Sắc mặt ba người khẽ thay đổi, nhìn nơi phát ra tiếng.
Chỉ thấy một chiếc thuyền lớn theo gió vượt sóng mà đến, tốc độ vô cùng nhanh, rất nhanh đã đến trước mặt bọn họ.
Con thuyền này sắp đến bờ biển, vẫn không dừng lại như trước.
“Rầm” một tiếng thật lớn, thuyền đập mạnh vào tảng đá trên bờ, thân thuyền gỗ vì bị va đập mạnh mà thủng một lỗ lớn, nước biển kêu ùng ục chui vào bên trong, thuyền nhanh chóng chìm xuống.
Sắc mặt ba người thay đổi, không đợi bọn họ chạy tới.
Một người đàn ông nắm chặt tay thành quả đấm, nhảy từ trên thuyền xuống, mắt sáng như đuốc, giống Chiến Thần đẫm máu, đi từng bước một đến, trên người tràn đầy mùi máu tanh.
- Tôn đại sư, làm sao vậy ạ?
Lý Hưng cung kính hỏi.
Con thuyền này không phải bọn họ sắp xếp, không phải trên đường xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đấy chứ?
- Không có gì, trên đường gặp thuyền hải tặc, tôi đã giết sạch 108 người.
Người đàn ông lạnh nhạt nói, giống như đang nói vừa rồi anh ta ăn ba cái bánh bao.
Đám Lý Hưng lập tức kinh hãi không nói nên lời, đều là người từng trải rồi, nhất là Chu Trường Hoằng, ông ta là pháp sư cảnh giới Trúc Cơ, từng thấy không ít cao thủ võ đạo, lúc này cũng cả kinh trợn mắt há miệng.
Chuyện này...
Lý Hưng và Vương Thiên Tước càng cả kinh không nói nên lời, người nước ngoài phái tới đúng là lợi hại.
Hải tặc đều mang theo vũ khí, 108 người cầm vũ khí ở trên thuyền đều bị Tôn đại sư giết chết?
—
- Ai là Lý Hưng?
- Tôn đại sư, tôi tên là Lý Hưng, lúc trước từng liên lạc với ông, vị này chính là Vương Thiên Tước Vương tổng. Lý Hưng lấy lại tinh thần, cười nịnh nọt.
- Vậy bây giờ tên nhóc kia ở đâu?
Tôn Vũ khẽ nhếch miệng, không thèm nhìn hai người kia, nhìn ngọn đèn đường thành phố Đông Hải xa xa hỏi.
Gần đây tên nhóc kia trốn ở chỗ ở của cậu ta, vẫn chưa đi ra, Tôn đại sư chuẩn bị thu thập tên nhóc kia thế nào?
Lý Hưng cười mỉa hỏi.
Lý Hưng không thèm để ý, càng cao ngạo đến một trình độ nhất định sẽ càng cường đại.
Càng cường đại, giết chết Mạc Phàm sẽ có khả năng cao hơn.
- Gửi chiến thư cho tôi, tôi muốn khiêu chiến tất cả võ giả ở thành phố Đông Hải, bao gồm cả tên nhóc kia.
Tôn Vũ ra lệnh.
Nếu em họ ông ta chết ở thành phố Đông Hải, vậy ông ta sẽ khiến cả thành phố Đông Hải biết giết người của bọn họ, là sai lầm lớn cỡ nào.
Hai mắt Lý Hưng và Vương Thiên Tước sáng lên, giết một Mạc Phàm cùng lắm chỉ báo thù mà thôi.
Nhưng nếu Tôn Vũ đánh bại tất cả võ giả ở Đông Hải, không phải sau này bọn họ có thể ngang ngược ở thành phố Đông Hải sao?
Bọn họ cũng không cần phải sợ hãi rụt rè, cả ngày trốn tránh người khác.
Trái ngược với hội đấu giá lần trước, những phú hào Đông Hải từng đánh ông ta đều phải cúi đầu trước bọn họ.
- Được, tôi lập tức đi làm, nếu tên nhóc nhát gan kia không dám tới thì sao? Lý Hưng kích động nói.
