Chương 154
Hắc Ám Vô Biên "Không, làm sao có thể như vậy được..." Ngân long Giai ti lệ hoảng hốt kêu lên, lúc này nước mắt từng hàng từng hàng rơi xuống, nàng đã sớm hóa thành nhân hình, dung nhan thanh lệ vô cùng buồn bã, toàn thân dường như đã mất đi linh hồn.
Rất lâu sau, nàng ngẩng đầu, ngước đôi mắt ngấn lệ nhìn phụ thân, run rẩy nói: "Phụ thân, người... đang đùa với con phải không? Con với hắn vừa mới gặp mặt, người lại mang hắn nhốt vào 18 tầng địa ngục, tại sao?"
"Con gái..." Lão long không giải thích, từ không trung nhẹ nhàng đáp xuống, đứng bên cạnh Giai ti lệ.
"Không, tại sao người lại làm như vậy?" Giai ti lệ kêu lên, dùng sức đấm vào ngực Khôn đức.
"Hắn không phù hợp với con!" Lời nói của lão bạo quân rất lạnh lùng và kiên quyết.
"Việc của con không cần người quản, người quản quá nhiều rồi, con hận người!" Ngân long Giai ti lệ nước mắt chảy như suối, điên cuồng giãy giụa, muốn đi khỏi Khôn đức.
Lúc này, trên cao không, lục đầu thần ma viên, tam đầu hoàng kim thần long Kì lạp ngang tư, đấu thần Trát lí tư, 3 người cũng nộ hỏa xung dũng, mắt nhìn thấy 1 huyền giới sắp sửa rơi vào tay, lại bị Khôn đức quấy rối, khiến cho hi vọng của bọn chúng trở thành mây khói.
Lúc này, 3 người bọn họ muốn ngửa mặt lên trời mà kêu, những người như bọn chúng mà nói, rất biết người biết ta, sau khi tự mình tới Đông thổ 1 chuyến, đã sớm xác định được huyền giới Đỗ gia đã được tế luyện vạn năm, đối với tu luyện giải mà nói thì đó thực sự là 1 khôi bảo.
"Khôn đức, ngươi thật ức hiếp người khác quá đáng!"
Lục đầu thần ma viên là kẻ nóng nảy hấp tấp nhất, trong nháy mắt đã hóa thành 1 cự viên (con vượn) trăm trượng, đội trời đạp đất, toàn thân hắn đều là lông đen sì, rồi trong nháy mắt lại biến thành màu đỏ máu, lục đầu thần nam viên thật quá cuồng bạo.
Đây là "dã tính hồi quy" tuyệt học của yêu tộc. Trong chớp mắt sức mạnh tăng lên bội phần, toàn thân ở vào trạng thái điên cuồng giữa thú vào yêu.
Sức mạnh thiên phạt lại xuất hiện, trên không trung mây đen vần vũ, thiên địa gian tối sầm, từng đạo thiên lôi giáng xuống.
"Grào..."
Ma viên rống lên, lục đầu thần ma viên cao tới trăm trượng thực sự muốn dốc toàn mạng, dù cho có bị thiên lôi đánh chết, hắn cũng muốn keo theo Khôn đức.
Tam đầu hoàng kim thần long và đấu thần Trát lý tư lập tức mở nội thiên địa của mình, giúp lục đầu thần ma viên gánh đỡ thiên lôi chi uy, nếu không ma viên sẽ không chịu được bao lâu nữa, chắc chắn sẽ bị đánh chết.
Khôn đức trong miệng niệm chú ngữ, ngân quang lấp lánh, Giai lệ tư trong chớp mắt đã bị hắn đưa đi xa ngàn trượng tới 1 nơi an toàn.
"Tiểu hầu tử, ngươi phải biết, ta giết chết các ngươi dễ như trở bàn tay, ta chỉ là không muốn tạo sát nghiệt mà thôi, nếu như không biết đường mà rút lui, thì đừng trách ta không khách khí." Khôn đức lạnh lùng nhìn đám người trên không trung.
Tam đầu hoàng kim thần long Kì lạp ngang tư và đấu thần Trát lý tư còn dễ nói, bọn họ nhìn thấy lão bạo quân thực sự nổi giận, sau lưng lập tức bốc lên 1 cỗ khí lạnh, sớm rút lui.
Nhưng mà, lục đầu thần ma viên "dã tính hồi quy" đã cuồng bạo quá rồi, huyết chưởng cực lớn dận dữ hướng tới phiến khu (vùng cánh) của lão long. Thiên lôi cũng theo đó mà phóng đến.
Lão long lúc này tuy là nhân thân, nhưng chưởng lực đánh ra vẫn cuồng bạo vô cùng. Hắn không chút lưu tình, một quang chưởng cực lớn hóa hình phía trước người hắn, giận dữ đón đầu cự chưởng của lục đầu thần ma viên.
Oàng!
