Thân Thể Tôi Bị Xuyên Qua

Chương 61




Mặc dù Thẩm Vân chỉ xuất hiện trên ống kính hai lần, nhưng mỗi lần đều dựa vào gương mặt này gây ra chấn động không nhỏ, lúc này bức ảnh vừa được tung ra, không ít người vừa nhìn liền nhận ra thân phận của anh.

Xác định là Thẩm Vân, lại nhìn người phụ nữ đằng trước, cho dù đã đeo khẩu trang và mũ cũng có thể nhận ra ngay đây chính là Khương Mạt.

Lúc này đã là đầu mùa hè, hai giờ chiều nhiệt độ có thể lên đến gần bốn mươi độ, người đàn ông một mình xách túi lớn túi nhỏ đi phía sau, bởi vì ra một lớp mồ hôi mỏng, vết bàn tay trên mặt hiện lên càng chói mắt, mà nữ minh tinh họ Khương tự xưng là ma vương cuồng phu kia hai tay lại trống trơn, đi nhanh phía trước, đầu cũng không quay lại một cái.

Không biết bao nhiêu người từ bức ảnh này tưởng tượng ra bài luận văn ngắn mười vạn chữ, dư luận trên mạng giống như có người cố ý xào, đùng một cái trong nháy mắt liền khiến toàn mạng sục sôi, toàn bộ đều đoán già đoán non xem rốt cuộc ông xã của nữ thần có phải bị ngược đãi hay không.

[Bao hết việc nhà, giống phụ nữ Nhật Bản, phải quỳ thay giày cho chồng.]

[Nói không chừng còn phải quỳ bàn phím.]

[Hơi một tí là bị ăn vả.]

[Mua điếu thuốc cũng phải xin vợ phê chuẩn.]

[Không chút địa vị.]

[Giống như con chó gọi thì đến vẫy tay thì đi.]

[Đáng thương.]

[Tôn nghiêm của đàn ông ở đâu?]

[Vì vậy không có tiền thì không có địa vị, giữa vợ chồng cũng vậy.]

Đau lòng Thẩm Vân, lại bắt đầu ngấm ngầm mắng chửi Khương Mạt.

[Nữ thần cũng không biết xấu hổ xào hình tượng ma vương cuồng phu, ha ha ha!]

[Tính xem đây là lần thứ mấy nữ thần bị sụp đổ hình tượng rồi?]

[Đây hình như là cổng bệnh viện nhân dân thành phố, bọn họ sao lại xuất hiện ở đây?]

[Không phải chồng nữ thần ngoại tình, truyền bệnh bẩn thỉu gì đó cho nữ thần đấy chứ?]

[Não có hố thì ngậm miệng lại! Cái bạt tai này còn chưa xác định là nữ thần đánh đâu.]

[Fans Khương Mạt sao không nhảy ra tẩy trắng?]

[Chắc không có mặt mũi tẩy trắng nữa rồi.]

[Ha ha, fans Khương Mạt vì vụ ác ý cắt ghép video lần trước đã phục từ lâu rồi, chính chủ không ra mặt tuyệt đối không lên sàn.]

Lúc Khương Mạt bị tin nhắn oanh tạc, điện thoại của Thẩm Vân khá hơn tí nào.

Trong nhóm chat S&M, âm thanh weixin nhắc nhở có tin nhắn kêu tít tít không ngừng:

Bùi Thiên Ý gửi đến liên kết của bài báo: [Đậu xanh! Boss, mặt anh bị làm sao thế? Thật sự bị chị dâu đánh à?]

Bạch Ninh Thư: [Đánh không nhẹ, rách cả mặt, chậc chậc.]

Những lãnh đạo cấp cao khác cũng lũ lượt đến hỏi anh có cần thuốc bôi tan ứ máu không:

[Thế có là gì, thật ra có bị vợ đánh cũng chẳng to tát gì, trên lưng tôi chưa bao giờ hết vết cào.]

[Vết cào? Trên lưng sao lại có vết cào? Em vẫn còn nhỏ em không hiểu gì.]

[Tên khốn khoe khoang có đời sống tình dục mau cút đi, cậu tưởng boss không có chắc?]

Thẩm Vân nhìn thấy tin tức mới lập tức đi ra xem Khương Mạt, thấy cô gái nhỏ của anh đang bận chơi game, anh không làm phiền cô lại quay trở lại phòng, đúng lúc nhìn thấy câu này, nhướng mày, có phải nhiệm vụ của công ty quá nhẹ nhàng, tại sao nhân viên của anh mỗi ngày đều có thời gian giao lưu tình cảm đêm khuya với bà xã vậy?

