Chương 155
Cổ tư Cũng may, tầng thứ mười hai địa ngục vô biên vô tế, Thần Nam không cảm ứng được hơi thở Ma Vương, hắn tin nếu tiếp tục cẩn thận, Ma Vương dù còn sống cũng hẳn không phát hiện ra.
Sau khi Thần Nam suy nghĩ kỹ lưỡng, định vị phương hướng, dò dẫm tại phiến địa ngục âm u này, một bước dài một bước ngắn đi tới, đồng thời cường đại thần thức, chậm rãi khuếch tán ra xung quanh, cẩn thận cảm ứng tất cả trong nội không gian này.
Hắn tin tưởng đám Long bảo bảo cũng kiêng kị gặp phải lão Ma vương chưa biết sống chết này, nên không dám lớn giọng. Bây giờ cả đám chắc hẳn đang nhanh chóng hội lại một chỗ, cùng nhau đối phó lão Ma vương
Thế giới âm u thê lãnh, yên lặng một cách kinh sợ, Thần Nam đã dò dẫm trong này hai canh giờ, nhưng vẫn chưa cách nào tham cứu tới cuối đường. Hắn hít sâu một hơi, cẩn thận khống chế lực lượng trong cơ thể, bay lên trời rồi dựa theo tọa tiêu đường cũ, quay trở lại điểm ban đầu, bắt đầu hướng về phía ngược lại đi tới, hắn tin tưởng đám Long bảo bảo chắc chưa đi quá xa.
Tại thế giới âm u này ánh sáng cũng khôg chiếu tới, dễ khiến con người ta sinh tâm tình phiền táo, Thần Nam ước chừng đi được hơn mười dặm, đột nhiên nghe thanh âm lạ truyền vào tai.
"Lạc băng lạc băng..."
Phảng phất như tiếng vang xương vỡ, vừa lại như thanh âm gặm nhấm
Thần Nam lập tức mao cốt tủng thiên, ở thế giới âm trầm như này, đột nhiên truyền ra sát âm như thế, khiến hắn lập tức liên tưởng tới lão tử Ma vương kia.
Thần Nam cực lực khống chế dao động năng lượng đang tuôn trào trong cơ thể, để chúng từ từ phát tán ra ngoài, nhưng rất khó để làm như vậy, đồng thời, dao động tinh thần cũng ko áp chế tới mức thấp nhất.
Hắn hai tay nắm chặt đao quyết, từng bước từng bước tiến về trước.
"Lạc băng lạc băng..."
Thanh âm quái dị ngày càng rõ ràng, mục tiêu chỉ chừng cách có ba mươi trượng.
Thần Nam đột nhiên cảm giác trượt dưới chân, bất quá đối với tu vi như hắn không thể ngã được, Hắn đã cảm giác dưới chân là khô cốt, từng bước bước theo tới, hắn phát giác phiến đất này, vô sốt hài cốt nằm ngổn ngang.
Bây giờ hắn đã dám chắc thanh âm quái dị nọ tuyệt đối là tiếng hài cốt vỡ, không phải thực là có ma vật đang gặm nhấm trên tử cốt chứ? Nghĩ đến đây, trong lòng Thần Nam không khỏi rùng mình.
Thần Nam cảm giác kỳ quái, hắn đã tới gần nơi phát ra âm thanh kia không quá mười trượng, mà ma vật đó có vẻ không phát giác ra hắn, chẳng lẽ không phải là lão Ma vương kia? Nếu không với tu vi lão Ma vương mà nói, mặc dù thân thể đang bị thương tổn nhưng tinh thần cảm ứng không thể tồi tệ như vậy. Chẳng tại đây, không chỉ phong ấn mỗi lão Ma vương, còn loại quái vật nào vậy?
Tại thế giới văn minh loài người ở đại lục, tội phạm bị tống vào lao tù, thường thường phát sinh tranh chấp, "ma mới" tất nhiên bị kẻ mạnh bắt nạt, mà ở đây cùng một chuồng, kẻ bị nhốt là Ma Vương, Thần Nam đã chuẩn bị tinh thần chiến đấu cao độ, tới nơi này có xảy ra xung đột là điều khó tránh khỏi, mà đã xảy ra xung đột thì không chỉ như việc áp bức như ở nhân giới, mà là ranh giới giữa sống và chết.
Tay phải nắm đao mang trong nháy mắt đã lao lên vài chục trượng, hướng phía trước hung hãn bổ xuống, trong nháy mắt ánh sáng ngọc từ đao mang chiếu sáng cả không gian hắc ám.
Thần Nam rốt cuộc cũng thấy rõ cảnh tượng trước mắt, cảnh vật y như những gì hắn đoán, địa điện âm u mấp mô, một phiến hài cốt trắng như tuyết nổi lên giữa bãi, như càn thi quái vật, đang nhai một nửa thanh đại cốt thốt, thanh âm chói tái là từ đó phát ra.