Grào!
Một tiếng vang lớn nổi lên. Lục đầu thần ma viên kêu thảm 1 tiếng. Long khu cực lớn vốn được xem là nhân ảnh bé hơn hắn vô số lần đã trực tiếp bị chấn động văng đi, lúc này, thiên lôi điên cuồng giáng xuống, lục đầu thần ma viên kêu lên thảm thiết, bị đánh cho bốc khói.
"Dừng lại! Bình tĩnh!" Tam đầu hoàng kim thần long Kì lạp ngang tư và đấu thần Trát lý tư 1 mặt giúp lục đầu thần ma viên triệt để ngăn chặn thiên lôi, một mặt hướng về phía hắn kêu to, không để hắn tùy tiện hành động.
Hai người bọn hắn sở dĩ giúp thần ma viên chẳng phải là vì hữu tình sâu đậm mà là không muốn thần ma viên bị đánh chết, thì người đứng sau lưng hắn khi đi tìm lão long báo thù thì cũng sẽ trút giận lên bọn chúng.
Lão bạo quân dường như cũng có chút kiêng kị, dường như đại lượng không muốn tính toán với bọn chúng, hắn nghịch thiên đem toàn bộ lôi điện còn lại chuyển dịch phương hướng đánh lên hư không. Điều này bằng với cứu ma thần viên 1 mạng, nếu không hắn nhất định bị thiên lôi đánh chết.
"Hừ, Xem các ngươi tu luyện tới cảnh giới này thực cũng không dễ dàng gì, ta tha mạng cho các ngươi, nhưng mà nếu còn không biết rút lui, thì đừng trách lão long ta tâm địa độc ác, đại khai sát giới." Nói xong, Khôn đức bay lên, mang theo Giai lệ ti mất hút ở phía xa dưới con mắt theo dõi của đám đông.
Không có ai hoài nghi lời của lão long, một người mà tới thiên giới chủ thần cũng dám giết thi còn kiêng kị gì cao thủ ở nhân gian giới?
Lục đầu thần ma viên thổ ra hơn mười ngụm máu tươi, bộ lông huyết sắc đã biến thành màu đen, đã thoát khỏi trạng thái điên cuồng "dã tính hồi quy".
"Ta sớm muộn sẽ trả mối thù này!" Nói xong lục đầu thần ma viên bay lên, mất hút trên không trung.
Tam đầu hoàng kim thần long Kì lạp ngang tư và đấu thần Trát lý tư nhìn nhau khó hiểu, sau đó cũng bay lên, ai đi đường nấy.
Những tu luyện giả đứng xem ở xa cũng dần rút đi, không gian bái đán thánh địa trở lại yên tĩnh.
Không lâu sau, tin tức về việc lão bạo quân xuất hiện đã truyền đi khắp Tây thổ tu luyện giới.
Dường như tất cả mọi người đều biết tin tức về cuộc đại chiến giữa Khôn đức và tây thổ tam đại tuyệt đỉnh cao bình, thần uy cái thế của lão bạo quân đã làm cho cả tu luyện giới chấn động sợ hãi.
Kì thực, tin tức về việc Thần nam và đám tử kim thần long bị lão bạo quân Khôn đứt nhốt xuống địa ngục đã làm cho mọi người bàn luận không ngớt.
Đối với Thần nam, người tu luyện chẳng có ai còn lạ, có thể nói, một năm nay, chàng là nhân vật nổi danh nhất trong giới tu luyện, với thực lực tuyệt đối của mình, chàng đã vinh hạnh được coi là đệ nhất cao thủ thanh niên.
Chẳng có ai nghĩ rằng, đệ nhất cao thủ thanh niên tiềm lực vô hạn lại bị lão bạo quân phong ấn.
Tin tức nhanh chóng được truyền về Đông thổ, tuyệt đại đa số mọi người đều cảm thấy đáng tiếc, một thanh niên cao thủ thực lực vô hạn lại bị phong ấn dưới 18 tầng địa ngục, chẳng khác gì đã bị hủy diệt.
Trong huyền giới Côn luân, đại yêu ma Đoan mộ giận dữ ném vỡ chén rượu, hoàn toàn mất đi thần sắc ung dung ngày thường, kêu lên phẫn nộ: "Khôn đức thật khinh người quá đáng!"
Tiểu công chúa vẫn lưu lại yêu tộc thánh địa không muốn rời đi, không tin nói: "Làm sao có thể như vậy? mấy tên gia hỏa đó không phải là mèo cửu mệnh sao? Lại bị người ta phong ấn...?"
Đỗ gia huyền giới truyền đi tiếng gào rống bi nộ:
"Làm sao như vậy được? Trời ơi, thiên vong Đỗ gia ta!"
"Khôn đức, ngươi thật đáng chết!"
...
Lý gian huyền giới, cuồng nữ Lý Nhược Lan thở dài nói: "Thật đáng tiếc cho 1 cao thủ."