Trong lòng có chút mất cân bằng.

Anh chậm rãi cầm điện thoại lên gõ chữ: [Không phải Mạt Mạt đánh, đã bôi thuốc.]

[Đậu xanh! Không phải chị dâu đánh? Vậy thì là ai? Ăn gan chó à mà dám đánh lão tổng S&M của chúng ta.]

[Anh em đâu, lấy vũ khí ra, để tên chó đần độn này biết tại sao hoa lại đỏ như vậy.]

[Tôi nói này, tốt xấu gì mọi người cũng đều là quần thể tinh anh giá thị thân phận lên đến hàng tỷ, có thể đừng có động một chút là lấy vũ khí ra không hả? Đẳng cấp lên tí được không?]

[Trời nóng rồi, nên để cho tên đần tội bất kính với Thẩm Tổng của chúng ta phá sản rồi.]

[.......666, đẳng cấp đẳng cấp, quá đẳng cấp rồi.]

Thẩm Vân cười nhẹ, lại trả lời một câu: [Bà xã đã giúp tôi trút giận rồi~]

Câu nói này vừa gửi đi, nhóm người ồn ào lập tức yên tĩnh lại, một lúc lâu sau mới có người cẩn thận từng li từng tí hỏi:

[Có phải boss run tay đánh thừa cái ‘~’?]

Nếu không sao lại có dáng vẻ lẳng lơ dâm đãng khoe khoang đắc ý?

Bùi Thiên Ý cười lạnh: [Không hề, đây rõ ràng là đang khoe khoang.]

Quần thần lại lần nữa rơi vào một mảng yên tĩnh cạn lời.

Xử nam già cuối cùng cũng tìm được vợ thật sự quá đáng sợ, oẹ - -!

Thẩm Vân không để ý đến đám quần thần nhạt nhẽo nữa, lại mở weibo ra xem ngôn luận của dân mạng một lúc, chau mày.

Dấu tay trên mặt anh triệt để xác định địa vị của anh ở nhà bị Khương Mạt ức hiếp, lúc này cho dù đích thân anh lên nói không phải Khương Mạt đánh cũng không có tác dụng, mọi người chỉ cảm thấy đây là ‘đàn ông ăn bám' muốn bảo vệ vợ không thể không ra mặt giả vờ.

Anh mím môi suy nghĩ một lúc, đứng dậy khóa trái cửa phòng, mở máy tính lên bắt đầu gõ lạch cạch.

_ _

Mì trộn tương: [Ha ha ha! Có phải ông xã em cuối cùng cũng không chịu được em nên đã ngoại tình rồi không? Ha ha ha ha!]

Lưu Phương không chỉ một lần nhìn thấy Khương Mạt đối xử với ông xã bảo bối, nhìn thấy tin tức này không hề tin nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc anh đến ngứa mồm một câu.

Không chỉ có Lưu Phương có suy nghĩ như vậy, còn có cả người khác, toàn bộ đều gửi tin nhắn đến trêu chọc cô.

Khương Mạt nhìn thấy tin nhắn thì mặt đầy vạch đen, cô là girl ngầu như vậy, tại sao lại quen biết một đám bà tám thế này?!

Đang cạn lời, Nghe Bạt gọi điện thoại đến, Khương Mạt vừa bắt máy liền nghe thấy tiếng gào phẫn nộ của người đàn ông: “Em lại đắc tội ai rồi? Chu Thiến Thiến vẫn còn ở trong trại giam, tại sao lại có người bôi đen em?!”

Khương Mạt vô tội nói: “Có thể tại em ngầu quá, người nhìn em không thuận mắt cũng nhiều?”

Nghê Bạt: “.......”

Nghê Bạt: “Rốt cuộc chuyện là thế nào? Ông xã em không phải em đánh đấy chứ?”

Khương Mạt: “Đương nhiên không phải, sao em có thể đánh anh ấy được?!”

Nghê Bạt: “Vậy rốt cuộc là ai đánh cậu ấy?”

Khương Mạt: “.......”

Nghe Bạt: “Sao lại không nói nữa?”

Khương Mạt: “Đây là chuyện riêng nhà anh ấy, em không thể nói cho anh.”

Nghê Bạt nổi điên: “Em không nói rõ ràng thì làm sao chế có thể giúp em tẩy trắng?! Chế đang giúp em tranh vai nữ chính trong một tác phẩm lớn, bây giờ đang là thời điểm then chốt, hiểu không?!..... Em không muốn nói nguyên nhân cũng được, việc xảy ra ở đâu? Ai đánh cậu ấy? Những cái này cũng có thể nói cho chế biết đi?”