- Không đến, bắt người nhà cậu ta, lại không tới thì giết người nhà cậu ta, sẽ tự mình đi tìm.
tôi Tôn Vũ lạnh lùng nói, trong mắt hiện lên hung ác nham hiểm.
- Hay là bắt một người trước, đề phòng tên nhóc kia biết, sau đó giấu người nhà đi?
Lý Hưng cười âm hiểm nói.
Mạc Phàm làm hại ông ta mất buôn bán lời một đống tiền, còn sợ đầu sợ đuôi ở thành phố Đông Hải, tóm lấy người nhà cho Mạc Phàm giáo huấn trước.
- Không cần, tôi đến rồi, người nhà cậu ta không chạy thoát được đâu.
Tôn Vũ vô cùng khí phách nói. Đám Lý Hưng hơi sững sờ, cũng không lắm miệng nữa, nhanh chóng đi làm việc. Cao thủ đúng là cao thủ, căn bản khinh thường những thủ đoạn đê tiện mờ ám.
Đến ngày thứ năm, trong linh đài của Mạc Phàm, bốn ngày trước Đạo Cơ chỉ
có một tầng Tháp Cơ, lập tức xuất hiện thêm hai tầng.
Không chỉ như vậy, tầng thứ ba, tầng thứ bốn cũng hình thành.
Tuy chỉ là một tầng mỏng nhạt, nhìn như một lớp băng mỏng dựng thành, có khả năng sụp đổ bất cứ lúc nào. Nhưng chỉ cần dựng tầng này thành
công, sẽ có ý nghĩ hắn đã tiến vào cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ.
Chỉ là tầng Đạo Cơ này hắn đã xây 9 lần, cũng thất bại 9 lần.
Linh khí trong yêu đan nhanh chóng bị tiêu hóa hết, nếu lần này thất bại nữa,
hắn chỉ có thể dừng ở Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong.
Hắn cũng không sốt ruột, nín thở ngưng thần, tìm kiếm cảm giác của kiếp trước. Không lâu sau, một cảm giác quen thuộc trào lên trong lòng, khóe miệng Mạc Phàm nhếch lên.
Yêu đan trong cơ thể hắn còn sót lại được hấp thu sạch sẽ trong chớp mắt.
Cửu Chuyển Hỗn Nguyên vận chuyển, thân Công tự động thể hắn lập tức biến
thành một cái hắc động, điên cuồng hút linh khí nồng đậm trong biệt thự. Chỉ trong chớp mắt, mây mù bao phủ cả tòa biệt thự biến mất không còn, biệt thự nhanh chóng lộ ra.
Không chỉ như vậy, linh khí trong vòng 5km quanh biệt thự cũng bị hắn nạp vào trong bụng, thấm nhuận Đạo Cơ.
Một lát sau Mạc Phàm mở to mắt, cười nhẹ.
Tầng thứ tư Đạo Cơ hình thành, cuối cùng cũng đến Trúc Cơ trung kỳ.
Tâm niệm hắn khẽ động, cảm ứng như nước khuếch tán ra ngoài. Trước kia lực cảm ứng của hắn chỉ bao trùm cả căn biệt thự này, lần này hắn khẽ cảm ứng, một vài hình ảnh rõ ràng xuất hiện trong Thức Hải của hắn. Trong biệt thự số 8 gần nhà hắn, một mỹ phụ thân thể đẫy đà mặc bikini màu đen, lộ ra dáng người xinh đẹp đang bơi trong bể bơi.
Cơ thể uyển chuyển, da thịt trắng nõn, tư thế duyên dáng, nhất cử nhất động đều lộ ra gợi cảm.
Trong phòng bếp biệt thự, một người đàn ông bằng tuổi mỹ phụ lúc trước chỉ mặc một chiếc quần cộc, cười dâm đãng ôm một mỹ nữ mặc trang phục hầu gái, hai bàn tay to xoa trước ngực và mò mẫm dưới váy mỹ nữ. gia, đừng như vậy, phu nhân vẫn còn ở bên Lão ngoài.
Ha ha, cô ta đang bợi lội, trong chốc lát sẽ không tiến vào, sáng sớm tinh mơ
này, chúng ta trước...
