Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 1024




Chí cương chí dương tồn tại giữa trời đất, đủ để phá hủy phần lớn linh khí và tà linh sát khí ở trên đại lục.

Tất cả các loại hội tụ cùng một chỗ, trong đầu của Diệp Lăng Nguyệt hiện lên một từ.

"Luồng sức mạnh thần bí này chính là Kim Linh!"

Trong Ngũ Hành Chi Linh, một loại vật chất đặc biệt nhất, nó không giống như Ngũ Hành Chi Linh thông thường có thể ở trong núi non sông suối hoặc trong núi lửa rừng sâu.

Trước đây, Diệp Lăng Nguyệt bởi vì cơ duyên trùng hợp mà có được bốn Ngũ Hành Chi Linh lớn là thổ, mộc, thủy, hỏa, duy chỉ có Kim Linh này cho dù Diệp Lăng Nguyệt có đi tìm kiếm như thế nào thì nàng cũng không có cách nào tìm được.

Không ngờ rằng trong Ngũ Hành Chi Linh, Kim Linh có uy lực đáng sợ nhất lại ẩn thân trong Thiên Canh Lôi Hải.

Trái tim của Diệp Lăng Nguyệt bởi vì kích động nên đạp nhanh một cách khó có thể kiềm chế được.

Nếu có thể có được Kim Linh thì Càn Đỉnh đã có đầy đủ ngũ hành, trở thành một Đỉnh Linh ngũ hành thật sự rồi.

Sự vui mừng quá đỗi của Diệp Lăng Nguyệt không kéo dài được bao lâu.

Nàng rất nhanh ý thức được rằng nàng vẫn còn đang ở trong tình cảnh nguy hiểm.

Không giống như bốn linh trước đó, lực phá hoại của Kim Linh vượt xa sự tưởng tượng của Diệp Lăng Nguyệt, nó cũng không hổ là một loại bướng bỉnh khó thuần phục nhất trong Ngũ Hành Chi Linh.

Kim Linh ẩn thân trong Canh Lôi có uy lực kinh hồn, chúng vừa cuồng bạo vừa láo xược, hết luồng này đến luồng khác. Uy lực của mỗi một luồng có thể sánh với Kim Kiếp Luân Hồi mà võ giả Luân Hồi Cảnh cần phải vượt qua khi đột phá.

Phải biết rằng, mỗi một lần Kim Kiếp Luân Hồi này đều đủ để khiến một võ giả Luân Hồi Cảnh đối mặt với nguy cơ sinh tử, mà Diệp Lăng Nguyệt hiện giờ cũng chỉ mới là Thiên Địa Kiếp tầng ba mà thôi (có thể sánh với Luân Hồi Cảnh tầng bốn)

Diệp Lăng Nguyệt tuy có Càn Đỉnh che chở nhưng cũng cảm thấy trời đất quay cuồng, toàn bộ thân đỉnh lung lay sắp đổ, giống như muốn nổ tung bất cứ lúc nào.

"Không thể ngồi chờ chết được." Diệp Lăng Nguyệt chậm rãi thở ra một hơi.

Lúc này, nàng chú ý đến vòng tay Thiên Địa trên người mình.

"Đúng, có lẽ có thể dùng sức mạnh Thiên Địa để đối kháng với Kim Linh có lực phá hoại kinh hồn này."

Diệp Lăng Nguyệt liếm liếm lưỡi bởi vì căng thẳng mà bị khô, ánh mắt nàng khẽ nghiêm lại, nhanh chóng vận chuyển sức mạnh Thiên Địa trong cơ thể.

Dưới tác dụng của vòng tay Thiên Địa, sức mạnh Thiên Địa hùng hậu nhất giữa trời đất cũng tuôn về phía Càn Đỉnh.

Đột nhiên, sức mạnh Thiên Địa phun ra từ trong Càn Đỉnh tựa như núi lửa bùng phát vậy, hóa thành một cột ánh sáng.