Khương Mạt nói địa điểm.

Nghê Bạt: “......Cái đệt!”

Chỗ này không ai không biết, người giàu bình thường đều không vào được, toàn bộ đều là chính trị gia quan chức quyền quý, hai tên ngốc không khiến người bớt lo này, sao lại xảy ra xung đột với người ở khu đó?

Anh đến khả năng nhờ quan hệ lấy camera giám sát cũng không có.

Nghê Bạt đau đầu nhức óc: “Để chế nghĩ cách, buổi tối sẽ nhắn tin cho em.”

Nói xong liền tắt điện thoại.

Khương Mạt cầm điện thoại thất thần một lúc, cô không đắc tội ai, người thật sự hận cô chắc chỉ có người phụ nữ xuyên không.

Cô nghĩ đến tình hình hiện tại của người phụ nữ xuyên không, cảm thấy vẫn nên nói với Thẩm Vân một chút.

Cô đi đến trước cửa thư phòng, nắm lấy tay nắm cửa, cửa khóa không mở được, chăm chú lắng nghe, tiếng gõ bàn phím lạch cạch vang lên không ngừng.

Khương Mạt không làm phiền anh, lặng lẽ quay trở lại.

Chẳng trách lâu như vậy anh không đi làm ông chủ cũng không thúc giục, thì ra anh tăng ca ở nhà.

Cô nằm trên sô pha cười trộm ra tiếng.

Không chỉ có cô chăm chỉ kiếm tiền nuôi gia đình, Thẩm Vân cũng đang nỗ lực kiếm tiền nuôi cô.

Một lúc lâu sau, cửa thư phòng mở ra, Khương Mạt lập tức nhảy lên, đang định nói với anh chuyện người phụ nữ xuyên không đang ở trong cơ thể ông nội anh, thấy Thẩm Vân lấy quần áo ra đang thay, lời đến cửa miệng lại nuốt ngược trở lại, hỏi: “Anh chuẩn bị đi làm à?”

Thẩm Vân cười gật đầu, vẫy cô lại: “Đến đây, giúp ca ca thắt caravat.”

Khương Mạt nhớ lại nút thắt caravat siêu siêu vẹo vẹo lần trước, trong lòng muốn rửa nhục, chạy bịch bịch đến, cầm lấy caravat nghiêm túc thắt cho anh.

Thẩm Vân cúi mắt nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cô, yết hầu hơi động, sát lại hôn lên má cô.

Khương Mạt không để ý đến anh, thắt xong, lùi một bước thưởng thức thành quả của mình: “Anh xem, lần này em thắt đẹp đúng không?!”

Sau lần đó cô học theo video dạy thắt caravat rất nhiều lần đấy.

Thẩm Vân cúi đầu nhìn, nút thắt caravat nằm ngăn ngắn chính giữa cổ áo, có thể nói là hoàn mỹ.

Anh nhìn cô, như cười như không: “Thắt không tệ.”

Nói rồi đẩy cửa: “Tối em đi tìm bố cùng ăn cơm, không cần đợi ca ca.”

Khương Mạt ‘ừm' một tiếng, nhìn bóng lưng anh biến mất, mù mịt ôm đầu một lúc, sao cô lại cảm thấy Thẩm Vân có vẻ không vui?

Người này thật là càng ngày càng khó hiểu, càng ngày càng nhỏ mọn.

Bỏ đi, đợi anh về thì nói cho anh vậy.

Thời gian quay ngược trở lại khi Khương Mạt vừa rời khỏi bệnh viện, trong phòng bệnh, người đàn bà xuyên không sắp nôn ra rồi.

Cô ta biết Hạ Thiệu Mẫn, một minh tinh nhỏ mới hai mươi hai tuổi, đi theo hình tượng ngọc nữ thuần khiết.

Cô ta còn cảm thấy kì lạ tại sao Hạ Thiệu Mẫn lại đến đây, kết quả tiểu tiện nhân này vừa đến liền nước mắt lưng tròng nhào vào lòng cô ta hôn cô ta một cái!

Hôn rồi!

Cô ta hiện tại đang là một lão già hơn tám mươi tuổi!

Hôn một cái!

Mơ ước của người đàn bà xuyên không này là có thể chiếm hữu vô số trai đẹp, cô ta thẳng không thể thẳng hơn, không thích phụ nữ một chút nào!

Dạ dày cuộn lên dữ dội, cô ta buồn nôn chết mất.

