu thư, nếu ngồi phi cơ mà nói có thể giảm bớt không ít phiền phức.

- Ông nguyện ý bị người ta giám thị tiến vào m Sơn?

Mạc Phàm hỏi ngược lại. Nếu Gia Cát Nguyệt chỉ tuần túy là có ý tốt, tất nhiên hắn sẽ không từ chối, có ý khác, hắn không thể không từ chối. Chu Trường Hoàng hơi sững sở, lập tức thoải mái hơn, nhưng sắc mặt ông ta không tốt hơn mấy.

Vừa rồi Gia Cát Nguyệt đã lên tiếng, tối nay nhất định không bình yên. Người nam là một hán tử cao lớn cường tráng, khoảng hơn 30, mặc trang phục ngụy trang, đeo mắt kính màu đen, cơ thể giống như A Hào, làn da tối đen, mắt lóe sáng như đao quang.

Người đàn ông này đứng ở nơi đó, liền làm người ta cảm thấy vô cùng nguy hiểm.

Người nữ khoảng gần 20, dáng người cao gầy chừng 1m75, tóc dài màu nâu buộc thành ba đuôi ngựa.

Có gương mặt trái xoan tuyệt mỹ, lông mi dài dài, khóe mắt khẽ nhếch.

Đã có góc cạnh rõ ràng của mỹ nữ phương Tây, lại có ngũ quan tinh xảo của mỹ nữ phương Đông, hai thứ này kết hợp tạo thành gương mặt hỗn huyết vô cùng mê người.

Mỹ nữ nóng bỏng mặc bộ đồ da màu đen bó sát, chân đi đôi ủng da ống dài, quần áo đơn giản làm dáng người lồi lõm của cô được biểu lộ rõ ràng.

Khóa kéo trước ngực cũng không hoàn toàn kéo chặt, lộ ra mảng tuyết trắng - cuồn cuộn mãnh liệt bên trong.

Vị mỹ nữ này đi từ trong thôn xóm ra, lập tức hấp dẫn gần như tất cả ánh mắt đàn ông, trong mắt bọn họ đều là nóng bỏng, có mấy người còn có nước miếng chảy ra.

Thèm thì thèm vậy, nhiều hán tử cao lớn thô kệch nhưng không một ai dám đi tới đùa giỡn.

Đám người đi qua là cùng một đội với một nam một nữ, không biết nói gì với hai người kia.

Vẻ mặt một nam một nữ khẽ đổi, đi về phía ba người Mạc Phàm.

- Tôi là Gia Cát Nguyệt, người Gia Cát gia ở Bắc Xuyên, lần này tiến vào m Sơn cũng là muốn kiếm chút thuốc, thuộc hạ của tôi nói mọi người cũng muốn vào núi hái thuốc, không biết mấy vị muốn lấy thuốc gì?

Mỹ nữ nóng bỏng mặc áo da cười hỏi. . Ngôn Tình Cổ Đại

Cô gái này vừa dứt lời, sắc mặt Chu Trường Hoàng thay đổi.

Gia Cát gia ở Bắc Xuyên?

Gia tộc họ kép ở Hoa Hạ vốn không nhiều lắm, Gia Cát gia chắc chắn nổi tiếng trong số đó.

Gia Cát gia này là đời sau của Gia Cát Lượng Gia Cát Vũ Hầu tiếng tăm lừng lẫy, cho dù trải qua hơn một ngàn năm, Gia Cát gia vẫn duy trì như trước, một thôn xóm đều là người Gia Cát gia. Đồng thời Gia Cát gia cũng là một trong không nhiều pháp đạo thế gia ở Hoa Hạ.

Các loại thuật pháp gia truyền không kém Long Hổ Sơn, Mao Sơn những đạo môn danh chấn Hoa Hạ.

Cộng thêm thanh danh của Gia Cát Vũ Hầu, uy vọng của Gia Cát gia chỉ lên chứ không hạ, trái lại càng ngày càng như mặt trời ban trưa.

Nhiều đội mạo hiểm thường lui tới m Sơn đã khiến bọn họ hơi bất ngờ rồi. Vậy mà Gia Cát Nguyệt Gia Cát gia cũng tới m Sơn, chỉ sợ lần này hành trình đến m Sơn không đơn giản như vậy. Mạc Phàm cũng hơi nhíu mày, người viết trên sách lịch sử, sao hắn có thể không biết, chỉ là hắn nhanh chóng khôi phục như thường.

- Chúng tôi chỉ đi kiếm mấy thứ thuốc linh tinh thôi, chắc không liên quan gì đến các người chứ

Mạc Phàm bình tĩnh hỏi.

- Hå? Trong đôi mắt Gia Cát Nguyệt hiện lên khác thường, liếc mắt đánh giá Mạc Phàm.

Tuổi người thanh niên này nhỏ hơn cô một chút, quần áo đều là loại bình thường.

Nhưng bất luận là khí chất hay cách nói chuyện so với những học sinh bằng tuổi cô gặp, tuyệt đối không ai có thể so sánh được.

Gia tộc gì mới dưỡng ra được con cháu như vậy?

- Xin hỏi tôn tính đại danh của vị tiên sinh này.

Gia Cát Nguyệt nho nhã lễ độ hỏi.

- Mạc Phàm Đông Hải!

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

- Mạc Phàm?

Vừa nghe thấy tên này, về mặt không ít người thay đổi, nhưng nhanh chóng cười khinh thường.