Sau đó hình ảnh không thể miêu tả xuất hiện trong mắt hắn.
Mạc Phàm lắc đầu, cảm ứng khuếch trương ra ngoài, cảm ứng dừng ở nơi cách hắn một ngàn mét.
Trong một ngàn mét này, cho dù là người, động vật, hay là hoa cỏ cây cối
đều vô cùng rõ ràng, giống như ở ngay bên cạnh hắn, nhưng không cảm ứng ra được ngoài nữa.
Hắn cười thu hồi cảm ứng, đi lên ban công, tâm niệm khẽ động, một quyền đánh ra ngoài.
- Băng Sơn!
Linh khí trong cơ thể lập tức ngưng tụ trên nắm tay hắn, một lực mạnh điên
cuồng xoay tròn xuất hiện, như một mũi khoan có thể xuyên qua trời đất, lực hủy diệt khủng bố lan ra.
Mạc Phàm nhướn mày, vội vàng thu hồi linh khí, cưỡng ép dừng lại chiêu thức này.
Băng Sơn này chính là chiêu thức đầu trong Thái Thượng Phá Diệt Kinh, tiên hắn ở Trúc Cơ sơ kỳ không thể thi triển, bây giờ đến trung kỳ cuối cùng cũng có thể
sử dụng.
Lần trước hắn đánh một quyền chính diện với Tần Cừu, Tần Cừu dùng năm
phần lực bị hắn đánh lui, nếu Tần Cừu dùng toàn lực, có khả năng người bị
đánh lui là hắn.
Nhưng với thực lực hiện giờ cộng thêm Băng Sơn này, không biết Tần Cừu có
thể ngăn cản được hắn không?
Cảm ứng và thực lực đều tăng lên rất nhiều, Mạc Phàm cười nhẹ.
Lúc này một giọng nói cứng cáp có lực truyền từ ngoài biệt thự đến.
—
- Vị đại sư đoạt linh khí tu luyện của tôi,
mời ngài nhanh đi ra gặp mặt, cho tôi câu trả lời thỏa đáng. Sắc mặt ba người khẽ thay đổi, nhìn nơi phát ra tiếng.
Chỉ thấy một chiếc thuyền lớn theo gió vượt sóng mà đến, tốc độ vô cùng nhanh, rất nhanh đã đến trước mặt bọn họ.
Con thuyền này sắp đến bờ biển, vẫn không dừng lại như trước.
“Rầm” một tiếng thật lớn, thuyền đập mạnh vào tảng đá trên bờ, thân thuyền gỗ vì bị va đập mạnh mà thủng một lỗ lớn, nước biển kêu ùng ục chui vào bên trong, thuyền nhanh chóng chìm xuống.
Sắc mặt ba người thay đổi, không đợi bọn họ chạy tới.
Một người đàn ông nắm chặt tay thành quả đấm, nhảy từ trên thuyền xuống, mắt sáng như đuốc, giống Chiến Thần đẫm máu, đi từng bước một đến, trên người tràn đầy mùi máu tanh.
- Tôn đại sư, làm sao vậy ạ?
Lý Hưng cung kính hỏi.
Con thuyền này không phải bọn họ sắp xếp, không phải trên đường xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đấy chứ?
- Không có gì, trên đường gặp thuyền hải tặc, tôi đã giết sạch 108 người.
Người đàn ông lạnh nhạt nói, giống như đang nói vừa rồi anh ta ăn ba cái bánh bao.
Đám Lý Hưng lập tức kinh hãi không nói nên lời, đều là người từng trải rồi, nhất là Chu Trường Hoằng, ông ta là pháp sư cảnh giới Trúc Cơ, từng thấy không ít cao thủ võ đạo, lúc này cũng cả kinh trợn mắt há miệng.
Chuyện này...
Lý Hưng và Vương Thiên Tước càng cả kinh không nói nên lời, người nước ngoài phái tới đúng là lợi hại.
Hải tặc đều mang theo vũ khí, 108 người cầm vũ khí ở trên thuyền đều bị Tôn đại sư giết chết?
—
- Ai là Lý Hưng?