Hàn địa ở cực bắc Đông đại lục, Đông phương trường minh ngước mặt nhìn trời im lặng hồi lâu, cuối cùng than thở: "Đáng tiếc! Thế gian thiếu ngươi, làm ta lập tức cũng mất đi động lực tu luyện. Ngươi và ta cùng sinh ra trong 1 thời đại, cùng xuất hiện ở 1 thời đại, chưa thể đánh 1 trận đúng nghĩa với ngươi, ta thực sự rất tiếc, hi vọng ngươi có thể lập được 1 kỳ tích, đao phá hư không, thoát ra khỏi 18 tầng địa ngục!"
Trong tình dục đạo thánh địa, bạch y dâm tặc Nam cung ngâm đôi mắt nhạt nhòa, đối nguyệt cảm thán: "Nắm bàn tay huynh, nắm cánh tay huynh,... Thần huynh, không thế cùng huynh thưởng thức mỹ nữ ở Đạm thai thánh địa nữa rồi, thật là đáng tiếc. Ta luôn có cảm giác, chúng ta là người cùng 1 đạo, ôi thương thay!"
"Rầm" 1 tiếng, tên quỷ rượu ngã xuống thạch trác (bàn đá).
"Tên Thần nam đồi bại, ngươi bị phong ấn rồi, ta $^@(%... không giờ phút nào không muốn đi tìm ngươi, ta phải báo thù."
Hỗn thiên tiểu ma vương đã đặt chân lên Tây thổ, đang đi tìm thần kích đã mất tích, trong lòng hắn vô cùng phức tạp, biết được Thần nam bị phong ấn, hắn vừa hả dạ vừa thấy đáng tiếc.
Mỗi người có một cảm giác khác nhau khi biết sự việc Thần nam bị phong ấn.
Lúc này, nhân vật chính trong câu chuyện đang mò mẫm trong địa ngục Tây thổ tối om không chút ánh sáng.
Lão bạo quân nắm nó bí mật mở ra 18 tầng địa ngục, dùng đại pháp lực nhốt Thần nam vào tầng thứ 12 địa ngục.
Thần nam đang ở Thế giới tràn ngập ánh sáng lập tức bị rơi vào thế giới tối om không chút ánh sáng, chàng rơi trên mặt đất. Trong địa ngục tà dị này, dù chàng đã mạnh tới lục giai cảnh giới thì cũng chẳng nhìn thấy bất kì 1 cảnh vật nào, ở đây giống như bị mù, thật là quá dị thường.
Trong tầng 12 địa ngục ẩm ướt tối om này, sát khi tỏa ra âm u, Thần nam mò mẫm đứng dậy, chàng đã mất đi liên hệ với tử kim thần long, long bảo bảo và tiểu phượng hoàng, không cảm nhận được khí tức của 3 thần thú.
Thần nam tuy không có cách gì nhìn rõ cảnh vật, nhưng dần thích ứng được với bóng tối, chàng cảm thấy vô cùng kì quái, tầng thứ 12 địa ngục dường như rộng lớn vô biên, dường như chẳng có bờ bến.
Trước đây chàng đã từng thám hiểm qua tầng thứ 1 địa ngục, nơi đó chẳng qua chỉ là kho sách của quang minh giáo hội, diện tích không lớn. Sau đó chàng đi tới tầng thứ 2 địa ngục, nơi đây bắt nhốt rất nhiều nhân vật hắc ám như vong hồn, thi sát. Tầng thứ 2 địa ngục cũng không lơn lắm, theo dự đoán của chàng, tầng thứ 12 địa ngục cũng là 1 địa lao mà thôi và diện tích cũng không lớn.
Nhưng mà, sau khi bị phong ấn ở tầng thứ 12, chàng mới thay đổi suy nghĩ cũ của mình. Bởi vì chàng dần phát hiện ra, nơi đây dường như không đơn giản như chàng tưởng, nơi đây rộng lớn vô cùng, dường như là 1 đại bình nguyên hắc ám.
Chàng không cảm nhận được đám tử kim thần long, có thể tưởng tượng được bọn chúng cách chàng quá xa.
Thần nam không dám lớn tiếng gọi đám long bảo bảo, bởi vì trước khi bị phong ấn, chàng đã nghe thấy Khôn đức và giáo hoàng đối thoại với nhau, dường như tại tầng 12 địa ngục có phong ấn 1 ma vương.
Theo cách nói của Khôn đức, Ma vương đã bị phong ấn bảy ngàn năm, có lẽ đã biến thành bộ khô cốt.
Nhưng mà, đó chỉ là dự đoán, có trời mới biết được tên ma vương bị Khôn đức phong ấn đó đã chết hay chưa, nếu như hắn vẫn còn sống, đối với Thần nam mà nói, có thể là 1 tai nạn khó mà tưởng tượng.
Giao diện cho điện thoại