Hạ Thiệu Mẫn không hề biết ông bố kim chủ của mình đã đổi hồn thành một người phụ nữ, đôi mắt như con thỏ nhỏ nói: “Lão Lữ nói ngài ngất xỉu, em rất sợ hãi, ngài nhất định phải mau chóng khoẻ lại…..”

Người đàn bà xuyên không không nhìn thấy Khương Mạt và Thẩm Vân, tâm trạng đã ổn định lại nhiều, khó khăn nói: “Cô đứng dậy trước đã, tôi muốn đi tiểu……”

Vừa nghe cô ta muốn đi vệ sinh, Hạ Thiệu Mẫn vậy mà lại chủ động nhận lấy bồn tiểu lão Lữ đưa qua, giơ tay cởi quần cô ta!

Người đàn bà xuyên không: “.........!”

Lão Lữ ở bên cạnh vui vẻ nói: “Hạ tiểu thư chăm sóc ngài đúng là chu đáo.”

Chu đáo cả nhà ông à mà chu đáo!

Người đàn bà xuyên không gần như phát điên.

Nhưng cô ta nằm trên giường bệnh, không chút lực phản kháng, chỉ có thể nhục nhã cảm nhận tiểu tiện nhân kia cởi quần cô ta ra, hầu hạ lão già chết tiệt này bài tiết.

Cái đệch!

Cái đệch!

Đệch cả nhà cô!

Càng nhục nhã hơn là, cô ta thật sự cảm nhận được ý muốn đi tiểu, cơ thể không khống chế được bài tiết ra dịch thể dư thừa.

Người đàn bà xuyên không: “.........”

Con ngươi cô ta co lại, rất lâu sau mới có thể hồi thần lại từ trong cảm giác sụp đổ đó, vô lực nói: “Lão Lữ, ông đi ra trước đi, để…..một người ở lại bên cạnh tôi là được.”

Lão Lữ nhìn Hạ Thiệu Mẫn, ra hiệu cho cô ta lão gia hiện tại cơ thể không được khoẻ, không thể làm chuyện quá đáng, lúc này mới đóng cửa đi ra ngoài.

Hệ thống đã báo cáo một lượt tình hình của Thẩm lão gia cho cô ta, cô ta nhìn Hạ Thiệu Mẫn, có thể là do bản năng nhận biết kỹ nữ của phụ nữ, cô ta vừa nhìn liền biết Hạ Thiệu Mẫn này không đơn giản.

Phí lời, một đứa con gái hai mươi hai tuổi có thể cam tâm tình nguyện giúp một ông già hơn tám mươi tuổi đi tiểu, có thể đơn giản đến đâu?

Người đàn bà xuyên không cũng không làm được!

Cô ta nhìn Hạ Thiệu Mẫn, nói: “Chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời tôi, sau này cô muốn gì tôi đều có thể cho cô, hiểu chưa?”. truyện ngôn tình

Mắt Hạ Thiệu Mẫn lóe lên: “Em không muốn gì hết, em là thật lòng ngưỡng mộ ngài….”

“Được rồi, bớt diễn kịch trước mặt tôi, lúc đến nhìn thấy Khương Mạt và Thẩm Vân rồi chứ?”

Hạ Thiệu Mẫn nhớ lại người đàn ông xuất sắc vừa rồi, trong lòng khẽ động, gật đầu.

Ở cùng một giới, cô ta đương nhiên biết vị nữ minh tinh đang nổi đình đám gần đây kia.

Một giây sau, trong đôi mắt mờ đục của ông già lại lần nữa nổi lên ánh sáng cực kì không phù hợp với thân phận tuổi tác: “Giúp tôi bôi đen Khương Mạt! Khiến danh tiếng của cô ta càng thối càng tốt! Chỉ cần cô làm tốt, không cần biết là tiền hay tài nguyên, tôi đều có thể cho cô.”

Cô ta thật sự không thể ở trong cơ thể nát này thêm một giây nào nữa!

Hạ Thiệu Mẫn lập tức nghĩ tới dấu tay kia trên mặt Thẩm Vân.

Thế là liền có sóng gió ‘Bạo lực gia đình'.

Thẩm Vân ra ngoài, không hề đến công ty, anh mở điện thoại, bên trên là một chuỗi các phương thức liên lạc và thông tin thân phận.

Thẩm gia nằm ở giữa trung tâm thành phố, tứ hợp viện đắt đỏ, ra khỏi cửa liền đi đường lớn, nơi này không phải tiểu khu, không có camera giám sát tiểu khu, chỉ có máy quay do chính phủ thành phố lắp đặt.