Đây tuyệt đối là một sinh vật bất tử, toàn thân chỉ cao như bao cốt bình thường, nếu không có lớp da bì thì hắn chỉ là bộ lâu xương khô, sâu thẳm trong hốc mắt thoáng hiện hai linh hồn chi hỏa.
Hắn kinh ngạc ngẩng đầu lên, ngạc nhiên nhìn vào vị khách lạ, tóc khô rễ cây dựng ngược giống như trông thấy quỷ, yết hầu rên "grừ grừ" không ngừng, đó lừ thanh âm từ cốt khối ma, nếu hắn là loài người có đầy đủ khí quan, giờ phút này sợ rằng đã thét lên tiếng kêu.
Đao mang kịch liệt giận dữ chém xiên vào vùng eo của bộ khô lâu da bọc xương, năng lực đao khí cực mạnh phá vỡ hầu hết xương cốt trên người hắn, chỉ có cái đầu lâu mà trong hốc mắt vẫn lấp lánh linh hồn chi hỏa là còn giữ được, lăn lốc trên mặt đất.
Thật ko ngờ được, Thần Nam có cảm giác trống rỗng, có đánh chết hắn cũng ko tin đó là ma vương. Hắn thu liễm đao mang, trong bóng đêm dựa vào cảm giác, đi nhanh về phía trước, dựa vào linh giác, hắn đá văng khô lâu đầu.
Thân là lục giai, đã sớm có thể dựa vào dao động tinh thần để tư cảm truyền ứng.Thần Nam lạnh lùng nói, vang lên trong đầu lâu khô: "Nói, ngươi là loại quái vật gì vậy? Tầng thứ mười hai địa ngục có chút gì thật cổ quái? Kể cho ta nghe những chuyện ở đây."
Trong khô lâu đầu có hai điểm vi quang rất khó thấy đang không ngừng dao động, có thể thấy rằng nó đang rất mực kinh sợ, thoáng như một người sống, còn Thần Nam lại như ma quỷ sống.
Thần Nam ác thanh ác khí nói: "Không nói, ta sẽ bổ đầu ngươi, cho người tan thành mây khói!"
Chớp mắt, Thần Nam nhận thấy dao động tinh thần từ bộ xương khô, rõ ràng nghe được trong lòng: "Đừng, ta nói..."
"Nói mau!"
" Ta là thủ hạ đại tướng đại ma vương Thác Tư Đặc, danh vi Cổ Tư." Đầu lâu khô tự giới thiệu than phận.
Thần Nam hạ tay xuống, nói: "Thác tư Đặc đại Ma vương? Hắn bị phong ấn ở chỗ này?"
"Là Long ngân khôn vạn ác."
" Quả nhiên là thế!" Thần Nam cúi xuống, trực tiếp dụng hai tay nắm giữ bộ khô lâu đầu, nói: "Ngươi là hạ thủ thứ nhất của tên đại Ma vương đó, tu vi tồi vậy?"
" Ô ô..." Khô lâu đầu bắt đầu khóc rống lên, tinh thần dao động tràn ngập toàn oán hận cùng bi thương, hắn khóc than: "Ta đã bị phong ấn không biết bao năm tháng, sợ rằng cũng đã năn ngàn năm, không, có lẽ mười ngàn năm, hoặc hơn. Dù là chủ thần Thiên giới, tại một nơi âm u không ánh sáng, vốn là địa ngục không có nguyên khí thiên địa bị phong ấn lâu như vậy, thực lực suy thoái so cả người thường cũng không bằng, có thể sống sót đã là kỳ tích!"
Nghe đến đói, Thần Nam thở phào, dù đại Ma Vương Thác Tu Đặc còn sống, bị phong ấn lâu như vậy, tu vi đương nhiên tổn thất lớn. Rốt cuộc cũng không có gì phải lo lắng.
" Ngươi như vậy cũng được tính là còn sống? Ta nhìn ngươi thế nào cũng giống một sinh vật bất tử?"
" Ô ô..." Bộ khô lâu đầu khóc càng thêm thương tâm, thoạt nhìn tưởng một cô gái đa sầu thiện cảm, tâm tình hắn dao động kịch liệt, qua lúc lâu mới ổn định được lại: "Ta... quả thật đã thành một sinh vật bất tử. Nếu không, qua bao năm không thức ăn, không nước, không có nguyên khí thiên địa, ta sao có thể sống qua mấy ngàn năm. Cuối cùng ta chỉ có thể chuyển hóa thành sinh vật bất tử. Hấp hối qua ngày."