- Tôn đại sư, tôi tên là Lý Hưng, lúc trước từng liên lạc với ông, vị này chính là Vương Thiên Tước Vương tổng. Lý Hưng lấy lại tinh thần, cười nịnh nọt.
- Vậy bây giờ tên nhóc kia ở đâu?
Tôn Vũ khẽ nhếch miệng, không thèm nhìn hai người kia, nhìn ngọn đèn đường thành phố Đông Hải xa xa hỏi.
Gần đây tên nhóc kia trốn ở chỗ ở của cậu ta, vẫn chưa đi ra, Tôn đại sư chuẩn bị thu thập tên nhóc kia thế nào?
Lý Hưng cười mỉa hỏi.
Lý Hưng không thèm để ý, càng cao ngạo đến một trình độ nhất định sẽ càng cường đại.
Càng cường đại, giết chết Mạc Phàm sẽ có khả năng cao hơn.
- Gửi chiến thư cho tôi, tôi muốn khiêu chiến tất cả võ giả ở thành phố Đông Hải, bao gồm cả tên nhóc kia.
Tôn Vũ ra lệnh.
Nếu em họ ông ta chết ở thành phố Đông Hải, vậy ông ta sẽ khiến cả thành phố Đông Hải biết giết người của bọn họ, là sai lầm lớn cỡ nào.
Hai mắt Lý Hưng và Vương Thiên Tước sáng lên, giết một Mạc Phàm cùng lắm chỉ báo thù mà thôi.
Nhưng nếu Tôn Vũ đánh bại tất cả võ giả ở Đông Hải, không phải sau này bọn họ có thể ngang ngược ở thành phố Đông Hải sao?
Bọn họ cũng không cần phải sợ hãi rụt rè, cả ngày trốn tránh người khác.
Trái ngược với hội đấu giá lần trước, những phú hào Đông Hải từng đánh ông ta đều phải cúi đầu trước bọn họ.
- Được, tôi lập tức đi làm, nếu tên nhóc nhát gan kia không dám tới thì sao? Lý Hưng kích động nói.
- Không đến, bắt người nhà cậu ta, lại không tới thì giết người nhà cậu ta, sẽ tự mình đi tìm.
tôi Tôn Vũ lạnh lùng nói, trong mắt hiện lên hung ác nham hiểm.
- Hay là bắt một người trước, đề phòng tên nhóc kia biết, sau đó giấu người nhà đi?
Lý Hưng cười âm hiểm nói.
Mạc Phàm làm hại ông ta mất buôn bán lời một đống tiền, còn sợ đầu sợ đuôi ở thành phố Đông Hải, tóm lấy người nhà cho Mạc Phàm giáo huấn trước.
- Không cần, tôi đến rồi, người nhà cậu ta không chạy thoát được đâu.
Tôn Vũ vô cùng khí phách nói. Đám Lý Hưng hơi sững sờ, cũng không lắm miệng nữa, nhanh chóng đi làm việc. Cao thủ đúng là cao thủ, căn bản khinh thường những thủ đoạn đê tiện mờ ám.
Đến ngày thứ năm, trong linh đài của Mạc Phàm, bốn ngày trước Đạo Cơ chỉ
có một tầng Tháp Cơ, lập tức xuất hiện thêm hai tầng.
Không chỉ như vậy, tầng thứ ba, tầng thứ bốn cũng hình thành.
Tuy chỉ là một tầng mỏng nhạt, nhìn như một lớp băng mỏng dựng thành, có khả năng sụp đổ bất cứ lúc nào. Nhưng chỉ cần dựng tầng này thành
công, sẽ có ý nghĩ hắn đã tiến vào cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ.
Chỉ là tầng Đạo Cơ này hắn đã xây 9 lần, cũng thất bại 9 lần.
Linh khí trong yêu đan nhanh chóng bị tiêu hóa hết, nếu lần này thất bại nữa,
hắn chỉ có thể dừng ở Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong.
Hắn cũng không sốt ruột, nín thở ngưng thần, tìm kiếm cảm giác của kiếp trước. Không lâu sau, một cảm giác quen thuộc trào lên trong lòng, khóe miệng Mạc Phàm nhếch lên.