Gần đây Đông Hải có một người tên Mạc Phàm rất nổi tiếng, người đó là bác sĩ giải trừ bệnh truyền nhiễm superSARS. Sao Mạc Phàm chỉ mang theo một ông già và một vệ sĩ tới hoang sơn dã lĩnh hái thuốc được, nói không chừng lúc này đang ở cạnh y tá mỹ nữ, phu nhân trên xe hay dã ngoại thảo luận nhân sinh.

Dù sao còn trẻ đã thành danh, không hưởng thụ thật tốt thì đúng là làm mình thất vọng. Gia Cát Nguyệt cũng nhướn mày, sau đó khôi phục như thường.

Thế giới này người cùng tên nhiều lắm, chắc chắn chỉ là trùng hợp.

- Nếu đều hái thuốc, không bằng chúng ta đi cùng nhau, nếu Mạc tiên sinh nguyện ý, chúng tôi có thể để ba vị trí trên trực thăng cho ba người. Lần này cô tới là tìm mấy thứ thuốc đã bị diệt sạch cho gia tộc, luyện chế Bồi Nguyên Đan giúp đệ tử hậu bối dùng để tăng tu vi.

Lúc trước nghe nói có người mang nguyên liệu luyện chế Bồi Nguyên Đan

từ m Sơn ra, đúng lúc cơ duyên xảo hợp Gia Cát gia bọn họ lại đạt được một tấm bản đồ m Sơn, cho nên bọn họ tới dây.

Lần này cô tới đều dùng phi cơ trực thăng, cơ bản có thể nói là tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn. Mang theo ba người Mạc Phàm nói, trái lại không ảnh hưởng gì đến cô. Nếu ba người may mắn lấy được thuốc

cô cần, còn có thể bàn bạc một phen, dùng tiền hoặc dùng phương pháp khác lấy được.

Gia Cát Nguyệt vừa nói như vậy, không ít người nhìn về phía đám Mạc Phàm với vẻ ghen tị. Có thể lên phi cơ của Gia Cát Nguyệt, tuyệt đối là vinh hạnh lớn đối với bọn họ.

Không ngờ vận khí của ba người này tốt vậy, vậy mà nhận được lời mời của Gia Cát tiểu thư.

Nhưng Mạc Phàm cười rồi từ chối.

- Cảm ơn ý tốt của Gia Cát tiểu thư, chúng tôi thích độc lại độc vãng. Lời này vừa nói ra, không ít người sửng sốt, nhìn về phía Mạc Phàm với vẻ khó tin.

Có phải tiểu tử này bị bệnh không, Gia Cát tiểu thư mời mà còn từ chối. Không nói đến chuyện ngồi cùng một phi cơ với đại mỹ nữ Gia Cát tiểu thư là hạnh phúc cỡ nào, đơn giản là Gia Cát tiểu thư mời đều không được từ chối. Thực sự nghĩ mình là bác sĩ Mạc Phàm ở Đông Hải à, cho dù là bác sĩ kia cũng không dám từ chối Gia Cát tiểu thư.

Gia Cát gia ở Bắc Xuyên là gia tộc không dễ chọc.

- Tiểu tử, cậu dám nói với tiểu thư nhà tôi như vậy sao?

Người đàn ông mặc đồ ngụy trang bên cạnh Gia Cát Nguyệt nắm chặt tay, trầm giọng hỏi, giọng nói như hồ gầm truyền đi rất xa, rõ ràng là dùng tới Nội Kình.

Bị từ chối như vậy, Gia Cát Nguyệt cũng nhíu mày. Ở Bắc Xuyên có không biết bao nhiêu người cầu còn không được muốn ngồi cùng cô, ngay cả Tần Kiệt cháu ngoại Lạc gia cũng như theo đuôi ở trước mặt cô.

Tuổi người này ngang với Tần Kiệt mà dám từ chối không cần suy nghĩ.

Là cô không đủ nóng bỏng không đủ xinh, hay là?

- Thôi, chú Long, nếu Mạc tiên sinh không thích đi cùng chúng ta, chúng ta đừng cưỡng cầu, vậy chúc Mạc tiên sinh có một buổi tối yên tĩnh.

Khóe miệng Gia Cát Nguyệt khẽ nhếch,

cười nói. Tươi cười như hoa hồng có gai trong đêm khuya, gợi cảm có độc.

Cô nói xong lắc lắc eo thon nhỏ động lòng người, đi về phía lều Gia Cát gia bọn họ đã dựng xong, hoàn toàn như chữ S di động, lại hấp dẫn không ít ánh mát.

Nhìn theo Gia Cát Nguyệt rời đi, gần như ánh mắt mọi người nhìn đám Mạc Phàm đều thay đổi, mang theo địch ý sâu đậm.

phải Vậy mà không nể mặt Gia Cát tiểu thư, xem bọn họ có đồng ý không. Mãi đến khi Gia Cát Nguyệt rời đi, lúc này Chu Trường Hoàng mới lo lắng hỏi:

- Mạc tiên sinh, vì sao vừa rồi cậu lại từ chối Gia Cát tiểu thư, nếu ngồi phi cơ mà nói có thể giảm bớt không ít phiền phức.

- Ông nguyện ý bị người ta giám thị tiến vào m Sơn?

Mạc Phàm hỏi ngược lại. Nếu Gia Cát Nguyệt chỉ tuần túy là có ý tốt, tất nhiên hắn sẽ không từ chối, có ý khác, hắn không thể không từ chối. Chu Trường Hoàng hơi sững sở, lập tức thoải mái hơn, nhưng sắc mặt ông ta không tốt hơn mấy.

Vừa rồi Gia Cát Nguyệt đã lên tiếng, tối nay nhất định không bình yên.