Thần Nam hiểu được bộ lâu khô đầu trước mặt có chút ý tư, hẳn phải có dục vọng khao khát sống mãnh liệt như thế, nếu là người thường sợ rằng đã sớm tự sát để mình tan thành cát bụi, thống khổ như vậy người thằng khó có thể chịu được.
" Thác Tư Đặc kia thì sao? Tu vi hắn đã suy thối tới bậc nào?" Thần Nam có chút thắc mắc về lão Ma vương
" Đã chết, biến mất hoàn toàn!" Bộ lâu khô đầu có chút tiếc hận trả lời.
" Người còn sống. Lẽ nào hắn có thể chết?" Thần Nam nghi ngờ.
Lúc này, từ phương xa đột nhiên truyền đến một cổ năng lượng dao động. Thần Nam cảm nhận được hơi thở của Tử kim thần long. Không suy nghĩ, hắn nắm khô lâu đầu cốt, bay lên trời. Thân hóa thành đạo thiểm điện, xuất cường đại năng lượng lao về trước.
Sau khi bay được khoảng mười dặm, thanh âm như luyện sắt vang từ xa từ tới.
"Binh"
"Boong"
"Đoang"
Thần Nam cuối cũng đã tới được nơi có năng lượng dao động mãnh liệt. Cùng lúc tiếng rống giận dữ của Tử kim thần long cũng truyền tới tai Thần Nam.
" Ngao ô... lão cương thi nhà ngươi. Đỡ lấy 180 côn của Long đại gia. Ta đánh đánh đánh..."
Những tiếng rống đúng kiểu, con rồng lưu manh suýt xoa liên hồi, xem ra Tử kim thần long gặp không ít phiền toái, nếu không sẽ không la liên hồi như vậy.
Thần Nam lại tăng tốc, sau khi bay được bảy tám dặm, rốt cuộc cũng thấy ảnh tích Tử kim thần long.
Lão lưu manh đã hóa thành thân người đầu rồng, toàn thân phát quang hoa tím, trong tay nắm song tử côn, đang cùng cương thi toàn thân toàn phủ bạch mao kịch chiến.
Thanh âm luyện sắt quả là từ song tử côn, nện vào người bạch mao cương thi mà phát ra tiếng vang.
" Oa @^%&^, Thần tiểu tử ngươi rốt cuộc cũng tới, mau lấy chút thái cổ "Thần Huyết" mà trảm hắn, ta thật mệt quá đi, hắn ta đao thương không phạm, như thế nào đánh cũng không chết, khả ố tuyệt đỉnh a!" Tử thân kim long thở gắt gào lớn.
Thần Nam không nói gì, bỏ lại bộ khô lâu đầu, tay trái cầm kiếm quyết, tay phải nắm đao quyết, "Xoạt xoạt" hai tiếng, hai đạo hóa thành kiếm cương, đao mang hai bên trai phải bắn nhanh ra, cùng lúc hai ngón trỏ bắn ra một đạo huyết tuyến, nhuộm hồng kiếm cương và đao mang.
Hăn hai tay nắm đao, kiếm nhanh chóng vung lên, "Xoạt xoạt" hai tiếng trảm xuống
"Phốc"
"Phốc"
Nhìn như đao cắt củ cải bình thường, thật sự lại rất sắc bén, đao mang trảm đầu bạch mao cương thi bay thành hai mảnh, kiếm quang trảm bay nửa thanh thân thể bạch mao cương thi.
Trên mặt đất bộ lâu khô đầu, linh hồn chi hỏa trong hốc mắt chực nhảy ra, hắn thật sự kinh ngạc. Có ai không rõ hơn hắn, cương thi trước mắt chiến đấu như nào, khả năng giao chiến tuy không cao nhưng gân cốt bằng kim cương bất hoại, nếu chưa đạt đến bảy giai lực sợ rằng căn bản khó thể hủy được.
Tử kim thần long lớn tiếng chửi rủa: "Bạch mao thi đáng chết, kỹ xảo chiến đấu ngu ngốc nhưng lại là loại bất tử, Long đại gia thật tức chết đi được..."
Tới lúc nầy, đại địa đột nhiên rung nhẹ, ngay sau đó bắt đầu rung động kịch liệt, như thiên quân vạn mã đang chạy tới, các âm gào rống khác nhau từ xa truyền tới.
Một nơi im lặng chết chóc như vậy, đột nhiên có đại động tĩnh, những âm thanh truyền tới làm người ta dựng tóc gáy, thật vô cùng tà dị!
Bô lâu khô đầu trên mặt đất tinh thần rung động kịch liệt, cảnh báo Thần Nam: "Mau dẫn ta cùng chạy... Đấy là thống trị chân chính tầng mười hai địa ngục, cũng là chúa tể của Tây thổ đang tới...
Giao diện cho điện thoại