Anh tìm được video quan sát của chính phủ thành phố, quay lại tất cả.

Đáng tiếc loại video này không thể động vào, trang web chính phủ là điều cấm kị của tất cả nhân viên internet, nếu động đến, cái giá phải trả là quá lớn.

May mà trong video quay lại rất nhiều thông tin xe ô tô dừng ở xung quanh, bây giờ rất nhiều xe ô tô đều lắp camera hành trình bên trong, có một số người có thói quen đặt một số vật phẩm đắt đỏ trong xe, cho dù xe hỏng thì camera hành trình cũng không ngừng làm việc.

Thẩm Vân muốn thử xem có thể tìm được chiếc xe nào vừa đúng quay lại được tất cả hay không.

Từ trong video anh ghi lại thông tin mười mấy chiếc xe có khả năng quay được đến cổng nhà Thẩm gia, tìm được chủ xe gọi điện hỏi.

Khương Mạt ngủ đến nửa đêm thì nghe thấy bên ngoài có tiếng động, đi chân trần xuống giường, nhìn thấy đền thư phòng sáng, lặng lẽ mở cửa, thấy anh đang bận rộn trước máy tính.

Thẩm Vân thuận tay tắt màn hình, xoay người cười với cô: “Làm ồn khiến em tỉnh sao?”

Một giây sau, cau mày, đứng dậy ôm cô vào lòng: “Sao lại không đi dép rồi?”

Cô quấn vào chân anh, lòng bàn chân chà sát vào đùi anh: “Em quên. Không có anh em không ngủ được.”

Cô nói chuyện người phụ nữ xuyên không đang ở trong cơ thể ông Thẩm cho anh, thấy anh hơi chau mày, cô tưởng rằng anh đau lòng, vội vàng nói: “Chắc chắn cô ta không muốn ở lại trong cơ thể của ông nội anh, sớm muộn cũng muốn tìm cơ hội đi ra, anh đừng buồn.”

Thẩm Vân thả lỏng gương mặt cười cười: “Anh đang nghĩ, ông ấy tuổi đã cao, vẫn là không nên để ông ấy lo lắng quá nhiều.”

Chuyện hôm nay không thể nào là Thẩm Hoằng Phong và Hà Mỹ Nhàn dựng lên, vậy thì chỉ còn lại nữ minh tinh xuất hiện sau cùng kia.

Ha, đúng là không nghĩ tới, ông già đã hơn tám mươi rồi mà vẫn còn tâm tư ấy.

Khương Mạt vẫn có chút không hiểu ý anh, Thẩm Vân cũng không định nói với cô, ánh mắt nhìn theo đôi môi kiều diễm của người con gái xuôi xuống dưới.

Lúc Khương Mạt ngủ không mặc nội y, một lớp áo ngủ mỏng manh, hoàn toàn không che được đồi núi nhấp nhô.

Cổ họng anh lập tức co chặt: “Ca ca đi tắm, lên giường đợi ca ca.”

“Ừm.” Cô không nghĩ nhiều, đồng ý, còn không yên tâm dặn dò anh: “Nếu anh đau lòng….”

“Hửm?”

Khương Mạt hơi đỏ mặt: “Em có thể cho anh hôn.”

Thẩm Vân: “.......”

Ánh mắt anh sâu hơn.

Khương Mạt thấy anh không nói gì, có chút tức giận: “Anh đây là ý gì hả? Không phải anh rất thích hôn em sao?”

Tối nào cũng hôn cô hết lần này đến lần khác.

Thẩm Vân ho một tiếng, khàn giọng nói: “Được, ca ca tắm xong sẽ ra hôn em.”

Khương Mạt nói xong, lên giường đợi anh.

Nhưng cô thật sự rất buồn ngủ, khoảng thời gian này ngày nào cũng ngủ sớm dậy sớm, hôm nay là lần đầu tiên thức khuya như vậy.

Nghe tiếng nước chảy trong nhà tắm, cô chớp mắt mấy cái, chậm rì rì chìm vào giấc ngủ.

Thẩm Vân tức tốc tắm xong đi ra.

“.........”

Cô gái nhỏ vừa rồi còn nói cho anh hôn ngủ đến không biết trời đất, hai má phấn hồng.

Thẩm Vân bò đến gần, khẽ nhéo má cô: “Tiểu lừa gạt.”

Mà lúc này, những fans Khương Mạt vẫn chưa ngủ đột nhiên nhận được @ từ một người lạ, click vào xem, weibo này chỉ có một dòng tin tức, là một đoạn video trước cổng của một ngôi nhà tứ hợp viện nào đó.