Cột ánh sáng đó xuất hiện ngang trời, xông về phía bức tường sét có sức mạnh vô địch đó.

Ầm! Ầm Ầm! Ầm ầm ầm!

Giống như đạn pháo rung trời, cột ánh sáng xông về phía tường sét, toàn bộ Thiên Canh Lôi Hải mây vần ánh sét lập lòe cứ như trải qua cơn lốc vậy.

Cùng với sự tấn công mạnh mẽ của sức mạnh Thiên Địa, trên tường sét đã xuất hiện vết rạn tựa như mạng nhện.

Rào một tiếng, bức tường sét đó giống như thủy tinh bị nứt ra cuối cùng không chịu nỗi sự tấn công mạnh mẽ của sức mạnh Thiên Địa nên chớp mắt đã nổ tung.

Trong khoảnh khắc tường sét bị vỡ nát, một mảnh vỡ màu vàng kim tựa như hạt giống đã rớt ra ngoài.

"Kim Linh."

Càn Đỉnh vèo một tiếng, xông lên ngoạm lấy Kim Linh đó rồi nuốt chửng.

Trong tích tắc Kim Linh bị Càn Đỉnh nuốt xuống, uy lực của Canh Lôi trong Thiên Canh Lôi Hải cũng theo đó mà giảm đi nhiều, Thiên Canh Lôi Hải vốn dĩ nóng nảy bất an bỗng chốc trở nên sóng yên biển lặng hơn nhiều.

"Chủ nhân, ta đã nhận được Kim Linh rồi, ta có dự cảm chắc sẽ rất nhanh thì có thể đột phá rồi. Sau khi nhận được Kim Linh sẽ còn có lợi ích khác nữa, tin rằng trong Hồng Mông Thiên cũng sẽ xảy ra thay đổi tương ứng."

Đỉnh Linh đã phát ra một loạt tiếng kêu gào hoan hỉ.

Ngũ Hành Chi Linh đã đầy đủ, có nghĩa là nó rất nhanh sẽ có thể từ Đỉnh Linh tiến bậc thành Đỉnh Thánh rồi, tốc độ như vậy đủ để khiến các Đỉnh Linh khác theo không kịp.

Diệp Lăng Nguyệt khẽ gật đầu, bảo Đỉnh Linh mau chóng luyện hóa sức mạnh của Kim Linh.

Sau khi nhận được Kim Linh, nàng đã xuyên qua Thiên Canh Lôi Hải.

Lợi ích của việc hàng phục Thiên Canh Lôi Hải lần này không chỉ có những điều này.

Sau khi không có Kim Linh, Thiên Canh Lôi trong Thiên Canh Lôi Hải rõ ràng đã suy yếu rất nhiều, điều này có nghĩa là tấm màn chắn tự nhiên cuối cùng chắn ngang giữa Thiên Canh Điện và Địa Sát Ngục cũng đã là hữu danh vô thực rồi.

Chỉ cần thực lực đầy đủ, Diệp Lăng Nguyệt sẽ có thể mang theo các quân vương Địa Sát Binh của bảy mươi hài tầng Địa Sát Ngục để tấn công lên Thiên Canh Điện.

Nhưng điều kiện tiên quyết phải là Diệp Lăng Nguyệt tìm được Thiên Canh Trúc trước.

Trên tầng mây, Tam Giới Ưng đang chờ Diệp Lăng Nguyệt.

Nhìn thấy Diệp Lăng Nguyệt an toàn trở ra, Tam Giới Ưng đã phát ra tiếng kêu vui mừng.

"Chim ngốc, sư phụ Tử có phải đã sớm biết trong Thiên Canh Lôi Hải có Kim Linh không?"

Diệp Lăng Nguyệt nhìn Tam Giới Ưng với vẻ hồ nghi, chỉ tiếc rằng Tam Giới Ưng không thể trả lời nàng.

Trước khi Diệp Lăng Nguyệt đi đến Thiên Canh Điện, Tử Đường Túc đã cho nàng một tấm bản đồ.