Yêu đan trong cơ thể hắn còn sót lại được hấp thu sạch sẽ trong chớp mắt.
Cửu Chuyển Hỗn Nguyên vận chuyển, thân Công tự động thể hắn lập tức biến
thành một cái hắc động, điên cuồng hút linh khí nồng đậm trong biệt thự. Chỉ trong chớp mắt, mây mù bao phủ cả tòa biệt thự biến mất không còn, biệt thự nhanh chóng lộ ra.
Không chỉ như vậy, linh khí trong vòng 5km quanh biệt thự cũng bị hắn nạp vào trong bụng, thấm nhuận Đạo Cơ.
Một lát sau Mạc Phàm mở to mắt, cười nhẹ.
Tầng thứ tư Đạo Cơ hình thành, cuối cùng cũng đến Trúc Cơ trung kỳ.
Tâm niệm hắn khẽ động, cảm ứng như nước khuếch tán ra ngoài. Trước kia lực cảm ứng của hắn chỉ bao trùm cả căn biệt thự này, lần này hắn khẽ cảm ứng, một vài hình ảnh rõ ràng xuất hiện trong Thức Hải của hắn. Trong biệt thự số 8 gần nhà hắn, một mỹ phụ thân thể đẫy đà mặc bikini màu đen, lộ ra dáng người xinh đẹp đang bơi trong bể bơi.
Cơ thể uyển chuyển, da thịt trắng nõn, tư thế duyên dáng, nhất cử nhất động đều lộ ra gợi cảm.
Trong phòng bếp biệt thự, một người đàn ông bằng tuổi mỹ phụ lúc trước chỉ mặc một chiếc quần cộc, cười dâm đãng ôm một mỹ nữ mặc trang phục hầu gái, hai bàn tay to xoa trước ngực và mò mẫm dưới váy mỹ nữ. gia, đừng như vậy, phu nhân vẫn còn ở bên Lão ngoài.
Ha ha, cô ta đang bợi lội, trong chốc lát sẽ không tiến vào, sáng sớm tinh mơ
này, chúng ta trước...
Sau đó hình ảnh không thể miêu tả xuất hiện trong mắt hắn.
Mạc Phàm lắc đầu, cảm ứng khuếch trương ra ngoài, cảm ứng dừng ở nơi cách hắn một ngàn mét.
Trong một ngàn mét này, cho dù là người, động vật, hay là hoa cỏ cây cối
đều vô cùng rõ ràng, giống như ở ngay bên cạnh hắn, nhưng không cảm ứng ra được ngoài nữa.
Hắn cười thu hồi cảm ứng, đi lên ban công, tâm niệm khẽ động, một quyền đánh ra ngoài.
- Băng Sơn!
Linh khí trong cơ thể lập tức ngưng tụ trên nắm tay hắn, một lực mạnh điên
cuồng xoay tròn xuất hiện, như một mũi khoan có thể xuyên qua trời đất, lực hủy diệt khủng bố lan ra.
Mạc Phàm nhướn mày, vội vàng thu hồi linh khí, cưỡng ép dừng lại chiêu thức này.
Băng Sơn này chính là chiêu thức đầu trong Thái Thượng Phá Diệt Kinh, tiên hắn ở Trúc Cơ sơ kỳ không thể thi triển, bây giờ đến trung kỳ cuối cùng cũng có thể
sử dụng.
Lần trước hắn đánh một quyền chính diện với Tần Cừu, Tần Cừu dùng năm
phần lực bị hắn đánh lui, nếu Tần Cừu dùng toàn lực, có khả năng người bị
đánh lui là hắn.
Nhưng với thực lực hiện giờ cộng thêm Băng Sơn này, không biết Tần Cừu có
thể ngăn cản được hắn không?
Cảm ứng và thực lực đều tăng lên rất nhiều, Mạc Phàm cười nhẹ.
Lúc này một giọng nói cứng cáp có lực truyền từ ngoài biệt thự đến.
—
- Vị đại sư đoạt linh khí tu luyện của tôi,
mời ngài nhanh đi ra gặp mặt, cho tôi câu trả lời thỏa đáng.