Khi nhìn thấy bản đồ, Diệp Lăng Nguyệt đã hoài nghi rằng Tử Đường Túc có phải từng đến Thiên Canh Điện hay không.

Nhưng khi nàng hỏi Tử Đường Túc thì hắn lại không chịu trả lời.

Hình như bí mật trên người Tử Đường Túc còn nhiều hơn rất nhiều so với dự liệu của Diệp Lăng Nguyệt.

Lắc lắc đầu, nàng tạm thời gác sự nghi ngờ trong lòng lại sau đầu.

Sau khi xuyên qua Thiên Canh Lôi Hải, Diệp Lăng Nguyệt và Tam Giới Ưng lại bay đi nửa canh giờ, trên bầu trời đã xuất hiện một số tòa cung điện.

Khác với Địa Sát Ngục u ám, Thiên Canh Điện có thể nói là cực kỳ tráng lệ.

Mỗi một tòa Thiên Canh Điện đều là những kiến trúc xa hoa màu trắng ngà, bầu trời ở nơi này luôn luôn là màu xanh, phía xa xa vắt ngang dải cầu vồng, Thiên Canh Điện giống như một hòn đảo, ba mươi sáu tòa Thiên Canh Điện tựa như những hạt trân châu vậy, phân bố rải rác ở phía chân trời.

"Sư phụ Tử nói, trong ba mươi sáu tòa Thiên Canh Điện thì nơi có trồng Thiên Canh Trúc ước chừng có bảy tám tòa. Chỉ tiếc rằng bản đồ chỉ đánh dấu mặt đất của Thiên Canh Điện, không có đánh dấu khu vực trồng Thiên Canh Trúc."

Diệp Lăng Nguyệt trầm ngâm, nàng cũng biết không thể quá tham lam.

Tử Đường Túc đã đưa bản đồ và Tam Giới Ưng cho nàng mượn rồi, mọi việc tiếp theo đều phải dựa vào chính nàng.

Diệp Lăng Nguyệt nhìn xung quanh, không dám đến gần bất kỳ một tòa Thiên Canh Điện nào trong số đó, xét cho cùng người sống trong những điện này có thể là người có cấp bậc thứ chủ thần.

Tuy trước đó nàng đã từng hàng phục Hỗn Nguyên Lão Tổ cấp chủ thần, nhưng đó cũng là bởi vì Hỗn Nguyên Lão Tổ ở trong tình huống bị đánh gọng kìm bởi Vu Trọng và Tử Đường Túc nên nàng mới có thể đục nước béo cò.

Nếu thật sự đối đầu với người có cấp bậc chủ thần thì với thực lực hiện giờ của nàng chỉ có thể chạy trốn thôi, Diệp Lăng Nguyệt không muốn mạo hiểm lớn như vậy.

"Hỗn Nguyên Lão Tổ, ngươi nghĩ cách lén vào xem thử. Cần phải tìm được vị trí cụ thể của Thiên Canh Trúc, cẩn thận đừng để bị điện chủ Thiên Canh trong đó phát hiện."

Diệp Lăng Nguyệt hơi cân nhắc, lập tức gọi Hỗn Nguyên Lão Tổ ra.

Hỗn Nguyên Lão Tổ dạ một tiếng, hóa thành một cái bóng biến mất trong biển mây trùng điệp.

Hỗn Nguyên Lão Tổ tuy đã trở thành con rối, nhưng thực lực của hắn dù gì cũng là cấp bậc chủ thần, hoạt động ở khu vực Thiên Canh Điện chắc là vẫn an toàn.

Không nằm ngoài dự đoán của Diệp Lăng Nguyệt, không mất bao lâu thì Hỗn Nguyên Lão Tổ đã nhanh chóng trở về. Hắn nói với Diệp Lăng Nguyệt rằng ở trong một toà Thiên Canh Điện tên là "Thiên Khôi" ở gần Diệp Lăng Nguyệt nhất đang trồng hai mẫu Thiên Canh Trúc.